Strongest Survival by Otome Game’s Heroine

chương 8: orc lính

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"............”

Sau khi đã giết xong ba con orc đó, tôi rút đôi dao ra và vẩy đi vết máu bám trên chúng.

Từ giờ sẽ là cuộc chiến chạy đua với thời gian. Tôi có hai việc phải làm đồng thời lúc này. Đó là tôi có thể câu được bao nhiêu thời gian cho người dân trốn thoát bằng cách cản chân bọn orc, và tôi có thể vô hiệu được bao nhiêu con orc trước khi con orc tướng quân nhận ra sự tồn tại của tôi ở đây.

Tôi bỏ số lượng vật phẩm tối thiểu nhất vào trong túi đeo hông và Kho Chứa. Tôi ngấu nghiến số lượng kẹo đá và thịt khô cuối cùng trong balo, rồi mở nắp lọ thuốc hồi phục thể lực với hồi phục ma lực ra và uống chúng để hồi phục thể trạng đã suy kiệt của tôi do suốt ba tuần qua nhanh nhất có thể.

"Phù......Đi thôi."

Ma tố nồng nặc trong thuốc hồi phục khiến tôi hà ra một hơi nóng như thể mình vừa uống rượu. Tôi ném đi cái lọ sứ rỗng và balo của mình để bắt đầu chạy băng qua khu rừng u ám nơi không một tia sáng nào lọt qua.

Còn hai nhóm orc nữa cũng đang đi lang thang tìm kiếm thức ăn. Chúng luôn luôn đi qua cùng một tuyến đường mỗi ngày, cho nên tôi sẽ có thể bắt gặp chúng mà không gặp vấn đề gì kể cả khi hành động của chúng có đã thay đổi một chút.

"Tìm thấy rồi."

Tôi tìm thấy đội tìm kiếm thức ăn thứ hai không lâu sau khi tôi bắt đầu chạy.

Ma lực của tôi vẫn chưa hồi phục hoàn toàn nhưng tôi vẫn sử dụng Cường Hóa Thân Thể ngay cả khi di chuyển trong lúc mà thuốc hồi phục ma lực vẫn còn tác dụng.

Tôi tận dụng đà chạy đạp vào một thân cây và nhảy chéo hướng. Một con orc ngay lập tức nhận ra sự hiện diện của tôi và định mở mồm để rống, nhưng tôi đã đâm thủng họng nó bằng con dao găm đen.

『Gugaa……』

Bọn này phiền phức thật nhỉ. Bị tôi đâm sâu đến tận sọ như vậy mà nó không chịu chết ngay đi, mà đây là thông số thể lực của nó đã thấp đi rồi.

Một con orc lao đến chỗ tôi. Tôi buông con dao găm ra và đâm vào cổ họng của nó bằng hai cái vũ khí ẩn mà mình lôi ra từ Kho Chứa trước khi tránh xa ra khỏi thân thể nó.

『GAAAAAAAAA!?』

『BUMOOOOOOOOOOO!!』

Hai con khác cuối cùng cũng nhận ra tôi và rống lên giận dữ mặc cho sự bấn loạn. Trong mắt chúng, Ẩn Mật cấp 4 mà tôi sử dụng hẳn đã khiến cho tôi trông như đột nhiên trồi ra từ quan cảnh rừng.

Tôi ngay lập tức trói hai con orc lại bằng cách vung lưỡi dao của pendulum quấn chúng, rồi rút ra một con dao mảnh từ đôi bốt của mình và rạch cổ một con orc vẫn còn đang hoang mang và đâm con dao găm sâu vào trong mặt nó.

『BUMOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO!!!』

Con cuối cùng giương chiếc rìu đá cao qua đầu và tấn công. Nhưng có lẽ là do sức chiến đấu của nó đã suy giảm, chuyển động của nó lù đù và thiếu tập trung.

Tôi buông con dao mảnh trên mặt con orc tôi đâm và né chiếc rìu đá, rồi tôi ném con dao của Feld lên đầu mình cho nó thấy.

Sự chú ý của con orc bị con dao làm cho phân tâm do nó thiếu tập trung.

『Buboo!?』

Tôi nhanh chóng đánh vào hàm của con orc bằng đòn gót tay với Cường Hóa Thân Thể toàn lực. Rồi tôi bắt lấy con dao đang rơi giữa không trung và cắm sâu vào hàm dưới đang sơ hở của con orc.

"......Tiếp theo."

Con orc đầu tiên tôi tấn công cũng đã chết. Mặc dù sinh lực của nó vốn rất mạnh mẽ, thông số thể lực của nó đã giảm đến mức dường như không thể cứu vãn được nữa.

Tôi thu dao lại từ những con orc chết, cẩn thận vẩy máu trên chúng đi, đặc biệt là máu dính trên thép, rồi tôi bắt đầu chạy đến điểm đến kế tiếp.

Mặc dù chúng đã trong tình trạng yếu đi và thông số thể lực thấp, giết được chúng trong một đòn vẫn rất là khó nếu tôi đánh trượt vào điểm trọng yếu của chúng do sinh lực dồi dào của chúng. Thông thường, mỗi khi tôi đối đầu trực diện với kẻ địch hạng 3, tôi sẽ gặp một khoảng thời gian khó khăn, nhưng trong tình trạng hiện tại, do sự thiếu tập trung và sức chiến đấu thấp, tôi có thể xử được vài con liên tục mà không cần sử dụng đến ảo ảnh hay Kĩ Thuật Chiến Đấu.

Nếu có thể, tôi muốn sử dụng ma lực ít nhất có thể cho đến khi các biến thể hạng cao hơn xuất hiện. Phải chi tôi có thêm chút sức nặng cơ thể thì tôi đã có thể tiêu diệt được chúng bằng một cách tương tự nhau chỉ với võ nghệ, nhưng tôi không có thời gian để than phiền cho thứ mà mình không có.

.

Tôi đã xử lý được thêm một đám thu lượm thức ăn khác bao gồm bốn con orc và một nhóm tuần tra ba con trong rừng bằng một pha đột kích như lần trước.

Vậy là tôi đã kết liễu được mười ba con orc. Nhưng tôi không được phép thông thả. Tôi bắt đầu chạy về phía thị trấn cũng là để xử lý đội đang hướng đến đó để cướp bóc cây trồng từ những cánh đồng xung quanh.

Tôi sử dụng Cường Hóa Thân Thể để nhanh chóng băng qua khu rừng.

Khi năng lực thể chất của tôi đươc cường hóa như thế, tôi có thể dễ dàng vượt qua sức mạnh cơ bắp của một người đàn ông và thông số nhanh nhẹn của tôi có thể bật nhảy cao bằng hai người bình thường. Nếu thông số đó mà được giao cho cơ thể gọn nhẹ của một thiếu nữ tuổi thanh thiếu niên thì chạy trong rừng nhanh hơn một con sói và uyển chuyển như một con báo là điều khả thi.

Tôi di chuyển xuyên qua khu rừng bằng cách nhảy từ tảng đá này sang tảng đá kia, hoặc từ cành này sang cành kia mà không để rơi xuống đất. Khi thuốc hồi phục hết tác dụng, tôi đã tìm thấy bọn orc trước khi chúng ra khỏi khu rừng.

Tôi vẫn còn một lọ thuốc hồi phục ma lực bên trong túi, nhưng tôi thật sự không nên lãng phí một chút ma lực nào lúc này để sẵn sàng cho cuộc chiến chống lại những biến thể hạng cao.

Tôi đã có thể tìm được đám này......nhưng chẳng phải là số lượng của chúng có hơi đông hơn sao? Chỉ nhìn thoáng qua thôi tôi đã thấy mười hai con, dù vậy nó vẫn không thay đổi điều tôi phải làm.

Tôi cảm thấy có điềm xấu, nhưng không có thời gian để quan sát chúng trước. Tôi quấn pendulum của mình vào một cành cây dày và leo lên cây. Tôi cường hóa sức mạnh cơ bắp của mình và ẩn nắp cùng lúc nhảy qua những cành cây. Rồi tôi nhảy xuống mà không dừng lại và tung ra một đòn tấn công bất ngờ vào con orc cuối hàng.

Nhưng mà—.

『──BUMOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO!!』

Bị tìm ra rồi sao? Ngay khoảng khắc tôi chuẩn bị tung ra đòn tấn công bất ngờ, một con orc gầm lên cảnh báo tiếng thét vang vọng khắp khu rừng.

Song con orc đứng sau cùng chưa tìm ra được tôi ngay cả sau khi đã nghe được tiếng thét. Tôi dồn sức nặng lên con dao găm và đâm vào sọ nó. Rồi nó đổ người xuống đất và trở thành tấm đệm cho tôi.

—Con thứ mười bốn.

『BUMOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO!!』

Bọn orc xung quanh cũng bắt đầu hét cảnh báo. Bọn orc không thể ngay lập tức tìm được tôi khi chúng đang thiếu sự tập trung và tôi vẫn đang duy trì Ẩn Mật của mình, nhưng việc chỉ mới đòn tấn công đầu tiên mà đã bị phát hiện thế này, tôi thấy có điềm xấu và không do dự nữa. Tôi cho phép bản thân mình sử dụng một chút ma lực.

"—Feel—"

Ma thuật này có thể tạo ra cảm giác chạm vào hay bị chạm.

Tôi chạm vào tai của những con orc ở bên trái và phải. Chúng ngay lập tức bị xao nhãng và quay lại. Tôi nhanh chóng quấn sợi dây của pendulum quanh hai con orc đang bị mất thăng bằng và kéo mạnh. Hai con orc ngã ngẩng mặt lên và tôi đâm từ cầm vào não chúng bằng con dao và con dao găm.

—Mười sáu mạng.

『BUOOOOOOOOOOOO!』

Con orc gần bên thế là cuối cùng cũng phát hiện ra. Nó vung xuống cây chùy trông như là một khúc gỗ nhắm vào tôi kẻ vừa đáp đất và vẫn còn đang khụy gối trên mặt đất.

Quả nhiên là chuyển động của nhóm này cũng lù đù. Tôi nhẹ nhàng nhất hông lên và sử dụng bộ pháp để né đi cây chùy, rồi tận dụng đà để đâm vào mắt con orc bằng hai con dao tôi lấy lên tay.

『BUBOOOO!?』

Do tư thế của mình mà tôi không đâm được tới não nó. Con orc hét lên và lấy hai tay che mặt. Sau đó—

『BOOOOOOOOOOOOOOOOO!!』

Một con orc to lớn hơn lợi dụng sơ hở đó lao vào. Nó lao đi với một tốc độ kinh hoàng mang theo một thanh đại kiếm gỉ trong thế sẵn sàng.

"—khư!"

Một con 'orc lính'! Một kẻ thù mạnh mẽ với độ khó hạng 4. Đúng là nhanh thật, nhưng ấy không phải là cái mà tôi không thể đối đầu.

Tôi né ra khỏi tầm đánh của thanh đại kiếm đồng thời đá con orc mù về hướng nó. Thanh đại kiếm cắm hết phân nửa vào người của con orc đó.

—Con mười bảy.

Nhìn thấy thanh đại kiếm của con orc lính đâm vào con orc đó, tôi ngay lập tức rút ra một con dao từ dưới vạc váy và ném đi. Nhưng—

『OOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO-!!』

Con orc lính gầm lên một tiếng máu chiến đáp lại. Kinh ngạc hơn cả là nó nâng cả thanh đại kiếm của nó lẫn xác con orc lên làm khiên.

『GAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!』

Khi tôi định nhảy qua người con orc lính đó thì một con orc khác mặc giáp da và cầm giáo tấn công. Một con orc lính khác sao!?

Tôi nhanh chóng bắn một mũi tên từ cung tên mánh khóe của mình. Rồi khi tôi nhảy sang bên, con orc lính xoay cây giáo đánh bật mũi tên đi và lao đến chỗ tôi ngay khi tôi tiếp đất.

“—Pain—”

Tôi dỡ bỏ hạn chế sử dụng ma thuật của mình và niệm Pain. Song tôi không không nhắm vào con orc lính cầm thương.

『Buo!?』

Tôi sử dụng Pain lên một con orc đang đứng ở ngoài không thể nào tham gia vào cuộc chiến tốc độ cao. Con orc khựng người lại và tôi nhảy qua nó sử dụng nó như là một tấm khiên. Rồi con orc dùng thương không nhân nhượng đâm xuyên người con orc đó để tấn công tôi đang đứng ở đằng sau lưng nó.

"Khư!"

Tôi ngay lập tức vặn người ra sau né mũi thương đẫm máu song nó đã đâm sượt qua vai của tôi. Khi tôi đã lùi lại, con orc lính cầm thương vung vũ khí của nó sang bên đồng thời ném đi xác của đồng bọn nó như rác.

Đồng loại orc của nó mà nó không hề nhân nhượng tí nào. Nhưng vậy là con thứ mười tám—.

"—!?"

*DOGOOON-!*

Cảm nhận được ma lực và sát khí tăng cao, tôi nhảy lên. Sau đó mặt đất nơi tôi vừa đứng và cái cây lớn đằng sau bị sóng xung kích cắt làm đôi.

Nhìn về hướng đó, tôi thấy một con orc to lớn trang bị một bộ giáp rỉ sét, đang cầm một chiếc rìu hai tay gỉ sét vào thế một lần nữa với cây rìu vừa vung xuống, cùng lúc trừng mắt nhìn tôi.

Một con orc lính khác nữa! Là ba con cả thảy!!

Đòn tấn công vừa rồi là thứ mà tôi chỉ mới thấy lần đầu tiên, nhưng tôi đoán đó là Kĩ Thuật Chiến Đấu của rìu hai tay, Thiết Toái.[note48541]

Gần như không có chủng quái vật nào sử dụng được Kĩ Thuật Chiến Đấu ngay cả khi chúng

có là loại cận chiến nên tôi đã không cân nhắc đến hiểm nguy này.[note48542]

『BUMOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO!!』

Bọn orc đó gầm lên tiếng thét hiếu chiến ra lệnh cho bốn con orc bình thường còn lại xung quanh. Rất có thể bọn orc lính đó đã nhìn thấu được đường tiếp cận lén lút của tôi.

Orc lính dùng kiếm.

Orc lính dùng giáo.

Orc lính dùng rìu.

Ngay cả khi phần đông bọn orc trong khu sinh sống có đang bị suy yếu để rồi bị đưa vào một tình huống khó khăn đi chăng nữa, tôi chưa từng nghĩ rằng ba con orc lính hạng 4 lại được giao cho nhiệm vụ canh gác công cuộc vơ vét thức ăn ở khu dân cư của con người.

Dường như mục đích của chúng không chỉ là cướp cây lương thực. Chúng chắc hẳn là đang định tấn công trực diện vào thị trấn và bắt cóc con người với nhiêu đây lực lượng.

Đây chính là tình huống không lường trước mà tôi lo sợ. Tôi đã để ý là phải che giấu sự hiện diện của mình ở đây cho đến giờ để những chuyện như thế này không xảy ra trong giai đoạn đầu, nhưng mọi chuyện không đi theo ý tôi muốn rồi……

Trong khoảng khắc, con orc lính dùng giáo đã lùi lại để lấy lại thế đứng, cùng lúc hai con orc lính dùng kiếm và rìu đi về phía trước đứng cạnh nhau.

Đáng lẽ ra tôi nên quan sát nhóm này trước mặc cho khi đó mình không có thời gian…… Nhưng thành ra thế này cũng là do thời điểm và tình huống, ngay cả khi có là chỉ có một con orc lính mai phục mình ngay từ đầu. Đây sẽ là một bài tập luyện tốt cho tương lai.

Dù rằng đây là việc ngoài dự liệu đối với tôi nhưng quyết định của con orc tướng quân khi sắp xếp thế này có thể nói là chính xác bởi vì sau cùng, một kẻ như tôi đã thật sự tấn công mấy nhóm.

Song mặc dù quyết định đó là chính xác, nó có ‘đúng đắn’ hay không chỉ có thể biết được khi ta có kết quả.

『『『…………』』』

Tôi dính vào một cuộc thi trừng mắt với bọn orc lính, đồng thời thở ra để hạ nhiệt bên trong. Rồi tôi lặng lẽ giữ con dao găm đen sẵn sàng.

Đây là tình huống ngoài dự đoán, nhưng đó lại là điều may mắn với tôi.

Tôi đã có thể ngăn chặn ba con orc lính này khỏi đến thị trấn. Tối thiểu thì tôi sẽ xoay sở làm sao cho tránh được tình huống mà mình sẽ đối mặt cùng lúc với con orc tướng quân và bốn con orc lính.

Ba tên các ngươi không được phép tiến bước thêm nữa. Ta cũng không cho phép các ngươi quay trở về căn cứ đó. Ta không có ý định thừa nhận rằng mình đang chiến đấu vì lợi ích của người khác, nhưng, các ngươi đã trở thành ‘kẻ địch’ của ta.

Ta sẽ trở nên mạnh hơn nữa bằng cách tiêu diệt ba tên các ngươi.

Tôi chuyển hướng suy nghĩ từ tấn công sang đối đầu. Tôi phân tích sức chiến đấu của kẻ thù thêm một lần nữa.

.

▼《Kiếm》Orc Lính

Chủng: Quái Thú Bán Nhân • Hạng 4

【Ma Lực: 134/150】【Thể Lực: 246/580】

【Sức Chiến Đấu Tổng Thể: 528/898 (Cường Hóa Thân Thể: 627/1063)】 ▽GIẢM41%

【Trạng Thái: Suy Yếu】

.

Con orc lính dùng kiếm có thể hình lực lưỡng nhất với chiều cao vượt trên ba mét. Nó chỉ mang một chiếc vòng cổ và một cái váy rơm ngoài thanh đại kiếm dài gần bằng hai mét. Chắc hẳn là vì ngay cả kích thước đồ dùng cho thân người lực lưỡng nhất chẳng vừa được với nó.

.

▼《Thương》Orc Lính

Chủng: Quái Thú Bán Nhân • Hạng 4

【Ma Lực: 141/160】【Thể Lực: 232/520】

【Sức Chiến Đấu Tổng Thể: 521/868 (Cường Hóa Thân Thể: 617/1028)】 ▽GIẢM40%

【Trạng Thái: Suy Yếu】

.

Con orc lính dùng giáo thì chỉ lớn hơn orc bình thường một chút. Nó chắc là kiểu chiến binh hạng nhẹ. Nó đang mặc áo giáp da trên vai và ngực. Chuyển động của nó vừa nhanh mà đòn tấn công của nó lại vừa rất chính xác.

.

▼《Rìu》Orc Lính

Chủng: Quái Thú Bán Nhân • Hạng 4

【Ma Lực: 146/175】【Thể Lực: 252/550】

【Sức Chiến Đấu Tổng Thể: 627/998 (Cường Hóa Thân Thể: 774/1181)】 ▽GIẢM35%

【Trạng Thái: Suy Yếu】

.

Con orc lính dùng rìu cao hai mét rưỡi và đang trang bị một tấm sắt chưa qua tinh chế phủ ngực và một chiếc giáp tay. Con này là kẻ mà tôi phải cẩn trọng nhất qua việc nó đã nhìn thấu được đòn tấn công bất ngờ của tôi và cách mà nó sử dụng Kĩ Thuật Chiến Đấu.

“............”

Quả nhiên là hạng 4……nếu như chúng đang ở thể trạng lý tưởng thì chúng đã là những kẻ địch hùng mạnh mà giả như tôi có một đối một với bọn chúng đi chăng nữa, tôi cũng khó lòng có thể đánh bại được chúng. Song cơ thể của bọn chúng đang bị thuốc độc của tôi gặm nhấm lúc này và sức chiến đấu của chúng đã sụt giảm đến còn cỡ mức độ của tôi.

Dẫu thế, bị làm cho suy giảm bởi chất độc chỉ có thể lực và sức chiến đấu của chúng. Kĩ Năng Chiến Đấu của chúng vẫn là cấp 4 và đánh giá từ chuyển động của chúng lúc nãy, mong cho khả năng tập trung của chúng bị suy giảm do trạng thái suy yếu sẽ là vô nghĩa.

Ngoài chúng ra, tôi còn lại để ý đến bốn con orc bình thường khác còn lại nữa. Tôi không biết là chúng có định lao vào cuộc chiến với sức chiến đấu bị chia đôi như thế hay không, nhưng tình thế thay đổi thế nào phần lớn là phụ thuộc vào hành động của bọn chúng.

『BUOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO!!』

Con orc lính dùng kiếm cuối cùng cũng mất kiên nhẫn và lao thẳng vào tôi.

Ngay khi nó tiếp cận, cơ thể ba mét của nó để lại những vết lõm trên mặt đất. Nó rống lên khi nó vung xuống thanh kiếm hùng mạnh của mình. Tôi không lựa chọn né mà thay vào đó là bước tới trước.

Né đi với khoảng cách nửa vời trước mắt vũ khí cầm hai tay tầm vung rộng là việc làm vô nghĩa. Con orc lính dùng kiếm tức thì bắt được hướng tiếp cận của tôi bằng chuôi kiếm.

Nhưng tôi đã được trải nghiệm đòn đánh chặn kiểu này từ Feld rồi. Tôi sử dụng bộ pháp đặc biệt và bước sải dài sang bên đồng thời nhắm vào khớp gối của con orc bằng con dao găm đen.

Con orc dùng cái chân tựa như khúc gỗ của nó đá tôi đi khi nó nhận thấy nỗ lực của tôi.

Tôi cũng ngay lập tức ngưng nỗ lực của mình lại và chặn cái chân đang đá bằng lòng bàn chân của mình để lấy đó làm bệ nhảy. Tôi nhảy bật lại đằng sau theo đà đó và nới giãn khoảng cách. Rồi—

『BUMOOOOOOOOOOOOOOOOO!!』

Con orc lính dùng rìu vừa rồi đã lặng lẽ quan sát phi thẳng tới lợi dụng sơ hở đó.

Nó đánh giá rằng tốc độ của tôi là vượt trội hơn nó và nó vung chiếc rìu của mình theo mình vòng cung rộng phương ngang. Tôi tận dụng đà bay của mình đặt tay xuống đất và lộn người để nới rộng khoảng cách hơn. Áp lực gió của cây rìu thổi qua ngay khi cây rìu sượt qua lưng tôi.

"—ư!"

Tôi xoay người mình và dùng phần váy xòe rộng để làm tấm che mắt, cùng lúc rút dao ra từ chiếc túi đeo ở đùi và ném nó.

Con orc lính dùng rìu đang rượt theo ngay sau tôi bình tĩnh sử dụng tấm sắt che ngực để chặn con dao phi tới. Rồi nó tiếp tục đuổi theo tôi mà không hề dừng lại.

Tôi cho rằng sẽ rất là nguy hiểm nếu mình bất cẩn tiếp cận con orc này. Tôi lùi lại đồng thời ném các pendulum sang hai bên. Rồi sử dụng toàn lực Cường Hóa Thân Thể, tôi kéo những sợi dây bằng cách khoanh tay về. Những chiếc pendulum vụt qua không khí một cách ồn ào và ngăn cản con orc dùng rìu lại từ cả trái lẫn phải.

『Bumoo!?』

Con orc tỏ ra cảnh giác với những chiếc pendulum lần đầu tiên nó nhìn thấy. Nó nhanh chóng nhảy khỏi vị trí đó.

Tôi cũng điều khiển sợi dây và chuyển hướng quỹ đạo của pendulum. Con orc lính dùng rìu đã nhận ra những lưỡi dao được buộc vào pendulum và vung chiếc rìu của nó đi theo một cánh cung lớn.

『BUMOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO!!』

Đòn chém—.

Kĩ Thuật Chiến Đấu dạng rìu, Thiết Toái không chỉ đánh bật lại hai chiếc pendulum, mà xung kích của nó phát ra còn ảnh hưởng đến tôi.

"—hư"

Tôi suýt soát né được đòn đánh trực diện, dù vậy tôi không hoàn toàn tránh được hết tác động của sóng xung kích khiến cho cơ thể nhẹ cân của tôi thổi bay đi xa.

『GAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!』

Con orc lính dùng giáo thấy thế đứng mất thăng bằng của tôi là cơ hội tuyệt vời, vì thế mà lao tới. Tôi đỡ lấy ngọn giáo đang đâm nhanh về phía mình, nhưng con orc không dừng lại chỉ với nhiêu đó và đâm sầm cơ thể nó vào người tôi, thổi bay tôi đi.

"Gu!"

Tôi sử dụng võ nghệ xoay người lại một cách uyển chuyển đồng thời sửa lại thế đứng của mình. Song khi tôi nhận ra, con orc lính dùng kiếm đã tiếp cận đằng sau mình. Nó vung kiếm vào tôi.

"—Pain!—"

Con orc khựng lại trong tức khắc do ám ma thuật mà tôi đã niệm, nhưng nó trừng mắt lại dữ dội và đá tôi đi.

Con orc lính dùng kiếm hẳn đã có quyết tâm chấp nhận đau đớn qua việc nó không mặc áo giáo. Nhưng tôi đã lại nâng cao cảnh giác được khi tận dụng sơ hở tức thì đó. Tôi đã xoay sở giảm thiểu chấn động và lấy lại thăng bằng sau khi lăn lộn trên mặt đất khu rừng được phủ bởi lớp lớp lá khô.

"............"

『『『……』』』

Bọn orc lính giữ một khoảng cách nhất định với tôi để chúng tập hợp lại. Chúng lại trừng mắt thi với tôi sau đó tiếp.

Được nhìn thấy những biến thể hạng cao hơn đang chiếm lĩnh ưu thế trong trận chiến với kẻ đã lấy mạng đồng loại chúng trong nháy mắt, những con orc còn lại hò reo ầm ĩ.

Thể lực của tôi đã giảm đến hơn ba mươi phần trăm chỉ ngay trong một khoảng thời gian ngắn. Ấy vậy mà tôi vẫn chưa thể tung được một đòn nào.

Vậy ra đây là 'hạng 4'......

Dẫu cho sức chiến đấu của chúng đã suy giảm, kĩ năng và kinh nghiệm chiến đấu đã giúp chúng đi xa được đến nhường này vẫn còn chưa biến mất mà đang bùng cháy trong tâm hồn chúng.

"......fuu"

Tôi thở ra một hơi nghe tưởng chừng như là tiếng cười. Bọn orc lính tiếp tục giữ sự thận trọng.

......Mình đúng thật là một đứa ngốc mà.

Cứ ngỡ là mình sẽ có thể đấu được với ba con hạng 4 chỉ vì thông số của chúng đã bị giảm xuống và sức chiến đấu giờ chỉ còn bằng mình. Mặc dù mình đã nhận thức được rằng bất cẩn sẽ dẫn đến cái chết, mình đã trở nên hoàn toàn tự phụ chỉ vì mình mạnh hơn được một chút.

Ba con orc này đã công nhận một đứa trẻ con người như tôi là 'kẻ thù'. Chúng đã nghiêm túc nỗ lực để nắm lấy chiến thắng về cho đồng bọn của mình mà không hề hạ thấp cảnh giác.

Thế mà, tôi lại đang lấp đầy tâm trí mình bằng những ý nghĩ nông cạn như giữ 'sức lực' lại cho trận chiến tiếp theo mặc cho lúc này đây, tôi đang đối mặt với những ba con hạng 4 kẻ thù rõ ràng là trên cơ tôi.

Tôi khạc máu đọng trong miệng ra. Cơ thể tôi rũ bỏ tất cả căng thẳng và tôi chuyển dáng đứng sao cho chỉ một bên cơ thể hướng về phía trước. Nhìn thấy vậy, bọn orc lính càng thêm thận trọng hơn và chúng hét lên đe dọa. Chúng cũng bắt đầu dần dần rút ngắn khoảng cách.

"............"

Tôi giữ tất cả bọn chúng trong tầm mắt của mình đồng thời tự hỏi 'quyết tâm' của mình trong lòng.

Hãy nhớ rằng mày là 'cái yếu'.

Hãy nhớ cách mà mày đã chiến đấu cho đến lúc này.

Mày chưa bao giờ một lần đả bại đối thủ mạnh hơn bằng cách đánh đối đầu, chưa một lần nào.

Mày đã cận kề cái chết mấy lần chỉ trong một năm vừa rồi đây. Bằng cách nào mà mày đã sống sót cho đến tận bây giờ?

Những gì tôi có thể làm được chỉ có cách chiến đấu của riêng 'tôi'.

Quan sát. Dựng bẫy. Phương thức chiến đấu của tôi chẳng hề tồn tại một cách nào 'tử tế'.

Chèn ép sự tự cao và nỗi sợ vào sâu trong đáy lòng. Đơn giản chỉ cần trở thành một nhát chém của 『lưỡi dao sắt』.

Hãy cho chúng thấy nào, cách chiến đấu của 'tôi' thứ không biểu thị ở mức hạng hay sức chiến đấu.

.

『……Ga…GAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!』

Con orc chiến binh dùng kiếm đã nhận ra sự thay đổi trong bầu không khí của chiến trường mà lao tới.

"—Ảnh Quặc—"

Tôi rải rác mười cụm bóng tối nhỏ ra xung quanh mình cùng lúc lùi về trong rừng nơi đã bắt đầu tối đi do mặt trời đang lặn.

『BUMOOOOOOOOOOOO!』

Con orc lính dùng giáo đuổi theo ngay sau tôi trong khi giữ cẩn trọng với những 'vùng bóng tối' lơ lửng xung quanh tôi.

Tôi di chuyển bên trong khu rừng u tối, len lõi qua những tán cây nhỏ xung quanh.

Khoảng khắc tầm nhìn hai bên bị cản trở bởi một thân cây không quá dày, ngọn giáo của con orc đâm lên phía trước, trúng vào 'cái bóng' của tôi chạy ra từ đằng sau cái cây.

『GUGAAAAAAAAAAAAA!?』

Tôi nhắm vào ngay thời điểm đó để vòng ra phía sau con orc và cắm con dao găm đen vào cổ nó. Một tiếng thét đau đớn vang lên khắp cả khu rừng tối.

Quá nông. Nó vẫn chưa giết chết được. Tôi cảm nhận được con orc dùng rìu và kiếm đang tiến về hướng này nên tôi không tiếp tục tấn công con orc dùng giáo nữa và tiếp tục quay lại bỏ chạy băng qua khu rừng tối.

『BUMOOOOOOOOOOOO!』

Con orc dùng kiếm lao thẳng về phía trước chém hạ một 'cái bóng' cùng một cái cây nhỏ.

Mặc dù nó chẳng là gì khác ngoài một cụm ma tố mang hình dạng giống như con người, bọn chúng lại khó có thể ngay lập tức phân biệt được chúng với tôi nếu chúng thay thế tôi trong khu rừng tăm tối này. Con orc lính dùng kiếm đang cố gắng giết tôi bằng cách chém hạ hết tất cả mọi thứ.

『GAAAAAAAAAAAA!』

Con orc lính ngay tập tức trở nên cuồng nồ khi nó thấy rằng không đòn tấn công nào của nó trúng đích. Điều đó khiến nó lao thẳng qua những cái cây một cách đầy bất cẩn. Song, một chiếc vũ khí đã bay ra từ 'vùng bóng đêm' khi nó giẫm lên. Nó đâm thủng chân của con orc đó.

『BUMOOOOOOOOO!?』

Mặc dù nó đã có quyết tâm chịu đựng, nó sẽ không thể nào di chuyển đàng hoàng được khi có một con dao cắm vào chân. Kể cả thế, con orc dùng kiếm đã sẵn sàng thanh kiếm của nó và giữ cảnh giác với những ‘vùng bóng tối’ xung quanh tôi mặc dù chúng đã đứng im tại chỗ.

Nó sau đó cảm nhận được sự hiện diện của ‘tôi’ đang tiếp cận từ phía sau và quay lại. Song con orc dùng kiếm đã kết luận rằng nó chỉ là một ảo ảnh trước cái bóng đen tuyền đang tiếp cận. Nó đã thu hút sự chú ý của nó ra khỏi cái bóng đó để tìm kiếm bản thể thật của tôi. Chính lúc đó, ‘tôi đen kịt’ ở trước mặt nó đâm vào háng của nó với một con dao.

『……Gu…gaa』

*Rầm Rầm* Con orc dùng kiếm khụy gối xuống mặt đất khiến mặt đất rung lên. Tôi cũng lột bỏ ảo ảnh ‘cái bóng’ ra khỏi da mình và thở dài.

Con orc dùng kiếm vẫn chưa chết hẳn, nhưng tôi cho là nó sẽ không thể di chuyển được nữa. Để xử lí con orc dùng rìu đang tiếp cận, tôi bắt đầu chạy về hướng của những con orc thường đang quan sát từ một phía.

『Buo!?』

Bốn con bọn chúng hoảng loạn giương vũ khí lên khi nhìn thấy tôi chạy về phía chúng với con orc lính dùng rìu đuổi theo ngay phía sau.

Bốn thứ vũ khí đồng loạt vung xuống. Tôi né hết tất cả trong đường tơ kẽ tóc đồng thời đồng thời lướt qua chúng. Sau đó tôi quăng tứ tung bột mù tạt đỏ mà tôi đã lấy ra từ trong túi của mình.

『BUMOOOOOO!?』

Bọn orc bị mù mắt do chất kích thích bắt đầu vung vũ khí bừa bãi do cơn đau và nỗi sợ. Nhưng cuối cùng những gì bọn chúng làm được chỉ là đánh đồng bọn của mình.

Bọn orc hỗn loạn đó cản trở việc tiếp cận của con orc lính dùng rìu. Do đó mà con orc lính dùng rìu đã sử dụng Thiết Toái để tấn công tất cả bao gồm cả tôi.

“—ư”

Tôi sử dụng bọn orc làm khiên gánh chịu phần lớn chấn động. Tôi trốn sau một con orc còn sống trước khi biến thành hai cái bóng đen kịt lao ra.

『BUMOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO!』

Con orc dùng rìu trước đã thấy tôi ngụy trang bản thân bằng ảo ảnh nên đã do dự một tí. Nhưng điều đó chỉ kéo dài trong giây lát trước khi nó bắt đầu chạy về hướng một ảo ảnh.

Nó lao thẳng đến ảo ảnh đó như thể nó bị thuyết phục rằng cái bóng đó là hàng thật. Chiếc rìu vung xuống chém qua ảo ảnh và xóa sổ nó.

Con orc lính nhếch mép khi biết nó đã chọn sai. Nó ngay lập tức quay người lại kéo theo chiếc rìu vung hết sức mình về phía ảo ảnh khác đang lặng lẽ tiếp cận từ phía sau.

『Buo!?』

Song ảo ảnh đó cũng bị chém vỡ bởi cây rìu và biến mất một cách dễ dàng.

Con orc dùng rìu ngây người trong chốc lát trước khi nó để ý tới một ‘cái bóng’ nhỏ tách ra từ ảo ảnh đã bị nghiền nát xung quanh nó. Nó ngay lập tức cố rút lui song một bên mắt của nó đã bị một mũi tên cắm vào thứ được bắn ra thông qua ‘bóng tối’.

『────!?』

Thêm vào đó, từ sau lưng nó, tôi đang giấu mình bằng Ẩn Mật đâm vào lưng con orc dùng rìu bằng một con dao găm đen.

Con orc dùng rìu với khả năng định vị vị trí xuất sắc hạ thấp cảnh giác bởi suy nghĩ nó có thể tìm ra tôi bất cứ lúc nào. Và rồi, nó đã lầm tưởng một trong những ảo ảnh là ‘tôi’ khi nó ‘nghe thấy’ tiếng thở từ phía ảo ảnh.

Mặc dù đã có thể ra đòn rồi, nhưng con dao của tôi không thể với tới được đầu của con orc lính do chênh lệch chiều cao. Những con orc thường còn sống sót và cả con orc lính dùng giáo đã hồi phục đến mức có thể di chuyển đang lao thẳng vào tôi kẻ vừa tung đòn kết liễu trượt.

『BOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO!!』

Con orc lính dùng giáo thét lên một tiếng hét cuồng nộ. Nó dồn hết sức đâm một nhát nhắm vào tôi.

Nó đang nhắm vào tim mình—

Nó nhất định phải giết được tôi trong một đòn để cứu con orc lình dùng rìu đang rơi vào thế khó. Ít nhất, đó là những gì con orc lính dùng giáo đang nghĩ. Đòn tấn công vững chắc được thực hiện bởi một hạng 4 đang toàn tâm tập trung đến cực hạn xuyên thủng trái tim tôi mà không một chút sai lệch nào ở mục tiêu của nó.

『Guaa──』

Đòn đâm hoàn hảo với sự chính xác tuyệt đối đã đâm xuyên qua ‘bóng tối’ được gắn trên ngực tôi. Mũi giáo bay ra từ một hố ‘bóng tối’ khác đâm thủng đầu của con orc dùng rìu.

Ta tin vào sức mạnh của ngươi mà—sức mạnh của một hạng 4. Nhỡ như độ chính xác của nó mà giảm sút do thiếu kiên nhẫn như những tên nghiệp dư, tôi mới là kẻ sẽ chết.

『BUMOOOOOOOOO!!』

Con orc thường cuối cùng nhào tới ngăn tôi chuyển hướng từ con orc lính dùng rìu đã gục ngã sang con orc lính dùng giáo.

“......Huyễn Thính……”[note48543]

Tôi niệm ám ma thuật bằng giọng thì thầm. Con orc lính dùng giáo phối hợp với con orc thường tấn công tôi hiện lên một biểu cảm cuồng nộ, cùng lúc nó vứt bỏ vũ khí đã giết đồng bọn của nó và lao thẳng đến tôi với nắm đấm giương cao.

Con orc lính dùng giáo tấn công là để giữ chân tôi tại chỗ. Con orc bình thường cũng nhắm tới sơ hở đó mà khua chiếc rìu đá của nó từ đằng sau tôi, chuẩn bị vung nó—

『Gah──』

Nhưng không phải nhằm vào tôi, mà là đằng sau đầu tôi là đầu của con orc lính dùng giáo, nghiền nát sọ của nó.

Mắt của con orc đó đã hết đau do bột mù tạt đỏ nhưng thị lực của nó đã bị suy giảm so với lúc trước.

Quái vật vốn có năm giác quan vượt trội hơn con người. Nên chúng có thể tiếp tục hoạt động của mình đến một mức độ nào đó ngay cả khi ở trong bóng tối, đó chính là điều khiến tôi nghĩ rằng chúng có thể dựa vào âm thanh để tấn công ngay cả khi mắt chúng bị mù. Vì vậy, đối với con orc bình thường dựa vào âm thanh, trước Huyễn Thính của tôi, cây rìu đá của nó đã cắm vào đầu của con orc dùng giáo.

『GUGAAA──!』

Ngay cả như thế mà con orc lính dùng giáo vẫn chưa chết. Nó vòng tay qua cổ của con orc thường và giận dữ bẻ nó. Khi nó quay khuôn mặt máu me đó lại nhìn tôi, đôi mắt lòi ra của nó bắt gặp tôi đang chuẩn bị con dao găm đen của mình để tung ra một đòn uy lực.

"—Thrust—"

『Gah……』

Kĩ Thuật Chiến Đấu của tôi được thi triển đâm xuyên qua khuôn mặt đẫm máu của con orc lính dùng giáo ngay trực diện.

Và rồi──

『Guaa……』

Con orc lính dùng kiếm cuối cùng xuất hiện với chân của nó đẫm máu la lết trên mặt đất.

Vốn đã yếu rồi, thể lực còn sụt giảm nghiêm trọng nữa. Thêm vào đó, trước việc xuất huyết nặng nề như thế, nó có vẻ như cũng đã sắp chết rồi, ngay cả từ góc nhìn của một con người như tôi. Con orc lính dùng kiếm đã nhìn thấy xác đồng bọn của nó và nâng kiếm để dùng nó như là một cây nạng.

"............"

『…………BUMOO!!』

Cơ thể cao ba mét vung xuống thanh đại kiếm. Nhưng tốc độ của thanh kiếm chậm một cách rõ rệt.

Tôi bước lùi lại nửa sải chân để né thanh kiếm. Rồi tôi chạy lên mũi kiếm khi nó đã lún xuống mặt đất và nhảy lên. Tôi đâm con dao găm đen mà mình cằm ngược bằng cả hai tay vào giữa hai mắt của nó.

.

"......Haa......Haa......"

Tôi đã hết ma lực sau khi giết tất cả lũ orc đó và khụy gối xuống mặt đất ngay tại nơi đó. Tôi nuốt một viên thuốc trước khi mình rơi vào tình trạng đói khát, là biểu hiện của sự cạn kiệt ma lực, sau đó tôi uống hết lọ thuốc hồi phục ma lực cuối cùng của mình trong một ngụm.

Không chỉ riêng gì ma lực, thể lực của tôi cũng đã vượt quá giới hạn. Ngoài ra còn sự kiệt quệ đã tích tụ cho đến tận bây giờ nữa, cơ thể tôi rất có thể sẽ không thể hồi phục hoàn toàn được......

Nhưng......vậy là 25 con đã chết. Chỉ còn một nửa nữa.

Tôi ăn thêm thuốc viên và nhai, rồi tôi dồn sức mạnh vào đôi chân run rẩy của mình và đứng dậy. Tôi bắt đầu đi về phía ngôi làng bỏ hoang nơi con orc tướng quân đang trú ngụ, để cầm chân bọn orc trong vài ngày nữa.

Truyện Chữ Hay