Ra đó là một tinh linh lửa – không phải ma trơi hay ma cỏ gì hả?
“Tinh linh thì phải tốt chứ?”
“Không hẳn. Tinh linh là những thực thể rất phiền toái. Nhất là những con mà ta gọi là Đại tinh linh thì còn hơn cả thế. Đại tinh linh lửa có thể làm núi lửa phun trào, Đại tinh linh nước có thể gây ra lũ lụt, Đại tinh linh gió thì gây được lốc xoáy, còn Đại tinh linh đất gây ra động đất lớn. Không chỉ thế, các tinh linh con được sinh ra xung quanh chúng nên nếu cứ để vậy, thì loài người khó lòng có thể phát triển được như ngày nay. Nhân tiện, Đại tinh linh lửa là thuộc hạ của Setolance-sama cùng tinh linh lửa nói chung.”
“... Nếu thế, sao nó lại tấn công con người chứ - “
“Nó có tấn công không?”
Đúng thật, trên thực tế, là quân đội đang tấn công nó.
Đó là do Setolance-sama ra lệnh à?
Chết thật, sao quân đội không rút lui nhỉ...
“Neete, em nên về trước đi.”
“Chủ nhân, đòn vật lý không có tác dụng với tinh linh đâu! Dùng phép thuật ấy! Với lại, tinh linh con kiểu như bộ phận cơ thể của Đại tinh linh thôi, nên đánh chúng cũng không được kinh nghiệm đâu.”
“Được rồi.”
Nghe xong lưu ý của Neete, tôi nhảy ra ngoài.
Tôi có thể giết lũ tinh linh con với Petite Water, nhưng số lượng này thì tôi không bắt kịp nổi.
Sao quân đội vẫn chưa rút vậy?
Tôi lướt qua, cố tìm người ăn mặc cao cấp nhất.
Chắc chính là người đó –
Tôi chạy tới chỗ người nhìn giống chỉ huy nhất.
“Chết tiệt!”
Quân lính cố dùng kiếm xua đi đám tinh linh, nhưng dù có cắt thế nào thì chúng cũng tái tạo lại ngay. Xem ra đao kiếm đúng là không có hiệu quả.
“Petite Water!”
Tôi đánh bại chúng với phép thuật.
Thấy vậy, người chỉ huy với một bộ ria ngắn mới thở phào rồi nói.
“C-cảm ơn. Cậu cứu chúng ta rồi. Tôi là hầu tước Yutings ở vương quốc Shiraraki.”
Hầu tước Yutings? Đó chính là vị quý tộc mà bá tước Paul giới thiệu tôi tới?
Tôi đã không nghĩ rằng vương quốc Shiraraki cũng tham gia chiến dịch này.
“Tôi là nam tước Ichinojo, thuộc hạ của bá tước Paul.”
Tôi nói, rồi đưa ra lá thư giới thiệu từ bá tước.
“Oh, là thuộc hạ của cậu Paul thần bí đó à – dù ở xa vậy vẫn gửi người tới đây.”
Hầu tước Yutings nói, rồi tiếp tục bình luận về đám tinh linh bằng một giọng khó chịu.
“Lũ Dark Elf chết tiệt đó, tạo ra cái thứ quái vật kì cục này.”
“Vì Dark Elf tạo ra chúng, nên Đại lâm cũng cháy rụi rồi. Chắc trong rừng chẳng ai còn sống đâu.”
“Hmph, được thế thì tốt.”
Thêm khoảng 10 con tinh linh lao tới tấn công khi ông ta dứt lời.
“Petite Water!”
Tôi dùng phép thuật nước xử hết chúng, nhưng cố tình để một con lọt qua.
Nó đốt trụi căn lều của hầu tước.
“Hầu tước-sama, Dark Elf đã chết hết rồi. Chúng ta rút lui thôi.”
Tôi khuyên ông ta vậy, nhưng,
“Nổ rồi!”
“Dầu bắt lửa kìa!”
Tôi nghe tiếng nổ rền rĩ đằng xa, lẫn trong những tiếng gào thét.
Đó chính là yếu tố quyết định.
“Ah – rút lui thôi! Rung chuông đi.”
Dưới lệnh của hầu tước, binh đoàn bắt đầu tháo chạy.
Tôi nói rằng tôi sẽ ở lại để bọc hậu.
“Để đó cho cậu, Ichinojo-dono! Tôi sẽ thưởng cậu bất kì thứ gì nếu cậu toàn mạng trở về.”
Dù có tên là gì, thì một hầu tước vẫn cứ là một hầu tước.
Tôi dần dần tiêu diệt hết mấy con tinh linh nhỏ đuổi theo đội quân.
Giờ thì chỉ còn cần phải giải quyết Đại tinh linh thôi.
Quanh đây tôi không thấy con tinh linh nào, nên tôi bèn dùng Mắt diều hâu để thám thính.
Tôi nhìn xem chỗ nào có nhiều tinh linh con nhất, rồi đi tới đó.
Đột nhiên, tôi thấy một hiện diện dưới chân mình.
“Bên dưới à? – Đào!”
Tôi dùng skill để đục một lỗ xuống đó.
Cát phía dưới bay đi, và tôi rơi xuống.
Ở đó là một phế tích. Rất rộng rãi, và có dấu hiệu một thứ lớn va chạm vào khắp nơi. Chắc là lũ Sâu cát đã dùng nơi này làm tổ.
Dưới sa mạc mà có phế tích là chuyện thường.
Còn một điều cũng thường luôn,
Ở dưới này có một con thằn lằn màu đỏ.
“Thằn lằn khổng lồ - salamander sao...”
Tôi không đọc nhiều truyện phiêu lưu kiếm hiệp, nhưng ít nhất tôi cũng biết qua bốn Đại tinh linh.
Đại tinh linh nước Undine, Đại tinh linh gió Sylph, Đại tinh linh đất Gnome, và Đại tinh linh lửa là Salamander.
Người ta nói Salamander xuất hiện trong hình dạng một con thằn lằn.
Con này còn to hơn cả con boss thằn lằn nước tôi gặp qua ở Florence.
“Nước!”
Tôi niệm thủy thuật. Nước bốc hơi chỉ trong khoảnh khắc khi chạm tới con Salamander. Không còn thấy hơi nước nữa, mà hoàn toàn biến mất luôn. Nóng vậy đấy.
Để dập lửa lớn thế này, chỉ còn cách ném nó xuống biển thôi à?
Đương nhiên, là tôi không làm thế được rồi.
Nếu vậy thì –
“Mega Ice cường hóa!”
Băng thuật – phép thuật của tôi hoàn toàn bọc lấy con Salamander khổng lồ.
Như thế này, nó đã bị tôi phong ấn – đương nhiên là không có dễ như vậy rồi.
“Di chuyển à?”
Con Salamander đang cựa quậy dưới lớp băng – nghĩ tới đó, thì tảng băng nổ tan.
... Theo kiến thức của tôi thì – lớp băng bên trong tan ra ngay lập tức, rồi bốc hơi và thành khí nén. Lượng hơi nước nén đó gia tăng thể tích rất mạnh, và vì không có lối thoát nên áp lực đã tạo ra vụ nổ này – chắc thế.
Dùng nước không được, dùng băng cũng không được – hỏng rồi, mình phải làm gì đây?
『Không gì là không làm được cả』
“Setolance-sama!?”
Tôi nghe thấy giọng của Setolance-sama.
『Ichinosuke-kun. Đòn tấn công của cậu đã làm con Salamander yếu đi. Vì thế ta mới nói chuyện với cậu được như thế này.』
“Setolance-sama, không phải tinh linh là thuộc hạ của các Nữ thần sao? Nó lồng lộn thế này là do ngài muốn?”
『Đúng nó là tinh linh thật, nhưng nó không có quan hệ gì với ta. Đại tinh linh lửa này là một thực thể đã tồn tại từ rất lâu, trước cả các Nữ thần chúng ta và loài người. Chúa sáng thế đã muốn loài người được thịnh vượng, nên ngài mới phong ấn những tinh linh nguyên bản, rồi tạo ra các Nữ thần chúng ta cùng với các tinh linh thuộc hạ. Cậu hãy làm nó yếu hơn chút. Khi đó, chắc ta sẽ làm được gì đó.』
“Làm được gì đó ư – “
Tôi không chắc về lượng MP còn lại của tôi.
Rồi, con Salamander bắt đầu nhả ra lửa nhiệt độ cao từ miệng nó.
“Chết tiệt, Tornado Slash!”
Tôi dùng tay vẩy ra một ngọn lốc. Dù không thể đả thương nó bằng đòn tấn công vật lý, tôi vẫn có thể bắn lửa ngược lại!
Con lốc nuốt chửng ngọn lửa, và trở thành một vòi rồng lửa rồi đâm vào Salamander. Đương nhiên, là dùng lửa thì sao mà giết được nó.
Trước hết, tôi phải thoát khỏi đây đã, nhưng cát dưới chân thì rất khó làm điểm tựa.
Tôi dùng phép Làm cứng cát xuống mặt đất, rồi nhảy lên từ đó.
Ngay lúc tôi về được mặt đất, một cột lửa bốc lên từ cái lỗ ấy.