Arc 2 - Khoảng cách với bạn thuở nhỏ
====================
Thưởng thức bữa sáng tuyệt hảo do Hinata nấu, đánh thức Tsukino dậy, còn hiện tại thì đã là giờ nghỉ trưa.
Vẫn như thường lệ, tôi bước vào phòng hội học sinh nhưng là với hộp bentou được Hinata làm cầm trên tay.
「A~, Yuuto-paisen」
Yarihara là người đầu tiên trong số một vài người đang ở trong hội học sinh sà tới sau khi nhận ra tôi.
「Paisen, em nghe mọi người kể hết rồi đó. Hinata-senpai hóa ra chính là chị gái của anh à」
「Hả~......! Yarihara, em đã biết được chuyên đó rồi sao!?」
「Đó hiện đang là tin đồn sốt nhất hiện giờ trong trường mình đấy? Rằng là chủ tịch hội học sinh kiêm đóa hoa ngoài tầm với của mọi người lại chính là chị gái của một nam sinh bình thường. Paisen nè, đêm tối mà đi ra đường là nhớ phải cẩn thận đấy nhé. Liệu hồn không là anh bị fan của Hinata-senpai hành hung đấy」
Ảo thật đấy. Mình nhớ là vẫn chưa kể chuyện này với bất kỳ ai cơ mà nhỉ.
Chẳng lẽ là Hinata đã kể chuyện này cho mọi người hay sao nhỉ. Mà sao tin đồn gây kinh ngạc tới độ có thể lan đi với tốc độ chóng mặt như vậy sao.
「Paisen à, hết sức chia buồn với anh nha…… Mà chuyện giữa paisen với Hinata-senpai đúng là thật đấy nhỉ?」
「......Ừ, chuyện là vậy đó」
Nói gì thì nói, con tim này đã vỡ tan ngay từ khi tôi biết được mình là em trai của Hinata rồi.
「Cảm ơn vì đã lo lắng cho anh ha. Cơ mà anh cũng chẳng có vấn đề gì đâu. Ý anh là,
anh nào đã bao giờ nói là mình có cảm tình với Hinata đâu? Yarihara lại cứ nghĩ đi đâu rồi đấy」
「......Nếu vậy thì, anh có muốn sờ ngực em không? Em chỉ có thể giúp anh được tới vậy thôi đó」
「Sờ á, khỏi đi em [note42761]. Không phải, thân là thành viên hội học sinh thì đừng có ăn nói kiểu như vậy chứ」
「Rồi, lỗi em mà. Nếu là paisen thì thực sự em đã mong rằng anh có thể tiến tới với Hinata-senpai đó. Mà, em nghĩ là chắc anh nên từ bỏ thì hơn thôi. Anh thử nghĩ mà xem, sự thật là chẳng phải quá khó để với tới Hinata-senpai sao」
Yarihara nói với tông giọng dõng dạc.
Cơ mà thế này thì ra là nhỏ đang cố gắng để động viên tôi à.
「Vậy nên anh hãy cứ phấn chấn lên đi. Ngay cả mọi người trong hội học sinh cũng đều cổ vũ cho anh mà」
Tôi hướng mắt nhìn về phía các thành viên đang ở trong phòng hộ học sinh, thế là mọi người đều tỏ ra bối rối mà gằm mặt xuống cả. Có thể là họ đang quan tâm tới tôi thật, nhưng họ lại cảm thấy ngại nếu tỏ vẻ cảm thông trực tiếp.
Cơ mà trong số họ hiện chỉ có mỗi Tsukino vẫn đang chẳng hiểu mô tê chuyện gì nên mới nghiêng đầu sang.
Chẳng lẽ nào Tsukino vẫn hoàn toàn chưa biết gì về mấy tin đồn sao?
Cơ mà tôi vẫn cần phải thành thật về chuyện Hinata trở thành chị của tôi, chắc tôi phải tìm chỗ nào đó thích hợp mà từ từ giải thích cho cô ấy mới được.
Cứ như vậy, tôi hướng mắt về phía Tsukino ngay lúc mà cô ấy bắt đầu ngồi đọc tiểu thuyết.
「Mà, cứ suy nghĩ lạc quan lên đi nào paisen. Hinata-senpai vẫn là chị gái anh kia mà? Dường như chị ấy đảm đang lắm đấy, chẳng phải anh là người quá may mắn sao. Ai mà chẳng muốn cười một cô gái giỏi giang về nhà phải không?」
Bập~
Ở góc tầm nhìn của tôi dường như bị khựng lại. Tay của Tsukino đã thôi không còn tiếp tục lật cuốn sách nhỏ.
Chẳng biết là có chuyện gì nhỉ, cô ấy trông có hơi khác thường đôi chút.
Trong lúc tôi còn đang bận ngạc nhiên, Tsukino cứ thể đi tới và ngồi xuống cạnh tôi trong khi mắt vẫn còn đang nhìn vào cuốn sách bỏ túi.
「Yuuto. Chuyện mà Yarihara vừa nói, là thật sao? ......Hinata-san, là chị gái của Yuuto ấy」
À, ra là vậy. Ra là cô ấy có để ý tới chuyện tôi và Yarihara đang nói à.
Hẳn cô ấy thấy ngạc nhiên lắm ha. Khi mà chủ tịch hội học sinh xuất chúng hóa ra lại là chị gái của bạn thuở nhỏ.
「Ừ, thật vậy đấy. Mình cũng vừa mới được biết chúng mình là chị em cùng cha khác mẹ thôi. Cũng vì chuyện này chuyện kia nên là trước giờ chúng mình chưa bao giờ sống cùng nhau」
「Hừm, vậy à. Ra vậy ha」
……Ủa, cô ấy một chút cũng không thấy ngạc nhiên luôn sao? [note42762]
Bập~, Tsukino đóng cuốn tiểu thuyết lại. Cô ấy trở lại chỗ ngồi rồi sau đó lấy chiếc bánh sandwich đã mua từ trước nhưng chưa ăn lên rồi rời khỏi phòng hội học sinh.
「Vẫn chưa ăn mà cậu đã định đi đâu rồi sao? Mình còn đang có mấy chuyện muốn được 『tâm sự』cùng cậu đấy」[note42768]
「Xin lỗi, mình chợt nhớ ra là có việc bận rồi. Nếu là chuyện của Hinata-san thì cậu có thể kể cho mình sau cũng được mà」
Nói xong, Tsukino liền ngay lập tức rời khỏi phòng.
Còn về Yarihara từ nãy tới giờ chỉ đang lặng lẽ quan sát tự nhiên lại há hốc mồm ra.
「Ha~, quả là Thiên sứ mặt trăng nhỉ. Thậm chí em còn hét toáng lên lúc mà mới nghe được chuyện này cơ, trong khi gương mặt của Tsukino-senpai thậm chí còn chẳng hề biến sắc nữa」
…… Chẳng biết vì sao mà tôi lại thấy có chút cô đơn. Tôi đã sống bên Tsukino từ bé giống như thể là một gia đình rồi. Liệu rằng việc tôi có chị gái sẽ khiến cô ấy quan tâm tới tôi hơn sao, cơ mà cuối cùng cô ấy vẫn cứ tỏ ra cụt lủn như vậy.
Trong lúc mà tôi còn đang tỏ ra hơi chút buồn chán trong lòng, một kouhai là thành viên hội học sinh tiến vào trong phòng. Cô ấy nhìn vào chúng tôi cùng vẻ mặt kinh ngạc.
「Ano, em vừa mới thấy Tsukino-senpai vừa đi ra khỏi phòng hội học sinh vừa cười cơ…… Tsukino-senpai trông cứ, lạ lắm luôn ấy, đã có chuyện gì xảy ra sao?」
Tất cả mọi người trong căn phòng đều phải nghiêng đầu vì nữ sinh kouhai đó vừa mới ra một điều không thể tin nổi.
「Tsukino-senpai, thực sự là đã cười đấy? Em thấy mà kinh ngạc quá mà! Lần đầu tiên mà em được thấy Tsukino-senpai lại tỏ ra vui vẻ tới như vậy đó」
「Ế~――」
Cười á, Tsukino ấy hả?
Vào thời điểm đó, mọi thành viên đang ở trong phòng hội học sinh đều trở nên nháo nhào hết cả lên. Cả Yarihara cũng đang tỏ ra kinh ngạc.
「Không không, nghe kiểu gì cũng thấy nó sai lắm mà~. Bởi vì người em đang nói tới là Thiên sứ mặt trăng đó? Thậm chí còn chẳng có ai thấy cô ấy cười gượng dù chỉ một lần nữa, có lẽ nào lúc đó em đang chuẩn bị hắt hơi nên bị nhìn lộn không đấy?」
「Em không hề có nhìn nhầm theo cái kiểu dị hợm vậy đâu! Thực sự là chị ấy đã mỉm cười mà. Giá như mà em chụp lại được khoảnh khắc khi đó」
Kết cục là câu chuyện vẫn được tiếp tục nhưng chẳng hề có ai tin nổi chuyện cô gái đó kể cả. Tới một người đã bên Tsukino quá lâu như tôi còn chẳng thể hiểu nổi tại sao cô ấy lại đột nhiên tỏ ra vui vẻ như vậy, chắc hẳn phải có chuyện gì không ổn rồi.
Ít nhất vẫn chưa phải là bây giờ.