Qua đến ngày tiếp theo, cơn bão vẫn chưa dừng lại.
Tuy nhiên, thời tiết đã có một thay đổi lớn.
[……Nghiêm túc luôn đấy à.]
Cơn mưa như thác đổ và cơn gió đập cửa sổ cũng đã dừng lại.
Nhưng, lại có một cơn gió cuộn xung quanh hòn đảo Nordyord đơn độc này.
Mặc dù phía bên kia cơn gió rất tối và đang mưa như bão, thì Nordyord này lại có một làn gió dễ chịu và ánh nắng mặt trời đang tỏa xuống.
[Cảm giác cứ như là mình đã ở cái hầm ngục cuối cùng vậy.]
Đó là một khung cảnh thần tiên, nhưng tôi lại thấy có điềm xấu.
Bởi vì thế, như một người chuẩn bị đi xuống Hầm ngục, tôi chỉ có thể nghĩ đó như là một điềm xấu mà thôi.
◇
Mang theo Silber đang trang bị đầy đủ mấy thứ như giường, đèn lồng và thức ăn rồi đến quán ba, tôi để Silber đang hưng phấn vì được đống hành lý chất trên khắp người đợi ở trước quán ba và rồi đi vào bên trong.
[Giờ thì, hai người họ……Ồ, họ kia rồi. ……Hể?]
Khi tôi đi vào quán ba, hai người họ đang ngồi trên cái bàn gần quầy tính tiền. Và một nữ Elf mà tôi không quen biết cũng đang ngồi cùng với bàn của Bernadette và Kuon.
Mắt cô ấy bị che mất một nửa bởi mái tóc vàng xỉn màu, và chỉ có thể thấy được đôi mắt của cô qua những khe hở của tóc, có lẽ vì tóc cô ấy che đi đôi mắt, vì thế mà đôi mắt ấy có vẻ khó chịu.
Ngồi với dáng gù lưng xuống, cô ấy mặc áo thun và quần ngắn khiến cho cặp đùi cô sáng chói bên dưới cái áo choàng nhăn nheo màu trắng, cùng cặp tất gối màu đen.
……T, tôi nên nói thế nào nhỉ, một người phụ nữ độc nhất.
Tôi đoán là bạn có thể nói ấn tượng này như kiểu rất nhiều thành phần khác nhau tập hợp lại rồi cùng sụp đổ hết đúng không?
Trong lúc đang suy nghĩ khiếm nhã như vậy, tôi tiến lại gần trong lúc vẫy nhẹ tay, hai người họ vẫy tay lại vì đã nhận ra tôi.
……Elf-san thì hoàn toàn lườm chằm chằm tôi. Đây không lẽ là “thứ đó” sao? Kiểu những cô gái phức tạp ấy, cô ấy ban đầu chỉ nhìn với ánh mắt bình thường và trông thì như cô ấy đang lườm tôi nhưng thật ra cô ấy đang rất xấu hổ.
(Picture here)
……Nó chẳng giống thế tí nào cả!!
[Aniki~!]
[Chào buổi sáng, Yashiro-san!]
[ư, ừ. Tôi khiến mấy người phải chờ rồi sao?]
Khi tôi ngồi vào chỗ trống, cái nhìn của Elf-san còn mãnh liệt hơn.
[Chúng tôi cũng vừa mới tới thôi. ……Yashiro-san, về cơn bão, cậu biết được bao nhiêu rồi?]
Bernadette hỏi ngay lúc tôi vừa ngồi xuống ghế.
Cô ta lại đi hỏi cái loại câu hỏi này. Chắc chắn cô ta đã nghe hầu hết về việc này rồi.
[Ở một mức nhất định thôi. ……Có vẻ như một nhà học giả nói rằng nguyên do nằm bên trong Hầm ngục……]
Khi tôi trả lời, Kuon và Bernadette liếc sang bên nàng Elf-san mắt sắc đó.
……Tôi cứ nghĩ có thể là do chiếc áo choàng trắng mà cô ấy mặc nhưng……có vẻ là do người này rồi……
[Tôi sẽ giới thiệu cô ấy cho cậu, Yashiro-san. Đây là Fiona-san, nhà khảo cổ học. Cô ấy là người đã xác định ra được nguyên do là từ Hầm ngục.]
……Fiona? ……À, ra là người cùng tên thôi. Vì tôi có một người Elf trong số người quen cũng có tên là Fiona nên tôi ngạc nhiên.
[Xin chào, tôi tên là Yuu. Yuu Yashiro.]
Khi tôi đưa tay ra để bắt tay, Fiona-san, sau khi luân phiên nhìn tôi và tay tôi, rồi thở dài.
[Đó là thái độ đối với người đồng đội đã cùng nhau vượt qua sống chết đấy à. ……Yuu.]
[……Há?]
Tôi nhận một cú sốc nặng từ những lời của cô ấy còn lớn hơn cả lần cô ấy sắc mắt nhìn tôi.
[Hai người quen nhau sao?]
[Không, xin lỗi nhưng tôi không biết cô ấy. ……Tôi có một người Elf mà tôi quen có cùng tên nhưng……]
Khi tôi phủ nhận câu hỏi của Bernadette, Fiona-san đưa tay đến quanh eo, rồi lấy thứ gì đó ra.
Đó là một con dao găm được bọc trong bao kiếm. Nếu tôi phải nói về đặc điểm của nó, thì sẽ là phần tay cầm dài hơn so với một con dao găm.
[Ngay cả khi thấy được cái này……cậu còn nói được như thế không?]
Fiona-san rút con dao găm ra khỏi vỏ. ……Đó là thanh kiếm,
[Bị……gãy sao?]
Nó không phải là một con dao găm. Nó là một thanh kiếm với lưỡi kiếm dài bình thường đã bị gãy ở giữa.
……Nó là một thanh kiếm bị gãy.
[Nếu là cậu, có lẽ cậu biết tên của thanh Kiếm ma thuật này, nhỉ?]
[……Kiếm ma thuật『Soulzambar』]
Cùng với khả năng Hồi phục Ma lực, nó là một thanh Kiếm ma thuật sở hữu một vài kỹ năng hiếm…….hoặc nó chỉ là một thanh kiếm mà thôi.
Dù siêu việt do những khả năng của nó, vì kết quả phi logic của một thanh kiếm bị bẻ gãy một cách có chủ ý, cuối cùng nó được giao cho Fiona một Pháp sư hoàng gia Leezelion.
Cái sự thật rằng cô ấy có thứ này có nghĩa là Fiona-san này chính là Fiona-san mà tôi biết……
Không không! Tôi xin lỗi vì nói thế này, nhưng cái vẻ ngoài của cô ấy khác một trời một vực luôn đấy bạn biết không!?
Fiona mà tôi biết, dù ngực cô ấy nhỏ, nhưng lại có làn da rất trắng và có mái tóc vàng trông như trong suốt vậy. Đôi mắt hạnh nhân của cô ấy không có sắc lẹm hay miễn cưỡng thế này, bộ một mảnh xanh lá nhạt và cái đai thắt lưng quanh eo cô ấy cùng với trang bị giáp nhẹ ở thân trên……với thế, bạn có thể nói rằng vẻ ngoài của cô ấy là một tiêu chuẩn của Elf luôn đấy.
Như mấy tên mở đầu “waifu của tôi” là D○edlit-san ở bộ ○doss War vậy![note19979]
[Có vẻ như cậu vẫn chưa tin tôi nhỉ. ……Nếu là thế, tôi sẽ tung ra con át chủ bài của mình.]
[A, át chủ bài?]
Có lẽ không phải lúc để nói thế này vì tôi không tin cô ấy nhưng, nói thẳng ra, chẳng còn bằng chứng nào khác ngoài cái này đâu, đúng không?
Khi tôi đề cao cảnh giác, Fiona giơ lên ba ngón tay.
[Số quần lót của tôi, mà cậu đã hủy hoại.]
[Vậy cô là Fiona à!? Lâu rồi kh-oaaahh!?]
Với cái kiểu trò chuyện về một thứ bí mật mà chỉ có tôi và Fiona biết, tôi cuối cùng cũng hiểu ra rằng đúng là cô ấy rồi, nhưng ngay lúc đó, tôi cảm thấy một cơn khát máu mạnh mẽ hệt như cơn bùng nổ từ phía bên kia.
[Câu chuyện đó, ……Cậu có thể kể chi tiết cho tôi được không?]
Bernadette đứng lên với cái hào quang
*gogogogogogo*. Cái ánh mắt đó không dứt ra khỏi tôi.
Ế? Tôi đã đạp lên bãi mìn à?
[Tôi bằng cách nào đó hiểu ra được rằng Fiona-san là, người “động đội” cũ của Yashiro-san. Ngay cả trong bộ Tiểu sử Anh hùng, cũng đã đề cập đến một nữ đồng đội Elf cơ mà. ……Vấn đề là, Yashiro-san, có thể nào là cậu cũng biết chuyện gì xảy ra với những chiếc quần lót của tôi không?]
À, tôi hiểu rồi. Tôi quên mất không trả chúng lại rồi.
Không hay rồi, tôi sẽ bị giết mất.
[Yuu có một thói quen hay giấu mấy thứ mà cậu ta coi như vàng ngọc ở sau cổ áo đấy.]
[Wah! Quần lót của tôi thật sự có ở cái chỗ này này!]
Với lời khuyên của Fiona, Bernadette lấy cái quần lót từ sau cổ áo tôi.
[……Yashiro-san. Lần tới mà cậu còn làm mấy việc như thế này, tôi sẽ điên lên đấy, hiểu chưa?]
[Ue? ……Ư, ừ. ……Tôi xin lỗi.]
Thấy cái vẻ mà tôi chuẩn bị bản thân để bị ăn đạn bởi một khẩu súng chỉa mõm vào đầu, phản ứng của Bernadette dịu xuống, hay đúng hơn là một cái gì đó dịu dàng ấy.
[……Haa. Có ổn không nếu chúng ta nói chuyện về Hầm ngục thế?]
Fiona bắt đầu nói với giọng kinh ngạc.
[Ừ, cứ tự nhiên. Cô biết được bao nhiêu rồi?]
Thay đổi mấy thứ đang diễn ra trong đầu tôi, tôi quay về phía Fiona.
[Nắm bắt được thông tin về nó khó lắm đấy. ……Và tôi chỉ biết được rằng cái Hầm ngục này là nhân tạo thôi.]
[Nhân tạo? ……Và ý cô là gì khi bảo khó khăn……]
Dù sức mạnh của Fiona nằm về phần sức mạnh thể chất, nhưng sức mạnh thật sự của cô ấy là trinh thám.
Hơn nữa, đó là một kiểu trinh thám hoạt động mạnh ở những nơi như Hầm ngục.
Trong một nơi như Hầm ngục, cô ấy vượt trội hơn bất cứ ai trong nhóm.
Miễn là Fiona khẳng định rằng nó rất khó, thì chắc chắn là như vậy.
Cái cách mà nó vẫn chưa bị chinh phục đã chứng minh rồi.
[Yuu, vấn đề là cái sau cơ……Nó là nhân tạo mới là vấn đề nghiêm trọng.]
[Ế? Thế sao?]
Tôi cứ nghĩ rằng mấy thứ gọi là Hầm ngục là mấy thứ mà mấy con quái vật sống ở những nơi mà con người đã từng xây nên nhưng……
[Chờ đã, Elf-nee-chan. ……Chị đang nói là có ai đó tạo nên một cái “mê cung” hả!?]
Tin vào những gì mình nghe được, Kuon thốt ra giọng nói kinh ngạc.
[Ý em là gì vậy?]
[Bernadette-nee-chan, mê cung thường có hai kiểu. Một là nơi có rất nhiều quái vật tụ tập lại chỗ mà con người từng xây nên, kết quả là tạo ra một cái tổ cứ triệu hồi ra quái vật. Và cái còn lại là khi những con quái vật định cư bên trong một cái hang, kết quả là tạo ra một mê cung tự nhiên. Cả hai đều như nhau cả, nhưng có là nơi được tạo nên từ thiên nhiên hay là nơi từng được xây nên bởi con người, cả hai đều có nền tảng tương ứng khác nhau. ……Tuy nhiên, cái mà Elf-nee-chan này đang cố nói đó là mê cung này chẳng thuộc cái nào cả. Có nghĩa là ai đó cố tình tạo nên một cái “mê cung” đấy.]
Tôi hiểu rồi, vậy đó là lý do tại sao nó lại là một mê cung nhân tạo.
[Thế? Điều đó có liên quan gì đến việc mê cung này là nguyên do của cơn bão vì nó là nhân tạo không?]
[Vâng. ……Có một lần, có một ác thần đã cố thâu tóm thế giới với hòn đảo này như một nơi tổng hành dinh. Mê cung này là phần niêm phong con ác thần đó.]
[Ác thần? ……Có nghĩa là, nó mạnh hơn cả Quỷ vương sao?]
Bắt đầu bằng kanji, một ác thần có vẻ mạnh hơn Quỷ vương.
Hơn nữa, có thể phong ấn được mấy tên còn mạnh hơn cả Quỷ vương không?
[Không thể đâu. Ác thần chỉ là thứ mà con người gọi hắn bởi nỗi sợ hãi của mình thôi. Và đối với cái lý luận đó, nếu ác thần mạnh hơn Quỷ vương, một phần phong ấn như thế này sẽ không thể chịu được đâu. ……Tuy nhiên, vì nó bị phong ấn trong mấy thứ như thế này, nó chắc chắn là thứ rắc rối rồi……]
Fiona khoanh tay lại và than vãn.
Rắc rối, à…….Nói về rắc rối thì……
[N, này. Có ổn không nếu tôi cứ đâm thẳng xuống bằng Thánh kiếm?]
Cá nhân mà nói, đó mới là điều rắc rối nhất.
[Không thể đâu, đồ ngốc. Không phải rõ quá rồi sao? Đó là một di tích lịch sử đấy cậu biết không? Nó sử dụng công nghệ cổ xưa đó biết không? Tôi đã kinh ngạc vì cậu lại dám nói ra thứ ngu ngốc như thế trước mặt tôi đấy, biết chứ? Cậu bị ngu à?]
Ahahaha. ……Đó chính là thứ tôi đã nghĩ đấy.