Seichou cheat de nan demo dekiru you ni nattaga, mushoku dake wa yamerarenai youdesu

chương 213: kết

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Ichinojo, cho ta biết chuyện gì vừa xảy ra ở đây.”

Tolerul hỏi ngay khi vừa xuất hiện.

Tôi cùng Haru và mọi người bắt đầu giải thích.

Miri đang làm trò ở đây.

Rồi một chiếc tàu bay xuyên không gian xuất hiện.

Và con tàu đó bắt cóc Miri rồi.

“Ra thế ra thế, cô bé Quỷ vương đó bị Daijiro bắt đi. Đáng đời, dám dọa ta ngay khi vừa chuyển sinh à.”

Tolerul-sama, bằng cách nào đó, lại thấy chuyện này thú vị mà cười đùa.

Có vẻ Miri đã khá là thiếu tôn trọng với Tolerul-sama khi mới tới thế giới này. Tôi có lẽ nên xin lỗi, nhưng tôi lại cảm thấy không muốn làm thế.

“À, đúng rồi nhỉ. Quỷ vương là em gái ngươi mà. Xin lỗi.”

“À không, tôi xin lỗi mới phải.”

Chợt nhớ ra, các Nữ thần có thể đọc ý nghĩ.

Thế, Tolerul-sama sẽ biết là tôi thầm gọi cổ là Nữ thần Loli à?

“Ồ, ngươi nghĩ thế à?”

“… Tôi xin lỗi ạ.”

Tôi chỉ còn cách cố không nghĩ về những thứ không nên thôi.

“Chà, không cần bận tâm. Như thế còn tốt hơn là Nữ thần Orc Koshmar. Ichinojo này, giờ ngươi nên đuổi theo Daijiro kia.”

“Ờm, Tolerul-sama này. Tên thật của tôi là Ichinosuke – liệu… có thể đổi về đó không?”

“Umu, phiền lắm. Hãy biết ơn là ta có nhớ tới tên ngươi thì hơn.”

Cố nhớ một cái tên không đúng thì cũng chẳng làm gì.

“Tuy nhiên, nếu ngươi tìm được Daijiro và đưa tất cả những kẻ mới ở đây tới trước ta, ta có thể nghĩ về việc đó.”

“Thật ư!? Thế, khi đó, đổi tên em gái tôi thành Miri có được không?

“Hửm? Ngươi có chắc là không muốn đổi tên mình không?”

“Dù gì thì gọi một người con gái là Miryuu thì có hơi – “

“… Chà, được rồi, ta sẽ cho ngươi chọn đổi một cái tên vậy – để chuyện đó cho ngươi làm nhé. Ngay cả ta cũng không biết được hành tung của Daijiro.”

Tolerul-sama nói trước khi hoàn toàn biến mất vào hư vô.

Pionia – được Tolerul-sama tạo ra – cúi đầu về phía Tolerul-sama biến mất.

Đến cả Tolerul-sama cũng không biết tung tích Daijiro à… Tôi đã tưởng cổ sẽ nói cho tôi chút manh mối với thứ quyền năng thần linh bí ẩn nào đó chứ.

“… Hn - , anh nghĩ là giờ chúng ta nên đi về phía Mallegory.”

“Chủ nhân, anh đã bình tĩnh hơn rồi.”

Haru nói.

“Anh đã có thể bình tĩnh hơn mà nhận định tình huống sau khi nói chuyện với Tolerul-sama. Anh nghĩ mình nên thử tin tưởng cô ấy.”

“Tin tưởng… Famiris-sama?”

Có vẻ Miri đã nói với Haru danh tính thực rồi.

Tôi lắc đầu.

“Đương nhiên là anh tin tưởng Miri rồi, nhưng lần này ý anh là Daijiro-san… có lẽ vậy? Nếu đó là Daijiro-san, anh không nghĩ cô ấy sẽ làm gì tồi tệ với Miri.”

Tôi – không, không chỉ tôi, mà cả Malina với Suzuki đã được Daijiro-san giúp đỡ. Nhờ có cẩm nang chuyển sinh của Daijiro, mà chúng tôi mới có thể hòa nhập vào nơi này với ít khó khăn.

“Hơn nữa, Jofre và Elize cũng ở đó. Hai người đó trong thâm tâm là người tốt. Anh không nghĩ họ sẽ theo Daijiro-san nếu họ cảm thấy cô ấy là người xấu.”

“Nhưng, hai người đó là tòng phạm của lũ đã bắt cóc tôi mà?”

Norn nhắc lại quá khứ đã xa. Chà, chỉ là trong quá khứ thôi, nhưng một phần thì Norn cũng có liên quan trong lần này.

Thế thì… yup, không sao.

“Ừm, Jofre và Elize có vẻ đã nhầm tưởng lũ trộm đó là hào hiệp, cướp người giàu chia người nghèo và họ cũng chưa từng gặp tên sếp của băng đó.”

Tôi tự hỏi sao mình lại bao che cho hai tên đó.

“Tôi thì, tôi phải cản anh cứu Miri-sama thôi.”

“ – Tại sao, Kanon?”

Marina hỏi.

“Miri-sama ra lệnh cho tôi là không được để Ichinojo Onii-san đuổi theo ngài.”

“Không để tôi đi tìm ư? Tại sao cơ?”

“Miri-sama đã đưa tôi cái này. Ngài nói rằng hãy trả nó lại cho Ichinojo Onii-san khi ngài không còn.”

Kanon nói, đoạn ném cho tôi một túi đồ.

“Bên trong có vẻ là một số dụng cụ ma thuật từ đất nước của Onii-san và tiền vàng ngài kiếm được ở thế giới này.”

Tôi thử lấy cái gì đó ra khỏi túi đồ, và thứ đầu tiên tôi lấy ra được là sốt lươn.

“… Miri biết trước à? Rằng mình sẽ bị bắt cóc ư?”

“Không chỉ là biết, mà đó là một thỏa thuận. Daijiro-san đã liên lạc với chúng tôi khi Norn-chan tới thành phố mua đồ. Đó là lúc Miri-sama thỏa thuận rằng mình sẽ ngoan ngoãn chịu trói một khi đã có được chút kỷ niệm với Onii-san và giải quyết một số vấn đề mà ngài lo lắng. Ngài có một cái nút để gọi Daijiro-san – nhưng tôi đã không nghĩ rằng cô ta có thể sang tới chiều không gian khác để làm vậy.”

Kanon vẫn nói, tay lấy ra một chiếc bùa từ trong túi đồ cô vừa đưa tôi.

Rồi, đưa lá bùa đó lên vòng nô lệ của mình. Chiếc vòng đen quanh cổ cô tan biến.

“Giờ, tôi đã được tự do rồi, làm ơn cho tôi rời khỏi đây – Marina, em sẽ làm gì? Em có đi với tôi?”

“Em – “

Marina đang định nói điều gì nhưng lại lắc đầu.

Rồi, tháo mặt nạ ra.”

“… Kanon… xin lỗi. Em… sẽ đi với mọi người. Nếu giờ em đi với Kanon… sau này em sẽ hối hận mất.”

“Malina, em đã trở nên mạnh mẽ hơn rồi.”

Kanon nói, ôm chặt lấy Malina và hôn lên trán.

Rồi..,

“Vậy giờ, tôi nên rời khỏi đây thôi.”

“À, chờ đã. Chiều kia cổng không gian đang nằm trong một mê cung nên – “

“Tôi không quan tâm. Đây là điều tôi muốn, nên cứ mặc tôi.”

Kanon vẫy tay, đi về phía cổng.

Trước khi đi hẳn, cô ném lại một chiếc máy bay giấy.

Gì?

Tôi tự hỏi, cho đến khi bắt lấy nó và nhìn thấy mấy dòng chữ trên đó.

【Điểm đến của chúng tôi đã xác định, nên có gì cần liên hệ thì xin hãy gửi thư tới hội Mạo hiểm giả ở Handmill. Kí tên, Jofre.】

Đó là một lá thư từ Jofre.

“… Carol, em có biết Handmill ở đâu không?”

“Vâng, đó là một thị trấn ở phía đông của Mallegory… nhưng có phải đây là bẫy?”

“Không, anh tin tưởng Jofre.”

Vì gã đó quá ngu.

Lộ trình của chúng tôi đã được quyết định.

Chúng tôi sẽ tới Handmill.

Sau khi mang cỏ Kiriri lại hội Mạo hiểm giả cảng Kobe.

Truyện Chữ Hay