"Tôi không ngờ là Miyu sẽ nấu bữa tối cho tôi đấy"
"Tôi làm thế là vì tôi nghĩ là Kazuya-kun sẽ mệt sau công việc rồi"
Cái cách cô ấy nói thẳng ra như này, có sức công phá lớn quá... Tôi có cảm giác rằng mình hiểu được cảm giác của mấy cặp đôi mới cưới ra sao rồi, mặc dù tôi vẫn chưa kết hôn...
"Tôi đói rồi, tôi ăn luôn được chứ?"
"Không, không được"
"Eh?"
Không à? Bộ cậu chỉ nấu phần cậu bởi vì cậu nghĩ rằng tôi sẽ mệt khi về tới nhà à? Cậu không để phần cho tôi luôn à? Đúng như dự đoán, chuyện đó có hơi khó nhỉ...
"Đi tắm trước đi. Tôi đã nấu sẵn nước cho cậu rồi đấy"
"Mặc dù là tôi đang đói à?"
Đã 19:00 rồi. Tôi đã làm việc bán thời gian từ lúc 12:00, và tôi phải tới sớm hơn bình thường để nhờ vả quản lý, nên tôi ăn uống sớm hơn bình thường, nên là tôi cũng khá đói rồi...
"Cứ chịu đựng tí đi. Nếu cậu không đi tắm, cậu sẽ bị cảm mất"
"Nhưng-"
"Không có 'nhưng', nhanh vào tắm đi"
"Được rồi..."
Vì lí do nào đó... Giờ cô ấy trông giống mẹ hơn là vợ đấy... À thì trong trường hợp của tôi, mẹ tôi đã mất khi tôi còn rất nhỏ, nên tôi chỉ thấy mặt bà qua những bức ảnh, nên tôi nghĩ là cô ấy giống với bà tôi hơn, nhưng sẽ rất thô lỗ nếu so sánh một nữ sinh trung học với một người bà.
Sau đó, tôi đi tắm như Miyu bảo, nhưng tôi muốn ăn cà ri càng nhanh càng tốt, nên tôi đã ngâm mình trong bồn một lúc, rồi nhanh chóng gội đầu và rửa mình và bước ra khỏi phòng tắm.
"Nhanh thế..."
"Đây là cách đàn ông đi tắm đấy"
"Hiểu rồi... Tôi sẽ hâm nóng lại nên chờ một chút đi"
"Okay"
Tôi lại chỗ tường để dựa vào đó thư giãn một chút và thấy tấm futon mà Miyu đã mua cho chính cô. Tôi tính dựa lên tấm futon đó, nhưng tôi nghĩ làm thế sẽ không hay, nên tôi dựa vào chỗ tường bên cạnh tấm futon và Miyu gọi tôi ngay sau đó.
"Kazuya-kun, cảm ơn vì đã đợi"
"Ooh, xong rồi à"
Miyu đem cho tôi một đĩa cà ri và tôi nhận nó và đặt nó lên bàn. Cô ấy cũng mang đĩa cà ri của riêng cô và ngồi xuống trước mặt tôi. Mặc dù tôi đã nghĩ về chuyện này từ hôm qua rồi, nhưng tôi không thể giữ bình tĩnh như thế này được... Liệu tôi sẽ trở nên quen thuộc với chuyện này à?
"Vậy thì, itadakimasu"
"Itadakimasu"
Món cà ri mà Miyu nấu nhìn thôi là đã thấy ngon. Rau củ và thịt được xắt thành những miếng vừa miệng đều nhau nên nó rất dễ ăn, như món cà ri của một nhà hàng vậy, và không phải là món cà ri ẩu thả thường được nấu ở nhà... Một mình cắt đống này chắc mắt thời gian lắm... Có lẽ là tính cách của một người được bộc lộ qua những chi tiết nhỏ như thế này đây. Với điều đó trong đầu, tôi bắt đầu ăn cà ri của Miyu.
"Cái gì đây... Nó ngon quá..."
"Thật sao?"
"Cậu dùng gói gia vị mua ở siêu thị phải không?"
"Không phải rõ ràng thế sao? Tôi có thêm sữa chua làm nguyên liệu bí mật, nên là nó sẽ có vị dịu hơn một chút"
Sữa chua trong cà ri á? Làm sao mà cái món đó lại đi cùng với cà ri được chứ? Tôi nghe nói có thứ nước sốt được dùng làm nguyên liệu bí mật trong món cà ri, nhưng dùng sữa chua thì lần đầu tôi mới nghe đấy. Nó ngon thật đấy, nên không có sao cả. Sau đó, tôi ăn trong im lặng vì nó ngon quá.
"Ngon thật đấy..."
"Nếu cậu thích nó đến thế, thì tôi đáng lẽ nên nấu nhiều hơn để cậu ăn thêm một phần nữa nhỉ"
"Lần sau nhờ cậu làm thế!"
"Lần sau, nhỉ... Được thôi"
Miyu mỉm cười khi cô ấy nói thế. Tôi không biết cảm xúc thực sự của cô ấy là gì, nhưng thật tốt khi thấy cô có thể nở nụ cười hạnh phúc. Tôi không biết, thật lạ khi hôm qua tôi lần đầu bắt chuyện với Miyu hôm qua, nhưng giờ thì tôi có thể nói chuyện một cách bình thường với cô ấy... Và đồng thời, thái độ của Miyu đã mềm mỏng hơn nhiều kể từ sáng nay rồi... Tôi thắc mắc là vì sao ấy nhỉ?
"Đó là một lời hứa nhé"
"Vậy thì, tôi đi tắm đây"
"O-okay"
Tôi đã không nghĩ gì vì hôm qua tôi quá bận bịu, nhưng khi tôi nghĩ tới việc một cô gái cùng tuổi tôi đi tắm ở nhà mình, thì nó... bạn biết đấy? Và mặc dù là tôi ra khỏi bồn ngay, cái suy nghĩ về chuyện Miyu ngâm cùng một làn nước mà tôi đã ngâm thì nó... Không tốt tí nào. Nghĩ nhiều quá sẽ không tốt đâu. Nếu tôi cứ suy nghĩ đến chuyện này, tôi sẽ bị hỏng mất...
"Được rồi, ngủ thôi!"
Ngày mai tôi phải đi làm thêm từ lúc 5 giờ sáng, nên hôm nay tôi muốn đi ngủ sớm. Không phải là vì tôi không muốn có mấy suy nghĩ lạ lùng hay gì đâu. Không phải là vì tôi không thể ngủ khi tôi nghĩ tới chuyện Miyu đang tắm, chỉ là vì cả ngày hôm nay tôi chưa có ngủ được chút nào, và ngay khi tôi nằm lên tấm futon, tôi chìm vào giấc ngủ.
"Huh, Kazuya-kun? Cậu ngủ rồi à?"
"Kuu..."
"...Cậu ấy ngủ mất rồi. Cậu ấy đã đi làm thêm ngay sau khi vác đống hành lý của mình mà phải không... Thật là, cảm ơn cậu vì đã làm tất cả những chuyện này cho tôi nhé..."
Tôi lúc đó đã chìm vào giấc ngủ, không hề hay biết gì về việc Miyu dịu dàng xoa đầu tôi sau khi cô bước ra từ phòng tắm.
"Kazuya-kun, chúc ngủ ngon"
Sau khi nói thế với nụ cười dịu dàng, Miyu cũng đi ngủ.