Touka Hasumi là một nữ sinh năm hai tại một trường sơ trung tư thục. Ngoài việc thức tỉnh con đường Phật giáo, ngoài sự siêu dễ thương của cô bé, và ngoài siêu năng lực nữa, Touka còn là học sinh sơ trung rất bình thường trong vô số những học sinh bình thường khác. Đôi khi cô sẽ bí mật tham gia vào cuộc chiến vĩ đại chống lại Bóng Tối Thế Giới đi ăn người, nhưng cô vẫn có những bài kiểm tra như bình thường, có bài tập về nhà như bình thường, và vẫn sẽ bị giáo viên của cô ấy mắng và bị bố mẹ bỏ rơi như bình thường. Trong thời gian khó khăn và cay đắng, những lời dạy của Đức Phật đã duy trì được sự ấm áp trong trái tim cô bé.
Bên cạnh phải kiêng việc ăn cắp, giết, nói dối và say xỉn, còn có nhiều những quy tắc khác trong Phật giáo. Bằng cách tuân thủ các quy tắc đó một cách chặt chẽ, người ta có thể thoát khỏi dục vọng, đạt được giác ngộ và thoát khỏi samsara-vòng luân hồi của đau khổ. Mặc dù Phật giáo mà Touka-chan đang đi theo đã thay đổi rất nhiều so với ngày xưa, cô vẫn nỗ lực rất nhiều để giữ đúng với nó, nhằm mục đích giác ngộ thông qua các hành động như ghi chép và tụng kinh. Nhưng ngay cả như vậy, có những lúc cô phải vật lộn với nó. Khi không có bản sao kinh Phật, tụng kinh hay tạc tượng Phật, thứ gì có thể làm dịu cơn giận dữ hoặc trầm cảm đang trỗi dậy trong lòng cô.
Thì như thế nào sau đó?
Mong muốn từ bỏ thế giới và trở thành một nữ tu của cô ấy sẽ tăng vọt, vậy đấy. Ý tưởng cạo tóc và từ bỏ gia đình mình và mọi thứ ngày càng hấp dẫn hơn trong đầu cô ấy, là như vậy đó.
Vào một ngày như vậy, Touka đã vô tình làm các bản in thử cho vào máy hủy giấy trong khi giúp đỡ một giáo viên ở trường. Hiển nhiên, cô bị mắng vì nó. Khi về đến nhà, cô phát hiện ra rằng mẹ cô đã vứt bỏ tất cả các công cụ ghi chép kinh của mình mà không hỏi cô, điều đó làm cô căng thẳng khủng khiếp. Khi bước ra khỏi nhà để bình tĩnh lại trong khoảng thời gian trước khi ăn tối, cô đột nhiên nhớ lại rằng hôm nay là ngày bức tượng ashura mà cô đặt hàng sẽ được giao tại cửa hàng Phật giáo mà cô thường tới. Vì vậy, cô ấy đến lấy nó, rồi sau đó đi đến Ama-no-Iwato.
Vì sợ sẽ nổi điên trong cơn cuồng nộ, cô ấy mở miệng trong tâm trạng giận dữ hiện tại trong suốt khoảng thời gian đi, Touka chào một người khác cũng có trong cửa hàng, Shiori Kaburagi, chỉ một cái gật đầu nhẹ (Chủ quán không có mặt) trước khi vồ lấy một cái bàn và đặt bức tượng ashura của mình lên trên đó. Sau đó, cô ấy lấy ra viên đá mực, một cây bút viết, mực và giấy rơm, và chìm đắm bản thân vào việc ghi chép kinh.
Sự thay đổi ở trong cô dần xuất hiện.
Đầu tiên, tiếng xì xào từ đôi chân cùng sự lo lắng của cô ấy ngừng lại.
Tiếp theo, vòng xoáy của sự tức giận và bất lực và những cảm xúc tiêu cực đang gầm rú trong mắt cô biến mất đi, để lại đó là một đôi mắt sáng lấp lánh.
Không còn bất kỳ sự xấu xa nào nữa, Touka lặng lẽ lấy ra một cái dao cạo từ túi của mình, và đưa nó lên đầu để cạo tóc đi, như thể làm như đây là điều hiển nhiên nhất thế gian này.
Do tâm trạng của cô ấy đang không được tốt bị kết hợp với tình yêu vào Phật giáo trở nên 'quá liều' trong một khoảng thời gian ngắn, cô ấy đã mắc phải chứng bệnh cấp tính có tên 'từ bỏ thế giới và trở thành một nữ tu'.
Kaburagi, người đang ngồi gần đó đọc một cuốn sách, nhận ra những hành động của cô ấy từ một cái liếc liền phụt ra một ngụm cà phê. Cô dừng thời gian lại ngay lập tức, sau đó tịch thu dao cạo và ôm lấy cơ thể nhỏ bé của Touka-chan.
"Touka-chan, bình tĩnh. Đừng nóng vội. Chuyện gì đã xảy ra? Em có muốn chia sẻ nó với onee-chan không?"
"Những điều tồi tệ đã xảy ra, vậy nên em muốn trở thành một nữ tu."
"L-Là vậy sao......"
Giọng điệu của Touka đã bình tĩnh đến lạ thường. Những lời của cô ấy thật bất ngờ đến nỗi bày tỏ những dấu hiệu đang lắng nghe là điều tốt nhất mà Kaburagi có thể làm.
"Em
ghét cả thế giới trần gian đầy lòng ham muốn này lẫn chính bản thân mình vì cũng là một người không thể rũ bỏ được ham muốn. Em không thể chịu đựng được nữa. Em sẽ là một nữ tu. Kiểu tóc này là không được. Sự thôi thúc chăm sóc mái tóc và giữ cho nó đẹp chính là lòng ham muốn. Em cần phải loại bỏ tất cả những điều đó. Em cần phải cắt nó."
"Đó là một ham muốn tốt, chị thấy ổn nếu tiếp tục điều đó."
"Không, em không thể. Em không chịu được nữa. Tôi phải loại bỏ mái tóc và tiền của em và mọi thứ em sở hữu. Em sẽ tham gia một ngôi đền. Em sẽ trở thành một nữ tu xuất gia. Xin đừng cản em. Hãy trả lại con dao cho em.”
"Hay là bình tĩnh lại đã trước? Chị sẽ lắng nghe em, vậy nói với chị nhé? Được chứ?"
"Không có gì để nói cả. Xin hãy để em tiếp tục. Em sẽ trở thành một nữ tu. Em sẽ làm nó ngày hôm nay. Em đã quyết định rồi." Không cố gắng trốn thoát khỏi vòng tay của Kaburagi, Touka chỉ đơn giản là bình tĩnh, trông có vẻ kiên quyết.
Nhận ra rằng sự dùng lí luận sẽ không thuyết phục được Touka, Kaburagi quyết định thay đổi cách tiếp cận của mình. Não cô quay cuồng suy nghĩ và xem xét tâm trạng hiện tại của Touka, tính toán ra giải pháp sẽ có hiệu quả nhất với tình huống này.
"Vậy là bởi vì em muốn loại bỏ lòng ham muốn nên em mới muốn trở thành nữ tu, đúng không?"
"Vâng. Đó là lý do tại sao—"
"Nhưng đó cũng là 'muốn'. Nói rõ hơn, lòng ham muốn. Em không thề mong muốn thứ gì khác ngoài trở thành một nữ tu. Em khao khát trở thành một nữ tu. Chẳng phải em cần phải loại bỏ mọi ham muốn sao?"
"?!"
Nó là Touka bị tắc rồi. Cô lảo đảo lùi lại vài bước, nhìn giữa bức tượng ashura của mình và Kaburagi vài lần, rồi gục đầu, lẩm bẩm, "Vậy em sẽ từ bỏ trở thành nữ tu......"
"Chị mừng là em hiểu. Nào, đến đây, ngồi xuống. Nói với onee-chan. Chuyện gì đã xảy ra?"
Sau đó, Touka đã trút ra cả một núi những cảm xúc khó khăn, cay đắng và đau đớn của mình lên Kaburagi, thề sẽ không bao giờ lạc lối muốn trở thành nữ tu nữa, rồi trở về nhà với một trái tim thanh thản.
Con đường Phật giáo của Touka thực sự đầy đau khổ. Nam mô A di đà Phật.