Strongest Survival by Otome Game’s Heroine

chương 9: orc tướng quân

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Có lẽ tôi không nhất thiết phải đi xa đến thế này một mình.

Dù sao thì tôi cũng đã tự mình làm đến thế này, nên như vậy có lẽ là đủ rồi.

Song……có khi tôi không thể sống một cách khôn khéo như vậy nữa rồi.

Vẫn còn năm ngày nữa cho đến đến khi công cuộc sơ tán thị dân hoàn tất. Tôi lại trở lại ngôi làng bỏ hoang bên trong khu rừng u tối để cầm chân bọn orc.

Tôi còn có lựa chọn là trở lại thị trấn trước, nhưng từ nơi tôi chiến đấu với bọn orc đến thị trấn là khoảng cách hai ngày đường. Nếu tôi lãng phí những ngày đó chỉ để đi về nơi đó rồi trở lại, bọn orc sẽ nhận ra đội săn tìm thức ăn đã biến mất và chúng sẽ có thể bắt đầu tấn công.

Dù vậy, nếu trở lại, tôi có thể lại bổ sung đồ dùng của mình, nhưng tôi thấy là mình tận dụng khoảng thời gian đó để ngủ thì tốt hơn là di chuyển với quãng đường đó.

Song, chẳng có vẻ gì là tôi sẽ còn có thời gian cho một giấc ngủ tử tế…..

Khi tôi đến ngôi làng bỏ hoang vào chiều ngày hôm sau, bọn orc đã bắt đầu chuẩn bị cho công cuộc rời đi qua việc thu nhặt số lương thực còn lại dưới sự chỉ đạo của con orc lính duy nhất còn lại.

Theo như tôi quan sát thấy, chúng sẽ không khởi hành ngay. Tôi cho là chúng sẽ khởi hành ngay trong sáng mai sau khi đội đi săn đã trở về cùng với thức ăn đã thu nhặt quanh rừng.

Đây chỉ là suy đoán của riêng tôi thôi, nhưng lực lượng gồm những con orc lính mà tôi đã tiêu diệt có khi không phải là để tìm kiếm thức ăn mà là một đội tiên phong nhằm tấn công vào thị trấn. Nếu là vậy thì có thể hiểu được tại sao tổ đội đó lại chứa những đơn vị hùng mạnh như vậy.

……Tôi đã suýt soát làm được. Không còn có khả năng cầm chân bọn orc để bắt chúng ở lại đây được nữa, nhưng tôi phải làm được trước khi chúng khởi hành.

Tôi leo lên một đại thụ nằm ở nơi mà tôi có thể quan sát được những chuyển động trong ngôi làng bỏ hoang. Tôi ăn quả mâm xôi và khoai từ núi mà tôi đã tìm được trên đường tới đây trước khi chợp mắt đợi đến khi trời tối.

Cơ thể tôi kiệt quệ do mình đã không có một giấc ngủ tử tế hay một bữa ăn đàng hoàng nào trong suốt ba tuần qua. Cơ thể tôi đã nhanh chóng hồi phục nhờ sử dụng thuốc hồi phục vào ngày hôm qua, song mệt mỏi tích tụ đã khiến thể lực của tôi không thể hồi phục quá mức 60% ngay cả khi một ngày nữa đã trôi qua kể từ trận chiến ngày hôm qua.

Vẫn còn một tiếng nữa cho đến khi hoàng hôn……Tôi chủ động đi ngủ để hồi phục thể lực và ma lực.

Khi tôi ngủ, ma lực và thể lực của mình có thể hồi phục nhanh gấp đôi so với khi tôi thức. Tôi ép cơ thể mình đi ngủ cũng là để hồi phục sau những sự mệt mỏi tích tụ. Rồi một giờ sau—mặt trời đã lặn và trời cũng đã trở tối khi tôi mở mắt ra. Chính lúc đó, tôi bắt đầu âm thầm di chuyển và trượt vào trong bóng tối của màn đêm.

.

Không thể cản trở hành động của bọn orc được hơn nữa. Tôi sẽ không còn cách nào khác để gây trở ngại cho bọn chúng nếu như ba mươi con orc bao gồm cả những con biến thể bắt đầu hành động. Song, có một điều mà bản thân tôi có thể làm được trước khi chúng bắt đầu hành động trong tình huống hiện tại, khi mà bọn orc đang ở rải rác trong khắp ngôi làng bỏ hoang này.

Cách đó là……‘ám sát’.

Nếu bọn chúng còn đang ở trong điều kiện sức khỏe hoàn hảo, mấy chuyện như ám sát bọn quái vật với sức sống mạnh mẽ như thế chỉ muôn phần khó khăn, nhưng điều đó bây giờ không phải là bất khả thi, bởi vì lúc này chúng đang suy yếu do chất độc.

Trước hết sẽ là bọn orc tuần tra xung quanh ngôi làng bỏ hoang để tìm kiếm thức ăn. Bọn chúng sẽ không đi quá xa khỏi ngôi làng do bầy đàn bọn chúng sẽ sớm khởi hành, nhưng ngược lại, chúng đã ngưng đi theo nhóm ba và đi lanh quanh theo ý mình.

“......”

Tôi chạy vòng lên trước một con orc tuần tra và giấu mình trên một cái thân cây. Rồi tôi nhảy xuống sau lưng của con orc đã đi ngang qua mình phía dưới, đồng thời quấn một sợi dây quanh cổ nó ngay lúc đó. Tôi siết chặt sợi dây quấn quanh chiếc cổ dày đó trong tức khắc, lợi dụng trọng lượng cơ thể và tốc độ rơi.

『…Gugaa……a』

Con orc thậm chí còn chẳng hề nhận ra rằng nó bị tấn công. Nó cào cổ mình do cảm giác bất chợt bị nghẹt thở. Nhưng sợi tơ nhện đã được cường hóa bằng ma lực sẽ không dễ gì bị đứt được chỉ với như thế. Với tư thế là nửa người quay xuống, tôi đá gót chân vào phía sau đầu con orc và càng siết chặt sợi dây hơn nữa để siết cổ nó cho đến chết.

Thật là nhiêu khê đối với bọn quái vật này khi mà dù đã một khoảng thời gian trôi qua, chúng vẫn có thể tiếp tục thở trở lại. Chính vì thế mà tôi sử dụng Water lên một khuôn lá trên mặt đất để tạo thành một vũng nước trước khi nhấn đầu con orc vào đó để khiến nó ngạt nước.

Là con thứ 26……bây giờ tôi không định để mình bám mùi máu nên tôi đã không đánh để cho bắn ra bất kì giọt máu nào.

Tôi tìm thấy con orc đi tuần thứ hai và ẩn nấp. Nhưng con orc này có vẻ như vẫn còn nhỏ và còn hơi nhát nữa. Nó chỉ đi đi lại lại ở những nơi không gian rộng thoáng.

Nhảy từ trên cây xuống là điều quan trọng nhất để tôi có được tốc độ siết cổ bọn orc cổ dày này ngay tức thì, cho nên tôi không thể sử dụng cùng chiến thuật này như lúc trước với con này.

Nhưng không gian mở thì có cách khác để chiến đấu dành cho không gian mở. Tôi nhanh chóng quấn một sợi dây dự phòng quanh đế con dao găm đen và vung một vòng để đánh con orc từ bên trên.

*Gon-……!*

『Gah……』

Bằng lực li tâm và ma lực, đế con dao găm đen đã đánh vào phía sau đầu của nó. Mắt nó trợn dã lên và ngã gục. Tôi ngay lập tức tiếp cận và xử lý nó bằng cách tương tự mà mình đã làm với những con trước đó. Rồi tôi phủ cái xác lại bằng lá khô để giấu nó đi trước khi tìm kiếm con orc kế tiếp.

Cứ như thế, tôi đã kết liễu ba con orc tuần tra khác bằng cùng một cách như vậy. Thế là đã không còn con orc nào khác bên ngoài, cho nên tôi bắt đầu chuyển sang giai đoạn tiếp theo.

Vậy là ba mươi con orc—-

Bọn orc trong ngôi làng bỏ hoang dường như vẫn chưa nhận ra những gì tôi đã làm, bởi vì tôi đã tránh gây đổ máu cho đến giờ. Để đề phòng trường hợp, tôi đã kiểm tra xung quanh bằng Ám Thị thứ giúp tôi nhìn được màu sắc ma tố, sau đó tôi hòa vào trong bóng đêm và xâm nhập vào bên trong ngôi làng.

.

Giá như tôi có thêm mười hai tiếng nữa cũng như là thuốc ngủ cực mạnh, tôi đã có thể nắm lấy một cách chiến đấu khác tốt hơn, nhưng đáng tiếc thay, bất cứ cái nào tôi cũng đều không có được cả. Ngay từ đầu, những thứ thuốc ngủ mạnh như thế chỉ có kiếm được từ các loại quái thực vật, cho nên nó không phải là một thứ có thể chuẩn bị dễ dàng.

Trong ngôi làng bỏ hoang, vẫn còn vài con orc còn thức, có lẽ là do chúng sẽ sớm khởi hành. Hiện tại tôi sẽ tránh khu trung tâm nơi mà orc tướng quân có thể đang ở và chọn cách tiêu diệt phía tây và phía bắc của khu dân cư trước.

Ở phía tây chỉ có những con orc bình thường và không có dấu hiệu gì của orc lính. Tất cả bọn chúng đều đang ngủ say.

Tôi lẻn vào một căn nhà đổ nát có tiếng ngáy bên trong và tìm thấy có ba con orc đang ngủ chụm lại với nhau, sau đó tôi lấy ra một cái lọ thủy tinh hiếm có ở đất nước này từ túi mình. Tôi đổ từng chút từng chút thứ chứa đựng bên trong dọc theo sợi dây đi vào miệng của bọn chúng.

Thứ này không hẳn là chất độc. Nó chỉ là rượu đã được chưng cất qua nhiều lần để đạt tới rượu lý tưởng nhằm mục đích khử trùng.[note49412]

Con người không đời nào bỏ mạng chỉ với việc mắc nghẹn, giả như chỉ có thứ gì đó như thế này đổ vào miệng họ, cho nên đối với một sinh vật rắn rỏi như thế này thì sẽ chẳng hề hấn gì.

Tôi cũng làm vậy với bốn con orc khác ở những căn nhà khác trước khi trở lại căn nhà đầu tiên. Mấy con orc đầu tiên được tôi cho nốc rượu giờ lại còn ngáy to hơn trước.

Trong lúc bọn orc đang ngủ ngáy ồn ào, tôi từ từ đâm con dao găm đen vào đầu nó tựa như một chiếc dùi, đồng thời tránh xa những mạch máu chính do việc đó sẽ khiến máu bắn ra.

Con orc giật người và thốt lên tiếng gầm gừ lúc cuối nhưng nó đã không đánh thức hay khiến những con orc khác để ý đến tôi nên tôi tiếp tục ra tay giết bọn khác.

Tôi không hay tráng độc lên dao mình trong một trận chiến bình thường do độc sẽ mất dần tác dụng khi nó khô đi. Ngay cả khi tôi có tráng độc ngay khi trận chiến bắt đầu đi chăng nữa, chất độc cũng sẽ xuống cấp ngay khi tiếp xúc với không khí

Nếu là chất độc yếu thì khó xuống cấp hơn như thứ mà tên trộm nữ đã bắt cóc Elena sử dụng, ngoài ra, có những bình chứa đặc biệt dùng riêng cho bảo quản chất độc. Đó là những gì mà Gelf đã nói với tôi, nhưng đó không phải là những gì tôi tìm kiếm.

Không phải là tôi gắn bó với bất kì phương thức chiến đấu cụ thể nào. Chỉ cần là vì ưu thế có được để tiêu diệt kẻ địch mà tôi phải giết bằng cứ giá nào, tôi sẽ không ngần ngại sử dụng những thủ đoạn hèn hạ.

Song, nếu như tôi quá tập trung vào chất độc mà liên tục chiến đấu bằng cách dựa dẫm vào nó, như rằng tôi sẽ không thể nào với tới được sức mạnh mà mình hằng tìm kiếm. Đó đơn thuần chỉ là sự vị kỷ của tôi mà thôi.

Vậy là 37 con orc rồi……

Không có sự hiện diện gì của quân canh gác ở phía đông. Khi tôi hướng về phía nam, tôi chỉ tìm thấy ba con orc còn đang thức.

Hẳn là sẽ còn nhiều con orc hơn ở đây và khu vực phía tây nữa, bọn này hoặc là thuộc về đội đi săn hoặc là trong đội của những con orc lính. Nhiều khả năng là ba con này đây là thức thay phiên cho bọn đám orc tuần tra.

Bọn chúng đang ngồi thành một vòng tròn và ăn thứ gì đó trông như là một củ khoai từ dài. Phiền phức thật đấy……Tôi đã quan sát chúng được một lúc rồi nhưng chúng chẳng có dấu hiệu gì cho thấy là sẽ di chuyển khỏi nơi đó, cho nên tôi đành tiến hành ám sát bằng vũ lực.

“—Fell—”

Tôi sử dụng Fell vào hai con orc ở phía đối diện. Hai bọn chúng cảm nhận thấy tai mình như có thứ gì chạm vào và nhìn lại phía sau. Tôi xóa âm thanh của mình và chạy ra phía sau của con còn lại ngơ ngác nhìn bọn orc kia đang làm gì. Rồi tôi tận dụng đà chạy của mình đâm vào sọ nó xuyên qua bên kia của họng với con dao găm đen.

『Goboh……』

Hai con orc kia quay lại nhìn sau khi nghe thấy âm thanh kì lạ đó. Tôi ngay lúc đó buông tay khỏi con dao găm đen và nhảy qua người con orc đã bị hạ sát. Tôi tung đòn gót tay đánh vào hàm chúng để đánh bay tầm nhìn của chúng về lại phía sau.

『Buo!?』

Không nhận thấy được sự hiện diện của tôi, bọn chúng không nghĩ rằng cơn đau và tác động đấy là do một 『cuộc tấn công』 mang lại. Tôi nhanh chóng rút ra hai con dao từ trong ủng và đâm vào não bọn chúng thông qua phần thái dương trong khi chúng vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra. Vậy là ám sát đồng thời hai bọn chúng xong.

Như vậy là tổng cộng bốn mươi con orc đã bị hạ sát—.

Những cái xác đang chảy ra rất nhiều máu. Mùi máu rồi sẽ tỏa ra và chúng sẽ có thể bị phát hiện ra bất cứ lúc nào.

Những kẻ địch còn lại bao gồm orc tướng quân ở khu trung tâm, một orc lính và đâu đó khoảng tầm mười con orc bình thường nữa…… Nhưng vấn đề không phải là ở số lượng. Sau cùng thì chỉ có orc tướng quân là mối đe dọa lớn nhất, tương đương với năm mươi con orc.

“......Phù”

Tôi giải tỏa lo lắng của mình cùng với không khí trong phổi. Rồi tôi duỗi cơ nhẹ để giữ cơ thể mình linh hoạt.

Thể lực với ma lực của tôi đã hồi phục về khoảng 70%. Và cơ thể tôi cũng vậy, mặc dù mình chưa có chấn thương nào như căng dây chằng hay xuất huyết, toàn thân tôi đang đau nhức nhẹ, có lẽ là bởi xung kích tôi nhận phải và cả sự mệt mỏi nữa.

……Liệu tôi có thể làm được trong tình trạng này không? Tôi đoán là mình cũng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải làm thôi.

Tôi di chuyển trong bóng tối và chạy đến trung tâm ngôi làng nơi orc tướng quân hẳn là đang ở.

Khi tôi đến nơi, tôi rút ra kinh nghiệm từ thất bại lần trước của mình và thám thính nơi đó trước.

Có mười một con orc bình thường mà tôi có thể nhìn thấy qua ‘đôi mắt’ có thể nhận thấy ma tố của mình. Tất cả đều đang tập trung lại ở quảng trường để hoàn tất chuẩn bị cho công cuộc tấn công thị trấn.

Trung tâm nơi đó là một con orc chiến binh đang thận trọng quan sát chung quanh. Nó mang theo một chiếc cung thô sơ dường như được làm từ một cái cây con uốn lại và dây cung.

Và……con orc to lớn cao hơn ba mét ở đằng sau kia chắc hẳn là orc tướng quân rồi.

Tôi leo xuống khỏi cái cây và lại leo lên nóc của một căn nhà xập xệ gần với bọn orc nhất.

Tôi tháo mũi tên ngắn gắn trong chiếc nỏ mánh khóe trên chiếc giáp tay và lấy ra một mũi tên ngắn bằng thép có thể được bay xa hơn trong túi đeo. Tôi kiểm tra xem nó có bất cứ vết trầy xước hay bị cong gì không.

Vốn dĩ, cái nỏ nhỏ gọn mà sư phụ đã truyền lại cho tôi là một thứ vũ khí dùng cho cận chiến, để giữ khoảng cách với kẻ địch trong năm mét đảm bảo. Nó không có uy lực mấy để đâm qua sọ một con quái vật ngay cả khi có gần đến mức nào. Bắn vào một tấm ván gỗ, chỉ vần khoảng cách quá năm căn nhà thì nó sẽ không thể nào đâm sâu được.

Chỉ từ việc quan sát ở khoảng cách này, tôi đã có cảm tưởng rằng việc mình bắn vào orc tướng quân chỉ là phí hoài vô ích. Rất có thể nó sẽ né được đòn tấn công ở khoảng cách rộng như thế này dù cho đó là đòn tấn công bất ngờ ấy chứ. Dù vậy, lý do để tôi leo lên nóc nhà này là để nhắm vào con orc lính.

Khoảng cách ước tính bằng mắt là 40 mét. Mũi tên thép có thể bay xa hơn này của tôi sẽ không thể nào xuyên qua sọ nó được. Đó là lí do tại sao tôi sẽ sử dụng con ‘bài tẩy’ của mình để khiến phát bắn này hiệu quả.

Tôi lấy ra hai lọ sứ trắng từ trong Kho Chứa, cẩn thận mở nắp của một lọ ra và đổ một vài giọt lên một chiếc lá mà tôi đã chuẩn bị. Rồi tôi đóng nắp lại.

Tôi lại mở nắp của cái lọ còn lại và nhỏ giọt lên đầu mũi tên. Sau đó tôi đóng nắp lại và đưa hai cái lọ trở lại Kho Chứa trước khi tôi cuối cùng cũng thở phào.

Tôi hòa trộn thứ thuốc mà tôi đã nhỏ lên đầu mũi tên vào cùng loại thuốc mà tôi đã trích ra lá sẵn. Mũi tên thép ngay lập tức bị rỉ sét và bốc lên một mùi nồng.

Đây là một chất kịch độc mà sư phụ đã tạo ra. Khi tách riêng biệt thành hai chất lỏng, chúng gần như là vô hại, nhưng khi được trộn lại với nhau, chúng sẽ trở thành một chất ăn mòn cực mạnh. Trước giờ. tôi chưa bao giờ sử dụng nó, đó là bởi chỉ ngửi mùi của nó thôi cũng là đủ nguy hiểm rồi. Chỉ cần tiếp xúc với thứ này hai lần một ngày thôi là đã đủ để khiến một người gặp nguy.

Hơn nữa, thứ này cực kì kỵ nước và hiệu quả tác dụng của nó sẽ dần mất đi ngay khi để nó tiếp xúc với hơi nước trong không khí. Tôi tập trung để không lỡ hít thứ khói đó vào hay thậm chí là thở ra trong quá trình cẩn thận cài mũi tên vào trong cây nỏ. Rồi tôi niệm ám ma thuật bao trùm đầu tôi lại.

“—Weight—”

Đây là một ám ma thuật không phải là để thay đổi khối lượng, mà là chuyển hướng vật theo hướng đã được định. Tôi gọi nó là ma thuật thay vì là pháp thuật là do tôi đã thay đổi cấu trúc của nó và cải tiến độ chuẩn xác.

Cung Thuật của tôi tuy chỉ mới cấp 1, nhưng nếu tôi sử dụng kết hợp với Ám Ma Thuật cấp 3, tôi có thể tăng độ chính xác và tầm bắn của nó lên một cách mạnh mẽ.

Ngay lúc đó, orc tướng quân ngẩng mặt lên. Con orc lính dùng cung hét lên báo động đồng thời sẵn sàng cung tên.

Con orc dùng cung đó cảm nhận được tôi có lẽ là nhờ mùi của thuốc độc, hoặc cũng có thể là do tôi đã sử dụng ma thuật. Nó móc đuôi của mũi tên dài tựa gần bằng tôi vào cây cung cũng chắc là dài gần hai mét. Nó mạnh mẽ kéo dây cung nhắm vào tôi, song tôi vẫn tiếp tục truyền ma lực vào trong cây nỏ của mình đồng thời cẩn thận nhắm nó.

Vệt mồ hôi chảy xuống trên trán tôi do sự tập trung cao độ của mình. Con orc dùng cung với Cung Thuật cấp 4 của nó cong khóe môi nhếch mép và nhắm vào không phải thân tôi, mà là mặt tôi.

*Shupaa*

Con orc bắn mũi tên của nó. Nó xé gió bay đi và tiến tới đây với âm thanh gầm rú. Tôi khắc ghi quỹ đạo của nó vào mắt mình và bắn đi mũi tên trong cây nỏ mánh khóe đáp lại.

Nhờ Cường Hóa Thân Thể, với tốc độ tư duy nhanh hơn ba mươi phần trăm, tôi xoay cổ của mình ngay khoảng khắc mũi tên được bắn đi. Quỹ đạo cực kì chính xác của nó đã cắt gọn vài lọn tóc ngay khi nó sượt qua đầu tôi.

Mũi tên của cây nỏ bay chính xác với cùng một quỹ đạo của mũi tên của con orc đó đã đâm thẳng vào mắt trái của con orc dùng cung vừa khựng lại trong tức khắc trước sự sợ hãi.

……Con thứ 41.

Ngươi không hề yếu. Song, quyết tâm của ta trước ‘cái chết’ chỉ đơn thuần là cao hơn ngươi mà thôi.

『GUBOOGAAAAAA!』

Con orc dùng cung, kẻ đã trúng mũi tên tẩm độc ấn tay lên mặt la hét đau đớn. Rồi nó ngã gục xuống với nửa khuôn mặt đã trở thành tái đen với trung tâm là con mắt trái đã bị mũi tên của tôi đâm vào. Vậy là nó đã bị hạ gục.

Bọn orc đang làm âm ỉ trước cái chết ghê rợn đó đều đã chết lặng. Món thuốc độc này là một thứ mà tôi đã nhận được từ sư phụ với lời nhắn nhở cảnh báo đính kèm khi tôi một lần nọ trở lại nơi ở của sư phụ, giờ thì tôi đã có thể hiểu được tại sao khi nhìn thấy tác dụng của nó.

Nếu như dựa dẫm vào thứ như này quá dễ dàng, tôi sẽ là kẻ chết trước kẻ thù của mình.

.

『GUGAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!』

Orc tướng quân giúp bọn orc đang gầm gừ sợ hãi lấy lại nhuệ khí. Nó trừng mắt với tôi người đang đứng trên nóc nhà.

Thân trên của nó là vô số những chiếc vòng kim loại thay thế cho áo giáp. Còn thân dưới của nó đang mặc một cái vỏ côn trùng làm giáp. Là một con orc to lớn với chiều cao vượt quá ba mét.

‘Orc Tướng Quân’ đã coi tôi là ‘kẻ thù’ ngay sau khi tôi ra tay giết con orc lính đó.

.

▼Orc Tướng Quân

Chủng: Quái Thú Bán Nhân • Hạng 5

【Ma Lực: 173/190】【Thể Lực: 347/710】

【Sức Chiến Đấu Tổng Thể: 973/1622 (Cường Hóa Thân Thể: 177/1961)】 ▽GIẢM40%

【Trạng Thái: Suy Yếu】

.

Vài con orc đã nhận thấy ánh mắt đó và phát hiện ra tôi trên nóc nhà. Chúng ném những ngọn giáo thô sơ của mình như mấy đứa trẻ nhúc nhát.

Tôi không hề né chúng đi mà dùng chiếc áo chùng mắc vào một ngọn giáo rồi bắt lấy nó. Sau đó tôi ngay lập tức ném trở lại. Nó đâm vào cổ của một con orc kém may mắn đang tìm thứ gì đó để ném.

—Con thứ 42.

Nếu như bạn đã sở hữu kĩ năng chiến đấu tới một mức độ nào đó rồi, bạn sẽ không quá tỏ ra là mình nghiệp dư khi cầm một thứ vũ khí mà mình chưa từng dùng đến trước đây. Tôi không thể sử dụng Kĩ Thuật Chiến Đấu của giáo, nhưng một chuyện đơn giản như ném nó ngược trở lại thì ngay cả tôi cũng có thể làm được.

『GAAAAAAAAAAAAAAA!!』

Orc tướng quân gầm lên tiếng thét chinh chiến khi thấy đồng loại của nó bị tấn công. Phản ứng nhanh nhạy của nó được thể hiện rõ qua hành động phi tới. Nó sử dụng cây gậy lục giác đen trên tay của mình phá hủy căn nhà tôi đang đứng từ dưới lên để thổi bay cả căn nhà đó với tôi đi.[note49413]

Đó là một cây gậy đen tuyền với chiều dài xấp xỉ hai mét rưỡi. Cảm giác này, có vẻ như chất liệu làm nên nó là ma thiết……chưa nói gì tới việc phá hủy được nó, nội việc đỡ được đòn thôi có lẽ đã là bất khả thi khi đối mặt với một thứ như thế. Song thứ lỗi, ta chưa từng có ý định chiến đấu trực diện với ngươi.

Ngay từ khoảng khắc orc tướng quân lao đến, tôi đã bắt đầu rút lui. Tôi nhảy đi trong không trung đầy những sỏi vụn đã bị nghiền nát, tiếp đất ở phía bên kia của căn nhà. Rồi tôi đáp đất, sử dụng sức của cơ chân và các dây chằn là đệm đỡ áp lưc.

*DOGOOOOOOOOONN!*

『GUOOOOOOOOOOOOOOO!』

Orc tướng quân đánh bay bức tường còn lại và rút ngắn khoảng cách lại còn ngay đằng sau.

Song bản thể của ‘tôi’ không phải là đó. Tôi đã để lại một cái bóng làm mồi nhử và rời khỏi nơi đó để lao về phía của những con orc thường. Như thế tôi đã hoán đổi vị trí với orc tướng quân.

『GAAA!』

Một con orc hoảng hốt trước sự tiếp cận của tôi. Tôi tận dụng đà chạy đâm con dao găm đen vào con orc mang biểu cảm nhăn nhó đó.

—Thứ 43.

Thứ chất kịch độc đó không chỉ giết chết mục tiêu, nó còn khiến cho những ai đang xem phải hãi hùng.

Tôi nhắm vào con orc lính dùng cung trước không chỉ là vì nó là một con quái vật hạng cao, mà còn là làm ‘ví dụ’ để trói buộc những con khác trong nỗi sợ trước cái chết man rợ của con biến thể hạng cao.

Tôi rút con dao găm ra khỏi đầu của con orc. Đồng thời tôi xoay người đá vào hàm của con orc bên cạnh, khiến nó há miệng. Tôi đâm từ nơi không phòng vệ đó vào trong não của nó.

『Ga, GAAA!!』

Một con orc khác đã nhận ra và lao vào tôi với cây rìu đá.

Nhưng nó do dự. Sợ phải chiến đấu trực diện với tôi. Cứ như thế thì đòn tấn công của ngươi sẽ không trúng đâu.

Tôi né cây rìu đá vung xuống. Con orc đó mất thăng bằng và ngã xuống. Tôi cắm cây dao găm đen vào mắt của con orc sợ hãi ấy.

—Thứ 45.

『GUGAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!』

Uy Áp cấp 5 chấn động khí trời cùng tiếng thét chinh chiến. Orc tướng quân đã trở lai.

Orc tướng quân tìm thấy tôi và lao tới với tay giương cao cây gậy lục giác. Một con orc được giải phóng khỏi sự sợ hãi nhờ vào tiếng thét chinh chiến đó và lao đến với ngọn giáo rỉ sét.

Khoảng cách giữa mỗi con với tôi là khác nhau nhưng tôi đã định được là chúng sẽ đến gần như cùng một lúc. Tôi sử dụng Ẩn Mật cũng như là niệm Ám Ma Thuật.

“—Shadow—”

Shadow không hoạt động bằng cách đánh lừa thị giác của đối phương. Nó là một Ám Ma Thuật đánh lừa Ám Thị.

Bóng đêm bao phủ lấy người tôi trước khi chúng tách ra như thể tôi phân ra làm hai người. Tuy vậy, con orc tướng quân vẫn phán đoán chính xác được đâu là tôi thật và vung gậy. Song đòn tấn công đó đã nghiền nát sọ của một con orc bình thường bị lừa bởi cái bóng và chen ngang đòn tấn công của nó.

—Thứ 46.

『GAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!』

Orc tướng quân gầm lên giận dữ khi thấy đồng loại của nó lần lượt nằm xuống. Nhưng tôi lúc đó đã bắt đầu chạy trước sơ hở lớn đó đến khu vực có nhiều ngôi nhà được xây liền kề nhau, giúp tạo nên nhiều vật cản đường.

Một đàn orc không phải là đối thủ có thể cầm chân một mình. Bất kể tình huống thế nào, lựa chọn đúng đắn nhất sẽ là tham gia vào cuộc hội quân của hội mạo hiểm giả hoặc là đợi cho sự hiện diện của quân đội quý tộc.

Nhưng cũng có những phương thức chiến đấu chỉ có thể thực hiện được khi làm một mình. Chỉ cần có thể phớt lờ đi sự sợ hãi bị tra tấn tàn bạo đến đâu một khi bị bắt, một quân đánh ẩn nấp như tôi cũng có cách để một thân một mình chiến đấu.

Một trong những cách đó, đó là đầu độc kẻ thù, đòn mở đầu. Một cách khác là chiến tranh du kích.

.

Tôi tiến vào khu dân cư. Cùng lúc, tôi biến đổi ma tố của mình sao cho hòa hợp với xung quanh và sử dụng Ẩn Mật. Tôi xóa đi sự hiện diện của mình bên trong bóng tối và đồng bộ mình vào đó. Phương pháp này sẽ không mấy hiệu quả ở một không gian rộng, nhưng ở một nơi với nhiều vật cản như thế này, orc tướng quân muốn tìm được tôi sẽ gặp không ít khó khăn.

*DOGOOON!!*

Ngay khoảng khắc tiếp theo, lọt vào tai tôi là âm thanh ầm ầm từ vài ngôi nhà. Ngôi nhà bên cạnh hiện hữu ngay bên cửa sổ bị thổi bay. Rất có thể là orc tướng quân đang ra sức phá hủy những ngôi nhà ngay sau khi nó mất dấu tôi.

Tôi tạo ra ‘Shadow’ một lần nữa và sai khiến nó chạy lên nóc nhà. Orc tướng quân bắt đầu đuổi theo nó. Tôi ném một con dao từ sau nó.

Orc tướng quân nghe được âm thanh nhỏ của tiếng dao xé không khí. Nó quay người lại đồng thời vung cây gậy lục giác đánh bật con dao, song một con dao khác bay sau bóng của của con dao đầu tiên đã đâm vào vai của orc tướng quân.

Vậy là có thể kết luận được rằng dao của tôi có thể đâm qua da nó được. Có thể là do nó vốn đang trong thể trạng suy yếu và các thông số bị suy giảm.

『GAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!』

Bức tường của căn nhà đổ nát nơi tôi đang trốn bị nghiền nát dưới cây gậy của orc tướng quân.

Tôi né đi bằng cách nhảy qua cửa sổ ngay trước đó một khắc. Tôi lộn người trên mặt đất và đứng dậy, sau đó tôi lao vào cánh cửa sổ đối diện không chút chậm chân.

*DOGONN!*

Giây phút tiếp theo, căn nhà nơi tôi vừa ở đã bị phá hủy bởi cây gậy lục giác. Orc tướng quân đã mất dấu tôi ngay từ khi nó rời khỏi đường đi. Nó đang tàn phá hết những ngôi nhà xung quanh cho nguôi đi cơn thịnh nộ của mình.

Quả nhiên, kĩ năng và các giác quan của nó hoàn toàn ở một đẳng cấp khác mặc cho sức chiến đấu đã suy giảm. Nếu như tôi dùng thuốc dù chỉ là một chút, dù cho có không độc, nó chắc chắn sẽ ngay lập tức tìm ra được vị trí của tôi.

Tôi giữ khoảng cách với một orc tướng quân đang cuồng bạo. Tôi lẻn ra đằng sau một con orc lơ đãng do sợ hãi đang quan sát tôi một mình. Tôi hạ sát nó bằng con dao găm đen đâm vào yết hầu.

……Thứ 47.

Trong tình huống này, tốt hơn hết là đi xử lý những con orc kia mà không liều lĩnh tấn công orc tướng quân.

Thật là khó khăn làm sao khi mà tôi đã sử dụng rất nhiều sức lực để ám sát bọn orc, nhưng tôi đã có thể nhìn thấy được cơ hội chiến thắng lóe loi bằng cách tiếp tục xử lý những bọn orc thường như thế này và tiếp tục gây thương tích cho orc tướng quân được chừng nào hay chừng ấy, ……điều duy nhất tôi có thể làm được là tin vào điều đó đồng thời tiếp tục cuộc công kích của mình.

(—tsu!)

Ma lực và sát khí, tôi cảm nhận được ngay; ngay khoảng khắc đó, tôi nhảy vọt ra ngoài từ cửa sổ.

*DOOOOOONN!!*

Một nguồn ma lực kinh hoàng phóng thích qua trên cái đầu đang cúi xuống của tôi. Cơ thể tôi cũng bị thổi bay như một chiếc lá bị gió thổi. Dẫu vậy, tôi đã điều chỉnh tư thế của mình để tiếp đất an toàn.

“......Kuu”

Chuyện gì vừa xảy ra vậy……? Sóng xung kích truyền qua tôi. Khi đám bụi và tiếng ồn trước Ám Thị tan đi, xung quanh tôi nhìn thấy mười căn nhà đã bị thổi bay chỉ còn lại phần móng nhà. Cứ như thể cả một khu vực đã biến thành một bãi đất hoang.

……Có lẽ đó là Kĩ Thuật Chiến Đấu, Bổng Thuật cấp 5 mà tôi chưa từng biết đến. Tôi chỉ mới biết đến Kĩ Thuật Chiến Đấu cấp 4 thôi, nhưng mà chúng đã có uy lực hơn đòn tấn công bình thường gấp vài lần rồi. Không ngờ Kĩ Thuật Chiến Đấu cấp 5 lại có thể mạnh mẽ đến mức này……

『BUMOOOOOOOOOOOOOOOG!!』

Tôi đang đứng quỳ gối ở một nơi chỉ còn lại những móng nhà xung quanh. Năm con orc còn lại đang thận trọng giữ khoảng cách đồng thời bao vây tôi để cản đường trốn thoát.

Orc tướng quân bình tĩnh tiếp cận tôi với cây gậy lục giác bắt chéo trên vai.

Vậy ra đây là hạng 5…..Lúc chiến đấu với Grave, người cũng là hạng 5, tôi đã chỉ có thể chạy lòng vòng, nhưng dù rằng đã bị suy yếu đến mức này, khoảng cách sức mạnh vẫn quá là lớn...…

『GAAAAAAAAA!』

Orc tướng quân ra lệnh cho đồng loại tấn công. Đây là sự điềm tĩnh của cái mạnh, hay chỉ là vì muốn tra tấn tôi để báo thù cho việc giết đồng loại của nó?

『BUMOOOOOOOOOOOOOOOOOOO!』

『BUOOOOOOOOOOOOO!』

Năm con orc đồng loạt tấn công. Trước sự dày xéo của nỗi sợ hãi cũng như thuốc độc, còn thủ lĩnh của chúng là orc tướng quân ở bên cạnh thì với chúng, tất cả chẳng là gì.

Tôi dùng con dao găm đen đỡ lấy ngọn giáo rỉ sét đâm thẳng vào mình; lăn người tới trước để né chiếc rìu đá tấn công từ đằng sau.

“Tsu!?”

Một cục kim loại nhắm thẳng vào tôi ngay khoảng khắc tư thế của tôi bất cân bằng. Tôi suýt soát né được ngay trước khi cục kim loại rơi xuống đất. Một con orc đã tận dụng sơ hở đó và tiếp cận từ đằng sau. Cây chùy của nó đánh tôi bay đi.

“Guu!”

Một cục kim loại khác lao thẳng vào tôi…..đó là chiếc vòng kim loại orc tướng quân đang đeo. Có vẻ như nó không định để tôi có thể ‘chiến đấu’.

Mình có nên dùng Ám Ma Thuật không đây? Nhưng, liệu tôi có thể đánh lừa cả năm giác quan của một mục tiêu khi mục tiêu đó quan sát tôi trực tiếp hay không?

Ngay cả khi có tạo ra đa ‘Cái Bóng’, không thể biết được rằng liệu tôi có thể né được mọi đòn tấn công trong tình huống mà mình không thể hoán đổi với bất kì cái bóng nào trong số chúng. Không chỉ thế, nó chỉ làm thêm hao phí lượng ma lực vốn đã ít ỏi của tôi.

『GAAAAAAAAA!』

Bọn orc tấn công thêm một lần nữa. Tôi né cây chùy vung xuống mình và chĩa dao ra, song chiếc vòng cổ của orc tướng quân lại nhằm vào tôi ngay tức khắc.

“—tsu!”

Bị làm cho phân tâm, tôi chỉ có thể né được hai bên tấn công bằng một cách nửa vời. Như vậy, chiếc vòng cổ đã sượt qua hông tôi trong khi ngọn giáo đâm từ phía sau thì sượt qua vai.

“—Shado……”

Tôi chỉ còn nước dùng nó ngay cả khi có là lãng phí. Song, chiếc vòng cổ của orc tướng quân được ném đi ngay khoảng khắc tôi định sử dụng ma thuật. Một con orc khác đã đợi sẵn ở nơi tôi né và đá bay tôi đi.

Lại một đòn công kích từ cây giáo gỉ. Tôi chỉ có thể lăn lộn trên mặt đất để né, bò như một con mèo, và tiếp tục né những đợt tấn công của bọn orc mà không thể trả đòn.

……Ngẫm lại, lần đầu tiên tôi gặp Viro, tôi cũng đã bị dồn ép. Tôi trong thế bốn chi trên nền đất, báu tay nắm đất. Sao tôi không làm lại như thế nữa nhỉ……?

Àa, rõ ràng rồi……

“Không nhất thiết phải đứng cố định trên cả hai chân.”

『……BUMOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO!』

Khi tôi nói, một con orc bị khiêu khích và lao lên đâm giáo.

Nhưng, tôi đã từ bỏ bắt buộc bản thân mình đứng dậy.

Tôi đá vào mặt đất trong tư thế vẫn còn đang trường. Tôi đổi vị trí của mình bằng sức nặng của hông, sau đó tôi xoay vòng như thể mình đang trượt đi trên mặt đất với một tay làm trục để né ngọn giáo. Rồi tôi quấn sợi dây của pendulum vào chân của con orc bằng cách di chuyển tay như mèo cào.

『BUOOOOOOOOOOOOOO!?』

Con orc đó dừng di chuyển trong một khắc trước hành động kì lạ mà tôi làm ra. Một viên vòng cổ lao tới từ phía orc tướng quân nhưng……quá trễ rồi.

“—Weight—”

Tôi vận ma thuật trong sơ hở ngắn ngủi đó và kéo sợi chỉ đã quấn quanh con orc đang bối rối đó. Cơ thể không trọng lượng của tôi được nhất lên và theo đà đó, tôi cắm con dao găm đen của mình vào giữa hai mắt của con orc đã bị trói.

—Thứ 48.

Ả trộm nữ tôi chiến đấu trước đây cũng đã sử dụng cơ thể dẻo dai của ả để né đòn và tấn công bằng những cách bất ngờ. Với giới trinh sát viên có giới hạn về sức phá hủy, điều đó mang một ý nghĩa quan trọng trong việc gây bối rối cho kẻ địch.

『GAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!』

Orc tướng quân chồm người tới trước khi thấy cách di chuyển của tôi đột ngột thay đổi và nó ném dây chuyền. Bọn orc cũng đồng loạt lao lên tấn công bằng vũ khí của chúng. Tôi nằm xuống như một con mèo và né.

Tôi tiếp tục giữ tư thế đó đồng thời xoay người bằng trọng lượng của hông và đá chân. Dưới tác dụng của Weight làm thay đổi hướng trọng lượng cơ thể, tôi trượt qua giữa hai chân con orc. Tôi cầm dây quấn quanh chân nó cùng lúc đá háng con orc với lưỡi dao được tích hợp dưới bốt.

『GUGAA……』

『GAAAAAAAAAAAAAAAAA!!』

Orc tướng quân có vẻ như đã mất đi sự bình tĩnh trước tình huống này. Nó lao thẳng về trước với cây gậy lục giác trên tay và tung ra một đòn tấn công sắc sảo. Tôi ngả người ra sau và kéo sợi dây một cách mạnh mẽ. Con orc bị đá vào háng loạng choạng đi tới; và cứ như thế, nó bị đập vỡ đầu bởi cây gậy lục giác.

—Thứ 49.

Chân orc tướng quân cố giẫm tôi, người đang trườn dưới đất. Tôi kéo sợi dây vẫn còn đang quấn chân con orc để trượt đi. Chuyển động của orc tướng quân chậm đi trong một khắc hoang mang.

—Ngay lúc này!

Tôi tận dụng hiệu quả của Weight và kéo sợi dây để căng cơ bắp của toàn bộ thân thể như một cánh cung. Sau đó cơ thể tôi bắn đi tốc độ cao như một mũi tên. Tốc độ đó vượt qua cả tầm nhìn động học của orc tướng quân—[note49414]

“HAAA!”

『GAAAAAAAAA!!』

Tôi vượt qua chuyển động của cây gậy lục giác đang cố đánh cản. Con dao găm đen thì rạch mặt orc tướng quân.

『GUOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO!!』

Orc tướng quân gào lên đau đớn bởi vì nó.

Tôi bay qua orc tướng quân và tiếp đất với một cú thúc vào trán của một con orc không may đứng ở đó. Sau đó, nhịp nhở tôi nặng đi với cảm giác buồn ngủ dồn dập trong giây lát.

Mới chỉ còn nông…… Nếu đâm con dao găm trúng ở tốc độ đó thì ngay cả có là orc tướng quân thì khó tránh khỏi một vết thương chí mạng, song orc tướng quân đã xoay sở dịch mặt đi một xíu mà đã né được một đòn trực diện trước tốc độ đó.

Nếu nó cứ né như thế thì sử dụng dao đen hiện đang được sửa chữa sẽ để lại nhiều thương tích hơn là con dao găm đen này, nhưng chỉ là một con dao thì lại thiếu khả năng để tung đòn ‘kết liễu’, ngay từ đầu đã là thế nên cứ cho là như thế thì cũng chẳng có nghĩa lí gì.

“............”

Hơn nữa, cảm giác buồn ngủ này là gì đây? Cảm giác này……tựa như là lần đầu tiên tôi sử dụng Cường Hóa Thân Thể. ……Không, có đôi chút khác biệt. Phải là mệt mỏi và nhiệt tích tụ trong cơ bắp tôi như lần đầu tôi sử dụng Kĩ Thuật Chiến Đấu.

Tôi tập trung lại và tuần hoàn ma lực ra khắp cơ thể, nhưng nguyên nhân của hiện tượng này gì? Tôi đoán là nhờ vào nó mà tôi có thể di chuyển nhanh hơn mình tưởng, nhưng mà không còn thời gian để nghĩ ngợi về nó nữa rồi.

Những kẻ địch còn lại duy chỉ còn mỗi orc tướng quân này và hai con orc đang nhìn tôi lòng đầy sợ hãi. Có thể vẫn còn những con orc khác đang ra ngoài đi săn nữa, nhưng nếu chúng đã không ở đây rồi thì để chúng yên thì sẽ chẳng gây ra vấn đề gì.

.

『......Mi……』

Orc tướng quân trừng mắt nhìn tôi thông qua khe hở của những ngón tay đang báu trên mặt, sau đó nó cất lên 『tiếng nói』.

Thứ này……Vốn biết rằng những biến thể bậc cao thường có trí thông minh vượt trội, nhưng như vậy thì có thể nói được tiếng người hay sao? Có lẽ là do orc tướng quân có cấu trúc dây thanh quản khác với con người nên những lời nó phát ra cũng chập chững và chậm.

『Con người……đàn, bà. Tại sao, tấn công, chúng ta? Tại sao, giết, đồng loại?』

“............”

Từ góc nhìn của bọn orc, tôi là ‘cái ác’ đến tấn công nơi ở của chúng và tàn sát đồng loại của mình.

Đâu là đúng và đâu là sai sẽ đổi thay tùy thuộc vào mỗi quan điểm. ‘Nhân loại’, tức bao gồm tộc người và tộc bán nhân sẽ không bao giờ là luôn luôn đúng. Ngay cả với thiên địch của con người là quỷ tộc, họ cũng có nguyên do của riêng mình để tỏ ra thù địch trước nhân loại. Nhưng đâu đó cũng có những người tốt trong số chủng tộc đáng sợ đó như sư phụ.

Song, điều đó có nghĩa là gì?

Ta hiểu lời ngươi nói. Nhưng ta cũng có lí do của riêng mình để không rút lui.

“......Ta không mang trong lòng bất kì một sự tức giận nào hướng về phía các ngươi. Là động vật thì sẽ chiến đấu bằng cả tính mạng để bảo vệ con cái nếu như lãnh thổ có kẻ lạ xâm nhập. Tất cả các ngươi đã trở thành ‘kẻ thù’ ngay từ giây khắc các ngươi xuất hiện ở đây. Tất cả chỉ có vậy mà thôi.”

Ngay từ đầu, xung đột sẽ không nổ ra nếu như thế giới này là một nơi mà tất cả các chủng loài đều mãn nguyện với. Nếu ngươi đã đến đây là để lấy đi những thứ thuộc về kẻ khác thì ngươi cũng phải chuẩn bị để bị kẻ khác lấy đi những thứ của mình rồi, đúng chứ? Con người cũng như vậy mà thôi. Đó là lí do tại sao mà xung đột sẽ không bao giờ là kết thúc.

『......Hiểu.』

Orc tướng quân nheo mắt trước ‘câu trả lời’ đơn giản của tôi và suy tư gì đó. Hắn bỏ tay khỏi khuôn mặt đẫm máu và giữ chặt cây gậy lục giác bằng cả hai tay.

Từ tư thế đứng của hắn, tôi không còn cảm nhận được sự kiêu kỳ của cái mạnh nữa rồi; cũng như cách mà hắn nhận định tôi không chỉ là kẻ tấn công nữa, mà là một ‘địch thủ đáng gờm’. Hai con orc khác có lẽ cũng đã cảm nhận được cảm giác của orc tướng quân. Chúng nắm chặt lấy vũ khí của mình và đứng bên cạnh orc tướng quân.

『Tên ta, Goljaoul. Chiến binh……tên ngươi?』

“......Aria.”

『Rõ rồi……Ta lên đây, Aria』

Orc tướng quân—Goljaoul rống lên. Ngay lập tức, hắn lao tới một cách mạnh mẽ và vung cây gậy lục giác.

Tôi né trong đường tơ kẽ tóc. Tôi chống một tay xuống mặt đất và đạp một chân lên nền đất. Tôi di chuyển một cách uyển chuyển và không dừng lại, với tư thế chống tay, tôi đá móc cắm con dao dưới bốt vào hàm của con orc tiếp cận.

『GAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!』

Goljaoul cuối cùng cũng đã trở nên nghiêm túc.

Mặc dù cơ thể của hắn đã bị suy yếu do chất độc, ở hắn và một hạng 3 như tôi vẫn còn đó một khoảng chênh lệch rõ rệt về kĩ năng. Tôi chỉ có thể đối đầu với hắn bằng tốc độ. Thông số của tôi chưa phải là thấp, nhưng ma lực và thể lực đã tụt xuống dưới nửa bởi mệt mỏi tích tụ.

Trong tình huống này, liệu tôi có cơ hội nào để chiến thắng hay không? Cho đến mới vừa rồi đây, tôi vẫn còn cân nhắc đến lựa chọn rút lui cho trường hợp tệ nhất, thế mà giờ tôi đã rủ bỏ đi ý định ấy.

Goljaoul đã công nhận tôi là kẻ địch. Hắn đã vứt bỏ lòng tự phụ của cái mạnh và thách thức tôi trong sự kiêu hãnh mặc cho cơ thể suy yếu của hắn. Nếu tôi chạy trốn khỏi Goljaoul ngay bây lúc này, tôi có cảm giác như mình sẽ không bao giờ đạt đến ‘trạng thái’ này nữa.

Sức mạnh mà tôi khao khát không chỉ đơn thuần là ‘năng lực’, mà sẽ còn trở nên mạnh mẽ hơn ở trong ‘tim’ nữa.

Con orc với cổ họng bị đâm phun ra bọt máu trước khi ngã xuống. Goljaoul sử dụng con orc đó làm vật hỗ trợ để hắn ta tiếp cận và lao về phía trước với cây gậy lục giác. Tôi uốn người ra sau để né và nới giãn khoảng cách giữa hai bên với thế trường trên đất.

Gậy có lợi thế tầm tấn công rộng, không chỉ vì nó không phải là mối nguy hiểm dễ đoán như vũ khí cạnh sắc; mà còn là vì nó thể đâm như giáo, chém như đại kiếm và đập như búa tạ.

Tôi có thể chiến đấu ngang cơ với Goljaoul bởi vì sự nhanh nhẹn của hắn đã suy giảm, nhưng chỉ cần trúng đòn trực diện thôi, toàn bộ xương trên cơ thể sẽ tan nát ngay.

『—Ảnh Quặc—』

Tôi tạo ra bốn ‘bóng đêm’ bằng Ám Ma Thuật, đồng thời phân tán chúng ra quanh mình.

『GAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!』

Goljaoul tỏ ra cảnh giác trước những ‘bóng đêm’, cùng lúc xoay gậy trên đầu. Rồi hắn ta nắm lấy một đầu của cây gậy và vung xuống.

Khoảng cách hơn ba mét đã ngay lập tức rút ngắn bởi chiều dài của cánh tay và cây gậy. Tôi sử dụng bộ pháp trượt đi, đồng thời tận dụng cái bóng của mình mà bắn đi một mũi tên từ ‘bóng đêm’ đang lơ lửng bên cạnh đầu của Goljaoul.

Goljaoul nhìn thấy ngay mũi tên được bắn ra và né nó. Cây gậy phá tan mặt đất và khiến cho những mảnh đất bắn vào người tôi. Song tôi một lần nữa nới giãn khoảng cách bằng sơ hở nhờ đó mà tạo ra. Tôi ít nhất đã có thể ngăn hắn khỏi những đòn tấn công liên hồi.

“............”

Tôi dùng ma thuật không mấy là hiệu quả trước sự thận trọng của Goljaoul.

Ảnh Quặc khi sử dụng cũng có ưu điểm và nhược điểm của nó.

Vật thể phải được bao phủ hoàn toàn trong ma tố để hiệu ứng của Ám Ma Thuật hệ không gian ứng dụng được trên nó. Với Kho Chứa, tôi có thể lấy pendulum ra bên ngoài dẫu cho có cả cuộn dây được buộc vào nó đi chăng nữa, nhưng để làm cho thứ gì đó có thể di chuyển từ bóng đêm nay bóng đêm khác, nó cần phải có một sự phân cách rõ ràng.

Trong trận chiến chống lại orc lính dùng giáo, tôi có thể khiến ngọn giáo di chuyển ra các bóng đêm là bởi vì tôi đã hứng đòn trực tiếp.

Nhưng khi orc lính dùng kiếm giẫm vào vũ khí ẩn trong bóng đêm dưới mặt đất, khi đó nó vẫn còn được bao bọc trong bóng đêm và hoàn toàn tách biệt.

Đó là lí do tại sao tôi không thể thực hiện những việc như đâm dao qua bóng đêm để tấn công ở một địa điểm xa. Tôi chỉ có thể gửi đi vũ khí ném hay pháp thuật qua Ảnh Quặc.

Nhưng nghe này, Goljaoul……ngươi, chưa biết độ sâu của Ám Ma Thuật là đâu đâu.

『Gaa!?』

Một cái trong số các ‘bóng đêm’ mà Goljaoul đã tấn công nứt vỡ và rơi ra từ bên trong một cầu ánh sáng. Nó giải phóng một nguồn sáng mãnh liệt trong một khắc.

Ám Ma Thuật không gian hệ chứa đựng thuật thức giúp tạo ra vô vàn hiện tượng. ‘Bóng Đêm’ vừa rồi lưu giữ thường pháp Light và nó ngay lập tức phóng thích ra khi năng lượng đạt đến gần không.

Có khả năng ánh sáng và bóng tối sẽ triệt tiêu cho nhau, nhưng bằng cách bao phủ Light bằng ma tố vô thuộc tính, ma thuật không bị mất đi mà kích hoạt cho đến cuối cùng. Tôi lao thẳng về phía Goljaoul bằng tất cả sức lực ngay khoảng khắc nó lóe sáng và làm chói mắt hắn.

“HAAAAAAAAAAA!”

Tôi tận dụng hiệu ứng của Weight vẫn còn tác dụng và Cường Hóa Thân Thể rút ngắn khoảng cách năm mét chỉ trong một hơi với tốc độ gấp hai lần người bình thường. Tôi đâm con dao thẳng vào Goljaoul, kẻ vẫn còn đang che mắt.

『GUGAAAAA!!』

Song ấy mà đòn tấn công toàn lực đó đã đâm xuyên qua ngực của con orc cuối cùng còn sót lại.

Không biết rằng ấy chỉ là tình cờ hay là nó đang cố bảo vệ Goljaoul ngay cả với đôi mắt đã bị thiêu đốt bởi ánh sáng. Nhưng dù là thế nào đi chăng nữa, con dao găm cũng đã xuyên qua những khúc xương sườn của nó và đâm sâu đến tận chuôi dao. Ngay khi tôi cố rút nó ra, cây gậy lục giác của Goljaoul đã đánh bay con orc đó cùng với tôi trong khi mắt vẫn còn đang nhắm.

“Kahaa!”

Tôi lăn trên mặt đất và khạc máu trong miệng ra. Dù vậy, đó vẫn chưa phải là đòn chí mạng. Có lẽ, hắn chỉ phản đòn dựa trên trực giác mà không dựa vào Ám Thị, cơ thể to lớn của con orc đã đóng vai trò như một tấm đệm đỡ giúp tôi xoay sở tránh khỏi một đòn tấn công trực diện.

『Gugo……』

Goljaoul nheo nheo cặp mắt đau đớn của hắn ta và trừng mắt nhìn tôi. Hắn ta cầm lấy cây gậy lục giác bằng cả hai tay một lần nữa. Tôi cũng dồn sức vào chân mình và đứng dậy.

Coi bộ và xương tôi chưa vỡ. Cũng không có nơi đâu đau đớn tột cùng ở các cơ cũng như các khớp; dù vậy, tôi nhận thức được rằng thể lực của tôi đã giảm gần như là đến giới hạn.

Tôi có thể hồi phục thể lực và các vết thương của mình nếu như tôi dùng Quang Ma Thuật Cao Hồi Phục, nhưng tôi không nghĩ là Goljaoul sẽ để tôi có đủ thời gian để cấu trúc ma thuật cấp 3. Và kể cả có sử dụng nó đi chăng nữa, ma lực của tôi cũng sẽ gần như cạn kiệt.

Nếu là Hồi Phục tôi đã từng niệm thì tôi có thể sử dụng ngay khi tìm được sơ hở, nhưng……mà thôi, quên đi. Thay vì lãng phí ma lực để sơ cứu cho bản thân thì tốt hơn là dồn tất cả vào để tấn công.

Dẫu cho có làm cách nào để hồi phục thể lực được đi nữa, thì cũng chỉ là vô ích nếu tôi không có đòn kết liễu.

Đây chính là yếu điểm của chức nghiệp trinh sát viên. Tuy là chức nghiệp xuất sắc về mảng sinh tồn không như pháp sư hay chiến binh, tôi lại không có ‘đòn kết liễu’.

Tôi bằng cách nào đó đã làm được tới giờ phút này. Cứ ngỡ rằng bất kì ai cũng sẽ chết nếu như bị đâm. Nếu tôi chống lại những mạo hiểm giả bình thường thì chỉ nhiêu đó là đủ. Nhưng bây giờ tôi mới nhận ra là một mình mình sẽ là không đủ để đối mặt với ‘cái mạnh’ hạng 5 hay hơn.

Tôi cần một ‘đòn kết liễu’. Một đòn tấn công uy lực, như Kĩ Thuật Chiến Đấu mà Goljaoul đã dùng.

“............”

『…………』

Hai bên từ từ mặt đối mặt. Tôi hạ hông và giương con dao găm đen. Goljaoul dường như cũng cảm nhận được điều đó và hắn ta cũng hạ thấp hông như thể đã hạ quyết tâm. Hắn ta vặn hông và giơ cây gậy lục giác lên trên đầu.

Đó là Kĩ Thuật Chiến Đấu cấp 5 mà Goljaoul đã sử dụng. Tôi cảm nhận được ma lực trong cơ thể hắn đang cuồn cuộn; cùng lúc tôi trút ra hơi thở của mình và tăng tốc suy nghĩ.

Hãy nhớ lại. Cảm giác lúc nãy. Đòn tấn công đã rạch mặt Goljaoul.

Nhờ luyện tập Cường Hóa Thân Thể mà Chế Ngự Ma Lực của tôi đã lên cấp. Cấp độ của Ma Thuật Vô Thuộc Tính, thứ đảm nhận toàn phần cho Kĩ Thuật Chiến Đấu cũng đã tăng lên.

Tuy rằng không có cái nào là hoàn toàn hoàn thiện cả. Nhưng cũng chẳng là mấy trọn vẹn nếu như thiếu đi một trong số ba cái. Kĩ Thuật Chiến Đấu thuộc kĩ năng cận chiến không là gì hơn ngoài công cụ để tấn công.

Khi tôi nhìn bằng ‘mắt’ vào nguồn ma lực đang tuần hoàn khắp cơ thể mình khi sử dụng Cường Hóa Thân Thể, ở đó không chỉ có mỗi mình ma tố vô thuộc tính. Tuy chỉ một chút, nhưng cũng có ma tố hữu thuộc tính hòa lẫn trong đó.

Trước giờ tôi đã không để ý đến nó. Tại vì tôi nghĩ rằng đó chỉ là chuyện thường thôi. Nhưng nếu ví ma lực như nước, chẳng phải trộn lẫn chúng cùng ma tố hữu thuộc tính thì sẽ tạo ra một vị lạ thường hay sao?

Đòn tấn công đó là kết quả của tập trung cao độ. Đến giờ, tôi đã hấp thụ ma tố từ xung quanh và hòa quyện chúng vào ma lực của mình để sử dụng ma thuật thuộc tính, nhưng qua để ý, tôi đúc kết được rằng mình đã sử dụng ma tố của mình trước khi chúng có thể biến đổi thành ma lực.

Trong tôi là ma tố vô thuộc tính thuần khiết. Sử dụng chúng trong tình trạng đó sẽ dẫn đến hiệu suất kém, nên chúng phải được chuyển hóa thành ma lực trước; nhưng trong quá trình đó, đã có nhiều nguyên tố trộn lẫn vào.

Khi sử dụng ma thuật vô thuộc tính, cái duy nhất chỉ nên sử dụng là ma lực vô thuộc tính.

Trong trường hợp đó, lần này tôi sẽ chủ động loại bỏ bất kì nguyên tố nào ra trong ma lực của mình. Ngay khi chuyện này bình thường có bất khả thi, nhưng bằng ‘đôi mắt’ có thể nhìn thấy màu sắc của ma tố của tôi thì có thể làm được.

……Tập trung. Loại bỏ những tạp vị bằng sự khéo léo như dùng một cái nhíp gắp lấy những hạt cát sắt ra khỏi cát mịn vậy. Tinh chế ma lực vô thuộc tính tinh khiết như một tấm kính trong suốt.

“......tsu!”

Ma lực vô thuộc tính của tôi vốn hữu hình nay đã trong suốt hơn bao giờ hết. Ma lực chảy trong máu tôi trong toàn bộ cơ thể ngày càng nhanh hơn. Toàn bộ cơ bắp ửng màu bởi nhiệt độ bởi tốc độ tuần hoàn của ma lực. Trạng thái này tựa như chuẩn bị tung ra Kĩ Thuật Chiến Đấu.

『GAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!』

Goljaoul cảm nhận được ma lực của tôi và hắn vung cây gậy lục giác, thi triển Kĩ Thuật Chiến Đấu.

Trong tâm trí tôi, với sự tập trung cao độ được tăng tốc, tôi đã có thể cảm nhận được ma lực trong cú vung, cây gậy phá tan mặt đất tạo ra xung kích và lan truyền.

Ma lực tuần hoàn trong cơ thể tôi trở nên rối loạn và bị hao hụt đi trong chớp mắt.

Ngay thời khắc đó, tôi đạp mặt đất lao về phía trước. Cơ thể tôi vượt qua giới hạn của Cường Hóa Thân Thể. Để lại cảnh vật phản chiếu trong mắt mình phía sau, tôi nhảy qua xung kích mà Goljaoul tạo ra trước khi nó có thể lan truyền trên mặt đất, và tung đòn vào Goljaoul kẻ căng mắt trong sự ngỡ ngàng.

『──!!』

“—-!”

*DOSHAAAAAAAAA—!*

Cơ thể tôi không thể chịu được phản lực mà bị thổi bay đi. Tôi lăn ra đằng sau Goljaoul hàng chục mét.

“......Kahaa,kefuu”

Tôi nằm sõng soài ra trên mặt đất và ngay lập tức nhận lấy một cơn ho dữ dội. Máu trào ra từ miệng. Tôi chỉ có thể đưa mắt nhìn. Và những gì lọt vào tầm mắt tôi là cơ thể to lớn của Goljaoul từ từ đổ gục.

Với cơ thể đã không còn có thể di chuyển được nữa sau khi đã cạn kiệt cần hết ma lực và thể lực, tôi nhìn thấy con dao găm đen đã đâm sâu vào giữa hai mắt của Goljaoul. Sau khi tôi đã xác nhận được cái chết của Goljaoul, tôi nhắm mắt trong một lời cầu thầm lặng và bóng tối lặng lẽ bao trùm tâm trí tôi.

.

▼ Aria (Alicia)

Tộc: Người ♀ – Hạng 3

【Ma Lực: 4/250】△ LÊN 10 【Thể Lực: 7/200】△ LÊN 10

【Sức Mạnh: 9 (12)】【Sức Bền: 9 (12)】【Nhanh Nhẹn: 13 (17)】【Chính Xác: 8】

《Đoản Kiếm Kỹ Cấp 3》《Võ Nghệ Cấp 4》△ LÊN 1《Ném Cấp 3》《Cung Thuật Cấp 1》

《Phòng Ngự Cấp 3》《Thao Mịch Cấp 4》

《Quang Ma Thuật Cấp 3》《Ám Ma Thuật Cấp 3》《Ma Thuật Vô Thuộc Tính Cấp 4》△ LÊN 1

《Thường Pháp×6》《Ma Lực Chế Ngự Cấp 4》《Uy Áp Cấp 3》△ LÊN 1《Ẩn Mật Cấp 4》《Ám Thị Cấp 2》《Tìm Kiếm Cấp 4》△ LÊN 1《Kháng Độc Cấp 3》△ LÊN 1

《Giám Định Đơn Giản》

【Sức Chiến Đấu Tổng Thể: 612 (Cường Hóa Thân Thể: 732)】△ LÊN 36

Truyện Chữ Hay