—Góc nhìn của Tina—
Khoảnh khắc đồng xu chạm đất, tôi giải phóng ma lực mà tôi đã tích lũy đó giờ.
Tôi có lợi trong trận đấu này.
Lý do là gì, vì tôi đã tích lũy ma lực từ trước khi trận đấu này bắt đầu.
Tôi giải phóng ma lực được tích lũy và hô tên của ma pháp.
"『 Thái Dương Quang 』!"
Tôi hướng lòng bàn tay về phía trước, đồng thời nhắm mắt lại.
Ma pháp này chỉ đơn giản là một ma pháp chiếu sáng… nhưng chắc chắn sẽ không thể phòng ngự nếu bị tấn công bất ngờ.
"Cái—Guaa!?"
"Mắt, mắt tôiii!"
Hai đối thủ của tôi đều bị ánh sáng chiếu vào mắt, họ hoàn toàn không thể nhìn được xung quanh nữa.
Nếu tôi sử dụng ma pháp toàn lực, thậm trí nó còn có thể khiến người khác bị mù, nhưng ở đây tôi đã giảm bớt cường độ đủ để khiến hai người không nhìn được gì trong vài chục giây.
Tuy là tôi cảm thấy cách này có chút xảo quyệt, nhưng để dành được chiến thắng… để được ở cạnh Eric, tôi sẽ làm bất cứ điều gì.
Tôi niệm phép tiếp theo lên trước mặt hai người vẫn còn đang không nhìn được.
"『 Quang Câu Thúc 』!"
Sau khi niệm phép và hướng tay về phía họ một lần nữa, những chiếc vòng phát sáng bay về phía họ.
Hai người đó trúng chiêu, bị vòng tròn trói chặt vào người, cổ chân của họ cũng bị thắt lại.
"U oa!?"
"Aa!?"
Hai người bị trói chặt tay chân không thể cử động, ngay lập tức mất thăng bằng và ngã xuống.
Tôi tiếp tục dùng Quang ma pháp. Cả hai tuy là ma pháp hạ cấp, nhưng nếu sử dụng được chúng một cách thuần thục thì có thể khiến cho đối phương không thể chiến đấu như thế này.
Phương pháp chiến đấu này là kết quả của việc tôi suy nghĩ làm thế nào để có thể trở nên mạnh hơn trong một tuần sau khi quái vật tấn công.
Tôi nghĩ rằng Eric sẽ có thể dựa vào tôi nếu tôi trở nên mạnh hơn, do vậy tôi đã suy nghĩ rất nhiều.
"Làm được rồi…!"
Trong khi tôi ăn mừng, Jere-san đã im lặng nãy giờ lên tiếng.
"Kết thúc rồi. Làm tốt lắm, đây là chiến thắng của Tina-san."
Anh ấy khẽ vô tay nói vậy, ngay sau đó, anh ta nhìn tôi với thái độ thù địch.
"Eh…!"
Phản ứng của tôi bị chậm vì mọi thứ diễn ra quá nhanh, nhưng tôi có thể thấy được Jere-san đang ra đòn tấn công.
—Phải nhanh sử dụng ma pháp…!
Tôi bắt đầu tích tụ một chút ma lực nhưng—.
"Quá chậm."
—Chân bị tác động, tôi ngã xuống mặt đất.
Cảnh vật trước mắt tôi đột ngột thay đổi, khi lưng của tôi cảm nhận được va chạm, lúc đó tôi mới nhận ra mình bị trúng đòn.
Tôi đã bị Jere-san đá nhẹ vào chân.
Tuy rằng mọi việc xảy ra quá nhanh và tôi không có biện pháp đối phó lại, nhưng tôi không hề thấy đau đớn chút nào, có lẽ là anh ấy đã nhẹ tay.
"…Thật thất lẽ, nhưng trận đấu vừa rồi là có lợi cho cô. Một ma pháp sư nếu không được chuẩn bị trước thì sẽ không thể chiến đấu được như vậy."
"…Vâng, tôi biết điều đó."
Đúng là vậy, khi chiến đấu cùng với Eric, nếu không có Eric giữ chân người đó, tôi hoàn toàn không có cách nào cả.
"Đoàn trưởng Ma pháp Kỵ sĩ đoàn thường xuyên nói với học viên rằng… Luôn phải nghĩ rằng mình đang ở chiến trường. Như vậy mới có thể sẵn sàng sử dụng bất cứ lúc nào… Nó cũng đúng với Kỵ sĩ đoàn, cho nên tôi nhớ rất rõ."
Luôn nghĩ rằng mình ở trên chiến trường… Thực sự nếu không nghĩ như vậy, nếu bị tấn công bất ngờ sẽ phải bỏ mạng ngay lập tức.
"Vậy… Cô còn đứng dậy được chứ."
"Aa… Cám ơn, rất nhiều."
Anh ấy đưa tay ra trước mặt tôi, người vẫn ngã ở đó, tôi nắm lấy bàn tay đó và đứng dậy.
Phủi đi những chiếc lá rụng dính ở trên lưng.
"Vậy thì, tuy là cô đã qua bài kiểm tra, nhưng tôi nghĩ rằng cô có phần không hài lòng khi bị đánh bại như này."
"Không, không phải thế, chỉ là…"
"Thế thì… có muốn thử lại với tôi một lần nữa không? Lần này, Tina-san có lợi hơn, chúng ta có thể bắt đầu khi cô đã sẵn sàng."
Jere-san nói vậy mà mặt không chút biểu cảm, có phần hơi đáng sợ nhưng… nói như vậy không khác nào bảo tôi không có cơ hộ chiến thắng kể cả khi đã chuẩn bị.
"…Làm ơn."
"Tôi hiểu rồi, chúng ta bắt đầu thôi."
Nói xong, anh ấy bước ra xa sau đó rút kiếm.
…Hai cấp dưới đang nằm ở ngay chỗ chân của Jere-san, mắt vẫn còn chưa thể nhìn được, anh ấy giả bộ không nhìn thấy họ à?
"Vậy, tôi sẽ tung đồng xu như trước, trận đấu sẽ bắt đầu khi nó chạm đất."
"Vâng."
Trước khi đồng xu được tung lên, tôi đã bắt đầu tích lũy ma lực.
Đồng xu được bắn ra, rơi xuống mặt đất.
Cùng lúc đó tôi giải phóng ma lực.
Trong khi tôi đang chuẩn bị niệm tên ma pháp—.
"Vâng, kết thúc rồi."
"…Eh?"
Tôi nghe được giọng nói của Jere-san từ phía trên, khung cảnh tôi đang nhìn lại thay đổi một lần nữa.
Lại tiếp, tôi bị đánh ngã mà chưa kịp sử dụng ma pháp.
Lần này tôi còn không biết Jere-san đánh bại tôi bằng cách nào.
Tôi bị đánh bại trước khi nhận thức được chuyện gì đã diễn ra, trước mắt là hình ảnh Jere-san đang chĩa kiếm về phía tôi như thể anh ấy có thể giết tôi bất cứ lúc nào anh muốn.
Vừa rồi anh ấy còn ở cách tôi vài mét…
"Tôi nghĩ là ma lực của cô đủ để đáp ứng tiêu chuẩn của các Ma pháp Kỵ sĩ. Nhưng kỹ năng cũng như tốc độ giải phóng ma lực vẫn còn thiếu xót. Cô cần học thêm cách niệm chú rút gọn. Tôi cũng không rõ lắm, cũng chỉ có thể nói như vậy. Phần còn lại sẽ cô sẽ học từ Ma pháp Kỵ sĩ đoàn."…Giỏi quá.
Tôi đã thua, so với sự tiếc nuối thì tôi cảm thấy tôn trọng nhiều hơn.
Trong suy nghĩ của tôi, người mạnh nhất chính là Eric.
Tôi không biết liệu Jere-san có mạnh hơn so với Eric hay không, nhưng Vương đô ở cách xa ngôi làng vẫn có người mạnh như vậy…!
Nếu như tôi tới Vương đô và gia nhập Ma pháp Kỵ sĩ đoàn, tôi sẽ trở nên mạnh hơn.
Và tôi sẽ đủ mạnh để đứng cạnh Eric!
Khi nghĩ như vậy trong lòng, tôi nghe thấy một giọng nói.
"Tránh xa Tina raaaaaa——!!"
Ngay khoảnh khắc tiếp theo, Jere-san đang ở trước mặt tôi—biến mất.