Stardust Project

chương 27: vòng đánh giá cấp địa ngục (1)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"Yên bình đến đáng sợ..." Tôi lẩm bẩm, xoa thái dương đang nhức nhối.

Sau khi Lee Jun Hyuk dọn khỏi ký túc xá, ngày tháng sau đó trở nên yên tĩnh.

Tôi thân thiết với đồng đội hiện tại đến mức sẽ cảm thấy xấu hổ, nếu phải đổi đồng đội vào vòng đánh giá tiếp theo.

"A! Cậu đọc bình luận này chưa? Tôi nghĩ tim tôi suýt rớt ra ngoài vì nhìn thấy câu này luôn á."

"...Nếu tim cậu ngừng đập, cậu sẽ chết."

"Không, cậu mới chết, cái đồ cuồng khoa học!"

Jin Se Hyun và Seo Ha Im vẫn như thường, hai người đấy hay tranh cãi về những nội dung kỳ lạ.

"Này, đừng nhìn mấy thứ đó, nó sẽ khiến em mất tập trung." Ngay cả Ha Jun Seo cũng thường xuyên thưởng thức caffeine với chú gấu bông Dory trên tay.

Bạn cùng phòng của tôi đều là thuộc tuýp hài ngầm nên ký túc xá lúc nào cũng tràn đầy tiếng cười.

Tuy nhiên, kể từ hôm nay, sự yên bình kết thúc.

Vòng đánh giá tiếp theo sắp đến, tôi chẳng mong đợi nhiều về sự hợp tác tốt của các thành viên team mới, bởi những kẻ phản diện còn tệ hơn Lee Jun Hyuk vẫn tồn tại khắp trường quay.

Tích cách của Lee Jun Hyuk bị công khai trước công chúng, nhưng kỹ năng anh ta vẫn tốt.

Ngành này có một số người nổi tiếng bất kể tai tiếng của họ nhiều ra sao.

Trừ khi cả tính cách lẫn kỹ năng tệ, bạn mới bị chôn vùi triệt để.

Làm ơn.

Cho tôi an toàn thông qua vòng thi nhóm thứ hai này.

(Tôi) Mọi người ơi, tuần sau có buổi thuyết trình. Chúng ta phân nhiệm vụ nhé. Có ai muốn nhận làm PPT không?

(Tôi) Thật luôn, không ai nhận à??? Vậy tôi sẽ làm PPT. Có ai nhận tập hợp dữ liệu không?

(Tôi) Được rồi, tôi cũng nghiên cứu dữ liệu vậy...

(ABC) Vì năm nay, tôi là sinh viên năm cuối. Tôi không có thời gian rảnh ㅠ_ㅠ Tôi không thể làm gì khác ngoài chấp tay cầu xin ㅠ_ㅠ nhờ cả vào cậu nhé?

(Tôi) (•'_'•)

"Ôi, đừng." Tôi lắc đầu dữ dội, nhớ lại những bài đánh giá cuối kỳ bị huỷ hoại vì thành viên trong nhóm từng trải hồi học đại học.

Nếu lúc đó, chủ đề thuyết trình bị đánh giá kém, tất cả lỗi lầm là do tôi.

Lúc này, nếu đánh giá nhóm không thành công, tôi sẽ bị cắt ghép đủ loại video lẫn meme và bị cả nước chế giễu.

Kiếp trước, lý do tại sao tôi xếp hạng thấp nhưng vẫn có thể sống sót qua buổi công bố xếp hạng thứ hai, vì được chung đội với Seo Ha Im và Jin Se Hyun.

"Cuộc đời này, khó mà nhận được may mắn đó lần nữa."

Vì chúng tôi đã chung đội vòng thi nhóm 1 rồi nên khả năng cao vòng thi nhóm 2 sẽ bị tách ra.

Nếu tôi nhớ không nhầm, nội dung thi của vòng này cực kỳ khó.

Khi tôi đang suy nghĩ, ai đó xuất hiện và xua tan suy nghĩ của tôi.

"Ồ, chị ấy đến rồi."

"Waaa."

"Hôm nay, chị cũng xinh đẹp tuyệt vời!"

Ồn ào.

Tôi nuốt khan khi thấy Han Da Won sải bước đi giữa đám đông cuồng nhiệt.

Han Da Won cười thanh nhã, lấy card kịch bản ra.

"Chúc mừng các bạn có thể tiếp tục ở lại Stardust World tham gia thử thách tiếp theo."

Hôm nay là buổi công bố nội dung thi của vòng đánh giá nhóm thứ 2.

Mọi người đều ngóng trông lắng nghe phần chủ chốt, vì vậy Han Da Won bỏ qua lời chào hỏi rườm rà, đi thẳng vào vấn đề.

"Thử thách bạn phải vượt qua để sống sót tới buổi công bố xếp hạng tiếp theo là... Đánh giá nhóm: Cùng chung vận mệnh."

Đúng thế, đó là random, hiểu một cách đơn giản bạn bị xếp vào đội Vocal, Rap, Dance một cách ngẫu nhiên.

"Trong vòng này, vận mệnh của team bạn trở thành tài sản chung."

"Vậy tài sản đó là gì?"

"Bây giờ tôi sẽ giải thích chi tiết các quy tắc của nhiệm vụ này."

Hai đội Vocal, hai đội Rap và 3 đội Dance.

Tổng cộng 7 đội sẽ tranh tài, nhóm có nhiều người đúng sở trường chiếm ưu thế hơn, dễ sống sót hơn.

"Vòng này, tỷ lệ đánh giá là 50:50. Một nửa là đánh giá chuyên môn từ ban giám khảo, nửa còn lại là của tổ đánh giá có mặt tại hiện trường. Đội thắng ở lại, đội thua ra về. Đây là cơ hội để các bạn nhận tấm vé vào vòng sau một cách an toàn nhất. Vì vậy, hãy cố gắng hết sức."

Vấn đề là có tới 4 đội thua...

"Đối với 4 đội thua, 2 đội sẽ được hồi sinh căn cứ theo dữ liệu toàn diện gồm số lượt xem và lượt thích của video. Tuy nhiên, nếu thứ hạng phiếu bầu của thành viên trong 2 đội được hồi sinh không đủ để thăng cấp, huỷ tư cách hồi sinh. Hai đội còn lại không được hồi sinh, tất cả các bạn phải ra về."

Khi quy định gây sốc được công bố, trường quay bỗng trở nên ồn ào.

"Thua là loại?"

"Nếu thua... Sẽ loại hết hả? Hai đội chắc chắn bị loại... ít nhất là 6 người..."

"Vậy, cho dù là đội có thành viên hạng Top, nếu thi đấu thua đồng nghĩa với kết thúc?"

"Nói đơn giản, Kevin - Top 1 - có thể bị ra về nếu ghép nhầm đồng đội. Wow, điều đó hợp lý không?"

"A... Làm ơn cho tôi gặp những đồng đội giỏi đi."

Bọn họ nói đúng.

Đây là vòng đánh giá căng thẳng mà bất kỳ ai giỏi đến đâu cũng có thể bị đánh bại.

'Lần đầu thấy trò chơi sinh tồn ghế tởm nhường này.'

Nét mặt từng thí sinh hiện tại dường như đang nói như vậy.

Tôi từng ngồi ở đây với biểu cảm y hệt 100% duy trì suốt buổi công bố nhiệm vụ. Hiển nhiên hiểu được tâm trạng của họ, dù không cần nhìn.

Tôi bình tĩnh gật đầu, chờ đợi.

Thông điệp cuối cùng mới là thứ quan trọng nhất.

Vẫn chưa công bố thành viên nhóm và nội dung thi.

"Trong vòng đánh giá nhóm cùng chung số mệnh này, thực tập sinh được phân chia vị trí theo ước muốn của họ dựa vào bài phỏng vấn trước đó."

Đúng vậy, random.

Chúng tôi vô tình lựa chọn mà không hay biết.

Nếu sự thật đã vậy, thì chỉ còn cách làm tốt.

Tuy nhiên, quyết tâm của tôi không duy trì được lâu.

Phần thi của tôi hiện lên trên màn hình.

"..?"

Vocal A:

Kang Si Woo - Lee Do Kyung - Do Seo Han

Tôi đứng hình tại chỗ, dụi mắt.

Tôi biết không nên trông chờ chuyện được ghép với team cũ, nhưng...

Chờ chút.

"Tại sao tôi lại là vocal?"

***

Kiếp trước, vòng này tôi thuộc đội dance.

Sở trường của tôi là dance, không nhất thiết phải dẫm mìn, chọn thi vocal.

Giống buổi công bố xếp hạng đầu tiên, buổi công bố xếp hạng thứ 2 cũng có nhiều người bị loại. Tôi chưa bao giờ muốn mạo hiểm.

Jin Se Hyun kinh ngạc hỏi tôi: "Em có tham vọng với vị trí main vocal à?"

Không đời nào.

"Chuyện gì xảy ra trước đây vậy?" Khi tôi lẩm bẩm, cuộc phỏng vấn của tôi chiếu trên màn hình.

Do Seo Han đó xuất hiện với đôi mắt sáng ngời.

Staff: [Có vị trí nào thực tập sinh Do Seo Han muốn thử không?]

[Vocal. Tôi muốn thử nó.]

[Tôi tự tin.]

[Tôi nghĩ mình nên chủ động.]

"Ơ." Tôi thốt lên tiếng cảm thán mà không hề hay biết.

Tôi chắc chắn tôi từng trả lời phỏng vấn...

Nhưng những câu đó được nói vào nhiều ngày khác nhau!

Kỹ năng biên tập của tổ sản xuất đạt cảnh giới gì rồi?

Nên thể hiện kỹ năng đó bằng con số nào?

Tôi ấn trán, nhớ lại nội dung những cảnh phỏng vấn bị cắt.

'Vị trí khác? Ừm, nếu tôi bắt buộc phải thử sức ở một vị trí khác ngoài dance, vocal... Tôi muốn được hát vào một ngày nào đó.'

'Tôi tự tin khi nhảy.'

'Cuộc thi center... Tôi nghĩ mình nên chủ động một lần.'

Một cuộc phỏng vấn bình thường, tôi đã sàn chọn từ ngữ cẩn thận để trả lời.

Nhờ kỹ năng biên tập hoàn hảo, tôi biến thành người tham vọng với ca hát.

[Vocal! Tôi sẽ hát!]

Tôi thậm chí còn thấy mình đam mê điên cuồng trong video đó!

"Ồ, thiên tài vocal Seo Ha!"

"Seo Han hát hay mà."

"Hát thoải mái luôn đi, Seo Han!"

Diễn xuất phản ứng thái quá cho bất cứ việc gì đã thành điều hiển nhiên trong chương trình này.

Tôi thậm chí không quen người nào trong cuộc trò chuyện nọ, nhưng từ cách nói chuyện của họ, bạn có thể hiểu lầm rằng họ là bạn lâu năm của tôi ở lớp thanh nhạc.

'Chuyện này như là cú bạt tai tát thẳng vào mặt.'

Biên tập chắc chắn sẽ chỉnh sửa tôi thành ca sĩ giỏi cho coi.

"À... Ừ..."

Tôi muốn giải thích nhưng màn hình lập tức chuyển sang video của thực tập sinh khác. Tôi đoán tôi không phải nạn nhân duy nhất của việc chỉnh sửa, vì trên video họ đều nói kèm trạng thái hy vọng nhưng đời thật lại không mấy hài lòng.

Một âm thanh tươi sáng vang lên sau lưng tôi, có vẻ người đó mới là nạn nhân thảm nhất.

"Đây là lần đầu tiên trong đời tôi rap!!!"

Tôi lấy tay che trán, sắp xếp mớ suy nghĩ phức tạp.

Tóm lại, vòng đánh giá nhóm thứ 2 của tôi như sau:

Kết hợp với người lạ.

Vị trí là vocal.

Nó thật sự khác mong đợi của tôi...

"Không sao, không có gì là không thể làm được."

Đáng để thử lắm.

***

Đèn trong camera chuyển sang màu đỏ và bắt đầu quay.

Ba giám khảo ngồi vào bàn tròn lớn xem tư liệu được đặt trước mặt.

Gồm huấn luyện viên thanh nhạc Yoo Min Seo, huấn luyện viên nhảy Choi Myung Hwan và Han Da Won.

Huấn luyện viên rap JD hôm nay vắng mặt nên Han Da Won thay thế anh ấy.

Huấn luyện viên Yoo Min Seo uống cà phê, rồi nói: "Bạn này nhảy giỏi nhưng bất ngờ là lại bị xếp vào đội vocal."

"À, anh bạn này có chuyên môn là dance đúng không?"

"Đúng vậy. Trước đây tôi từng gặp bạn ấy rồi, bạn này có năng khiếu về dance hơn."

Huấn luyện viên Choi Myung Hwan trả lời câu hỏi của Han Da Won.

Ấn tượng về Do Seo Han mà anh nhớ cho đến kỳ đánh giá hàng tháng gần nhất là chàng trai nhảy giỏi nhưng không nổi bật.

Tuy nhiên, khi Stardust Project bắt đầu, cậu ấy đột nhiên khác hẳn, như biến thành một người khác vậy...

Cậu ấy có thật sự tự tin vào khả năng thanh nhạc của mình không?

Huấn luyện viên Choi Myung Hwan nhìn sang huấn luyện viên Yoo Min Seo với dấu chấm hỏi to đùng trên đầu.

"Bạn này hát cũng hay, phải không?"

"Khá ổn."

Cô có thể tự tin nói rằng giọng hát không tệ.

Nhưng, kỹ năng của Seo Han có đủ giỏi để vượt trội hơn người khác không?

"Anh bạn này có tài năng."

Huấn luyện viên Yoo Min Seo trả lời bằng câu miêu tả phù hợp nhất.

Nếu không tin mình có tài thì không có lý do gì để Do Seo Han lại chọn vocal được.

Huấn luyện viên không rành về chuyện biên tập evil edit của tổ sản xuất, đã rất bối rối.

'Tôi tưởng Seo Han thuộc kiểu người làm việc trong phạm vi an toàn.'

Thực tế, đến hiện tại, cô chưa từng thấy Do Seo Han chủ động chọn vocal làm trung tâm để thi.

Lần đánh giá đầu tiên và cuộc thi center cũng vậy. Cậu ấy chọn ca khúc nằm trong vùng an toàn, thiên về thế mạnh khiêu vũ hơn là ca hát.

Một thực tập sinh biết đánh giá khách quan bản thân giỏi gì, tận dụng nó tốt hơn bất kỳ ai.

Một đứa trẻ như vậy muốn mạo hiểm ư...

'Chắc chắn có lý do.'

Huấn luyện viên Yoo Min Seo bật cười, ngón trỏ gõ nhẹ lên ảnh Do Seo Han.

"Ai cùng nhóm với Do Seo Han?"

"Kang Si Woo, Lee Do Kyung. À, tôi nhớ anh bạn tên Lee Do Kyung, bạn này toàn năng đấy."

Một người giỏi cả 3 lĩnh vực: vocal, rap và dance.

"Kang Si Woo... Không có ấn tượng gì cả."

Chỉ là thí sinh bình thường thôi.

Lúc cô nhìn thấy đội hình team Vocal A, mắt Yoo Min Seo sáng lên.

Do Seo Han thường xuyên biến nguy cơ thành cơ hội...

"Tôi nghĩ nhóm này có thể thắng nếu chọn đúng bài hát."

Truyện Chữ Hay