Trans+Edit: Midz
Chap 4: Màn Hướng Dẫn (2)
==================
[Bạn đang phải chịu đựng một cơn đau khủng khiếp. Bạn đã bị chịu ảnh hưởng với hiệu ứng ‘Tê’.]
[Đặc tính của bạn, Máu Lạnh, đã giúp bạn duy trì được sự bình tĩnh.]
[Trạng thái ‘Tê’ đã được loại bỏ. Bạn đã ra tăng khả năng kháng cự nỗi đau.]
Anh cảm thấy như thể cánh tay của mình bị xé toạc ra và không tài nào thở nổi. Tuy nhiên, Yeon-woo đã quen với những cảm giác như thế này nhiều, và anh nghiến răng rồi giữ thật chặt để bản thân luôn tỉnh táo. Anh đã phải chịu đựng nỗi đau kiểu như thế này rất nhiều lần khi còn ở Châu Phi. Anh đã từng bị trúng đạt, và mạng sống của anh cũng đã ở tình trạng nguy kịch vô số lần. Nỗi đau này chẳng là gì khi so sánh chúng với trước kia.
Anh nhanh chóng kiểm tra tình trạng của mình. ‘Vai trái và cánh tay đã phải nhận những đòn tấn công trực diện, nhưng mũi tên thì chỉ bắn sượt qua xương sườn. Vết thương đang dần tệ đi, nhưng mình vẫn có thể di chuyển được.
Anh đưa ra một quyết định nhanh chóng và đeo lên chiếc Balo đã bị rách tơi tả,anh bước lùi về sau nhanh nhất có thể. ‘ Nó nhìn giống như có một cái bẫy sẽ được kích hoạt cùng một lúc khi mà mình đi qua một điểm nhất định nào đó.’
Điều này có nghĩa là những cái bẫy đều tập trung ở cùng một vị trí, Anh phải chạy qua nó cho tới khi anh vượt qua khu vực đấy. Ngay cả khi anh rút lui, thì những mũi tên sắt liên tục bay tới chỗ anh. Ban đầu, chỉ có khoảng một hoặc hai mũi tên, nhưng sau đó tại một số vị trí, có tận bốn đến năm mũi tên cùng bay tới một lúc. Anh đã cố gắng tránh để bản thân không phải nhận sát thương nhiều nhất có thể khi di chuyển. Một búng máu chảy ra từ vết thương của anh và bắn lên bức tường. Hai mũi tên sắt nữa găm chặt vào chân anh.
Sớm thôi, anh đã đến được khu vực an toàn, và những cơn mưa mũi tên sắt không còn đổ xuống người anh. Yeon-woo dựa vào tường khi mà anh vứt chiếc balo rách xuống chỗ những mũi tên đang nằm lăn lóc trên sàn. Tất cả mọi thứ đều khiến anh quay cuồng, một cảm giác khó chịu, một mùi vị khó nuốt, ngột ngạt đọng lại trong miệng anh.
[Vết thương của bạn đang không ngừng chảy máu. Bạn đã bị chịu ảnh hưởng với hiệu ứng ‘Tê’.]
[Đặc tính của bạn, Máu Lạnh, đã giúp bạn duy trì được sự bình tĩnh.]
[Trạng thái ‘Tê’ đã được loại bỏ. Bạn đã ra tăng khả năng cầm cự được máu chảy .]
Yeon-woo khó khăn lắm để có thể giữ được lại sự tỉnh táo. Nó gần như theo bản năng cứ thế mà anh xoay sở đến được nơi khu vực an toàn, nhưng nếu anh mất tỉnh táo ở đây, anh sẽ chết ngay lập tức. Yeon-woo thò tay anh vào cái ba lô rách. Những đồ đạc bên trong nó đều bị đổ hết ra sàn nhà, một số đồ thì lăn xung quanh.
May thay, anh chưa làm mất hộp cứu thương, và anh nhanh chóng tìm thấy nó. Yeon-woo mở hộp cứu thương và lấy ra thuốc khử trùng, băng gạc,bông y tế,kim chỉ, và một miếng bông được tẩm dầu cùng với chiếc bật lửa. Bởi vì anh đang gặp khó khăn không thể nào di chuyển được tay trái của mình, nó khiến anh ấy mất rất nhiều thời gian để tìm được tất cả các đồ vật cần thiết.
Ngay khi anh đã hoàn thành xong khâu chuẩn bị. Yeon-woo đặt tay mình lên chiếc mũi tên sắt ở vai trái và rút nó ra. “Ugh!”. Đúng như dự đoán, anh cảm nhận được một nỗi đau khủng khiếp từ vai của anh ấy như đang chuẩn bị rụng rời ra.
Bàn tay giữ chiếc mũi tên sắt thì đang run rẩy, và máu đang chảy ra ngoài từ chính vết thương của anh. Với đôi mắt đỏ ngầu, Yeon-woo đốt chiếc bông tẩm dầu bằng lửa và ấn nó vào miệng vết thương của mình. Hiss! Mùi thịt người cháy tràn ngập trong không khí.
[Da của bạn đã bị đốt cháy. Bạn đã bị chịu ảnh hưởng với hiệu ứng ‘Tê’.]
[Đặc tính của bạn, Máu Lạnh, đã giúp bạn duy trì được sự bình tĩnh.]
[Trạng thái ‘Tê’ đã được loại bỏ. Bạn đã ra tăng khả năng chống lại những vết bỏng .]
Vết thương được chữa lành nhanh chóng, và ngay sau đấy, nó chỉ còn lại mỗi sẹo. Yeon-woo lặp lại quá trình này với mũi tên ở chân của anh. Sau đó, anh đổ thuốc khử trùng lên chúng. May mắn thay, không một chiếc xương nào của anh bị gãy nhờ vào sự phản ứng nhanh của anh. Tuy nhiên, anh gần như không thể thở bình thường sau khi chữa trị xong tất cả các vết thương của anh. “Ha…ha….ha!”
Sức mạnh ở cơ thể anh đã kiệt quỵ, và tay trái của anh cũng như chân trái giờ đang đặc biệt yếu. ‘ Thật là một khởi đầu khó khăn.Điên mất thôi.’ Yeon-woo thấy rằng bản thân ngu hết thuốc chữa khi anh muốn tự bản thân mình đi chữa trị vết thương. Anh biết rằng nó sẽ nguy hiểm, nhưng anh chưa từng nghĩ rằng nó sẽ tồi tệ như thế này. Có một sự khác biệt lớn giữa việc biết một sự thật và tự mình, thật sự trải nghiệm nó.
‘Mình mừng rằng Mình có Đặc Tính này’. Yeon-woo cảm thấy thật mừng rằng anh có thể giữ được sử tỉnh táo quyết đoán trong bất cứ trường hợp nào. Anh luôn luôn có một tinh thần khỏe, nhưng bây giờ, anh cảm thấy mình trở nên mạnh hơn khi mà anh có thể đưa ra những quyết định hết sức nhanh chóng ngay cả trong những tình huống nguy hiểm như thế này.
Thêm vào đó, khả năng kháng mà anh đang từng bước củng cố giúp anh ấy giảm bớt đi nỗi đau phải nhận từng chút, từng chút một. Anh ấy không chắc rằng hệ thống hoạt động hay không,và cũng không biết liệu Đặc Tính của anh ấy có khả năng cường hóa hay cơ thể của anh đang dần có những phản ứng thích nghi. Điều duy nhất mà anh biết chắc rằng là những sự tiến triển này giúp ích rất nhiều.
Anh nhanh chóng cổ vũ tinh thần của bản thân và nhìn về phía hành lý vẫn còn đang nằm yên trong bóng tối. Nó há miệng ra giống như hàm miệng của một con thú hung dữ—nhưng ngay cả thú dữ cũng có điểm yếu của nó. ‘ Có một khoảng thời gian nhất định khi những mũi tên được bắn ra. Cũng có những tín hiệu nhất định khi chúng phóng ra’ Yeon-woo nheo mày lại. ‘ Mình phải tìm ra được thời gian chính xác.’
Những cái bẫy là sự kết hợp của vô số thiết bị cùng khởi động. Những cảm biến luôn bắt được những cử động của các kẻ dám tiếp cận lại, các bánh răng cưa chuyển động tròn đều để có thể đo đạc vị trí của người chơi, và cuối cùng, những mũi tên thép đã được nạp sẵn vào nòng bắn sẽ phóng ra. ‘Bởi vì không gian rất tối, mọi thứ gần như không thể nào nhìn rõ được những mũi tên thép đang tiến đến. Nhưng khi mà những bánh răng cưa chuyển động trước khi chúng tách rời nhau ra, Mình cần phải nghe được âm thanh của những bánh răng cưa chuyển động. Nó là cách duy nhất mà mình có thể tìm ra vị trí cũng như hướng bắn của các mũi tên thép’. Tuy nhiên, thời gian dành cho việc mũi tên sắt phóng ra cũng như các bánh răng chuyển động là quá ít ỏi. Âm thanh chúng tạo ra quá bé. Tuy nhiên, vào một giây phút ngắn ngủi ấy chính là tất cả thời gian quý giá mà anh có được để xác định vị trí của bẫy.
Có lẽ, nó là một quá trình rất đơn giản, nhưng nó là điều bất khả thi để có thể phá hủy nó mà không có năm giác quan nhạy bén và độ phản xạ tốt. May mắn thay, Yeon-woo có một số thứ tương tự như vậy để có thể dựa nào. ‘Mình có kĩ năng Cường Hóa Giác Quan.’. Với những khả năng kiểm soát mới của anh ấy để điều khiển toàn bộ năm giác quan của chính mình, anh ấy có khả năng để tự mình lần ra âm thanh. Sau tất cả,những người chơi đã đều được ban cho những kĩ năng cơ bản phù hợp với chính đặc tính của họ vì thế họ có thể vượt qua được thử thách.Thủ thuật chính ở màn này chính là sử dụng kĩ năng của mình cho thật tốt.
Yeon-woo nhắm mắt của anh lại, và tập trung nghe âm thanh xung quanh anh. Nó cũng không đến nỗi khó để tập trung một khi anh đã quen thuộc với nó.
['Cường Hóa Giác Quan’ đã được kích hoạt.Thính giác của bạn đã được cường hóa.]
['Cường Hóa Giác Quan’ đã tăng lên. 0.8%]
Yeon-woo cố gắng tập trung để nghe được những âm thanh nhỏ nhất, nhưng nó quá khó để có thể mà phân tách ra và xác định những âm thanh trong vô số các âm thanh khác nhau.
Plop.Plop. Anh nghe được thấy tiếng nước chảy từ phía trần này.
Lạch Cạch. Lách Cách. Anh nghe thấy được cả những âm thanh của những mũi tên thép đang được nạp vào trong bẫy. Anh cũng nghe được cả rất nhiều các âm thanh khác trên hành lang, từng chút một nhặt ra âm thanh đúng nhất.
Một khoảng thời gian rất dài đã qua đi, sau đó anh nghe được những âm thanh cót két mà có vẻ như là những âm thanh phát ra từ các cơ quan đã bị han gỉ. Cót Két. ‘ Chính là nó!’
Nó chắc chắn là một bánh răng. Yeon-woo mở mắt anh ra và ném ngay con dao ngăm sang hướng bên cạnh. Puck! Rắc Rắc. Con dao găm cắm sâu vào trong trần nhà, và ngay sau đó, một thiết bị cơ giới đã bị vỡ và những mũi tên sắt cũng rơi theo sau đó.
‘Tuyệt! Mình có thể tìm thấy chúng rồi.’ Đôi mắt của Yeon-woo sáng lấp lánh. Mặc dù, có những mặt hại khi mà giảm đi khả năng cường hóa ở các giác quan khác của anh và chỉ tập trung cường hóa thính giác, điều quan trọng hơn chính là bây giờ anh đã tìm được cách đi riêng để vượt qua đoạn hành lang này. Yeon-woo ép bản thân mình đứng dậy. Cơ thể anh bây giờ vẫn đang gào thét trong đau đớn. Anh khó mà có thể di chuyển tay trái của mình, và anh đi cà nhắc trong khi anh di chuyển. Nó thật là điên rồ khi mà vẫn có thể đi được trong tình trạng như thế này. Tuy nhiên, dù cho những bước của anh ấy đi rất chậm, Yeon-woo vẫn có thể xoay sở được đến những vị trí nơi mà có những cái bẫy đã được thiết lập sẵn.
Swish! Những mũi tên sắt lại một lần nữa bắn ra. ‘Vai phải!’. Yeon-woo đã nghe được âm thanh của một chiếc bánh răng và quay người sang ngang, đo đạc hướng mà cái bẫy được đặt cũng như tính toán quỹ đạo của mũi tên.
Puck! Mũi tên thép trong giây phút gang tấc đã trượt khỏi vai của anh và ghim thẳng vào tường. “Ngon!” Yeon-woo siết chặt nắm đấm của mình lại.
[Kĩ Năng 'Cường Hóa Giác Quan’ đã tăng lên. 1.5%]
Chắc chắn rằng kế hoạch của anh ấy đã có tác dụng. Yeon-woo quyết định không trì hoãn thêm nữa và tiếp tục di chuyển đến vị trí tiếp theo.
Swish! Swish! Swish! Swish!
‘Bốn’. Mỗi một mũi tên đều nhắm vào những vị trí khác nhau trên cơ thể của anh: Thái Dương, Tim,Bụng và Đầu Gối.
Yeon-woo né đi, và quay đầu mình sang phía khác và bước thêm một bước về phía trước trong cùng một lúc. Mũi tên nhắm vào vị trí
đùi của anh đã bay sượt qua chân của anh và cắm chặt xuống sàn nhà. Cùng lúc đó, anh đã sử dụng phần lưỡi dao của con dao găm để chặn những đòn tấn công nhắm vào bụng của anh.
Clang! Con dao găm rung lên, âm thanh du dương phát ra sau khi chặn được lại đòn đánh. Tay của anh đau vì phải chịu ảnh hưởng sau khi chặn lại nó, nhưng cảm giác phấn khích trong anh cứ thế ra tăng cùng với chất adrenaline trong não.
[Kỹ năng ‘ Cường Hóa Giác Quan’ đã tăng lên. 2.1%]
[Điểm sức mạnh của bạn đã tăng lên thêm 1 điểm.]
[Điểm nhanh nhẹn của bạn đã tăng thêm 1 điểm.]
Những dòng tin nhắn thông báo cho anh về việc những kĩ năng của anh đã được tăng cấp và những điểm thuộc tính đang lấp đầy tầm nhìn của anh. “Nếu cả điểm Sức Mạnh và điểm nhanh nhẹn của mình đã tăng, vậy thì… Bảng Trạng Thái.”
[Người chơi: Yeon-woo Cha]
[Đặc tính: Máu Lạnh]
[Sức Mạnh: 11]
[Nhanh nhẹn: 16]
[HP: 12]
[MP: 21]
[Kỹ Năng: Đôi Mắt của Rồng (0%), Cường Hóa Giác Quan (2.1%), Tiên tri (0%)]
‘Đúng như mình đã nghĩ.’. Yeon-woo đã nở một nụ cười thỏa mãn trên gương mặt của mình. Nó tốn mất một khoảng thời gian kha khá và rèn luyện để tăng khả năng của một ai đó ở thế giới thực, nhưng ở nơi này thì hoàn toàn khác. ‘Mình có thể đạt được thành tựu miễn là mình, bản thân mình vẫn luôn cố gắng. Không còn có một nơi nào khác giống như nơi này.’Nhờ vào giao diện của hệ thống đã cho phép em trai anh được phát triển nhanh như vậy, và Yeon-woo đóng lại cửa sổ trạng thái của mình và bình tĩnh phán đoán tình huống đang xảy ra.
‘Nó sẽ có khả thi hơn khi né những mũi tên, nhưng phản xạ của mình thì vẫn quá chậm.’ Con dao găm của anh đã chậm mất tận một nhịp để có thể chặn được những mũi tên, vì thế nó không quan trọng nếu như anh có nhận ra được chúng có đang phóng tới chỗ anh hay không. Yeon-woo đã chia ra sự tỉnh táo của anh ấy, cái mà vốn chỉ tập trung vào thính giác, giờ đã được chia đến tay phải của anh.
['Cường Hóa Giác Quan’ đã được kích hoạt.Xúc Giác của bạn đã được cường hóa.]
['Cường Hóa Giác Quan’ đã tăng lên. 2.3%]
Yeon-woo bước thêm một bước về phía trước.
Swich! Một mũi tên bắn thẳng tới trước trán anh ấy, và anh nhanh chóng chặn nó bằng đòn đánh để chỉnh hướng sang bên cạnh với tốc độ vô cùng nhàn hạ. ‘ Mình chỉ cần tập trung vào Thính Giác cũng như tay phải của mình, nó thật khó để mà có thể chia ra ý thức điều khiển hai giác quan cường hóa cùng một lúc.’ Anh liếc nhìn vào bóng tối sâu thẳm. ‘ Mình cần phải di chuyển chậm rãi, nhưng không thể di chuyển quá nhiều.’
Yeon-woo bắt đầu chầm chậm bước đi một lần nữa.
Swish! Swish! Swish!
Với mỗi một bước đi, những mũi tên thép như mưa đổ xuống người anh. Yeon-woo né chúng với những chuyển động nhỏ nhất hay cắt quỹ đạo của chúng qua con dao găm của anh nếu anh không thể né được chúng. Kế đến, anh được tôi rèn thêm kĩ năng chặn đòn của mình thêm một chút nữa, làm lệch hướng chuyển động của những mũi tên thông qua phần sống dao của lưỡi dao găm của anh hay nhào lộn để né được chúng. Anh cũng quay người qua bên này sang bên khác hay đi về phía trước giành lấy thế chủ động để cản phá chúng.
Puck! Anh đã không kịp chặn một mũi tên, cái mũi tên mà giờ đã bắn trúng vào lưng của anh, nhưng anh rút chúng ra một cách lạnh lùng mà không có một tiếng rên rỉ nào cả. Sau khi cầm máu xong, anh lại lê bước tiến về phía trước như một cỗ máy không thể nào cản phá.
[Kỹ năng ‘ Cường Hóa Giác Quan’ đã tăng lên. 3.1%]
[Điểm sức mạnh của bạn đã tăng lên thêm 1 điểm.]
[Điểm nhanh nhẹn của bạn đã tăng thêm 1 điểm.]
-------