Trans: KunDior
Edit: Midz
Chap 5: Màn Hướng Dẫn (3)
==================
Đi một lúc lâu, Yeon-woo nhận thấy rằng những chiếc bẫy được đặt theo một hệ thống nhất định. ‘Thuộc tính sẽ tăng lên tùy theo việc mình xử lý các mũi tên.’ Ví dụ, nếu anh bắn trúng mũi tên thép thì sức mạnh của anh sẽ tăng, né được một mũi tên thì sẽ được tăng chỉ số nhanh nhạy, còn nếu bị bắn trúng thì thể lực sẽ được tăng. Tuy nhiên, anh cũng không chắc rằng nó sẽ tuân theo hệ thống như vậy không nên anh cần phải cân nhắc lại, các chỉ số của anh sẽ tăng lên khác nhau tùy thuộc vào việc anh xử lý mũi tên như thế nào.
‘Các mũi tên có màu cũng nằm xen kẽ với các mũi tên thường.’ Khi các chỉ số tăng lên, anhtrở nên nhạy bén hơn, và dần dần, anh đã thực sự có thể nhìn rõ các mũi tên. Lúc đầu, anh nghĩ rằng là mình nhìn nhầm màu vì ánh sáng quá mờ khó có thể quan sát được các mũi tên khi chúng bắn về phía anh từ tứ phương. Chưa kể, ngoài màu sắc ra thì đầu các mũi tên đều giống nhau khiến cho anh nghi ngờ về phán đoán của mình.
Tuy nhiên, khi tầm nhìn của anh trở nên ổn định và có thể nhìn rõ được các vật thể đang chuyển động, thì nó đã dẹp tan sự nghi ngờ trong anh. Đầu của một vài mũi tên có màu. ‘Cho đến hiện tại thì mình đã thấy được bao nhiêu màu nhỉ? Đỏ, xanh và vàng?’ Yeon-woo dần chìm vào suy nghĩ. ‘Chúng là sao chứ? Tại sao chúng lại có nhiều màu sắc như vậy?’
Bỗng anh nhớ ra được gì đó từ trong cuốn nhật ký.
Nghĩ lại thì, những thứ trong Hướng dẫn đều có lý do, ngay cả những điều nhỏ nhặt nhất. Mọi thứ đều có ý nghĩa. Nhưng kỳ lạ nhất vẫn là màu sắc ở trên đầu các mũi tên.
‘Jeong-woo cũng không biết được bí mật của các mũi tên. Liệu đó có phải là một mảnh ghép bí ẩn nào không?’ Anh trai anh cũng không vượt qua được Tầng A cùng với đồng đội của mình, nhưng Yeon-woo đã tự mình vượt qua nó. Chính sự khác nhau đó một phần giúp anh tìm ra mảnh ghép bí ẩn, điều mà từ trước tới giờ chưa có ai tìm ra. Yeon-woo tiếp tục di chuyển, anh muốn kiểm chứng các lập luận của mình có chính xác hay không.
Swish! Đúng lúc đó, một trong sáu mũi tên lao về phía anh có một mũi tên với đầu màu lam. ‘Nếu đúng như mình nghĩ, thì mình có thể kiểm chứng thông qua các kỹ năng và thuộc tính.’ Yeon-woo tranh tất cả các mũi tên còn lại và bắn trúng mũi tên màu lam.
Clang!
[Sức mạnh của bạn đã được tăng lên 1 điểm.]
[Thông thạo kỹ năng ‘Cường Hóa Giác Quan’ lên 4.2%]
Một thông báo chuyền tin đến cho anh về việc gia tăng sức mạnh và trình độ kỹ năng của mình. Hành động của anh không hề vô dụng, nhưng Yeon-woo vẫn lắc đầu. ‘Không đúng. Phải có gì đó khác chứ. Một lý do khiến chúng khác với những mũi tên khác.’
Một lúc sau, một mũi tên có màu khác lao ra. Lần này nó có màu đỏ. Yeon-woo quay lại và né tất cả các mũi tên ngoại trừ mũi tên màu đỏ, đã bị anh bắn trúng.Anh cảm thấy nhói ở cổ tay và nhận ra rằng nó nặng hơn những cái khác.
[Bạn đã chặn được mũi tên màu đỏ.]
[Điểm sức mạnh của bạn tăng lên 3 điểm.]
‘Chính là nó!’ Yeon-woo bắt đầu nghiêm túc. Đây là sự gia tăng sức mạnh mà anh cần. ‘Cửa sổ trạng thái.’
[Người Chơi: Yeon-woo Cha]
[Đặc Tính: Cold-blooded]
[Sức Mạnh: 19]
[Nhanh Nhẹn: 19]
[HP: 14]
[MP: 21]
[Kỹ Năng: Đôi Mắt của Rồng(0%), Cường Hóa Giác Quan (4.3%), Tiên Tri (0%)
Yeon-woo cười khẩy. Theo thời gian trôi qua, tốc độ tăng điểm thuộc tính của anh đã dần giảm lại, nhưng anh đã tìm ra cách để tăng điểm nhiều nhất có thể trong một lần. “Mỗi màu sẽ liên quan đến một thuộc tính. Màu đỏ đại diện cho sức mạnh. Vậy còn những màu khác thì sao nhỉ?” Khi anh
chặn mũi tên màu lam, thì không có gì xảy ra. Có nghĩa là mỗi màu yêu cầu điều kiện khác nhau. Ngay khi Yeon-woo nhận ra, thì anh cảm thấy mình càng tiến bộ hơn.
Swish! Mũi tên màu lam nhanh hơn những mũi tên khác, và lần này, thay vì tấn công, anh lại chọn cách né nó.
[Bạn đã tránh được mũi tên màu lam.]
[Sự nhanh nhẹn của bạn tăng lên 2 điểm.]
Mũi tên màu vàng thì nhọn hơn. Vì tấn công và né tránh đã áp dụng cho màu đỏ và lam, nên anh đã đưa cánh tay trái của mình lên để xem điều gì sẽ xảy ra.
Puck.
[Bạn bị mũi tên màu vàng bắn trúng.]
[Khả năng khôi phục của bạn tăng lên 2 điểm.]
‘Thật là điên rồ.’ Yeon-woo chỉ kịp rút ra một phần của mũi tên trước khi cau có vì đau. Anh cảm thấy cảnh tay của mình như muốn rớt xuống. Anh đã dùng mọi cách để ngăn thần kinh truyền cảm giác đau nhiều nhất có thể và chỉ bị một vết thương trên da thịt, nếu là một người bình thường thì sẽ không làm thế. Anh cảm thấy chóng mặt vì mất màu, nhưng đã cầm cự được nhờ khả năng hồi phục tăng. Nếu không, anh đã gục ngã từ lâu rồi.
Rồi Yeon-woo ho ra một ngụm máu tươi. Nó tràn ra khỏi tay anh và dính bê bết lên miệng. Việc kìm nén thần kinh không làm cho vết thương lành lại, và cơn đau từ cánh tay trái đã lan ra khắp cơ thể. Anh nôn ra, như muốn ngất đi.
Cơ thể đang cảnh báo rằng anh sẽ không thể chịu đựng thêm được nữa và nếu không nghỉ ngơi ngay lập tức, anh sẽ gục ngã. Tuy nhiên, Yeon-woo lại nghiến răng. ‘Chỉ đau một chút thì làm sao sánh được với những gì Jeong-woo đã trải qua cơ chứ.’
Mặc dù Yeon-woo chưa tự mình trải qua điều đó, nhưng anh nhận thức được nỗi đau mà anh trai mình đã phải chịu đựng khi xem đi xem lại những hình ảnh được ghi lại trong cuốn nhật ký. Nếu anh không thể chịu đựng được điều này, anh sẽ không thể giúp gì được cho anh trai của mình trong tương lai. Yeon-woo mạnh mẽ rút phần còn lại của mũi tên màu vàng ra khỏi cánh tay trái của mình.
Cơ thể anh đã đạt đến giới hạn, nhưng anh đã đạt được mục tiêu của mình. ‘Màu đỏ là sức mạnh, màu xanh là sự nhanh nhạy, màu vàng là khả năng hồi phục.’ Anh chỉ cần xử lý với từng màu một cách thích hợp. Vẫn còn một chặng đường dài phía trước, trước khi đoạn đường kết thúc, và các giác quan báo hiệu cho anh biết rằng vẫn còn rất nhiều cạm bẫy, điều đó có nghĩa là anh có thể kiếm được nhiều điểm thuộc tính hơn nữa.
Máu vẫn còn đọng lại trên lưỡi, nhưng Yeon-woo đã nuốt nó trở lại và bắt đầu tiến lên từng bước, đôi mắt rực cháy như lửa.
*
*
*
“Ohyohyohyo. Anh ta thực sự là một ứng viên tuyệt vời. Tôi chưa nghĩ là mình sẽ gặp được một người như vậy.” Hàng nghìn màn hình trôi nổi thành nhiều hàng trước Guardian Yvlke, hiển thị tất cả những người chơi hiện đang tham gia Hướng dẫn. Tất cả bọn họ đều có vẻ ngoài khác nhau. Tuy nhiên, đôi mắt của Yvlke chỉ dán vào một màn hình ở góc nơi Yeon-woo đang lê bước trên một đoạn đường như thể anh sắp ngã xuống bất cứ lúc nào.
“Tôi chả mong đợi gì hắn ta trở thành một cá nhân nổi bật.” Thực tế thì, còn nhiều ứng viên khác, nổi bật như—anh em nhà Cheongram, những thành viên sáng giá từ bộ tộc Một sừng, bộ đôi ngốc nghếch mong muốn có thể trở thành những người có thứ hạng cao và một kiếm sĩ gốc Marcus.
Tất cả bọn họ mạnh tới nổi ngay khi bắt đầu đã có thể leo lên Tháp ngay lập tức và sẽ không bị tụt lại phía sau. Họ đều đã vào tới Tầng E và đang thực hiện các nhiệm vụ. Một số người còn lên được cả Tầng F. Thật khó để biết ai sẽ giành điểm cao nhất trong Hướng dẫn, nhưng mắt của Yvlke lại ghim chặt vào Yeon-woo, người đã chật vật nhiều ngày ở tầng A.
Lần đầu tiên khi nhìn thấy Yeon-woo, anh đã nghĩ rằng Yeon-woo sẽ chết sau vài bước chân.Thay vì chết như chó, thằng này dù không có khả năng gì lại vượt qua ngoài sự dự đoán của mình. Nhiều người đã phải vật lộn để vượt qua tầng A kể cả khi có đội nhóm, nhưng Yeon-woo không chỉ tự thân tiến bộ, thậm chí anh còn tìm ra được mảnh bí ẩn trong đầu mũi tên, và bằng ý chí sắt đá của mình, anh đã tận dụng nó để tăng đều các chỉ số của bản thân, kể cả anh trông như đang trên bờ vực của cái chết.
“Tên đó giỏi đấy chứ.” Đã một thời gian từ khi làm Người bảo vệ, Yvlke có thể cảm nhận được điều này từ sâu đáy lòng mình. Những kẻ trước cũng rất tuyệt, nhưng đây sẽ là kẻ giải mã toàn bộ Hướng dẫn. “Kể cả hắn đã vượt qua được tầng này nhưng vẫn còn rất nhiều nguy hiểm phía trước đang đón chờ hắn, nếu hắn có thể vượt qua các tầng khác tốt như hiện tại thì…” Yvlke điều chỉnh lại chiếc kính một bên của mình. Yeon-woo đã vươn tới phần cuối cùng của Tầng A. “Tôi nghĩ vòng Hướng dẫn này sẽ rất thú vị. Ohyohyohyo.”
*
*
*
[Người Chơi: Yeon-woo Cha]
[Đặc Tính: Cold-blooded]
[Sức Mạnh: 19]
[Nhanh Nhẹn: 19]
[HP: 14]
[MP: 21]
[Kỹ Năng: Đôi Mắt của Rồng(0%), Cường Hóa Giác Quan (8.3%), Tiên Tri (0%)
Khi đang đi xuống hành lang, Yeon-woo kiểm tra lại cửa sổ trạng thái của mình và siết chặt tay. “Tất cả các thuộc tính ngoại trừ sức mạnh ma thuật đều đã tăng lên.” Anh đã kiếm được tổng cộng năm mươi lăm điểm thuộc tính. ‘Để tăng điểm thuộc tính của một người, người ta phải luyện tập thường xuyên hoặc vượt qua giới hạn. Mặc dù mình là một người chơi solo, nhưng đây có thể nói một thành tích khá tốt cho một ngày.” Thực ra, nó không chỉ là tốt mà còn rất tuyệt.
Không một ai trong số những người chơi khác cải thiện được điểm thuộc tính của họ nhiều như vậy trong một khoảng thời gian ngắn. “Nó không chỉ là điều này. Sức mạnh cơ bắp, khả năng di chuyển, sự bền bỉ, sức mạnh khi bạo và sức mạnh tổng quát của mình đều đã được cải thiện.” Một nhiệm vụ khó khăn hao tốn qua nhiều về mặt thể chất, nhưng anh hài lòng với kết quả. Anh có hơi thất vọng vì không thể tăng chỉ số sức mạnh phép thuật của mình, nhưng anh đã gạt bỏ đi ý định này vì hiện tại anh không cảm thấy nó không cần thiết.
Yeon-woo mỉm cười rồi đẩy cánh cổng sắt trước mặt. Creak.
[Bạn đã đến vị trí cần đến.]
[Vết thương của bạn sẽ được hồi phục.]
Yeon-woo đã kiệt sức, bê bết máu và thậm chí còn có một vài mũi tên cắm vào da thịt mà anh vẫn chưa rút ra. Đầu anh như muốn bốc cháy vì tập trung quá nhiều vào các giác quan của mình. Anh không biết liệu rằng sẽ còn những cái bẫy nào khác đang đợi mình ở bên kia cánh cổng sắt hay không nhưng anh vẫn cứ thế mà bước qua. Tuy nhiên, những gì mà anh thấy lại là một căn phòng rộng khoảng ba mươi ba mét vuông.
Whoosh! Một chùm ánh sáng trắng bốc lên dọc theo những vết thương rỉ máu, đã rỉ mủ. Các vết thương bắt đầu lành dần và hết mủ. Năng lượng cũng tràn vào cơ thể gầy mòn của anh. Nơi này được tạo ra để cho những người chơi bị thương hoặc mệt nhọc từ Tầng A có thể hồi phục.
Yeon-woo cảm thấy khỏe hơn vì anh có thể hô hấp bình thường và hài lòng vì bản thân đã tiến bộ rất nhiều. Snore. Anh ngủ thiếp đi lúc nào mà không hề hay biết.
*
*
*
“Mình ngủ quên mất sao?” Yeon-woo cảm thấy cơ thể cứng đơ ra. Đúng như nhật ký đã nói, nơi này giúp người chơi có thể hồi phục và khi nhận thấy vết thương của mình được chữa lành,anh cảm thấy thư thái đến mức muốn chợp mắt một lúc. Nhưng có vẻ như anh đã ngủ lâu hơn bản thân nghĩ, và anh mở mắt ra để kiểm tra thời gian.
“Peekaboo?” Bỗng nhiên, một người đàn ông giấu mặt dưới chiếc áo choàng trùm đầu vẫy tay với Yeon-woo. Anh ngạc nhiên đến mức bật dậy và nhảy lùi về phía sau. Anh nhanh chóng dùng khủy tay ôm lại vùng eo của mình, sau lưng anh bắt đầu ứa ra mồ hôi lạnh.
‘Người đàn ông này là ai? Sao mình không cảm nhận được có ai đó ở gần mình?’
Kỹ năng Cường Hóa Giác Quan của anh nhanh chóng kích hoạt và quét khắp căn phòng, nhưng ông ta đã thoát khỏi nó, như thể ông không phải là một phần của thế giới này. Ngay lúc đó, thông tin từ cuốn nhật ký ùa về trong tâm trí anh.
Có lúc, các thương nhân xuất hiện tại đây để bán các vật phẩm mà người chơi cần, từ thực phẩm và thuốc than bình thường đến các sách kỹ năng và vật phẩm.
“Một thương nhân bí ẩn?”
“Hoho!” Người đàn ông mặc áo choàng cười khúc khích và vỗ tay. Không gian phía sau trở nên méo mó, lộ ra những chiếc kệ chứa đầy những món đồ linh tinh. “Tôi rất vui vì anh biết tôi là ai. Xin chào, my gullible — ý tôi là, khách hàng đáng yêu của tôi! Tôi là A, một thương gia đã mất.”