Shinchou Yuusha: Kono Yuusha ga Ore Tueee Kuse ni Shinchou Sugiru

binh đoàn xâm lăng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ba ngày sau. Seiya vẫn tiếp tục ngày đêm tạo tác thêm quỷ tượng.

“…Dựa theo báo cáo từ các binh lính thì tổng số quỷ tượng cuối cùng đã vượt ngưỡng 20,000.”

John Dae nói, cười gượng gạo. Khi tôi chứng kiến con số quỷ tượng đông đến nực cười dàn trải phía chân trời thì tôi cũng đành cười hệt vậy.

Lúc đấy, John Dae và tôi đang nhìn xuống Tarmine từ trên một tháp canh.

Nơi này chính là cái tháp canh nơi mà Grand Lion đã giam giữ hoàng hậu. Tuy nhiên, lúc này, thì nơi này đã trở thành một cơ sở hoạt động của các chiến binh còn sống. Họ sử dụng nơi này để theo dõi điều hành. Từ đỉnh ngọn tháp này, tôi có thể thấy cả năm lớp tường mà Seiya đã tạo ra để bao bọc toàn bộ khu vực này. Seiya đã điều 2000 con quỷ tượng ra lớp đầu tiên để tăng cường sức phòng ngự của Tarmine.

John Dae vừa lẩm bẩm, vừa nhìn lớp tường bao bọc.

“Lúc đầu, tôi cứ ngỡ thế này hơi quá… nhưng giờ nghĩ kĩ lại thì có thể hành động của cậu ta phản ánh cảm xúc sâu thẳm trong lòng thôi.”

“Cảm xúc?”

“Cậu ta đã chẳng thể cứu lấy thế giới này… để rồi Tarmine đã bị hủy diệt… thế nên lần này, cậu ta đang cố cứu lấy thế giới bằng cách chuẩn bị thật cẩn trọng như thế này đây…”

Thật bất ngờ khi nghe thấy lời khen của John Dae về Seiya. Ông ta có nói những lời lẽ cay độc với cậu ta mới hồi nãy thôi. Ấy thế mà, ông ta vẫn suy nghĩ lại, cân nhắc phân tích suy tính thực tế của Seiya.

“Mà, thì. Đó cũng chỉ là những gì ta suy đoán thôi. Cơ mà, nếu không phải vậy thì cớ sao lại phải cố gắng đến thế để bảo vệ nơi này.”

“À, ha ha. Công nhận…”

Tôi ngượng nghịu cười. Thế rồi, John Dae chau mày lại.

“Tuy nhiên, thưa nữ thần. Xin đừng hiểu lầm. Tôi vẫn sẽ chẳng thể nào tha thứ cho cậu ta từ tận đáy lòng đâu. Ngày đó sẽ chẳng đời nào tới. Cậu ta là người đã không thể cứu được công chúa Tiana…”

John Dae là một tướng quân trung thành. Tính ra, cũng hiển nhiên khi một người lính lại tận tâm với công chúa của mình. Tuy nhiên, tôi vẫn thấy rằng chút yêu mến quá đỗi dành cho công chúa Tiana.

“Thứ lỗi, tướng quân John Dae. Cơ mà, mối quan hệ giữa công chúa Tiana và ông là thế nào?”

“Tôi là người chỉ dạy kiếm thuật cho công chúa từ thuở ấu thơ. Con bé chẳng có tinh hoa kiếm sĩ tài giỏi gì đâu. Tuy nhiên, công chúa Tiana vẫn tập luyện chăm chỉ vì con bé rất yêu thích nó.”

…Hmm. Xem ra mình cũng mang ơn người này ở tiền kiếp nhỉ… Vậy mà, mình lại chẳng thể nhớ được gì cả.

“Tôi vẫn luôn bế con bé trên vai hồi con bé còn trẻ thơ. Công chúa lúc nào cũng hớn hở tươi cười, xinh đẹp như một đóa hoa vậy…”

John Dae vui vẻ cười nói về công chúa Tiana, gợi nhớ lại những kỉ niệm tươi đẹp thuở xa xưa. Đột nhiên, tôi nhận có gì đó đặc biệt khi nhìn chằm chằm vào vẻ mặt hạnh phúc của ông ta.

“John Dae… Đừng nói với tôi là ông… thấy ‘ấy ấy’ với công chúa Tiana nhé?”

Vẻ mặt John Dae biến dạng khi nghe thấy lời tôi. Ông ta ngó nghiêng xung quanh cho chắc ăn rằng không ai ở quanh…

“Xem ra tôi không thể giấu giếm trước một nữ thần rồi.”

Gò má nâu sậm thối rữa của ông ta hơi ửng đỏ. Ông ta trông có vẻ hơi ngượng.

“Phải. Tôi yêu cô bé ấy vô cùng. Nhiều hơn bất cứ ai trên trần đời.”

“…John Dae.”

Tôi đặt tay lên vai John Dae rồi thốt lên.

“Xin lỗi nhưng… tôi thấy hơi tởm đấy. Thì là, ông và công chúa Tiana cách nhau bao năm tuổi mà đúng không? Và… đáng tiếc, nhưng ông không có thuộc gu của tôi. Ừ. Dù rằng, tôi có thấy chút hạnh phúc khi biết tình cảm của ông sâu đậm nhường nào…”

“Hả!! Sao Người lại phải thấy ghê tởm trước cảm xúc của tôi chứ!? Còn nữa, không phải chính Người đã mở lời hỏi han cảm xúc của tôi thế nào sao!?”

Đúng lúc đó, một binh lính lao hồng hộc vào.

“Cấp báo! Cấp báo!”

“Thật ồn ào!! Có việc gì thế hả!!”

Dù rằng John Dae có đáp lời thật cọc cằn…

“Chúng thần đã phát hiện quân địch tiến tới từ phía bắc!”

“… Cái gì cơ?”

Cả John Dae và tôi đều đột ngột biến sắc. Tất cả chúng tôi ngước nhìn về phía bắc từ trên tháp canh.

Đôi mắt của tôi, với thị giác vượt trội người phàm, loáng thoáng trông thấy được một nhóm các vũ khí hình người đang tạo thành các hàng đội hình. Chúng hành quân xâm lược về phía nơi đây.

Cơ thể sắt thép cứng cáp đó phản chiếu ánh mặt trời. Tôi nhận ra một thứ ánh sáng đỏ rực lên trên đầu chúng. Rảo bước như con người và chúng cầm trên tay những thanh trường kiếm. Chúng toàn lực tấn công.

“Quân đoàn Đế quốc Người máy…! Chúng cuối cùng cũng tới…!”

Khi John Dae ra hiệu, người lính kia lập tức rung chuông trên ngọn tháp.

“Lệnh cho tất cả mọi người trong thị trấn này lập tức về nhà ngày! Không được phép rời khỏi nhà dù thế nào chăng nữa!”

John Dae tức tốc ra chỉ thị cho anh lính kia. Tôi luống cuống nói với ông.

“Tôi… tôi phải đi tới chỗ Seiya ngay! Tôi phải lập tức báo lại với cậu ấy biết!”

Khi tôi đang định đi xuống dưới thì tôi đã thấy Seiya đang leo lên các bậc thang rồi.

“Chà, Seiya! Đúng lúc quá! Quân đoàn Người máy đã ập tới!”

“Bọn thổ xà của tôi đã báo cáo lại việc đó rồi. Thế nên tôi mới tới đây đấy. Dễ quan sát tình hình từ ngọn tháp này.”

Seiya không có chút hề hoảng loạn gì. Khi cậu tới đỉnh ngọn tháp, cậu nheo mắt lại và thấy Quân đoàn Đế quốc Người máy đã áp sát lớp tường ngoài cùng rồi.

Số lượng của binh đoàn này có vẻ ít hơn dự tính. Xem chừng đâu có tới hàng ngàn. Thêm nữa, chúng cũng không hề bao vây Tarmine. Thực tế thì chúng chỉ mới hành quân từ phía bắc xuống thôi. Tôi thấy thật khó hiểu. Hay là chúng chưa biết rằng Grand Lion bị đánh bại rồi. Và nếu chúng đã biết thì đây chẳng lẽ lại là tấn công tổng lực? Đây đâu phải những gì chúng ta dự tính nhỉ.

John Dae ngỏ lời gợi ý Seiya.

“Sao cậu không lệnh toàn bộ quỷ tượng canh giữ lớp tường ngoài cùng lên phía bắc để tiêu diệt bọn Cỗ máy Chết chóc kia đi nhỉ?”

“Không. Có thể là một cuộc phục kích. Bọn quỷ tượng sẽ không rời vị trí của chúng. Chúng ta phải đợi. Bọn quỷ tượng được sinh ra nhằm mục đích chống lại Quân đoàn Người máy nếu chúng có ý định áp sát tường để tiến công xâm lược chúng ta.”

“Hmm…”

John Dae chẳng nói thêm gì nữa vì ông ta không thể nào cãi lý với Seiya nổi.

Quân đoàn Đế quốc Người máy đang tiếp cận bức tường với một đội hình quân sự. Đám quỷ tượng do Seiya nặn lên vẫn đang yên vị phía trước bức tường.

Bọn quỷ tượng không hề nao núng vì chúng chẳng phải con người. Nhận thấy vẻ hung hăng hiếu chiến của các quỷ tượng, các Cỗ máy Chết chóc lập tức hành động. Cả hai đột ngột giao chiến. Cuộc chạm trán bắt đầu với sự kịch liệt kinh hoàng. Trận chiến giữa quỷ tượng của Seiya và các vũ khí ma pháp ‘Cỗ máy Chết chóc’ đã thực sự khởi màn.

…Liệu… liệu có ổn không!! Mong rằng quỷ tượng có thể dọn sạch chúng trong trận này luôn!!

Một con quỷ tượng đang chuẩn bị tung đòn nhằm vào một Cỗ máy Chết chóc với cánh tay to đùng của nó. Trong khi đó, Cỗ máy Chết chóc kia thì rút thanh trường kiếm và nhảy bổ vào con quỷ tượng. Thế rồi…

“Hể!?”

Tôi vừa chứng kiến một cảnh tượng chẳng thể ngờ được ngay trước mắt!

Cỗ máy Chết chóc đó, vừa nhảy lên tấn công con quỷ tượng, và theo sau là cả một đàn Cỗ máy khác. Chúng tấn công con quỷ tượng như bọn linh cẩu đang vờn một con thú ăn cỏ chậm chạp!

Dù rằng bọn quỷ tượng có thể chất phi thường và kháng sát thương cao, vẫn rõ ràng rằng chúng không thể nào toàn thây sống sốt nổi trước các đòn tấn công tới từ trước, sau, trái và phải. Thế rồi, những thanh trường kiếm chặt phăng cẳng chân cẳng tay của con quỷ tượng đi, khiến nó gục xuống đất. Cuối cùng thì lõi hạt nhân – tim của nó cũng bị phá hủy. Sinh lực cạn kiệt và con quỷ tượng chỉ còn là những hòn đá vụn vỡ mà thôi.

“Này… này! Chúng đang bị tiêu diệt kia kìa!”

Cả tôi và John Dae đều choáng váng. Cảnh tượng đó lặp lại khắp mọi nơi. Hiển nhiên, một vài đòn tấn công của bọn quỷ tượng cũng trúng và đánh bại được một số Cỗ máy Chết chóc. Tuy nhiên, chiến thuật tấn công của các Cỗ máy Chết chóc thì lại mạnh mẽ hơn nhiều so với chiến thuật của lũ tượng.

Thực tại tàn nhẫn khiến tôi muốn nhắm nghiền mắt lại.

Một rung chấn và một tiếng động inh tai vọng vang từ xa phía một tháp canh khác! Một người lính từ tháp canh đó đang báo cáo với chúng tôi bằng cách gào lên ầm ĩ.

“Một phần của bức tường phía bắc đã bị phá hủy rồi ạ! Những Cỗ máy Chết chóc đang tràn qua bức tường!”

“Không… không thể nào!! Chúng có thể phá vỡ bức tường nhanh đến vậy sao!?”

“Bọn quỷ tượng cũng đang bị áp đảo rồi!!”

… Vạn lý Thiết thành đang bị hủy diệt thật dễ dàng!!

John Dae nghiến răng.

“Thứ sức mạnh khủng kh….! Đây mới là… sức mạnh thật sự của Quân đoàn Đế quốc Người máy…!”

Cứ… cứ đà này thì lớp tường thứ hai và thứ ba cũng bị phá hủy mất! Nếu vậy thì Quân đoàn Người máy sẽ thực sự chạm được tới Tarmine! Mọi người sẽ bị tàn sát!

Tôi hoảng loạn. Cơ mà… khoảnh khắc các Cỗ máy Chết chóc đang leo qua lỗ hổng để tràn về phía bức tường thứ hai…

*ầm ầm*

Chúng tôi nghe thấy một thứ âm thanh kinh hồn rống vang trời đất! Khi tôi nhìn kĩ hơn về phía bức tường vỡ nát, tôi thấy khói bụi mù mịt tứ phía xung quanh chỗ hổng!

“Hả!?”

Dù là John Dae hay tôi cũng không hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Các lính gác cũng phải thấy khó hiểu. Trong khi đó vị dũng giả lại lẩm bẩm với giọng chẳng ngạc nhiên gì.

“…Vực thẳm. Tôi đã tạo nó giữa hai lớp tường ngoài cùng.’

Tôi nhìn về phía Seiya, nhận ra cậu ấy đang vươn một trong hai cái tay về phía bắc chỗ những bức tường thành.

“Khôi phục Thiết thành…”

Khoảnh khắc cậu ấy thốt lên những từ đó, những phần tường bị phá vỡ bởi các Cỗ máy Chết chóc đã được khôi phục lại trong nháy mắt!

“Quân đoàn… Quân đoàn Người máy đã bị chia tách khi mà bức tường được sửa lại!”

Đúng như những gì người lính đó nói, hàng trăm Cỗ máy Chết chóc rơi xuống vực đã bị tách khỏi những đơn vị khác sau khi mà bức tượng được sửa lại. Đột nhiên, cái vực khổng lồ đó lại khép vào và biến thành mặt đất phẳng lỳ một lần nữa. Bẫy của Seiya đã cho phép chúng ta chôn sống một phần ba các Cỗ máy Chết chóc. Ấy thế, John Dae vẫn làm vẻ mặt nghiêm nghị.

“Cho dù cậu có khôi phục lại các bức tường thì chúng cũng chỉ nguyên vẹn được một lúc thôi! Bọn chúng sẽ lại phá hủy được bức tường vừa khôi phục và xâm nhập vào!”

Đúng như John Dae chỉ ra, các Cỗ máy Chết chóc đang tung đòn tấn công triền miên phía sau bức tường kia. Chúng muốn phá hủy bức tường thành thêm lần nữa. Tuy nhiên,… lần này thì bức tường không bị phá hủy!

“Nhưng mà… kiểu gì thế? Bức tường mới nãy còn dễ phá hủy thế cơ mà, đúng không?”

Tôi ngỡ ngàng, gặng hỏi Seiya chuyện vừa xảy ra.

“Các phần tường chúng xuyên thủng qua ban nãy được làm từ nguyên liệu giòn tan. Giờ thì chúng đã quay lại với độ cứng nguyên bản.”

“Hả!? Tại sao ông lại phải làm thế cơ chứ!?”

Seiya không thèm trả lời tôi. Thay vào đó thì cậu bắt đầu rảo bước và đi về phía cầu thang xoắn để đi xuống khỏi ngọn tháp canh này.

“Seiya!? Gượm cái nào!! Ông đi đâu thế!?”

“Hôm nay tới đây thôi.”

“Tới đây thôi á!? Vẫn còn các Cỗ máy Chết chóc phía bên kia tường thành mà!!”

“Không sao.”

Tôi lại phải bất ngờ thêm lần nữa. Lũ quỷ tượng, nãy còn đang dưới kèo các Cỗ máy Chết chóc, giờ thì lại áp đảo được chúng rồi! Kẻ thù toan định hủy diệt bọn quỷ tượng như lũ linh cẩu ăn thịt! Nào ngờ, bọn quỷ tượng chỉ phủi tay hất văng các Cỗ máy Chết chóc bám trên người chúng đi, rồi lập tức đập nát kẻ thù xuống đất với sức mạnh kinh hồn của chúng!

“Đây mới là sức mạnh thật sự của các quỷ tượng. Chúng sẽ ‘dọn dẹp’ mọi thứ sớm thôi.”

Cả tôi và John Dae đều không hiểu nổi tất cả những gì vừa xảy ra. John Dae lao về phía Seiya rồi vồ lấy vai cậu khi mà Seiya đang định rời khỏi ngọn tháp.

“Nà… này! Giải thích cái! Ta không hiểu nổi chuyện quái gì đang xảy ra luôn!”

…Seiya che giấu sức mạnh thật của bọn quỷ tượng, và ban đầu còn tạo ra các phần tường dễ vỡ. Thế rồi, cậu ấy để các Cỗ máy Chết chóc phá tan các phần tường ngoài cùng, nhưng lại tạo ra một vực sâu để tiêu diệt chúng. Thế rồi, cậu ấy lại khôi phục lại bức tường lần nữa… Nó thực sự rất khó hiểu và đầu óc tôi rối tung rối mù luôn rồi!

“Giải thích cho ta ngay xem nãy giờ cái gì vừa diễn ra thế! Cậu vừa làm cái gì thế?”

John Dae khăng khăng gặng hỏi về những gì vừa xảy ra. Thế rồi, Seiya đáp lời ông ta với điệu bộ khó chịu như thể phiền toái lắm mới phải trả lời.

“Tôi sắp đặt tất cả việc này để đảm bảo chiến thắng chắc chắn cho chúng ta bằng mọi giá. Thế nên, tôi sẽ nghiên cứu và phân tích các Cỗ máy Chết chóc mà tôi bắt giữ được dưới cái vực ấy. Chỉ vậy thôi.”

__

TL note: Tính ra cũng không phải chiến thuật cao siêu, na ná Thụy Điển đánh với Đức Quốc Xã trong Hearts of Iron IV. Dĩ nhiên, nói thế mới thấy rằng thời giờ game gủng, sách vở, tài liệu nhiều, nó cũng khác.

Tạo hình nhân loại trong thế giới này có vẻ hơi thảm, hẳn là danh tướng của Tarmine mà chỉ tới mức này.

Truyện Chữ Hay