“Nói mới nhớ, không phải nghề rèn chỉ cần đe với búa, không cần có lò lửa hay sao?”
Tôi hỏi Doxco.
Ít nhất thì, khi tôi rèn, tôi không dùng tới lò nung.
Tôi cho rằng kĩ năng rèn thật tiện lợi, chính xác là vì tôi có thể làm ra được kiếm mà không cần những thứ công cụ phức tạp như vậy.
“Khi nung kim loại trong lò, cậu sẽ phải vung búa ít hơn. Nhưng ngược lại, phải nhanh tay.”
“Vậy sao – tôi thì không cần. Thế, tôi phải làm gì đây?”
“Cậu có thể rèn ra những loại kiếm gì?”
Để tôi xem nào.
“Mở công thức rèn kiếm.”
Tôi niệm chú. Như thế, tôi có thể xem danh sách những thứ khả dụng.
------
Kiếm gỗ
Kiếm đá
Kiếm đồng
Kiếm đồng đỏ (Hợp kim đồng và thiếc)
Kiếm sắt
Kiếm thép
Kiếm bạc
Kiếm vàng
Kiếm rồng
Kiếm gió
Kiếm lửa
Kiếm nước
Kiếm thổ
Kiếm băng
Katana
------
Số lượng những thứ tôi có thể làm ra đã tăng lên đáng kể.
Tôi nhớ là hồi làm mấy thứ trang sức bằng bạc trong My World, level của tôi có tăng đôi chút.
Tôi đọc cho Doxco danh sách những thứ tôi có thể rèn được.
“Thế à. Được rồi, chờ ở đây nhé.”
Doxco nói, rồi để tôi lại trong căn phòng nóng nực mà rời đi.
... Nóng ghê thật. Tôi có kỹ năng kháng lửa, cái đó có tác dụng gì không vậy?
“... Petite Ice.”
Tôi dùng mức yếu nhất, tạo ra một mẩu băng nhỏ trong lòng bàn tay tôi bằng phép thuật. Ahh, mát quá.
“Để cậu chờ rồi. Dùng cái này đi.”
Tôi nhìn xuống miếng kim loại Doxco đưa tôi.
Nhìn như sắt vậy, nhưng lại là một thứ hoàn toàn khác.
Tôi thử dùng Thẩm định kim loại lên nó.
“... Tamahagane?”
“Cậu biết à? Dùng Thẩm định kim loại của Nhà giả kim Tập sự đúng không?”
Doxco tự hỏi tự trả lời.
Đúng thế thật, nhưng tôi không khẳng định mà cũng chẳng phủ nhận điều đó.
“Dùng cái này cậu làm được katana đúng không?”
“Ờm, chờ tí.”
Tôi kiểm tra nguyên liệu cần dùng để rèn một thanh kiếm.
Tachi
Tamagahane, sắt, gỗ
Katana
Tamagahane, sắt, gỗ
Wakizashi
Tamagahane, sắt, gỗ
Shizomizue
Tamagahane, sắt, gỗ
Tôi làm được ra 4 loại katana sao?
Các loại nguyên liệu là như nhau, nhưng số lượng cần thiết thì lại có sự khác biệt.
“Tôi cần thêm sắt với gỗ, nhưng hai cái đó tôi tự lo được.”
Tôi nói, rồi lấy trong túi đồ ra một thỏi sắt cùng một thớt gỗ sồi.
“Cho tôi xem nào... hou, thỏi sắt này tuyệt đấy.”
Đó là một phần của số quặng sắt Carol mua được, mà chưa bán được.
“Nhưng gỗ thì không được rồi.”
“Sao vậy?”
“Vì gỗ sồi không được dẻo. Dùng đóng tàu thì tốt đấy, nhưng để làm chuôi hay với báng kiếm thì... Tôi có gỗ thông trắng đây, cậu dùng được đấy.”
“Công thức chỉ ghi là gỗ thôi, dùng gỗ khác nhau cho ra chất lượng khác nhau à...”
“Tất nhiên là vậy rồi. Gỗ thông trắng rất dễ dùng, nhưng ngoài ra, có vài thứ không được kiêt kê trong danh sách, chẳng hạn như dùng da cá làm vỏ kiếm sẽ khiến nó tốt hơn. Chà, mà đây là giữa vùng núi non, khó kiếm được thứ đó.”
“Tôi có cá mập này?”
Tôi lấy ra nguyên một con cá mập từ trong túi đồ.
“... Con cá mập này to đấy, nhưng tôi nói tới là da của con cá đuối cơ. Cậu lấy cái này ra làm gì vậy?”
Hự, thiểu năng rồi.
Lấy cái này ra là vì đang nói tới da cá, nhưng ý ông ta là cá đuối à?
Đó cũng là một điểm yếu của skill thông dịch.
“Ah, tôi đang định dùng con này làm đồ nhắm uống rượu ấy mà. Biển ở rất xa nơi này, tôi đoán là chú chẳng mấy khi được chén thứ này?”
“Thế à, ra là vậy. Nhưng để trong này nó hỏng đấy, cậu cất tạm đi.”
“Ah, lỗi tôi.”
“Mà, cậu cất được hẳn con cá to vậy trong thứ đó. Tôi đoán đó cũng là đồ Daijiro làm ra.”
“Chú biết à?”
“Tôi cũng được cho một cái. Ah, cậu dùng cái búa này đi.”
Doxco lấy ra một chiếc búa lớn cất trong chiếc túi treo trên thắt lưng.
Hình dáng chiếc túi khác so với cái của tôi, nhưng một điều chắc chắn là chất lượng tốt hơn thứ được bày bán trên thị trường nhiều lần.
Mấy túi đồ bán trong các cửa tiệm công cụ ma thuật rất đắt, mà cũng chỉ chứa được nhiều hơn túi thường vài lần.
Tôi cất con cá mập đi, và cầm lấy chiếc búa Doxco đưa cho.
Tưởng rằng nó làm bằng sắt nhưng... nặng quá.
Thử nhấc nó lên, tôi cho rằng nó còn nặng hơn cả tạ thể hình?
Phải gần 150 cân đấy?
“Sắt nặng?”
Một thứ kim loại lạ hiện lên khi tôi dùng Thẩm định kim loại.
“Đây là một kim loại ma thuật rơi ra từ loài quái tên Golem trọng lượng có khả năng thao túng trọng trường. Nặng bằng gấp 5 lần sắt bình thường.”
“Kim loại ma thuật sao...”
Hiểu tại sao tôi chưa biết tới thứ này rồi.
Một loài quái thao túng trọng trường... nghe hoành tráng thật. Một kiếm sĩ đánh nhanh, ra đòn trực diện như Haru mà đối đầu với nó chắc sẽ khá là khó khăn đấy.
“Được rồi, tôi bắt đầu nhé.”
Tôi để hết nguyên liệu lên trên đe, và vung búa.
Nặng thật... nhưng với chỉ số hiện tại của tôi, cũng gọi là dùng được.
“Mu, tôi không nghĩ có ai ngoài tôi dùng được cái này đâu, mà cậu cầm được nó lên kìa.”
“Nghĩ không ai dùng được thì đừng có mà lấy nó ra chứ.”
Tôi đốp lại, tay đập búa xuống đe.
Hự, cứng ghê.
Tôi có thể làm kiếm đồng hay kiếm thép thành hình chỉ với một lần đập, nhưng nhìn qua, tôi có thể thấy rằng thanh katana này còn lâu mới hoàn thành được.
Ít nhất thì tôi cũng phải đập thêm vài lần nữa... nhưng mà nóng quá, làm nhanh thôi. Được rồi, một lần duy nhất này.
“Cường hóa cơ thể!”
Tôi dùng phép cường hóa lên chính cơ thể mình.
Với cái này, chỉ cần một lần đập nữa là xong được luôn.