Sự trở lại của anh hùng

chương 09

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ở đâu có những người đồng chí, ở đó sẽ có những phe phái khác nhau. Được thúc đẩy bởi ham muốn quyền lực, nhiều Awakener đã cùng nhau tạo ra các bang hội khác nhau. Chỉ sau vài năm, việc lập bang hội đã gần như trở thành một xu hướng giữa các Awakener, vậy nên bang hội thì nhiều như sao trên trời, nhưng để thực sự trở nên nổi bật thì họ phải đạt được nhiều thành tích đáng chú ý.

Cách phổ biến nhất để kiếm fame[note61335] của các bang hội là đột kích dungeon. Cấp của dungeon càng cao càng tốt, nhưng để làm được điều đó thì họ buộc phải sở hữu những dàn Awakener hùng hậu vừa mạnh vừa trâu. Thế nên, các bang hội luôn luôn săn tìm những tài năng, họ sẽ cố gắng hết sức để mời gọi những người như Su-hyeun đầu quân cho mình, từ đó gián tiếp tăng sức mạnh và danh tiếng cho cả hội. Không chỉ vậy, đôi khi họ còn có thể tổ chức những buổi đào tạo chuyên biệt dành cho những Awakener mới vào nghề. Tuy nhiên, có người tốt thì cũng có kẻ xấu, nhiều lúc các bang hội sẽ không áp dụng cách tiếp cận nhẹ nhàng và dân chủ đâu, mà họ sẽ thực hiện hàng loạt các hành động như đánh đập, bắt cóc, đe dọa, tống tiền,....

Và đó mới là thứ mà Su-hyeun đang lo ngại. Nếu các bang hội chọn cách tuyển dụng dựa trên sự lựa chọn của anh thì việc từ chối cũng không có gì là đáng ngại. Nhưng nếu chỉ một, chỉ một trong những bang hội đó nghĩ khác thôi, thì đó sẽ thực sự là một tai họa thảm khốc. Suy cho cùng thì ở cái thời đại này, thứ phân định kẻ yếu và kẻ mạnh không chỉ là tiền tài, danh vọng hay quyền lực, mà nó còn là về sức mạnh. Miễn là có đủ sức mạnh, một người có thể thoải mái vùng vẫy như cá gặp nước, luật pháp hay quy chuẩn xã hội chả đáng cái đinh gì trong mắt những kẻ mạnh.

Blue Dragon, Paradise, Association... Có khá nhiều hội quan tâm đến anh.

Mặc dù đây là một phần trong kế hoạch của anh, nhưng phản ứng lại đến sớm hơn dự kiến. Thậm chí chưa đến một ngày trôi qua và đã có một bài đăng về anh.

Anh cũng chỉ có thể trách bản thân thôi, nếu được đặt vào vị trí của những người đó thì chắc anh cũng sẽ thấy bất ngờ hoặc ít nhất là hứng thú với sự kiện kỳ là này.

Sự chênh lệch về thứ hạng thì chỉ là 1 đơn vị nhưng cách biết về điểm số thì lại là hơn 2 lần. Điều đó chỉ đơn giản là quá khó tin.

Tuy nhiên, vẫn có sự khác biệt giữa hiện tại và tương lai.

Trong tương lai, một hệ thống được tạo ra với mục tiêu là góp nhặt các thông tin về khả năng của các Awakener, tốc độ vượt thử thách, thành tích,...về cơ bản thì hệ thống có chức năng tối ưu hóa dữ liệu. Đó là thành quả sau một thời gian dài đằng đẵng, với sự góp sức của rất nhiều cá nhân và hội nhóm kiệt suất trong các lĩnh vực chuyên về Awakener. Nhưng hệ thống đó vẫn chưa được tạo ra vào lúc này.

Trên thực tế, ghi được 1000 điểm từ tầng thứ 2 trở đi đã được coi là khá ấn tượng rồi. Thế mới nói, cho dù có 2 người đều lên được cùng một tầng với cùng một độ khó, thì tiêu chuẩn của họ cũng chưa chắc đã giống nhau. Sự khác biệt nằm ở số điểm mà họ ghi được ở mỗi tầng.

{Điều này là không tốt}

Su-hyeun tuyệt đối không muốn bản thân bị chú ý sớm đến vậy, vì đó chẳng khác nào thò đầu ra khỏi chiến hào[note61336]. Nếu tên của anh được biết đến rộng rãi, rắc rối là điều không thể tránh khỏi. Ngoài ra, sự nổi tiếng của anh còn có thể liên lụy đến cả Shin Su-yeong.

Nói chung là lợi bất cập hại.

Bất kể một Awakener có là dân nghiệp dư hay không, mạnh hay yếu, thì việc gia nhập một nhóm nghe có vẻ vẫn tốt hơn là phải làm việc một mình. Các nguồn tài nguyên và vật phẩm liên quan đến Tháp Thử thách sẽ có thể được trao đổi, họ cũng có thể làm nhóm bạn cùng tiến. Nhưng đối với Su-hyeun, những sự giúp đỡ và lợi ích đó là không cần thiết. Ngược lại, có khi họ còn cần sự giúp đỡ của anh ấy hơn.

“Khá may là tên mình cũng thuộc dạng phổ biến, chắc không ai rảnh để loại trừ từng cái một đâu….nhỉ?”

{Tạm thời bỏ qua chuyện này vậy}

Su-hyeun đã không có ý định gia nhập bất kỳ tổ chức hay hội nhóm nào ngay từ đầu. Trở thành một tên lính đánh thuê nay đây mai đó nghe có vẻ cũng khá là ổn áp. Anh có thể vào và ra như một cơn gió, rong chơi khắp thế gian, ở đâu cũng có thể là nhà.

Tất nhiên, sự tự tin của anh không phải là không có căn cứ, tương lai vẫn đang nằm trong tầm tay của anh. Su-hyeun, người đã quyết định con đường của mình, tắt máy tính và đi ngủ. Bây giờ, điều anh ấy cần nhất không phải là một bang hội, mà là một giấc ngủ ngon lành.

***

Kim Su-hyeun là cái tên mà nhiều bang hội đang rất nóng lòng muốn gặp mặt. Một Awakener mới ở tầng hai, một tân binh chính hiệu.

Thông thường thì các bang hội sẽ không đặc biệt chú ý đến bất kỳ ai, kể cả khi nó có là một người nổi tiếng vừa mới thức tỉnh. Nhưng thứ khiến Su-hyeun khác biệt chính là thứ hạng và điểm của anh ta.

“Hak-joon, cậu có biết một anh chàng tên là Kim Su-hyeun không?” Jung Dong-yeong, thủ lĩnh của hội Ares, tò mò hỏi.

Hak-joon, người đang ngồi trên chiếc ghế sofa cứng trong một văn phòng rộng rãi, nhẹ nhàng lắc đầu.

"Tôi không biết"

“Thật sao? Nghe nói anh ta cũng ở cùng tầng với cậu đấy”

“Tầng thứ hai rộng lớn như vậy, tuy rằng không thể so sánh với những tầng trên, nhưng ngài nghĩ xác suất để tôi gặp được một người nào đó trong một thành phố khổng lồ như vậy là bao nhiêu?”

“Ừm, vậy sao?” Jung Dong-yeong khẽ nhếch môi. Có vẻ như anh ta cũng đang rất thèm muốn Kim Su-hyeun. Hak-joon có thể dễ dàng cảm nhận được điều đó qua ánh mắt và cử chỉ của Jung Dong-yeong.

“Dẹp chuyện đó sang một bên, cậu đã chuẩn bị sẵn sàng lên tầng ba chưa?” Jung Dong-yeong hỏi lại sau khi ngẫm nghĩ một chút.

Hak-joon là một trong những sao mới nổi của hội Ares. Họ đã hỗ trợ anh ta bằng nhiều thông tin, tài nguyên cũng như thiết bị. Tiềm năng của Hak-joon cũng đã chứng minh khi anh ấy suất sắc vượt qua tầng một với cấp độ 8. Anh ta cũng biết rằng bản thân được Ares Guild ưu ái.

“Hiện tại tôi vẫn chưa tìm được ai phù hợp. Có lẽ ngày mai tôi sẽ triển luôn nếu vẫn không có ai sẵn lòng”

“Tốt. Cậu nên cố gắng duy trì thành tích của mình, ít nhất là đến tầng mười. Cho đến lúc đó, cậu vẫn sẽ được hội hỗ trợ toàn diện”

"Vâng"

“Cậu biết phải làm gì tiếp theo, phải không?”

Hak-joon nhắm mắt lại và gật đầu trước câu hỏi của Jung Dong-yeong.

Tất nhiên là anh biết. Làm sao anh có thể không biết? Anh đã được hỏi vô số lần. Jung Dong-yeong có thích Hak-joon ngoan ngoãn không?[note61337] Jung Dong-yeong tỏ vẻ hài lòng và vẫy tay.

“Được rồi, chúng ta sẽ gặp lại vào tuần tới nhé. Nếu có thể, hãy cố gắng đánh bại Kim Su-hyeun.”

“Vâng” Hak-joon hơi cúi đầu rồi vội vã rời khỏi phòng.

Kim Su-hyeun, Kim Su-hyeun… Cái tên này cứ vấn vương trong tâm trí anh. Cùng lúc đó, một khuôn mặt quen thuộc hiện lên trong đầu anh.

Có thể nào là người đó không? Anh chàng mà Hak-joon đã tiếp cận để đề nghị hợp tác ấy.

{Không thể nào là như vậy được}

Kể cả khi anh ấy có đúng thì cũng không có cách nào để xác minh. Hak-joon lắc đầu.

Suy nghĩ thêm cũng chẳng giúp ích gì. Anh chỉ cần tập trung vào mục tiêu của mình thôi. Thân anh lo còn chưa đủ, đòi lo cho ai nữa?

* * *

Plat, plat, plat—

Vù vù—

Vô số mũi tên từ trên trời rơi xuống như sao băng. Vì vừa chạy vừa tránh chúng là bất khả thi, kể cả với chỉ số phản xạ cao chót vót của Su-hyeun, nên anh đành dừng lại và lánh tạm đằng sau một cái cây lớn.

Pặc pặc!

Bụp, bụp—!

Do một số vật phẩm đặc biệt hoặc Mana của Shayre, một vài mũi tên đã đủ mạnh để trực tiếp xuyên qua thân cây, nhưng Su-hyeun đã không còn ở phía sau cái cây mà chúng nhắm tới nữa. Nhân lúc lũ Shayre tập trung vào cái cây, anh đã nhanh chóng hòa làm một với bóng tối thăm thẳm, nơi ánh trăng không thể soi rọi.

Vù vù—!

Su-hyeun lẻn đến gần Shayre đã sử dụng phép thuật và cắt tiết nó bằng thanh kiếm trên tay. Bất kể bạn đang chiến đấu với ai, quái vật hay Awakener, đừng bao giờ để chúng niệm phép, tốt nhất là nên giết quách đi cho lành. Ngoài những phép mang thuộc tính tấn công hoặc phòng thủ, nhiều con quái còn có thể niệm những phép trói buộc, ảo giác, chữa lành hoặc thậm chí là dịch chuyển tức thời.

Kẹt kẹt, kẹt kẹt—!

Kêu lên—!

Với tiếng kêu đinh tai nhức óc, lũ Shayre đã sẵn sàng rút kiếm ra bất cứ lúc nào, báo hiệu cho một trận chiến tàn khốc. Biết được điều này, Su-hyeun ngay lập tức nhảy lùi lại và nhìn chằm chằm vào con Shayre khổng lồ đang đứng giữa đàn.

Tù trưởng

Kẻ cai trị khu rừng rộng lớn này.

Nó nhìn Su-hyeon với một chút kính sợ, pha với chút kinh hãi. Những con Shayre đang đứng trước mặt anh là những cá thể duy nhất còn sống sau một tháng chiến đấu. Nếu chúng có thể được coi là những tinh anh trong loài, thì con tù trưởng chính là trùm cuối của thử thách lần này.

“Tao chán chơi mèo vờn chuột rồi, hay đổi gió tí không? Tao với mày, ngay tại đây, sẽ phân định thắng thua. Kẻ thắng sẽ đi tiếp, người thua sẽ chết”

Mặc dù không hi vọng gì vào việc con Shayre sẽ bằng cách nào đó hiểu được tiếng Hàn, nhưng anh tin chắc rằng ý định của bản thân đã được truyền đạt. Quả nhiên, tù trưởng Shayre giơ tay lên và đi về phía Su-hyeun.

Kẹt kẹt, kẹt cứng—

Kêu vang-

Những Shayre cố gắng cản vị tù trưởng đáng kính của chúng chấp nhận lời thách đấu. Chúng có thể đang cố nói rằng tù trưởng không cần phải đích thân làm điều đó. Nhưng có vẻ như điều đó không có hiệu quả, sức mạnh của Su-hyeun đã được chứng minh là áp đảo hoàn toàn so với lũ Shayre trong một tháng vừa qua. Anh nhanh hơn, mạnh hơn, khéo léo hơn, anh ấy đã thống trị tất cả như một kẻ chinh phạt vùng đất mới.

Không chỉ vậy, lợi thế duy nhất của tộc Shayre là quân số áp đảo, giờ cũng chẳng đáng là bao nữa. Nếu chúng thực sự có thể tập hợp tất cả các bộ lạc Shayre lại với nhau ngay từ đầu thay vì tản ra khắp bốn phương trời thì có lẽ kẻ bại trận mới chính là Su-hyeun. Suy cho cùng thì anh chỉ có một mình, và sức của một người phàm thì không thể dời núi lấp biển được.

Nhận thức được rằng vận mệnh của tộc Shayre đã sắp đến hồi kết, tù trưởng đã quyết định rằng hắn sẽ chết thay cho thuộc hạ của mình. Ít nhất thì với tài nguyên dồi dào của khu rừng, thuộc hạ của hắn vẫn có thể từ từ gây dựng lại tất cả.

Dậm chân, dậm chân—

Kích thước của tên tù trưởng đang đến gần rất lớn. Không giống như các Shayre thông thường, cao hơn một người đàn ông trưởng thành khoảng một cái đầu, tên tù trưởng có vóc dáng cao hơn Su-hyeon nhiều lần. Hơn nữa, cơ thể của hắn hoàn toàn được tạo thành từ cơ bắp.

“Mày đáng lẽ nên làm điều này sớm hơn, như thế sẽ có lợi cho cả đôi bên đấy” Su-hyeun nói, nhưng anh rất vui khi thấy phản ứng như vậy từ tù trưởng.

Tôi đã chờ đợi rất lâu rồi.

Đã hơn một tháng trôi qua. Su-hyeun gần như luôn bị chôn vùi trong máu và bụi bẩn sau khi bước ra từ những trận giết chóc không ngừng nghỉ. Thật không dễ để được gặp thủ lĩnh tối cao của Shayre. Giống như Fafnir, tên tù trưởng mạnh nhất này cũng được vây quanh bởi rất nhiều thuộc hạ, và hắn cũng không thèm động chân động tay mãi cho đến khi anh trực tiếp đến và gõ cửa nhà hắn

Kẹt kẹt, kẹt cứng—

Tù trưởng dường như muốn nói điều gì đó với Su-hyeun. Tất nhiên, Su-hyeun không thể hiểu được. Nhưng anh cũng có đoán được phần nào.

“Mày đang nói rằng mày sẽ trả thù cho người của mình sao?”

Kẹt kẹt—

Tù trưởng gật đầu. Su-hyeun im lặng.

{Làm sao hắn có thể hiểu được lời mình nói để mà gật đầu?}

Anh không hiểu tại sao mình lại cố gắng giao tiếp với một con quái vật. Su-hyeun thở dài và cầm thanh kiếm của mình lên.

“Quên đi…”

Vỗ, vỗ—

“Tao chán ngấy chuyện này rồi. Chúng ta nên kết thúc xong ai về nhà nấy thôi”

Chân Shu-hyeun co lại giống như hai cái lò xo. Một tiếng uỳnh vang lên khi anh nhanh chóng nhảy lên ngang tầm với đầu của con tù trưởng.

Bổ-!

Rìu chạm kiếm. Thoạt đầu có vẻ hơi không cân sức, nhưng với Mana được truyền vào thanh kiếm, Su-hyeun có thể phần nào giảm thiểu tác động cũng như tăng sức công phá của mình. Âý vậy mà một cơn đau nhói vẫn truyền vào tay của anh, điều đó đủ để cho thấy sức mạnh của boss cuối cấp độ 10 là kinh khủng tởm lợn như thế nào.

Cleng—!

Lợi dụng thế gọng kìm khi Su-hyeun vẫn còn ở trên không, tù trưởng lại vung rìu lần nữa. Nhưng lưỡi rìu chỉ vừa sượt qua người anh, cắt đi vài sợi tóc lổm nhổm trên trán. Một vẻ đắc thắng hiện lên trên mặt tù trưởng khi thấy Su-hyeun vẫn còn vùng vẫy ở trên không, hắn có thể lần nữa công kích anh với cái đà này. Nhưng...

Xoẹt—

Lấy phần càn rìu khổng lồ vừa sượt qua người làm điểm tựa, Su-hyeun kích hoạt kĩ năng Nhảy và phóng về phía tù trưởng, thành công đâm một nhát sâu hoắm vào vai của hắn.

Gạch chéo-

Đâm, đâm—

Chưa kịp vui mừng, anh đã phải rút lui để né cái bàn tay dày mo nang[note61338]đang lao tới. Cứ như vậy, trận chiến tiếp tục với cường độ ngày càng cao, kéo theo đó là mức độ máu me và dã man của mỗi vết thương cả hai nhận vào

Bùm, bùm—!

Su-hyeun liên tục đâm người vào tên tù trưởng, nhưng không có nhát nào là chí mạng. Đó là vì những vùng trọng yếu như cổ, gân, đầu và mắt đều đã bị hắn che lấp cẩn thận. Su-hyeun cũng không hấp tấp, anh chỉ tiếp tục bào máu đối thủ. Chỉ một giây bất cẩn thôi là anh có thể sẵn sàng cosplay thầy Năm[note61339] bất cứ lúc nào.

Chậm rãi và đều đặn. Cho dù những nhát đâm có nhỏ đến đâu, nếu chúng tích tụ lại, cuối cùng tù trưởng cũng sẽ phải ngã xuống thôi.

Đối với những con boss như tù trưởng Shayre, việc đánh giáp lá cà với chúng là khả thi, nhưng anh sẽ không thể nào trụ lâu được. Rốt cuộc thì nếu xét về cả thể lực và độ trâu thì anh đều thua sạch, vậy nên anh ấy đã lựa chọn một lối đánh nhấp nhả, chậm nhưng chắc.

Gầm—!

Rõ ràng là boss đã sang phase 2. Lúc này, hắn nổi cơn cuồng nồ, góp phần tăng cả chỉ số nhanh nhẹn lẫn sức mạnh. Làn da trắng nõn của nó cũng bắt đầu có dấu hiệu đỏ dần đều.

Dậm mạnh—!

Ngay sau đó, tù trưởng lao về phía Su-hyeun. Chỉ với một nhát rìu, bầu trời như sụp đổ, núi bị bổ đôi.

Ruỳnh—!

Thân thể của Su-hyeun bay lên khi cơn gió mạnh xé toạc bầu không khí tĩnh lặng. Tù trưởng Shayre nhìn lên theo thân thể của Su-hyeun. Hắn lùi lại, rút ra cây cung và một mũi tên lớn từ sau lưng.

Kéo dãn-

Dây cung được kéo căng và nhắm vào Su-hyeon. Một lực bí ẩn tác động lên cây cung, tương tự như phép thuật mà những Awakener sử dụng.

Vang lên—!

Vù vù—!

Mũi tên bay vèo về phía Su-hyeun với tốc độ kinh hoàng, nó đơn giản là quá nhanh để có thể tránh được. Tuy nhiên, Su-hyeun lại không nhìn vào mũi tên, mà là bàn tay của tù trưởng

Bùm—

Cơ thể Su-hyeun bật về phía trước. Kĩ năng Nhảy chỉ có giới hạn về lượt sử dụng, tức là người sở hữu có thể nhảy theo bất kỳ hướng nào mà họ muốn.

"Bingo"

Rít—

Một cây cung mà anh đã nhặt được từ một trong những Shayre xuất hiệu trong tay anh. Su-hyeon giơ cây cung lên và nhắm vào vào đầu tên tù trưởng ngay khi khoảng cách giữa hai bên đủ gần để đảm bảo độ chính xác.

Vang—!

Vù vù—

Mũi tên phóng đi ngay khi dây cung được buông ra.

Đâm-!

Gầm—

Tù trưởng nắm lấy mũi tên vừa cắm vào đầu nó và gầm lên thảm thiết.

Vọt, lách—

Những Shayre khác đang theo dõi bắt đầu di chuyển. Vì đây không phải là một cuộc chiến vì danh dự ngay từ đầu, mà là một cuộc chiến để sinh tồn, nên lũ Shayre đã tiến lên để bảo vệ thủ lĩnh của chúng.

{Đúng như dự đoán}

Su-hyeon nắm lấy ngọn giáo đeo sau lưng.

“Tao đã nói là tao chán chơi rồi, đúng không?”

Lần này, chính cơ thể của Su-hyeun đã trở thành mũi tên, anh lần nữa cong người và lao về phía trước. Cây thương trong tay anh vung ra như sóng biển ập vào bờ, dữ dội đến cùng cực.

Ngọn giáo chứa đầy Mana xuyên qua tầng tầng lớp lớp Shayre và chẻ đôi đầu của tên tù trưởng. Đó là khoảnh khắc mà không Shayre nào khác có thể ngăn cản được. Đột nhiên:

[Bạn đã đạt được 300 điểm thành tích]

[Máu của bạn đã tăng 1 điểm]

[Bạn đã diệt chủng tất cả Shayre]

[Bạn đã vượt qua thử thách tầng 2 một cách hoàn hảo]

[Rank của bạn sẽ được xếp dựa trên thành tích của bạn]

[Bạn là nhất, bạn là số 1]

[Sức mạnh của bạn đã tăng 2 điểm]

[Nhanh nhẹn của bạn đã tăng 1 điểm]

[Phản xạ của bạn đã tăng 1 điểm.]

[Bạn đã đạt được 25.000 điểm thành tích.]

[Mana của bạn đã tăng 3 điểm]

[Bạn đã nhận được kho báu của Shayres]

[Bạn có muốn lên tầng tiếp theo không?]

Truyện Chữ Hay