Trans+Edit: Midz
Chap 6: Màn Hướng Dẫn (4)
===================
Yeon-woo không biết rằng điều gì đã tạo nên một thương nhân bí ẩn thần kinh như này. Anh ta vừa mới nói “Ú Òa” và “Lừa rồi nhé’. Anh không thể nào đọc được những biểu cảm trên khuôn mặt của tên thương nhân này bởi vì lớp vải đã che khuất đi khuôn mặt của hắn ta, nhưng tên thương nhân này có vẻ đang rất vui vẻ hưởng thụ tình hình bây giờ.
Trán của Yeon-woo nheo lại. ‘Mình đã quá tự mãn rồi.’. Giống như những Thủ Vệ, những thương nhân Thần Bí đều bị cấm can thiệp vào những người chơi, đó là lý do tại sao tên đó không tấn công Yeon-woo. ‘Nhưng mặc dù cả cơ thể mình đang mệt mỏi, mình đáng lý ra không nên ngủ như thế.’
[503:20:19_53]
Yeon-woo kiểm tra lại thời gian còn lại và thấy rằng mười hai tiếng đã trôi qua khi anh ấy đến được cơ sở này. Nó đã khiến anh mất hẳn một ngày và mười tiếng đồng hồ để có thể vượt qua được khu vực A. Tổng tất cả, sấp xỉ 46 tiếng đã trôi qua từ khi anh đến được tầng Hướng Dẫn.
Nó có thể được coi như là khá nhanh đối với một người chơi đơn, và đó là bằng chứng tại sao anh lại cảm thấy mệt mỏi như thế. Anh đã dùng sức mình vượt qua được màn đầu tiên mặc dù anh đang ở trên bờ vực có thể suy sụp bất cứ lúc nào. Tuy nhiên, Yeon-woo không hề thích tình trạng bây giờ của anh. Anh biết rằng việc nghỉ ngơi đầy đủ là điều cần phải thực hiện sau bất cứ cuộc huấn luyện nào để cho cả cơ thể có thể thích ứng khi mà cơ thể chúng ta là con người chứ không phải là một cỗ máy. Sự thật, ngay cả những cỗ máy cũng cần phải nghỉ ngơi rất nhiều để tránh động cơ quá nóng. Nhưng Yeon-woo bây giờ không thể làm như thế được.
Tòa Tháp này không khác gì so với một chiến trường, và khi ở trên chiến trường, không hề có chỗ dành cho việc nghỉ ngơi. Anh luôn luôn phải cảnh giác trước những kẻ thủ có thể đến tập kích từ bất cứ nơi đâu và bất cứ thời gian nào. Mặc dù nơi đây hiện không có những mũi tên sắt ở điểm nghỉ ngơi này, nó là một nơi mà những người chơi khác có thể thoải mái tự do đi lại. Mặc dù anh sẽ an toàn hơn khi ở với người thương nhân bí ẩn, anh không thể nào nói tương tự về sự an toàn của mình khi ở với những người chơi khác.
‘Thậm chí nếu mình mệt mỏi đến mức này…..” Yeon-woo bắt đầu thu xếp những ý tưởng trong đầu anh. Anh phải thừa nhận rằng anh đã dần trở nên ngu hơn sau khi tách rời khu vực chiến trường trong một khoảng thời gian. Anh phải quyết định rèn rũa bản thân mình thêm sắc bén hơn,và phải quay trở lại được con người mà anh đã từng là trước kia: Cain.
Yeon-woo mở mắt ra khi anh nghĩ về lại biệt danh cũ của anh, cái biệt danh mà anh đã không còn từng sử dụng nó nữa. Đôi mắt lạnh lùng của anh toát ra vẻ kiên định.
Một biểu cảm lạ lùng xuất hiện trên mặt của người thương nhân bí ẩn, mặt dù nó đã được che khuất phần nào bởi quần áo của hắn ta. Anh ta có vẻ như đã chú ý được sự thay đổi lớn trong thái độ của Yeon-woo sau khi trải qua những đau đớn về tinh thần. Anh ấy hỏi với một nụ cười nhẹ, “ Trên đường đến đây, liệu cậu đã khám phá được ra cậu cần cái gì khác không, thưa quý ngài của tôi? Tôi là Thương Nhân Nhân Bí Ấn người mà bán tất cả mọi thứ. Nếu ngài cần thứ gì đó, cứ việc nêu tên nó ra? Cần những thánh di vật hay những nô lệ? Tôi cũng có thông tin cho chúng nữa. Tôi sẽ bán chúng với cái giá rất tốt.”
Thương nhân bí ẩn nhẹ nhàng búng ngon tay của anh ta, và một cửa sổ được hiện ra trước mặt Yeon-woo, cho anh thấy những vật phẩm mà anh ta đã bán, những vật phẩm được phân loại vào các mục khác nhau.
Yeon-woo tặc nhẹ lưỡi của anh khi mà anh chạm vào cửa sổ. ‘ Độc của Medusa, Sừng của Dê Núi Vàng, Mắt trái của Tiamat và Ác mộng của Walpurgis nữa à? Anh ta bán những loại vật phẩm như này ở tầng Hướng Dẫn ư? Điên quá rồi.’ Những vật phẩm đều thuộc vào danh sách hàng đầu của những Ranker luôn dốc hết sức tình kiếm ở những tầng cao hơn của Tòa Tháp.
Danh sách những vật phẩm thứ mà có thể dễ dàng giúp ai đó dễ dàng vượt qua tầng Hướng Dẫn, nhưng chúng vượt quá ngoài tầm giá có thể trả được. Không có cách nào bất cứ ai hoàn thành xong màn Hướng Dẫn sẽ có thể trả được bất cứ một thứ gì trong số chúng. Tuy nhiên, khi anh kéo xuống, anh tìm thấy được những vật phẩm rẻ hơn, một số chúng rất hữu ích cho những người mới.
“ Sách hướng dẫn sơ bộ kiếm thuật nhà Arhan, Sách Hướng Dẫn mở Vòng Tròn Ma Pháp thứ Nhất, và bí kíp thành công kiểm soát Ma Thuật Ngueyen Tố. Những kĩ năng này có thể khá hữu ích bây giờ. Nhưng chúng lại yêu cầu một số thứ khác để có thể sử dụng được chúng hiệu quả nhất.”
Nhìn chung thì, có một con Dao Găm được gọi với cái tên Nanh độc của Barma thành công thu hút được sự chú ý của Yeon-woo.
[Nanh độc của Barma]
[Sức mạnh tấn công: 25]
[Một con dao găm được rèn từ quá trình nung chảy răng nanh của một con rắn sinh sống ở đầm lầy Barma. Độc của nó đã được tẩm lên trên bề mặt của lưỡi dao găm. Hiệu ứng gây độc tố ngẫu nhiên.]
“Nó là một con dao găm mà lại mang trên mình cả hiểu ứng nguyền rủa, không phải độc tố.” Vũ khí này sẽ nguyền rủa những mục tiêu bị nhắm vào ngay khi chúng chạm phải nó. Nguyền rủa có nhất nhiều kiểu khác nhau: Độc, Cháy, Đóng Băng, Điện Giật, Ảo Giác, Choáng, Mù và vân vân. Những lời nguyền không thể nào dự đoán trước, nếu kẻ thù bị nhắm đến không thể tìm cách khác lại được những lời nguyền ngẫu hiên này, họ có thể dễ dàng bị hạ ngục.
Hơn nữa, khi mà nó được tạo thành từ một chiếc răng năng của một sinh vật ma thuật, anh có thể sử dụng nó ngay cả khi leo được đến những tầng cao hơn của tòa tháp. Nếu anh mua nó, anh sẽ có khả năng sử dụng nó đến mức tốt nhất. Tuuy nhiên, khi Yeon-woo đánh mắt khỏi con dao găm và chuyển xuống vật phẩm khác. “ Nó sẽ tốt nếu mà mình có nó bây giờ, nhưng ngay lúc này
mình cần tập trung vào việc trèn luyện thể chất. Vì thế vẫn chưa cần phải phụ thuộc nhiều vào thánh di vật.” Một thời gian dài đã trôi qua khi anh tìm những vật phẩm trên danh sách. Cuối cùng, anh cũng đã dừng lại. “Thấy rồi.”
[Vé Reset]
[Bạn có thể quay trở lại bất cứ nơi nào bạn mong muốn]
Yeon-woo nhìn sang phía Thương Nhân Bí Ẩn với một nụ cười nhếch mép. “ Thứ này hết bao nhiêu?”
“Chúng tôi đều là những Thương Nhân Tốt Bụng, người mà luôn luôn bán những vật phẩm với giá cả hợp lý. Chúng tôi chưa bao giờ ép những người chơi phải trả giá quá cao cho những vật phẩm mà họ cần. Chúng tôi càng không phải là những kẻ bóc lột những người chơi không có tiền…”
“Vào vấn đề chính.”
“Điểm thuộc tính của cậu. Đó là tất cả những gì cậu cần phải trả.”
“ Thương Nhân Tốt Bụng?” Yeon-woo đặt tay mình vào mục nước khoáng ở cuối danh sách.
[Nước khoáng]
[Một chai nước giúp bạn đánh tan đi sự khát nước trong người. Hãy chắc chắn rằng luôn luôn mang nó cùng với bạn.]
[Giá:
2 Điểm Sức Mạnh]
‘Mỗi nước thôi mà tốn cả hai điểm sức mạnh! Tốt Bụng đây à?’ Yeon-woo vô cùng tức giận tới nỗi anh không kìm được mà cười khinh bỉ. Đương nhiên, anh có thể không cần tới nước và không mua đến nó, nhưng con người cần có nước để sống, và không có các nào khác để có thể tìm chỗ giúp lấy đầy được những chai nước hay kiếm được đồ ăn trong màn Hướng Dẫn.
“Ba điểm Nhanh Nhẹn cho Đồ Ăn trong một ngày.” Ngay cả đối với những người mang đủ nước và thực phẩm ở bên ngoài, nó có lẽ sẽ bị mất đi trên đường di chuyển hay thậm chí bị trộm bởi những người chơi khác. Đương nhiên, những người chơi thành công xoay sở một cách khó khăn vượt qua khu vực A thường tìm cho bản thân họ những món đồ trang bị tốt hơn.
‘ Có một căn phòng Boss bên ngoài điểm này, vì thế những người chơi không còn lựa chọn nào khác là phải mua thêm trang bị cho bản thân để chiến đấu.’ Những người chơi phải cắn đạn và mua những vật phẩm từ Thương Nhân Bí Ẩn, nhưng sau đó, với điểm Thuộc Tính đã bị giảm đi của họ, cuộc chiến tiếp theo còn khó khăn hơn nữa. Sau đó, họ sẽ phải đổi những điểm Thuộc Tính
mà họ tích lũy được cùng với nhau để mua những vật phẩm tiếp theo, tự đưa mình vào cái vòng luẩn quẩn không hồi kết. ‘ Và ngay lại nơi đây, anh ta tự gọi mình là “ Một thương Gia Tốt Bụng.” Anh ta khác gì lũ ăn cướp không.’
Yeon-woo nhẹ nhàng nhếch mép lên. ‘ Mình không rõ ai chế tạo ra cái tầng Hướng Dẫn này, nhưng lũ đó ác thật đấy.’ Sau khi đóng lại cửa sổ, Yeon-woo nói rằng, “Có một số thứ mà tôi muốn mua.”
“Vâng, Hãy nói ra đi ạ.”
“Dùng những điểm thuộc tính mà tôi có được từ khu vực A, Tôi muốn mua những tấm vé Reset lại khu vực A.” Luật lệ không cho phép những người chơi quay lại khu vực thêm một lần nữa sau khi đã vượt qua nó, nhưng khi mà có tấm vé có thể đưa người chơi quay trở lại bất cứ khu vực nào, một kế hoạch xuất hiện ra ở trong đầu anh. Nếu anh có thể tích trữ được càng nhiều điểm Thuộc Tính của mình bằng việc cứ liên tục đi lại khu vực A, nó sẽ trở nên dễ hơn nhiều để có thể trinh phục được những khu vực còn lại.
Trong một khắc ngắn ngủi, đôi mắt của thương nhân bí ẩn lộ ra ánh nhìn kì lạ. Sâu trong đôi mắt ấy là sự thích thú, hiếu kì. “ Ý cậu là vé Reset?”
“Đúng.”
“Đúng là tôi có những món như thế, nhưng tôi chưa bao giờ từng gặp bất cứ ai có hứng thú đối với chúng. Thường thì, những người chơi sống sót ở khu vực A sẽ hỏi những thứ mà có thể khiến họ vượt qua khu vực khác dễ dàng hơn, chứ không phải những thứ giúp họ quay trở lại khu vực A để bắt đầu lại từ đầu.”
“Thì, tôi có ý định riêng.”
“Nếu cậu đã nói như thế.” Thương Nhân Bí ẩn cười khúc khích và sau đó vỗ hai tay vào nhau, làm cho những cái giá phía sau lưng anh ta biến mất.
[Điểm thuộc tính đã đặt được ở khu vực A sẽ được trả như cái giá trao đổi để mua vật phẩm.]
[Bạn đã có được vật phẩm Vé Reset Khu vực
A x 10]
Yeon-woo cảm thấy cơ thể của anh đang xì hơi như một quả bóng. Cơ thể được rèn rũa qua những trận chiến của anh giường như trở thành một giấc mơ, và anh nhận ra mười tấm vé đã nằm trong tay anh.
“Nó rất dễ để sử dụng tấm vé. Chỉ cần xé tấm vé ở bất cứ nơi đâu cậu muốn, và cậu sẽ được di chuyển lại vị chí mà cậu mong muốn.”
Yeon-woo cất những tấm vé vào túi của anh. “Tôi sẽ sử dụng nó thật tốt.”
“Tôi rất cảm kích nếu cậu làm như thế. Tôi phải đi đây. Tôi hi vọng rằng chúng ta sẽ gặp lại nhau.” Thương Nhân bí ẩn quay đi và tan thành mây khói mà không để lại dấu vết. Căn phòng cũng bắt đầu biến mất giống như một làn sóng, và Yeon-woo thấy rằng mình đang ở một nơi khác.
Không giống như cái hành lang trống rỗng mà anh đã đi qua, nơi này có hàng tá những bù nhìn đứng cùng trên một hàng. Nơi đó có một số người chơi đang đứng đằng xa. Năm người đang phóng ra đủ thể loại kĩ năng, chiến đấu với những bù nhìn. Anh có thể nghe thấy được âm thanh gào thét trong giận dữ. Nó rõ ràng là những con Bù nhìn không hề dễ xử lý chút nào.
[Đây là phòng Boss của khu vực A. Bạn có muốn tiến vào không?]
Yeon-woo lấy ra một tấm vé. Anh muốn trải nghiệm độ khó của phòng Boss, nhưng với tình trạng của anh hiện tại, anh sẽ bị nướng chín nếu phạm phải một sai lầm nho nhỏ. Anh xé tấm vé mà không hề do dự.
Whoosh! Anh mở mắt mình ra và nhận ra mình đang ở một nơi vô cùng quen thuộc. Đó là vùng bắt đầu của khu vực A. Anh rút ra con dao găm của mình từ thắt lưng của anh là cầm nó với đôi tay phải. “ Mình phải nâng điểm thuộc tính cao nhất có thể ở nơi đây.” Lần này, anh ấy có ý định biến khu vực A hoàn toàn trở thành sân chơi của anh.