Kaburagi-san thường bị Ama-no-Iwato đối xử không xứng đáng với những gì cô ấy đáng lẽ được nhận. Đôi khi cô ấy sẽ ăn trưa trong khi bàn luận về việc phát triển tổ chức bí mật, hay đôi khi cô ấy sẽ đến quán bar để tận hưởng vài ly và tán gẫu ngẫu hứng. Mặc dù cô ấy sở hữu nơi này, cô ấy vẫn phải trả tiền cho tất cả món ăn và đồ uống một cách đúng mực, do đó Kaburagi-san là một trong những khách VIP của tôi. Tôi hoàn toàn giống như sugar baby của cô ấy vậy, chắc vậy......
Tối nay, cũng vậy, việc Kaburagi-san xuất hiện đã làm nổi bật quán bar này hẳn lên. Tôi lấy ra một chai rượu theo yêu cầu của cô ấy. Tất cả chai rượu trong cửa hàng đều được mua bằng tiền của Kaburagi-san, vì vậy gần như toàn bộ cửa hàng là nh chai rượu của cá nhân cô ấy.
Kaburagi-san đưa tay ra cầm ly 'rượu trắng' của mình, rồi rên rỉ một cách đáng yêu "Mư-mư-mư", theo sau bởi "Siêu năng lực thay đổi màu sắc"!
Ngay lập tức, từ rượu trắng biến thành rượu đỏ. Nói dối, cô ấy chắc chắn đã dừng thời gian và thay đổi nó!
"Siêu năng lực làm ấm!"
Tôi sử dụng telekinesis nén không khí lại để tạo ra nhiệt lượng, rồi dùng nó để làm ấm rượu của cô ấy. Kaburagi-san cười khúc khích, rồi nhấp một ngụm. Sử dụng siêu năng lực, chúng tôi dành rất nhiều công sức để luyện tập những mánh khóe như thế này cũng rất thú vị.
Oh, đúng rồi. Nói đến mánh khóe.
"Cô có còn nhớ bà Marrick, cái bà hô vang thần chú làm đổi màu nước không? Tôi chưa bao giờ phát hiện ra được cách làm của bà ta. Độ tinh khiết màu sắc thì như cứt, nhưng liệu bà có thể thật sự là một esper có thể thay đổi màu sắc không nhỉ?"
"À! Cái đó chắc chắn là thermochromism."
"Thermo... gì cơ?"
Tôi không định mong đợi một câu trả lời, nhưng sau đó ngay lập tức nhận được. Kaburagi-san nhắc lại "thermochromism" thêm một lần nữa, rồi giải thích, "Đó là hiện tượng nhiệt độ làm thay đổi màu sắc của hợp chất bằng cách tác động đến cấu trúc phân tử của nó. Đó là một loại phản ứng hóa học. Anh có để ý đến cái máy sưởi của bà Marrick ở bên cạnh, bà ấy nói rằng vì sức yếu nên dễ bị lạnh không? Đó là một phần mà bà ấy đã thiết lập. Bà ấy trộn microgel huỳnh quang vốn nhạy cảm với nhiệt độ vào nước lạnh, và sau đó chờ để cho nó ấm lên bằng cách tụng thần chú vô nghĩa của mình. Khi được làm ấm đến một mức độ nhất định, cấu trúc phân tử sẽ tự thay đổi. Đó là mánh khóe của bả."
"Wow......"
Bằng cách nào đó mà tôi đã hiểu. Thứ tôi hiểu được đó là Kaburagi-san thật thông minh. Hóa ra nó chỉ đơn thuần là một hiện tượng khoa học chứ không phải là một mánh khóe. Còn suy đoán của tôi ban đầu là do bà Marrick rắc thuốc nhuộm đổi màu nhanh đến nỗi mắt thường không thể nhìn thấy, hoặc bà có support trên trần nhà bí mật nhỏ giọt màu thực phẩm vào cốc, hoặc thứ gì đó ngớ ngẩn không kém.
"Vậy bà ta đang lừa dối mọi người bằng một phương pháp phức tạp như vậy......"
"Thật sao? Nó chỉ là một hiện tượng thông thường không hơn không kém mà thôi. Khi anh nấu thịt, nó cũng đổi màu từ đỏ sang nâu, phải không? Đó cũng là một ví dụ của sự thay đổi phân tử."
"Oh, nếu cô nói theo kiểu đó...." Nó thật sự khá bình thường. Tôi đoán rằng vấn đề không phải là thông minh hay ngu dốt, chỉ đơn giản là sự khác biệt về quan điểm và của tôi đã sai. Nếu không có đủ kiến thức hay khả năng tưởng tượng, thậm chí mánh khóe cũng có thể trông giống như một siêu năng lực.
Mặt khác, đối với một người có đủ kiến thức và khả năng tưởng tượng, thì có lẽ ngay cả siêu năng lực cũng có thể giống mánh khóe.