John Dae bám theo Seiya, người vừa lao ra khỏi thị trấn.
Ông ta phàn nàn sau khi bắt kịp với cậu ấy giữa đường.
“Thường thì, phân tích và nghiên cứu là với các kẻ thù đáng gờm thôi chứ. Bọn quỷ tượng cuối cùng vẫn bón hành được dăm ba Cỗ máy Chết chóc cơ mà. Tại sao giờ lại phải đi nghiên cứu chúng chứ…?”
Seiya không trả lời, Thay vào đó, cậu chỉ bịt mũi lại.
“Tránh xa ra. Thối như cái thứ xác sống.”
“Hự!!”
Chà, vẫn nhẫn tâm như thường lệ. Mà, dĩ nhiên là John Dae thối như một xác sống rồi vì ông là một xác sống thực sự. Thì, cũng đành vậy thôi. Thế rồi, Seiya lườm tôi với vẻ ghê tởm.
“Cô cũng phắn nốt đi. Bốc mùi như cái thứ xác sống.”
“Tôi có phải xác sống đâu!?”
…Cả John Dae và tôi đều trừng trừng nhìn Seiya với vẻ mặt bất mãn vô cùng. Chúng tôi tránh xa Seiya một đoạn. Sớm thôi, chúng tôi cũng tới được bức tường khổng lồ bảo vệ Tarmine. Đây là bức tường trong cùng của hệ thống tường thành năm lớp.
Ngay trước bức tường đá đó…
“…Hang di động.”
Seiya lặn xuống dưới lòng đất. Vì John Dae và tôi ở ngay gần cậu ta nên chúng tôi cũng bị kéo xuống nốt.
“…Cái… cái chỗ nào đây?”
John Dae thốt lên ngỡ ngàng khi thấy cái hang được tạo ra bởi Hang di động. Seiya soi sáng nơi này, nơi trông có vẻ rộng chừng 5 mét bán kính, với các pháp thạch. Thế rồi, cậu tiếp tục rảo bước về phía trước.
…Cơ mà, tại sao lại phải sử dụng Hang di động ở một nơi thế này cơ chứ?
Tôi ngớ người tự hỏi. Thế rồi, Seiya dừng bước và tiếp cận cái bức tường lấm bun trước mắt. Thế rồi, cậu chạm tay vào bức tường.
“Xuyên thấu tường hang.”
Thoáng lát, bức tường lấm bùn đã trở nên trong suốt như thủy tinh. Và, khi tôi chứng kiến cảnh tượng đang lồ lộ hiện ra ngay trước mặt…
*la lên*
Choáng ngợp, tôi gào lên. Đấy là vì bè lũ Cỗ máy Chết chóc vừa hiện ra ngay trước mắt thật đột ngột!
“Đây là cái đống Cỗ máy Chết chóc rơi xuống cái vực đấy hả? Thế này có sao không? Lỡ chúng tấn công thì sao!?”
“Bức tường này có cùng tính chất với Xuyên thấu trần hang mà tôi dùng trước kia để nhìn xuyên lên mặt đất. Chúng ta có thể thấy chúng như tấm kính trong suốt nhưng chúng sẽ không thấy gì được vì phía bên kia chỉ có thể thấy cát bùn mà thôi. Hơn nữa, bức tường này dày tận hai mét. Chẳng dễ gì mà phá đâu.”
Vừa giải thích, Seiya vừa bắt đầu cắm vài con thổ xà vào trong bốn góc của cái hang chỗ chúng tôi đang đứng.
“Ông… ông làm gì thế?”
“Tôi đã lắp đặt các thổ xà đặc biệt vào hang này. Giờ thì chúng ta sẽ có thể nghe được âm thanh từ hang bên kia. Không chỉ thế, nó sẽ bao gồm cả âm thanh tần số thấp và cao. Thế nghĩa là nó sẽ tạo ra được một hệ thống âm thanh ba chiều thực tế.”
Có… có thực là tồn tại một tính năng kiểu này trước giờ không…! Cậu ấy lúc nào cũng làm mấy trò kỳ quặc vào những lúc thế này…!
Thế rồi, Seiya lôi một con thổ xà từ trong ngực áo ra rồi đặt nó vào trong miệng…
“Alo alo, 1, 2, 3.”
Cậu ấy làm như thể đang cầm cái míc trong tay. Thế rồi, các Cỗ máy Chết chóc ở hang bên cạnh bắt đầu nháo nhào lên. Xem chừng thì giọng Seiya đã được truyền tải sang bên kia.
*tiếng máy móc*
*tiếng máy móc lớn hơn nữa*
Các Cỗ máy Chếc chóc bắt đầu gào lên! Một âm thanh rất rùng rợn!
“Alo, trật tự. Trật tự.”
*tiếng máy móc triền miên liên hồi*
Sau đó, các Cỗ máy Chết chóc chỉ gào lên thịnh nộ không cần biết Seiya nói gì với chúng chăng nữa.
“Se… Seiya!! Ông không thấy chúng chỉ biết la hét thôi à!?”
“Ừm. Xem ra chúng mù tịt tiếng người. Có vẻ việc làm cái loa cho hang bên kia cũng chẳng có tác dụng gì.”
Sau khi phát hiện ra mình không thể nào giao tiếp với chúng được, Seiya bắt đầu trừng trừng lườm các Cỗ máy Chết chóc. Có lẽ cậu ấy đang coi xét chỉ số của chúng. Tôi cũng thử bật thiên lý nhãn của mình lên.
__
Cỗ máy Chết chóc
Cấp – 20
HP – 138954
MP – 0
Công lực – 85121
Phòng thủ - 98654
Nhanh nhẹn – 85742
Kháng – Sét, Lửa, Nước, Băng, Đất, Ánh sáng, Bóng tối, Độc, Tê liệt, Nguyền chú, Nhất kích tất sát, Mê ngủ, Trạng thái đặc biệt
Kĩ năng Đặc biệt – Sự phù hộ của Ác thần (Lv MAX)
Kĩ năng – Ma pháo laze.
__
So ra thì chỉ số của các thú nhân dưới trướng Grand Lion có thấp hơn một chút thì phải. Tính ra, cũng chẳng phải là kẻ thù đáng gờm gì lắm với Seiya. Chúng không tới mức nguy hiểm. Vấn đề duy nhất là số lượng. Có tới hàng trăm cái thứ này.
“Tôi đã xem xét thí nghiệm được rất nhiều Cỗ máy Chết chóc… Xem ra chỉ số của chúng giống hệt nhau.”
Quả nhiên như lời Seiya, các Cỗ máy Chết chóc trướt mặt chúng tôi hoàn toàn giống nhau như đúc từ một khuôn vậy. Chúng có chung thể lực, công lực và phòng thủ.
“À mà này, Seiya. Chỉ số của các quỷ tượng thì sao? Tôi định dùng Thiên lý nhãn lên chúng rồi mà chẳng thấy gì cả. Rốt cuộc là sao?”
“Chỉ số của các quỷ tượng đã được ngụy trang rồi. Mà, cứ coi như là chúng vượt trôi hơn được các Cỗ máy Chết chóc ở mọi khía cạnh đi.”
“Thế, sao cậu lại phải phân tích bọn chúng nếu mà đám quỷ tượng mạnh mẽ hơn nhiều đến vậy?”
John Dae làm vẻ mặt tò mò, thế rồi…
“…Là cho tương lai mai sau.”
Sau câu trả lời ngắn ngủi đó, Seiya bắn đầu cặm cụi tỉ mỉ phân tích các Cỗ máy Chết chóc.
“Chúng có kháng nước và điện dù là máy móc cơ đấy. Rất thú vị. Có lẽ tôi nên thiết lập thuộc tính phụ cho các quỷ tượng sao cho đúng điểm yếu của bọn này… Hmm.”
Seiya lấy ra một tờ giấy và một cái bút. Cậu ấy ghi chép lại với ánh mắt tập trung trí lực.
John Dae ngỡ ngàng chứng kiến tình cảnh này.
“Một… một dũng giả biết ghi chép sao. Có thực là dũng giả không thế? Hay thực ra cậu là học giả phương trời nào vậy…?”
Thực tế thì Seiya đúng là trông giống một giáo sư nghiên cứu khoa học thật…
“Để tôi ném một con vô phòng riêng để phân tích xem sao. Tôi cần thêm chi tiết.”
Seiya đặt tay lên bức tường lấm bún bên cạnh. Các bức tường rồi lún vào, và trước khi chúng tôi nhận ra thì Seiya đã chia tách một Cỗ máy Chết chóc sang một cái hang khác nhỏ hơn.
Thế rồi, Seiya búng tay và rất nhiều thổ xa rơi xuống từ trên trần cái hang đó.
*tiếng máy móc*
Cỗ máy Chết chóc đó phản ứng ngay lập tức. Nó chém nát một vài con thổ xà với thanh trường kiếm. Cùng đúng lúc đó, Cỗ máy Chết chóc cũng phóng một tia sáng từ trên mặt và thiêu rụi lũ thổ xà sót lại.
“Ra vậy. Nó vừa sử dụng kĩ năng Ma pháo Laze rồi. Xem chừng có vẻ là tích tụ ma lực vào trong mắt để tấn công các mục tiêu khác với một tia laze. Ra chính là cái kĩ năng này đã phá vỡ bức tường lúc đầu.”
Seiya lại búng tay một tiếng. Thế rồi, mặt đất dưới chân Cỗ máy Chết chóc bật tung lên. Một con quỷ tượng hiện ra từ dưới đất.
Lần này thì nó không như với các con thổ xà. Quỷ tượng siết tay lấy Cỗ máy Chết chóc hung bạo đó rồi dùng nắm tay đâm sầm nó xuống với sức mạnh kinh hoàng…
“Vậy ra, phá hủy đầu là cách duy nhất để kết liễu sinh mạng chúng. Xem chừng không có dấu hiệu tái sinh mặc cho kha khá thời gian đã trôi qua.”
Cỗ máy Chết chóc đã ngưng hoạt động vĩnh viễn. Cơ mà, John Dae vẫn điên tiết nhìn Seiya. Thì là, Seiya cứ đứng chăm chú nhìn cái cỗ máy nát bươm kia mãi không thôi.
“Này, cậu còn định nhìn nó tới khi nào nữa! Cũng có phải nó sẽ sống lại đâu!”
“Không. Có thể nó sẽ hồi sinh và tấn công ngay khi tôi sơ hở.”
“Cơ mà này, Seiya! Tôi có thấy kĩ năng ‘hồi phục’ nào trong thông số của chúng đâu?”
“Chỉ số cũng chỉ để tham khảo thôi. Tôi không thể yên tâm được cho khi mắt thấy tai nghe.”
… Cuối cùng cậu ấy cũng an lòng sau khi quan sát nó suốt nửa tiếng. Seiya mãi cũng chịu ngưng tay… Thế rồi cậu ấy lại búng tay lần nữa. Đúng lúc đấy thì lửa rực lên phủ quanh đầu của Cỗ máy Chết chóc đã chết máy kia.
“Xem chừng nó có kháng lửa cao đấy… Liệu có cháy không nếu mình mạnh tay hơn chút nhỉ?”
“Rốt cuộc… cậu đang định làm cái quái quỉ gì thế!! Đốt một cỗ máy nát bươm thế này để làm gì cơ chứ!?”
Seiya mặc kệ lời bình luận từ John Dae. Vị dũng giả này giờ trông như một nhà bác học điên loạn liên tục phân tích và thí nghiệm lên đống sắt vụn người máy vô tích sự. Thế rồi, cậu ấy thốt lên ‘tiếp theo là thêm nước vào.’. Chúng tôi thôi không nói chuyện với Seiya nữa luôn vì có nói sao cũng vô nghĩa.
__
… 30 phút nữa lại trôi qua. Seiya lại ngừng bút.
“Được rồi. Không cần phải phân tích chúng thêm nữa.”
“Cuối cùng cũng xong! Thế ông định làm gì với đống người máy còn lại?”
“Tôi không cần chúng nữa. Tôi sẽ tiêu hủy chúng ngay giờ.”
“Thế, ông định bay vào quẩy tung chúng à? Hay là ông định tạo ra thêm nhiều quỷ tượng trong cái hang đó?”
“Không. Tôi sẽ dọn dẹp cách khác nhanh hơn.”
Seiya búng tay lần nữa. Thế rồi, một tảng đá to đùng với bán kính tầm một mét rơi từ trên trần hang xuống chỗ mà các Cỗ máy Chết chóc đang tụ tập lại.
“Cái… cái gì thế!?”
Cặp mắt lồi! Miệng rách toạc! Có một khuôn mặt trên cái tảng đá to đùng đó!
“Tôi đâu chỉ tạo ra được mỗi quỷ tượng. Trên thực tế, tôi đã thành công trong việc tạo ra một loại quái vật đá khác. ‘Đá Bom’ đã được tạo ra bằng cách kết hợp thuật hủy diệt và Thổ ma pháp. Lý do mà tôi nhốt một số lượng lớn Cỗ máy Chết chóc dưới hố không phải chỉ để phân tích thôi đâu. Tôi muốn kiểm tra sức công phá của con quái vật này nữa.”
*tiếng máy móc gầm vang*
Đột nhiên, tất cả các Cỗ máy Chết chóc đồng loạt lao vào cái con quái vật đá mới rơi xuống từ trên trần hang. Tuy nhiên, ngay lúc đó…
*đoàng*
Ánh sáng chói lọi và tiếng nổ uỳnh uỳnh! Một bức tường đã ngăn cách cái hang đó với cái hang chúng tôi đang đứng! Ấy vậy mà tôi vẫn cảm nhận được rung chấn kinh thiên động địa!
Tôi chăm chú nhìn lại vào trong cái hang lớn phía trước, rồi nhận ra kha khá Cỗ máy Chết chóc đã bị tan nát bởi đòn tấn công từ con quái vật đá.
“Nó… nó tự hủy đấy hả!?”
“Đúng vậy. Nó sẽ phát nổ một khi cảm nhận được một số đòn tấn công nhất định. Và.. sức công phá đúng như tôi đã dự tính. Hàng tá kẻ địch đã bị thổi bay trong chớp mắt.”
Lại thêm một Đá Bom rơi xuống từ trần hang. Những Cỗ máy Chết chóc còn sống lại đồng loạt lao vào tảng đá tiếp. Ngay khi mà tảng đá to đùng đó nhận một lượng sát thương nhất định thì một vụ nổ khác lại bùng lên ngay lập tức!
Các Cỗ máy Chết chóc không có trí thông minh cao cấp. Chúng không có vẻ là hiểu được đặc tính của tảng đá đó, ‘tao sẽ tự nổ tung nếu mày tấn công’. Dù cho các người máy đồng chí của chúng đã bị thổi bay thì chúng vẫn tiếp tục tấn công tảng đá vừa bị ném vào.
“Giả như tôi mà tạo ra được một tảng đá với đường kính lớn hơn nữa thì hẳn là có thể nổ rộng hơn nữa. Tuy nhiên, nếu mà tôi làm nó to quá thì có thể nó sẽ cho Tarmine cuốn gói luôn.”
“Này!! Không được đùa kiểu đó!!”
John Dae nổi khùng trước lời của dũng giả. Mà, ừm… chẳng lạ gì nếu ông ta thấy giận Seiya cả.
Sau một hồi thì cũng chỉ còn có phân nửa số Cỗ máy Chết chóc. Seiya tạm thời ngưng thả mấy tảng đá phát nổ xuống. Cậu ấy lấy ra một tờ giấy rồi lại ghi chú một lát.
“Cậu… cậu lại tiếp tục phân tích nghiên cứu chúng à…!”
Cuối cùng thì John Dae đành ngả người xuống dưới mặt đất lấm bùn của hang.
“Thôi kệ phứt cái thằng này!! Ngủ đây!!”
__
… Mình thắc mắc liệu bao lâu đã trôi qua từ lúc đó rồi nhỉ. Mình chỉ có thể nghe thấy tiếng John Dae phì phò say ngủ và tiếng bút của Seiya. Chẳng có gì để làm. Thế thì mình chỉ có ngồi ngắm cái hang mà các Cỗ máy Chết chóc đang bị nhốt thôi ha.
… Hử. Cái gì kia?
Tôi vô tình nhận ra gì đó kỳ quặc. Một trong số những Cỗ máy Chết chóc đang run lẩy bẩy ở góc cái hang rộng lớn đó. Trông như thể nó đang run lên sợ hãi vậy.
Tôi lắc vai John Dae người đang say ngủ.
“…Hmm? À… cuối cùng cũng xong việc hả?”
“Không, chưa xong đâu.”
“Người đùa với tôi à!? Cậu ta vẫn đang cặm cụi đấy hả!? Cái thằng này bệnh thế!!”
“Qua… quan trọng hơn. Cứ nhìn ra kia kìa! Cái Cỗ máy Chết chóc đó hơi kỳ quặc đúng không?”
John Dae lườm cái Cỗ máy Chết chóc mà tôi đang chỉ tay vào.
“Quả thực. Hành vi của nó có gì đó hơi lạ, mà… Chắc cũng chỉ là lỗi máy móc khi nó rơi xuống dưới vực thôi nhỉ? Chắc do va đập thôi.”
John Dae không có vẻ quan tâm gì lắm. Nhưng tôi thì thấy tò mò. Thế nên tôi kích hoạt thiên lý nhãn để kiểm tra trạng thái của Cỗ máy Chết chóc đó.
__
Cỗ máy Chết chóc
Cấp – 20
HP – 138954 / 138954
MP – 0
Công lực – 85121
Phòng thủ - 98654…
__
… Ủa lạ. Nó cũng có mất máu gì đâu. Nó cũng chẳng bị hỏng hóc gì. Thế thì tại sao nhỉ?
Đúng lúc đó, đột nhiên, tôi nhận ra chút bất thường trên bảng chỉ số của nó.
Một dòng được ghi dưới cùng của bảng chỉ số.
‘Nhân cách – Thân thiện’
Hhhhhể!! Cái… cái Cỗ máy Chết chóc này… có ‘nhân cách’ à!?