Trong số những Elf yêu thích di tích cổ đại và lịch sử, Fiona đặc biệt có niềm hưng cảm với chúng, và đã có lúc mà tôi nghĩ rằng có nên ngắt cô ấy không trong khi cô ấy cứ nói chuyện tẻ nhạt về sự quyến rũ của mấy cái di tích cổ đại.
[Fufun. Khiến cậu phải đợi rồi, tóc đen.]
[[Khiến ngươi phải đợi rồi, tóc đen!]]
Cùng với tên cao gầy và tên lùn đang xách một đống hành lý, Agelica nữ cướp biển xuất hiện.
Cộng thêm cái dáng vẻ của cô ấy từ hôm trước, Agelica có thêm một thanh đoản kiếm lớn và một khẩu súng ngắn (ờm, vì chúng không tồn tại trong thế giới này nên nó là Súng ma thuật nhỉ?) đang treo trên thắt lưng của cô ấy, cùng một cái bịt mắt màu đen với hình đầu lâu bên mắt phải.
Tôi đoán là cô ấy thật sự nhập tâm vào quá rồi.
[Ư~m......Họ là người quen của cậu à, Yashiro-san?]
Thấy một vẻ đẹp đáng thất vọng qua cái ngoại hình của cô ấy và hai tên đằng sau nữa, Bernadette hỏi thế với vẻ muốn tôi phủ nhận đi việc này.
[Tôi xin lỗi vì phải nói rằng họ là người quen của tôi.]
Ừ, có vẻ Bernadette thật sự muốn tôi phủ nhận đi mà.
Cô ta ôm đầu và thở dài.
[Cậu đừng có nói mấy thứ ngu ngốc vậy chứ, tóc đen. Cậu sẽ trở thành phó thuyền trưởng của『Không tặc hoa hồng đen』cơ mà. Chúng ta không phải là người quen, mà là thuyền viên với nhau đó, biết chưa?]
Có lẽ vì cô ấy không thích cách giới thiệu của tôi về họ, Angelica vỗ vai tôi và cười tươi.
[Tôi hoàn toàn không có nói là tôi sẽ trở thành thuyền viên của cô đâu nhé.]
Làm ơn dừng cái việc xem tôi như một thuyền viên cướp biển theo cách của cô đi.
[......Aniki. Mấy tên nghiệp dư đó là ai thế?]
Kuon hỏi thế trong khi hướng ánh mắt đánh giá của mình về nhóm của Angelica.
Cái nghiệp dư mà Kuon nói đến chắc chắn là『nghiệp dư trong chiến đấu』rồi.
Có lẽ vì em ấy đã hiểu rõ về các cơ bắp trong cơ thể con người kể từ khi em ấy bắt đầu buổi tập luyện đặc biệt, nên Kuon nhận ra rằng cơ thể của nhóm Angelica không phải dạng cơ thể thiên về chiến đấu.
[Họ là người quen từ quá khứ. Họ chống đối lại bọn anh, lợi dụng bọn anh......Ừ thì, họ không phải là người quen đàng hoàng cho lắm.]
Có lẽ Kuon hiểu câu trả lời của tôi, em ấy lầm bầm「Em hiểu rồi」và nhẹ nhàng uống cốc nước trong tay.
[......Yuu, vậy có nghĩa là cậu lại mang đống rắc rối theo nữa à?]
[Đừng nói thế mà, Fiona.]
Tôi cũng đang nghĩ là họ rắc rối vô cùng bây giờ đây.
[Giờ thì Tóc đen, bắt đầu buổi săn Đá ma thuật nào! Thứ chúng ta ngắm đến sẽ là một viên Đá ma thuật khổng lồ bằng nắm tay nhé!]
[Ah~, về việc đó......có phiền nếu tôi mang theo ba người họ không?]
Đặt một chân lên cái ghế trống, Angelica, rút ra thanh đoản kiếm của mình, làm một tư thế hớn hở như một thuyền trưởng đang ra lệnh kéo neo lên và hướng đến điểm đích.
Khi tôi chỉ về phía Bernadette và Kuon rồi đến Fiona và hỏi như thế, Angelica còn cười rạng rỡ hơn nữa.
[Tôi không quan tâm đâu, coi như đó là một yêu cầu từ một người thuyền viên đi. ......Đừng lo lắng, với việc này, cả ba người họ cũng sẽ trở thành một phần của『Không tặc hoa hồng đen』thôi!]
[Tôi không có bảo đó là lời mời vào đâu!]
[Hả, không phải à. Vậy thì nếu họ không ngáng chân thì tôi cũng không quan tâm đâu.]
[Xét về tiềm năng chiến đấu, Tam ngốc ngếch mấy người là lũ vô dụng đấy, đồ chết tiệt!]
Con ngu này. Tôi không nghĩ rằng mình lại hoàn toàn trở thành người tsukkomi chứ.
Nhưng chịu thôi chứ sao.
Trong số Bernadette và hai người kia, những người vừa nhanh chóng tránh xa nhóm của Angelica ra, chẳng có ai có khả năng thực hiện tsukkomi cả.
Bernadette thì gần đây tự nhiên ngoan ngoãn hẳn lên, và xét về loại thì Kuon lại hợp với phía Boke hơn.
Còn Fiona, cô ấy hoàn toàn không có khả năng làm mấy trò tsukkomi lẫn làm nhân vật boke luôn. Tôi đặc biệt không thể để cho cô ấy làm tsukkomi được. Cô ấy sẽ tiếp tục cái bài giảng chán ngắt với cái giọng điệu nghiêm trọng cho đến khi bạn mất đi niềm tin ở con người đấy.
Về cái lĩnh vực đó, Sylvia là người hợp với vai tsukkomi.
Dù tôi ít nhiều gì cũng ăn đấm của cô ấy thôi.
Chết tiệt, tôi đến một thế giới khác, và giờ đây tôi lại đang nghiêm túc nghĩ về cái vai trò của tsukkomi và boke.
[......Đủ rồi. Nhanh lên và đi xuống mê cung thôi nào.]
Vì thế mà so với Tam ngốc ngếch đang hưng phấn quá độ, sự hưng phấn của tôi thì lại thấp kinh ngạc luôn.
Chúng tôi đặt tiền hóa đơn lên bàn, và rời khỏi chỗ của mình.
◇
[Nghĩ lại thì, Yuu, màu Thẻ Guild của cậu là gì thế?]
[Há? Cái quái gì vậy, lại nói thứ lạc đề rồi đấy......]
Chúng tôi đã đến trước cổng mê cung nằm bên dưới khu quản lý của Guild Nordyord, rồi Fiona đột nhiên hỏi thế với vẻ như mới nhớ ra vậy.
[Nó không phải là cái chủ đề liên quan đến mê cung đâu. Nên là, màu của cậu là gì thế? Nhanh lên và trả lời tôi đi.]
Đặt tay lên eo, Fiona trừng mắt với tôi. Dù có biểu hiện thay đổi trên khuôn mặt cô ấy, lần này cô ấy thật sự trừng mắt lườm tôi.
[Thật ra là màu『Tím』của hạng C.]
[Và?]
[......Về mặt khác, tôi cũng có màu『Đen』của hạng SSS.]
[Tôi cũng nghĩ vậy.]
Khi tôi nói với giọng nhỏ để Bernadette và những người khác không thể nghe thấy, cứ như đã biết trước, Fiona nói "đáng buồn" và thở dài.
[Cái quái, cô đột nhiên hỏi gì đó, rồi tự mình thở dài như vậy hả.]
[Tôi thật kinh ngạc về cái mức độ mà Norn-sama chiều hư cậu đấy. Mặc dù ít nhiều gì thì mấy chuyện khó khăn vẫn hợp hơn với cậu.]
[......Giải thích cho tôi xem nào.]
Nói chuyện trong lúc bỏ lại mọi người ở phía sau. Đó chính là thói xấu của Fiona.
[Dù trông tôi như vậy thôi, nhưng tôi là một học giả trứ danh đấy. Vì vậy, nghĩ đến việc thế giới mất đi một học giả như tôi, Guild đã đặt một thứ xiềng xích gọi là bảo hộ lên tôi, và không để tôi làm việc nghiên cứu.
Không đùa đâu, đó là một câu chuyện chẳng dễ chịu gì cả.]
[Và?]
[Cậu có thể thôi thúc giục tôi như vậy không? Nếu cậu cứ như vậy tôi sẽ không kể nữa đâu biết chưa?]
Con nhỏ này, dù vừa nãy cô mới thúc giục tôi xong......
[Và cậu đến đúng lúc lắm, Yuu. Mấy người của Guild chắc chắn sẽ làm om sòm việc nghiên cứu của tôi. Tuy nhiên, dù là ở khu vực khác, nếu là『Cấp SSS』mà chủ Guild thuê đi cùng, họ sẽ không thể phàn nàn được gì nữa. Hay đúng hơn, tôi sẽ không cho họ nói gì đâu.]
Fiona tuyên bố như thế một cách hết sức tự tin.
Nhưng đây chính là cô gái mà chúng ta đang nói đến đấy. Cô ấy sẽ đe dọa bạn bằng một lời nguyền hay gì đó.
[Nếu gặp trường hợp như thế, khi họ cố nói gì đó, cứ nhanh chóng đưa ra thẻ Guild và khiến họ im lặng, hiểu chứ?]
[Tôi không muốn đưa nó ra đâu~.]
Tôi đang có tấm thẻ Guild với cấp cao nhất, tôi là TUYỆTTTT NHẤTTTT!, là thứ mà tôi đặc biệt không muốn nói đâu.
Hơn nữa, tôi chỉ muốn có một cuộc hành trình yên bình mà thôi.
Tôi muốn nghỉ hưu. Y như cái ý nghĩa của tiêu đề vậy.
[Vì lũ rắc rối đó cứ cắm đầu vào dù cô có bảo rằng cô thật sự không cần họ, thì chỉ có bỏ cuộc thôi.]
Tôi nói thế với Fiona, thẳng thừng từ chối cô ấy. Chết tiệt, nghe cứ như là biện minh vậy, cô ấy không thể phản đối được rồi.
[......Cậu biết không, tôi thật sự ghét cái phần đó của cậu đấy, Yuu.]
[Mu......]
Duỗi thẳng lưng ra, Fiona hướng cặp mắt sắc lẹm đến chỗ tôi. Từ cuộc nói chuyện nghiêm túc đột ngột đó, tôi không thể nghĩ ra được một lời nào để đáp lại cả.
......Thành thật mà nói, chúng tôi từng là đồng đội ba năm trước, nhưng tôi không được tốt lắm với Fiona, và cả Fiona cũng không có bất cứ cảm xúc tốt nào hướng đến tôi cả.
[Mặc dù sở hữu một sức mạnh tuyệt vời như vậy, cậu vẫn nói『không muốn』và chạy trốn khỏi trách nhiệm của mình. Mặc dù cái sức mạnh đó, có nghĩa là『thế giới』......]
*Hu*, âm thanh ở xung quanh biến mất. Đó là ma thuật, Im lặng.
[Fiona, tôi hiểu cái cô muốn nói. Nhưng tôi......]
[Không, cậu không hiểu gì cả, Yuu à. Cậu đang ở trong một nơi như thế này đã là bằng chứng cho việc đó rồi. Trong một nơi như thế này, cậu đang lãng phí thời gian đó.]
Trong đôi mắt của Fiona, tôi có thể cảm nhận thấy sự thù địch. Cô ấy ghét cay ghét đắng tôi, người không muốn thực hiện cái trách nhiệm của mình.