—Góc nhìn của Jeremias—
“—Làm thế nào để tôi có thể gia nhập Ma pháp Kỵ sĩ đoàn?”
“Là con gái…?”
Một trong những cấp dưới của tôi lầm bầm khi họ nhìn thấy cô gái.
Đúng vậy, nhìn qua có vẻ là một cô gái dễ thương.
Nhưng—cái cách cô bé này che dấu hiện diện, đây không phải là một cô gái bình thường.
Có thể cô gái này đã theo dõi chúng tôi từ lúc chúng tôi đào thi thể Felix.
Dù gì thì nơi đây cũng không phải chiến trường, tôi có hơi mất cảnh giác… ngay cả tôi cũng không biết chính xác cô gái đến đây từ lúc nào.
Có thể che dấu hiện diện tốt như vậy… Là một người trẻ tuổi ở trong làng, cô gái này thật sự khiến tôi ngạc nhiên.
Nhưng mà cô ấy đang nói về… Ma pháp Kỵ sĩ đoàn, đúng chứ.
“Lần đầu gặp mặt, tôi là Astara Jeremias. Cho hỏi tên của tiểu thư là gì?”
Không thể nói chuyện nếu như không biết tên của đối phương trước.
Cô ấy hơi bất ngờ trước phản ứng của tôi, tuy có chút lúng túng nhưng vẫn giới thiệu được mình.
“À ừm… tôi là Tina.”
“Tina à? Đó là một cái tên rất đẹp.”
Mặc dù tôi đã nói như vậy, nhưng không làm cô ấy bớt căng thẳng một chút nào.
Một số đồng nghiệp trước đây, họ có nói rằng lời khen của tôi chả có tí cảm xúc nào cả.
Tôi đã rất nghiêm túc khi nói điều đó mà… tại sao chứ?
Tôi nhớ rằng họ nói là vì biểu cảm của mặt tôi không hề thay đổi.
Tuy là mẹ của Eric-dono đã rất vui vẻ nhưng… liệu có đúng là như vậy, có thể chỉ là bà ấy rất biết cách nói chuyện.
Ôi cha… tôi suy nghĩ không đúng trọng tâm rồi.
“Tina-san, có phải cô muốn gia nhập Ma pháp Kỵ sĩ đoàn?”
“Vâng!”
Sau khi tôi hỏi lại, Tina trả lời rất dứt khoát.
Không tồi.
Với tinh thần tốt như vậy… cô ấy sẽ sớm trở thành Ma pháp Kỵ sĩ tập sự.
Nhưng mà—.
“Tại sao cô lại muốn gia nhập Kỵ sĩ đoàn?”
Sau khi được tôi hỏi như vậy… cô gái một lần nữa đáp lại rất nhanh, nhìn tôi với anh mắt quyết tâm,
“Bởi vì tôi, tôi muốn được đứng cạnh bên Eric!”
Cô ấy nói không một chút do dự.
Cái cách suy nghĩ của cô ấy… làm tôi rất bất ngờ.
Cô gái này không chỉ yêu Eric.
Câu trả lời cho tôi biết được thái độ, cũng như quyết tâm bảo vệ Eric của cô gái.
Là con gái mà thể hiện được mong muốn được bảo vệ Eric, người đã tiêu diệt một kẻ vô cùng nguy hiểm là Felix, thật rất đáng khen.
“…Vậy Tina-san, cô bao nhiêu tuổi rồi?”
“Năm nay tôi mười tám tuổi.”
Hừm, ở độ tuổi của Tina… cô ấy sẽ có thể trở thành một Ma pháp Kỵ sĩ tập sự.
Tuy nhiên…
“Tina-san, ở độ tuổi này cô đã có thể trở thành Ma pháp Kỵ sĩ tập sự. Sau ít hai năm huấn luyện, cô mới có thể gia nhập Ma pháp Kỵ sĩ đoàn.”
“…Còn Eric, em ấy có phải là Kỵ sĩ đoàn tập sự không?”
“Không, Eric-dono được tôi là Đoàn trưởng tiến cử, đây là một trường hợp đặc biệt không cần huấn luyện mà được trực tiếp gia nhập Kỵ sĩ đoàn.”
Eric-dono hiện tại không có ở đây, cũng chưa có câu trả lời chính thức, nhưng dựa vào cuộc đối thoại vừa rồi, hẳn là cậu ấy có quyết định…
Nhưng quyết định của cậu ấy là gì, tôi và Tina đều có chung suy nghĩ về nó.
“Như thế không được, lâu quá. Tôi muốn được ở bên Eric, tôi muốn gia nhập Ma pháp Kỵ sĩ đoàn ngay lập tức.”
Nghe được câu trả lời của tôi, cô ấy ngay lập tức đáp lại.
Hừm… dù sao cũng phải được đứng cạnh Eric-dono cơ à.
“Này, cô kia… đừng có được nước lấn tới chỉ vì cô là con gái.”
Cấp dưới của tôi ngắt lời Tina-san.
“Đúng vậy. Nếu không sử dụng được ma pháp thậm chí cô còn không thể trở thành Ma pháp Kỵ sĩ tập sự. Đừng có nghĩ mọi chuyện dễ dàng như vậy.”
Người còn lại nói thêm vào.
Nhưng… chỉ dừng lại ở đó.
Cố ấy có thể che dấu hiện diện đến mức không bị hai người phát hiện… Hai người là Kỵ sĩ đoàn đúng không?
Kỹ năng che dấu hiện diện của cô ấy thực sự rất giỏi, Kỵ sĩ đoàn cũng không có nhiều người có thể hơn được cô ấy.
Còn chưa hết, cô ấy chọn Ma pháp Kỵ sĩ đoàn, nói cách khác—cô ấy có sự tự tin về khả năng ma pháp của mình.
…Đúng là thế, đây sẽ là một bài kiểm tra.
“Sao chúng ta không thử một chút nhỉ.”
Tôi bất ngờ nói thế, cả ba đều sững người lại, nhưng tôi không quan tâm mà tiếp tục nói.
“Nếu có thể đánh bại hai người họ, tôi sẽ giới thiệu cô cho Đoàn trưởng của Ma pháp Kỵ sĩ đoàn. Tuy là không bảo được điều gì, nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức có thể.”
“Có thật không!?”
“Tina ngay lập tức nhận lời.
“Đoàn trưởng!?”
“Anh nghĩ cái gì vậy chứ!?”
Hai cấp dưới cũng đã cắn câu, nhưng ngược lại họ mới chính là miếng mồi.
“Nếu có thể đánh bại họ, tôi nghĩ là cô có thể gia nhập Ma pháp Kỵ sĩ đoàn thôi. Tina-san, cô có thể làm được không?”
“Tôi sẽ làm!”
Tina-san nói với đôi mắt sáng rực.
Bề ngoài thì là một cô gái dễ thương… nhưng không ai biết sức mạnh cô ấy như thế nào.
“Hai người cũng thế. Đây là lệnh của Đoàn trưởng.”
“…Đã rõ.”
Một người nói vậy, người kia cũng miễn cưỡng đồng ý.
Bọn họ hoàn toàn không biết tôi đang có suy nghĩ gì.
Tina-san và cấp dưới của tôi giữ khoảng cách, tôi đứng ở giữa.
Tuy nhiên, Tina-san nghiêng đầu khi thấy chỉ có một cấp dưới của tôi đang đứng vào vị trí.
“À thì… không phải là cả hai người sẽ cùng đánh sao?”
“Các người, cả hai cùng nhau lên.”
“Đoàn, Đoàn trưởng!?”
Tôi cũng nói giống như Tina-san.
Cả hai nhìn tôi ngạc nhiên, nhưng tôi chĩa ánh mắt về phía họ yêu cầu họ khẩn trương, thấy vậy người còn lại cũng vào tư thế chiến đấu.
Giờ thì… sẽ như nào đây?
“Đừng khiến cho đối phương bị thương quá nhiều.”
Nói vậy xong, cấp dưới của tôi gật đầu lia lịa.
Cách gật đó giống như kiểu… Dù sao thì bên kia cũng chỉ là một cô gái, không cần phải nói cũng biết.
Nhưng… tôi không nói điều này với hai người họ.
“Vậy thì… trận đấu sẽ bắt đầu khi đồng xu chạm xuống đất.”
Tôi lấy trong túi ra một đồng xu, dùng ngón tay tung nó lên.
Đồng xu tạo nên một đường cong tuyệt đẹp trước khi rơi xuống đất.
—Ngay lập tức, tầm nhìn của tôi bị bao phủ bởi một màu trắng.