Sendai Yuusha wa Inkyou Shitai

chương 101: ánh mắt

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

『Anh hùng』

Biết bao nhiêu hy vọng và mong muốn được đặt vào bên trong từ này.

Kẻ đối nghịch của tên Quỷ vương tiêu diệt thế giới. Vị cứu tinh sẽ cứu lấy thế giới.

......Tôi, người『Anh hùng』đó, đang làm ngơ những người tìm kiếm『sự cứu rỗi』, và bây giờ đang có một cuộc hành trình vòng quanh thế giới.

Như thể chạy trốn, khỏi những cảm xúc u tối giống như lời nguyền, được đặt vào từ『Anh hùng』.

[......! Yashiro-san!]

[Nn? ......Có chuyện gì à?]

Vì tôi đang tách ra khá xa và ý thức tôi như đang hồn bay phách lạc, nên Bernadette gọi tôi, tôi mới nhớ ra rằng mình đang trên bờ vực bước vào bên trong mê cung.

[Đừng có "chuyện gì à?" với tôi! Tôi gọi cậu từ nãy giờ rồi đấy!]

Bernadette phồng má lên và giận dỗi.

[Xin lỗi, xin lỗi. Vậy? Chúng ta được phép chưa?]

Fiona đã báo cáo với Guild đang quản lý mê cung rằng cô ấy sẽ đi xuống mê cung và đã bị ngăn lại như dự kiến.

Khi tôi đưa ra thẻ Guild màu đen như kế hoạch, bên trong Guild náo động từ đầu đến cuối luôn.

Không thể đưa ra quyết định tại chỗ, họ bảo tôi đến gặp Chủ Guild, nhưng Fiona đã từ chối việc này. Cô ấy bảo họ nhanh lên và lấy quyền cho phép của Chủ Guild.

Có vẻ như lòng căm thù đối với mấy người có ảnh hưởng của cô ấy vẫn không thay đổi.

[Đó là lý do mà tôi gọi cậu đấy. Jeez, Yashiro-san. Cậu tách ra một khoảng khá xa rồi đấy.]

[À~, xin lỗi, xin lỗi.]

Khi tôi định thần lại và chạy đi trong lúc nghĩ rằng "sẽ bị thuyết giáo sao?", thì trong góc tầm nhìn của tôi, thứ gì đó màu đen lượn lờ.

[Một con dơi à? ......Nó làm gì ở một nơi như thế này nhỉ?]

Đó là một con dơi bình thường với kích thước cơ thể cỡ bằng lòng bàn tay và đôi cánh trải ra to hơn cơ thể nó.

......Đúng vậy, đó là một con dơi bình thường.

[Yashiro-san!]

[À, ừ. Tôi biết rồi.]

Khi tôi nghĩ "Một con dơi bình thường làm gì ở một nơi thế này nhỉ?", tôi thuyết phục bản thân mình rằng có lẽ nó chỉ bị lạc đến đây từ mê cung thôi, và rồi tôi đi đến chỗ Fiona, Kuon và những người khác đang đợi.

Đến lúc tôi rời ánh nhìn khỏi con dơi, tôi cảm thấy như con dơi đó đang nhìn chúng tôi.

Nơi này có không gian nhỏ và được xây bằng những viên đá trông giống với gạch.

Ngọn lửa trên những ngọn đuốc treo trên tường xóa tan đi bóng tối của cầu thang mê cung.

[Giờ! Đến lúc『Không tặc hoa hồng đen』làm công việc đầu tiên rồi!]

[[Đã rõ, Nee-san!]]

[Lũ ngốc! Gọi ta bằng thuyền trưởng. Bằng thuyền trưởng nghe chưa!]

Trước cổng vào Mê cung, Angelica khoanh tay lại và hét lên khích lệ.

Chẳng có tâm trạng để làm một pha tsukkomi, tôi vuốt mỏ của Silber, cậu nhóc đang mang một lượng lớn hành lý trên lưng.

[Trước khi chúng ta vào mê cung, tôi sẽ giải thích sơ về cái mê cung『Nordyord』này.]

Lấy ra cái kính từ chỗ nào đó rồi đeo lên, Fiona bắt đầu nói.

[Đây là một mê cung địa hình cố định, vì thế nên bản đồ có tác dụng. Việc vẽ bản đồ đã hoàn thành lên đến tầng 31 rồi.]

Khi cô ấy nói như thế, Fiona lấy ra một quyển sách dày bên trong áo choàng.

[Elf nee-chan, đó là bản đồ sao?]

[Nó vừa là bản đồ, cũng vừa là thông tin mà chị đã xác nhận ở cái mê cung này đấy.]

Fiona đưa quyển sách cho Kuon để đáp lại em ấy. Có lẽ cô ấy muốn tự em ấy kiểm tra.

Kuon mở ra một trang và nghẹn lời. Khối lượng thông tin được viết trong mỗi trang thật đáng kinh ngạc, và những ghi chú được giải thích chặt chẽ được viết ở phía bên kia của bản đồ.

[……Uwah, tuyệt quá. Những thứ như quái vật xuất hiện rồi đặc tính của tầng đều được viết hết ở đây cả.]

Vậy nói cách khác, đó là một quyển sách hướng dẫn. Ờm, vì vấn đề là mê cung vẫn chưa bị chinh phục, nên cuốn sách vẫn chưa hoàn tất, nên nó có lẽ giống với một cuốn sách hướng dẫn phần đầu của game ra mắt cùng với ngày mà game đó bán vậy. Nhưng đây lại là viết bằng tay.

[Tầng 30……Fiona, chúng ta không thể biết trước được là mê cung này nông hay sâu đâu đúng không?]

[Theo trực giác của tôi thì nó rất sâu đấy nhưng……đúng là không có bất cứ bằng chứng tích cực nào thì tôi không thể đưa ra kết luận được.]

Fiona thở dài, và rồi cô ấy lấy ra một vật thủy tinh dài và hẹp trông giống với ống nghiệm từ cái túi đeo dùng cho dao găm treo ở dùi cô ấy.

[Một lọ thuốc à?]

[Đây là một lọ thuốc Mana. Nó là hàng đặc biệt đấy.]

Khi tôi hỏi thế trong lúc gợi nhớ lại cái chất lỏng xanh ngọc bảo bên trong cái ống nghiệm đó, Fiona xác nhận cho tôi biết.

[Hầm ngục này cứ mười tầng sẽ có một Trận đồ ma thuật Dịch chuyển. Tôi là người đã đặt chúng.]

[Tôi hiểu rồi, vậy có nghĩa là chúng ta có thể đến luôn tầng 30, đúng chứ?]

Khi cô ấy gật đầu với những lời của Bernadette, Fiona lộn ngược ống nghiệm lại và đổ đống thuốc vào miệng.

[Kuhah……Đi nào.]

Méo mặt trong một khắc, Fiona ngay lập tức lấy lại nét mặt của mình.

Có lẽ cái thuốc đó nó tởm đến mức khiến cho cái tính cách lạnh lùng của cô ấy phải chịu thua.

[──『Cổng』, Kích hoạt]

Khi Fiona kích hoạt ma thuật, một dòng ánh sáng phát ra phía dưới chân chúng tôi, và bắt đầu biến thành trận đồ ma thuật.

Hiệu suất đó, hay có lẽ tôi nên nói là tốc độ khai triển nhỉ, đúng như mong đợi từ một Elf mà.

[……Này, này, Aniki. Em đoán là hơi trễ để nói vào lúc này, nhưng Ma thuật Chuyển đổi là thứ mà cá nhân một người có thể sử dụng được à?]

Nhìn vào trận đồ ma thuật đang hình thành, Kuon hỏi nhỏ như thế.

Có lẽ em ấy làm vậy để cho vị Pháp sư kia không mất đi tập trung.

[Nó tùy vào tình huống thôi, nhưng khả năng thì chắc chắn là có.]

Ma thuật chuyển đổi. Hay còn được gọi là Ma thuật dịch chuyển.

Trong số những Ma thuật chuyển đổi, có rất nhiều mô hình, như mô hình Wormhole sẽ mở ra một cái lỗ nối một mục tiêu đến mục tiêu khác.

Và có mô hình Dịch chuyển gửi các vật đến một nơi mục tiêu.

Trận đồ ma thuật Dịch chuyển ở Tháp đồng hồ của Lizwadia là mô hình Dịch chuyển nói sau.

Cái được đặt vào găng tay và vũ khí của tôi là loại Trận đồ dịch chuyển Wormhole.

Wormhole chỉ giới hạn sử dụng cho một cá nhân, còn mô hình Dịch chuyển là thứ không thể kích hoạt nếu không có thiết bị vận hành lớn.

Trường hợp của Lizwadia, nó cần một trận đồ ma thuật rút Ma lực từ dòng chảy Ma lực vô cùng lớn đó là mạch rồng.

[Nếu là vậy thì có khả năng vòng ra đằng sau đối thủ ngay lập tức rồi『Ta sau ngươi nè!』được chứ?]

Đôi mắt Kuon sáng lấp lánh……Tôi hiểu cái em ấy muốn nói. Tôi cũng từng giống em ấy một lần rồi, và tôi cũng đã từng ôm ấp chung một suy nghĩ như vậy.

Cái khoảng thời gian mà tôi mắc một căn bệnh vô hình được biết đến là Chuunibyou ấy.

[Xui xẻo là nó không phải thứ dùng được trong đấu trận đâu. Ma thuật chuyển đổi cần phải biết chính xác tọa độ hiện tại và tạo độ điểm đến. Giữa trận chiến, em không thể tập trung nhanh chóng như thế được, và nếu dùng『Shukuchi』thì có thể làm điều mà em nói đấy.]

Kuon gật đầu “Đúng là thế nhỉ”.

Ma thuật Hoán đổi không tốt, nhưng lại tốt khi có thể dạy cho em ấy một vài phép thuật thông thường khác. Suy cho cùng nhớ lại chúng cũng đâu có mất mát gì đâu.

Khi tôi đang nghĩ như thế, Bernadette tiến đến và chọt vào bên sườn tôi.

[Chờ đã, đồ ngốc, nhột quá đấy.]

[Tôi có thể cảm nhận thấy ánh mắt. ……Từ một ai đó ngoài chúng ta.]

Bernadette nói thế, tôi cũng nhìn xung quanh, từ cái cầu thang xuống tầng tiếp theo của mê cung đến mấy cái đuốc treo trên tường đá và là nguồn sáng duy nhất trong căn phòng này.

Tôi không thấy thứ gì kỳ lạ trong căn phòng này cả.

[Xin lỗi. Tôi chẳng thể cảm nhận gì ngoài sự khát máu cả. ……Này, Kuon. Kuon.]

Khi tôi gọi thầm Kuon, người đang nhìn vào quyển sách hướng dẫn cùng với Tam ngốc ngếch, tai Kuon dựng đứng lên và em ấy quay đầu lại rồi hướng đến chỗ tôi.

[Chuyện gì thế? Yashiro-aniki.]

*Koten*, Kuon nghiêng đầu. Chết tiệt, dễ thương quá.

Càng nhìn kỹ thì mới thấy cơ thể em ấy đẹp thật. Đương nhiên, vì em ấy là con gái mà.

Ngực em ấy không to lắm, nhưng lại mảnh mai, tôi đoán là em ấy có một vóc dáng của người mẫu đấy.

[Không ngờ anh lại hướng đôi mắt biến thái đó vào đệ tử của mình luôn đấy!?]

Có vẻ như suy nghĩ của tôi đã bị lộ, Bernadette nhìn khinh bỉ tôi trong lúc kéo tai tôi.

Vì có cảm giác như lâu rồi tôi mới thấy Bernadette quay lại con người bình thường của mình, nên tôi cảm thấy hạnh phúc.

[Anh, anh xin lỗi. ……Kuon, em có cảm thấy ánh mắt nào không?]

Khi tôi hỏi thế với Kuon trong lúc tai tôi vẫn còn bị kéo, em ấy ngạc nhiên「Hế? 」.

Jean có nói rằng điểm mạnh của Kuon là cảm nhận hiện diện mà. Chúng ta nên đi khám chuyên khoa để có một kết quả tốt hơn thôi.

[Ánh mắt á……Ý anh là ánh mắt nóng bỏng mà Sơ-nee-chan đang nhìn anh hả, Aniki?]

[Kh, không phải đâu! Đúng là tôi có nhìn cậu nãy giờ nhưng nó không có nóng bỏng mà! Kết tội bừa bãi quá đấy!]

Bernadette hoang mang với khuôn mặt ửng đỏ. Buộc tội bừa bãi cái gì chứ!

Ây chà, bỏ chuyện đùa sang một bên, có vẻ như Kuon không nhận ra ánh mắt đó.

[Có vẻ như có một ánh mắt từ thứ gì đó ngoài chúng ta nhưng……]

[Hehー……Em tìm thấy rồi.]

Đôi tai cáo dựng đứng lên, khi Kuon nhìn xung quanh, ngay lập tức em ấy tìm ra được vị trí của ánh mắt.

[……Một con dơi?]

Con dơi mà tôi thấy vừa nãy đang treo lộn ngược trong góc trần nhà tối mờ.

[……Có vẻ nó đang theo dõi nhóm của Aniki đấy. Nhưng có lẽ vì nó biết rằng đã bị em phát hiện ra, nên giờ nó đang hướng mắt đến em.]

Đôi mắt Kuon dần dần sắc lên, và rồi em ấy bắt đầu phát ra một chút vẻ khát máu.

[Này này, đừng có căng thẳng với một con dơi vậy chứ.]

Dù tôi nói cùng một nụ cười với Kuon, bản thân tôi chắc chắn đã cảm nhận được một điềm báo trước mãnh liệt.

Lần đầu tiên mà tôi cảm thấy một điềm báo xấu như vậy.

[……Không, nó không chỉ là một con dơi đâu!!]

*Jyaki* Lấy ra khẩu Súng ma thuật nhanh đến mức mà mắt của tôi cũng chỉ nhìn thấy được tàn ảnh, Bernadette bắn ra một viên đạn Ma lực nhanh hơn việc cô ta có thể ngắm bắn.

[Cá……!?]

Dự định là viên đạn Ma lực sẽ bắn ra theo đường thẳng hạ gục con dơi, nhưng dự định đó hoàn toàn trật lất.

『Kikiki……Đúng là một nữ sơ hiếu chiến đấy. Như mong đợi từ một trong những dòng dõi miko. 』

Cùng với cái cảm giác như nó đang làm xáo trộn bên trong đầu tôi, một giọng nói quyến rũ như ăn vào tâm trí vang trong đầu tôi.

*Bekin*.

[!?......Câu chú của tôi, bị xóa rồi……!?]

Cùng với âm thanh như có gì đó vỡ ra, Fiona rên rỉ.

[Ah……Ahh……!]

Và rồi, Bernadette thấy viên đạn Ma lực của mình biến mất ngay giữa không trung, nhìn vào tồn tại đáp xuống ngay trước mắt trong lúc cơ thể cô ta run rẩy.

[Ca, ca-ca-ca, cái quái gì thế này!?]

[Mấy người, im một chút đi……!!]

[Kukehー!]

Kuon và Silber vào thế và đứng trước nhóm người đang làm ầm ĩ lên của Angelica vì sự tồn tại đột nhiên xuất hiện đó.

『Kiki, không tin được là một miko sẽ ghé thăm sự thức tỉnh của ta cứ như là đã được sắp xếp trước rồi vậy. ……Tình cờ thật đấy! 』

Thứ lộ ra bên trong nụ cười nhếch mép đó là cặp răng nanh sắt nhọn khiến cho người khác run rẩy sợ hãi.

Cánh mọc ra từ lưng, và đôi mắt vàng với một ánh sáng mê hồn giống như đá quý.

Làn da xanh xao nhợt nhạt, đó là Công chúa Ma cà rồngvới vẻ đẹp có thể khiến bạn phải điên cuồng.

Truyện Chữ Hay