Seichou cheat de nan demo dekiru you ni nattaga, mushoku dake wa yamerarenai youdesu

chương 265: điều miri đã lo sợ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Khi rễ Kim thụ cuối cùng cũng lộ ra – như tôi đã nghĩ, phần ăn sâu vào lớp đá nền, chúng tôi không tài nào rút ra được, nên đành phải cắt bỏ. Tôi dùng phép Trị liệu cây trồng của Nông dân, rồi lấy dây buộc quanh thân cây, kéo đổ nó để đưa vào My World. Đẩy vào được một nửa, chúng tôi đã xong phần việc ở đây rồi.

“Mọi người ơi, chúng ta di chuyển thôi!”

Mọi người đi tới My World.

Cái cây được đưa lên xe kéo chuyện dụng tự chế của Pionia.

Giỏi thật đấy, cho cái cây to thế này lên mà xe vẫn chịu được.

“Vùng đất mới của chúng ta – My World ư?”

“Đẹp quá – như nơi ở của thần linh vậy.”

Các Dark Elf đều trầm trồ khi nhìn thấy nơi này, nhưng Rarael kéo họ về với thực tại.

“Chúng ta chưa xong đâu! Còn phải trồng lại cây nữa. Kéo xe đi nào.”

“”””Vâng!””””

Sau đó, cả tôi cùng Pionia, Neete, Sheena số 3, Fuyun và con Desert Runner cũng góp sức kéo xe tới nơi dự định trồng Kim thụ.

Đúng ra tôi phải mở cổng tới thẳng chỗ đó chứ nhỉ...

Nhưng mọi người đều vui vẻ khi tới được chỗ đó, kéo thẳng cây dậy và hoàn tất việc trồng.

“Chủ nhân có chắc về điều này?”

“Ổn mà. Chỉ cần Dark Elf không rời khỏi thế giới này, thì bí mật về skill Thất nghiệp sẽ không lộ ra ngoài.”

“Ý em không phải thế. Dark Elf là chủng tộc sống với mục đích bảo vệ cây thần của họ, đúng không? Giờ thì, có một cách để đảm bảo chuyện đó rồi.”

“Một cách đảm bảo chuyện đó?”

“Bằng cách giết Chủ nhân chẳng hạn. Nếu chủ nhân không còn sống, thì chẳng ai có thể vào đây từ thế giới bên ngoài được. Như thế, thì thế giới này cùng Kim thụ chắc chắn sẽ trường tồn.”

“...... Chắc không đâu.”

“Chủ nhân chưa nghĩ tới đó, đúng không?”

Chà, tôi đoán là không sao đâu.

Tất cả Dark Elf xếp thành hàng trước tôi, khi tôi còn đang nghĩ vậy.

Nhìn 50 người phụ nữ xinh đẹp đứng trước mặt mình quả là cảm giác mới lạ, nhưng nghĩ về những gì Pionia vừa nói làm tôi có chút lo sợ.

Rồi, họ quỳ một chân xuống đất, và tất cả cúi đầu.

“ – 47 Dark Elf chúng tôi nguyện dâng hiến sinh mạng cùng Kim thụ cho Ichinojo-sama.”

【Mở khóa danh hiệu: Thủ lĩnh Dark Elf】

【Mở khóa nghề nghiệp danh hiệu: Xạ thủ Elf】

Không phải Elf cũng chẳng phải Dark Elf mà có nghề này thì ổn không nhỉ?

Chà, dù sao đi nữa, chắc thế này thì tôi không cần lo về việc họ làm phản...

Tôi không tính sẽ thống trị họ, nhưng danh hiệu thì không nói dối.

Tôi giao cho Pionia việc trồng rừng quanh Kim thụ và việc xây dựng nhà trên cây, rồi tôi và Rarael tới căn nhà gỗ, nơi Shumei đang chờ.

Bảo là vào trong, vậy mà cô ấy lại đứng chờ bên ngoài.

“Ichinojo-sama!”

“Shumei, thế này là hoàn thành nhiệm vụ cứu Dark Elf rồi phải không?”

“Vâng, cảm ơn ngài nhiều.”

Hoàn thành nhiệm vụ rồi.

Nhiều chuyện đã diễn ra, nhưng giờ, với việc Dark Elf sống trong này, thì ngay cả khi tôi không ở đây, Pionia và Neete vẫn có nguồn cung năng lượng.

Kể cả thế, Neete đã nói là năng lượng của tôi làm ẻm dễ chịu, nên chắc tôi vẫn không thoát được...

“Nhân tiện, Shumei với Rarael này. Tôi muốn hỏi hai người về quỷ vương. Hai người có biết Famiris Raritei không?”

“Tôi nói trước nhé. Ngài có biết việc Dark Elf kí một thỏa thuận với quỷ vương không?”

Tôi lặng lẽ gật đầu.

Tôi cũng nghe hội cướp biển nói thế rồi.

“Quỷ vương tới Đại lâm này từ 15 năm trước. Nhưng không phải với ý đồ mời gọi chúng tôi gia nhập. Cô ấy muốn chúng tôi giữ lấy một thứ trong trường hợp cô ấy chết. Đổi lại, sẽ cô ấy tạo ra một rào chắn bao phủ xung quanh hang động để che giấu Kim thụ nếu chúng tôi chấp thuận.”

“Ra là quỷ vương đã tạo ra cái rào chắn đó. Nhân tiện, thì thứ đó là gì?”

“Đó là cái này – “

Rarael lấy một viên tròn tròn ra.

To tầm một viên đạn BB?

“Đây là – một viên thuốc à?”

“Vâng, có vẻ như nó là một viên thuốc chứa tri thức. Quỷ vương Famiris Raritei đã phong ấn một vài hiểu biết nào đó vào đây rồi giao cho chúng tôi.”

“Cô có biết trong đó là gì không?”

Rarael lắc đầu trước câu hỏi của tôi.

Một kí ức được Famiris phong ấn. Tôi tò mò đấy.

“Thế còn Shumei?”

“Tôi không biết nhiều thứ. Một ngày, có người đột nhiên xuất hiện trước cha tôi. Và nhận rằng mình là chuyển sinh của quỷ vương.”

“Chuyển sinh của quỷ vương!? Trông như thế nào!?”

“Nhìn giống một bé gái. Mặc một thứ đồ màu sắc kì lạ, tóc thì buộc hai bên như thế này.”

Shumei dùng hai tay làm kiểu tóc twin-tail.

Chắc chắn là Miri rồi.

Thế là Miri đã ghé qua đất nước này?

“Có nói gì không?”

“Nói là đừng để tộc Dark Elf bị chết. Rằng nếu Kim thụ biến mất khỏi thế giới này, một con quái vật khủng khiếp sẽ hồi sinh trên sa mạc.”

“Một con quái vật khủng khiếp? Khủng khiếp cỡ nào? Rarael biết gì không?”

Rarael lại lắc đầu.

“ – Chủ nhân, em nói điều này được không?”

“Gì thế?”

“Có một hiệu ứng thanh lọc đất đai xung quanh Kim thụ. Có thể là, cái cây đó đang phong ấn một thực thể hắc ám.”

“Thế à. Nói cách khác, may là chúng ta đã bảo vệ được Kim thụ - eh?”

Từ từ.

Nếu Kim thụ biến mất khỏi thế giới ‘này’?

Nghĩa là –

“Có vấn đề rồi, vì ta đã di dời cây tới đây?”

Neete chạy tới khi tôi vừa nói xong câu đó.

“Chủ nhân, bên ngoài lạ lắm.

“ - !?”

Tôi vẫn để cửa ra ngoài mở.

Tôi đóng cổng đó, và mở cổng ở chỗ mình đang đứng.

Rồi, tôi nhìn ra bên ngoài.

“Rừng đang cháy – không thể nào? Nước rửa trôi hết dầu rồi mà? Với lại, sao lửa lan nhanh thế được – “

Dark Elf buồn về điều đó, nhưng họ đã nói là họ sẽ từ bỏ khu rừng, vì Kim thụ đã được dời tới nơi khác.

“Chủ nhân, không lạ sao?”

“Lạ gì?”

“Nếu họ mà đốt rừng dễ đến thế này thì sao lại cần phải dùng tới dầu chứ?”

Đúng thế thật.

“ – Chẳng nhẽ!?”

Tôi cõng Neete lên lưng rồi nhảy.

Đã quá muộn để dập tắt hoàn toàn ngọn lửa, nên tôi chỉ xịt nước đủ để mình không bị cháy, rồi chạy ra bìa rừng.

“Quân đội đang đánh nhau!”

Họ đang chống lại một quả cầu lửa nhỏ bay lơ lửng.

Cái thứ cầu lửa gì lại bay bay giữa ban ngày thế này?

Nếu nó là ma thì dùng phép thuật ánh sáng có được không nhỉ? Biết thế, tôi đã luyện nghề Thầy trừ tà rồi.

“Đó là một tinh linh.”

“Tinh linh!? Như kiểu thần linh á?”

“Vâng. Một tinh linh cai quản thế giới tự nhiên – tinh linh lửa.”

Neete lẩm bẩm, cũng khó mà tin vào mắt mình, như đang thấy một con ma vậy.

Truyện Chữ Hay