Vào một ngày nào đó, tôi cảm thấy muốn thực hiện một số bài tập tạ. Khi mang ra một số quả tạ từ phòng lưu trữ vào phòng đào tạo ở trong lòng đất nằm dưới Ama-no-Iwato, thì tôi thấy nơi này đã bị chiếm bởi Shouta-kun và Touka-chan. Không thể làm gì hơn ngoài gật đầu đáp lại lời chào vui vẻ của họ. Điều đó làm tôi nhớ đến cái cảm giác căng thẳng và ngầu lòi như thế nào khi được nhập vai vào nhân vật Chủ quán bar. Nó luôn làm cải thiện tâm trạng của tôi khi tưởng tượng rằng bản thân trở thành một trong những ông chủ quán bar mà tôi ngưỡng mộ khi còn trẻ.
Tôi bắt đầu tập luyện sức mạnh thể chất của mình ở một góc phòng trong khi liếc nhìn vào bộ đôi đằng kia. Họ đang thử nghiệm các loại trang bị cho Shouta-kun. Họ có một thùng 90 lít, đủ lớn để chứa một người vào bên trong với đầy nước, Shouta-kun đang sử dụng nó để tạo ra nhiều thứ vũ khí khác nhau rồi Touka-chan sẽ làm tan chảy chúng trở lại thành nước.
"Vậy cái tiếp theo sẽ là một chiếc vajra [(trong Phật giáo và Ấn Độ giáo) một vũ khí sấm sét hoặc vũ khí thần bí, thường được sử dụng bởi thần Indra, gg để biết thêm thông tin chi tiết]à?"
"Vajra là cái quái gì? Đó là cái búa, đồ ngốc."
Shouta-kun cho một tay vào thùng nước, kích hoạt siêu năng lực của mình, rồi sau đó rút ra một cây búa làm bằng băng lớn nhất mà cậu ta có thể làm. Cậu nhóc chậm chạp nhấc nó lên, sau đó vung nó một cách nghiệp dư mà nếu mô tả chính xác hơn thì cậu đang đung đưa cây búa một cách mất kiểm soát. Rõ ràng là cậu nhóc thiếu niên này không kiểm soát được khối lượng của vũ khí mà mình tạo ra.
"Không, không được, quá nặng. Cơ thể tớ không thể chịu được."
"Ể~, không phải cậu vừa nói điều tương tự với thanh trường kiếm hay sao? Chẳng phải cậu nói là muốn chiến đấu bằng một vũ khí to lớn à?
"Ba~ka. Cậu thử nhấc nó lên xem."
"......Tớ không thể nhấc nó lên được."
"Thấy chưa?"
Touka-chan với dáng vẻ run rẩy đang nỗ lực nhấc cây búa lên. Đánh giá qua vẻ ngoài của cây búa, có lẽ nặng khoảng 40 đến 50 kg. Tương đương với một học sinh trung học bình thường. Tất nhiên sẽ rất khó để có thể dùng một vũ khí có trọng lượng tương đương với chính mình. Thậm chí điều đó càng làm tôi trở nên ngạc nhiên hơn khi thấy Shouta-kun có thể vung nó.
Nhiều nhân vật trong manga và anime được miêu tả với cách chiến đấu bằng búa hoặc kiếm, nhưng trên thực tế, điều đó thực sự khó để thực hiện. Nói một cách đơn giản, sẽ cần rất nhiều cơ bắp để vung được một vật cân nặng như vậy.
Trong trường hợp học sinh sơ trung mảnh mai với cơ thể trung bình, việc cầm được một thanh kiếm sắt bình thường là không thực tế. Ngay cả khi nói học sinh cấp hai có thể nâng nó lên và vung được nó, thì đó sẽ là một cú vung lố bịch , giống hệt như những gì Shouta-kun vừa làm. Tôi cũng có thể thấy rằng sẽ là một khung cảnh tuyệt đẹp nếu là trong một trận chiến anime, nhưng thứ đó chẳng hơn gì đống rác nếu là trong một cuộc chiến thực sự. Hiện thực thật là tàn nhẫn...
"Dựa theo sức nặng mà tớ có thể xử lý, một cây kiếm dài hoặc cây thương sẽ là sự lựa chọn tốt nhất. Một con dao thì có tầm với quá ngắn. Tớ đoán cần phải giải quyết làm sao để có được sự cân bằng hoàn hảo giữa tính cơ động và sức mạnh."
"Vậy cậu sẽ làm gì để phòng thủ? Liệu cậu có định làm một bộ giáp băng không?"
"Oh, ý tưởng hay đấy."
Cậu ta cho cái búa vào trong thùng , rồi Touka-chan đun nó lên. Sau đó Shouta-kun nhảy vào trong cái thùng và dùng siêu năng lực của mình để một bộ giáp băng toàn thân. Mặc dù có thiết kế đơn giản và quê, nhưng trông nó rất ngầu!! Rõ ràng cậu ta thực sự phấn khích khi nói đến việc thiết kế thời trang cho bộ giáp. Tôi cảm thấy tim mình đập rộn ràng~.
Sau đó Ngài hiệp sĩ Băng Giá bước ra khỏi cái thùng...... hoặc không. Cậu rên rỉ và gồng mình lên với tinh thần chiến đấu, nhưng vô ích. Rõ ràng là cậu ta chẳng thể di chuyển được gì.
"Ahhh!..... Ăn l*n r, tớ không thể di chuyển được. Có vẻ như các khớp đã bị đóng băng."
Sốc thực sự!
"Cậu có thể điều chỉnh để các khớp không bị đóng băng được không?"
"Tớ vẫn chưa thể làm đóng băng ở mức độ chuẩn xác như vậy được. Ngoài ra, cái này nặng vãi lúa. Tớ không thể chiến đấu mà mặc nó được. Này, Touka, giúp tớ làm tan chảy nó đi."
"Vậy cơ bản là cậu niêm phong bản thân vào trong một quan tài băng với sức mạnh của mình?"
"Oh~ Câm đi."
Sau vài hiệp, cuối cùng Shouta-kun đã quyết định sử dụng một thanh kiếm băng hoặc giáo băng tùy theo tình huống, kết hợp với một lá chắn băng để phòng thủ. Tấn công hoặc phòng thủ với độ 0 tuyệt đối sẽ là át chủ bài bí mật của cậu ta bởi vì nó kiệt sức vô cùng.
Rõ ràng, đây là cách các esper quyết định phong cách chiến đấu của mình. Quan sát điều này thật thú vị.