Sau 6 tháng thường hay có công việc làm thêm vào sáng sớm, tôi đã có được một kĩ năng sống mới. Đó là, tôi có thể tự thức dậy trước 30 phút trước giờ làm vào những ngày tôi phải đi làm sớm, mà không cần báo thức. Cái mánh khóe là luôn tự nhắc bản thân là mai ta có công việc làm thêm trước khi đi ngủ. Nếu làm thế, ta sẽ có thể tự dậy sớm được.
"Vậy thì, dậy thôi... Nn?"
Vì lí do nào đó, có dấu hiệu của sự sống bên cạnh tôi...
"Tại sao cậu lại ngủ kế bên tôi chứ..."
Vào lúc đó, những sinh vật sống ngoài tôi trong căn phòng này là Miyu và con côn trùng đen đen sáng bóng kia... Nếu cái con được nhắc tới sau kia mà nằm kế bên tôi khi tôi thức dậy, thì tôi sẽ chìm vào giấc ngủ lần nữa quá. Nếu không, có thể là tôi sẽ an giấc ngàn thu mất. Đó là độ căm ghét của tôi dành cho nó đấy, và nó không tốt cho tim tôi chút nào. Mà, nói đến hại tim thì, việc có Miyu nằm kế bên mình khi mình thức dậy cũng hại tim lắm chứ...
"Miyu cậu... nên có chút cảnh giác đi thì hơn đấy..."
Tôi càu nhàu trong khi chuẩn bị để đi làm thêm, cực kì cẩn thận để không đánh thức Miyu dậy. Mặc dù tất cả những gì tôi làm là rửa mặt, đánh răng, và thay đồ thôi.
"Vậy thì, tôi đi đây"
Tôi nói với Miyu, người vẫn đang ngủ, và bước ra khỏi nhà. Giờ là 4:40, và tôi có công việc làm thêm vào lúc 5:00. Lúc này là tháng mười hai, nên trời vẫn còn tối và không sao. Nhưng tôi thích thời điểm này của năm. Bên ngoài thật yên tĩnh bởi vì mọi người vẫn còn đang ngủ, và bầu không khí có vẻ trong lành hơn so với bình thường, có lẽ là vì lúc này mới là sáng sớm. Hơn tất thảy mọi thứ, ánh đèn mập mờ kia làm tôi có cảm giác bình yên như ở nhà. Điều khó chịu duy nhất là trời lạnh quá. Nhiệt độ chắc chắn dưới 0 độ Celcius, và trời đang có hạt tuyết nhỏ rơi lác đác. Nếu trời không lạnh như thế này thì, mọi thứ sẽ hoàn hảo nhỉ...
"Chào buổi sáng, Mizuguchi-san"
Mizuguchi-san, là một sinh viên đại học, là senpai thường làm ca đêm muộn của tôi.
"Nn? Oh là Kuroshima hả. Vậy là đến giờ rồi sao?"
"Anh ngủ quên nữa à?"
"À ừ. Dù sao cũng không có khách nên cũng chẳng sao cả"
"Quản lý sẽ nổi giận với anh nữa nếu anh không kiềm chế lại đấy, anh biết mà?"
"Không sao, anh sẽ dậy khi có khách mà"
"Vậy thì em nghĩ cũng được. Vậy thì, em sẽ chuẩn bị ở phía sau đây"
"Aye"
Sau khi nói thế, tôi chào hỏi người khác cũng làm chung ca đêm và đi xuống phía sau cửa hàng, nơi tôi gặp Akikaze Mio, người có chung ca với tôi. Cô ấy và tôi bằng tuổi và từng học chung trường trung học cơ sở, nhưng chúng tôi học ở hai trường cao trung khác nhau, nhưng chúng tôi gặp lại nhau vào công việc làm thêm của tôi. Tiện thể thì, tôi bắt đầu làm sớm hơn cô ấy 1 tháng, nên tôi là senpai của cô ấy.
Cô ấy bảo tôi là lí do mà cô làm ca sớm là bởi vì sáng sớm có đợt tập luyện của dàn đồng ca. Nếu là thế, thì tại sao cô không tới làm sau khi buổi luyện tập kết thúc chứ? Khi tôi hỏi cô chuyện đó, thì cô ấy bảo là, 'Thế thì tôi sẽ không còn thời gian để chơi nữa!"
"Chào buổi sáng"
"Nn? Oh, là Kuroshima-kun. Chào buổi sáng~"
Sau đó chúng tôi cùng quẹt thẻ điểm danh và tới chỗ máy tính tiền để thế chỗ cho Mizuguchi-san, người làm ca đêm.
"Akikaze, hôm nay em cũng tập luyện buổi sáng à?"
"Thường thì em sẽ nói là đương nhiên rồi ạ, nhưng hôm nay em nghỉ. Tại sao mình lại làm sáng sớm trong khi hôm nay là ngày nghỉ của mình vậy nè..."
"Làm như anh biết đấy"
"Kuroshima-kun, hôm nay cậu cũng làm tới 12:00 à?"
"Dĩ nhiên. Tôi không có tham gia bất kì hoạt động câu lạc bộ nào hay thứ gì tương tự cả, nên tớ hoàn toàn rảnh"
"Nhiều thời gian rảnh quá ha... Vậy còn bài tập của kì nghỉ đông thì sao?"
"Tôi làm xong cả rồi"
"Eh!? Hôm nay chỉ mới là ngày nghỉ đông thứ hai thôi mà!?"
"Bài tập đông được đưa về trước cả khi nghỉ đông bắt đầu mà phải không? Nên nếu cậu làm nó luôn trong lớp, thì cậu sẽ hoàn thành nó ngay khi kỉ nghỉ đông bắt đầu thôi"
Giờ tôi có thể đi làm mà không cần lo toan gì cả. Mà, kể cả khi tôi chưa xong bài tập, thì tôi cũng đi làm thôi... Đây là vì cuộc sống của tôi cả mà. Tôi không có thời gian rảnh cho đống bài tập.
"Tớ không biết nên nói rằng Kuroshima-kun ngốc hay thông minh nữa... Cậu thấy ổn với điểm số hiện tại của mình sao?"
"Sẽ không cần phải nghe giảng trên lớp nếu cậu lấy được điểm cao trong mấy bài kiểm tra mà, phải không?"
Mấy bài kiểm tra về cơ bản là một nhóm các câu hỏi, nên nếu ta hoàn thành các bài tập trước khi kiểm tra trong lớp và nhớ lấy câu trả lời của chúng, thì ta có thể vượt qua bài kiểm tra bằng cách ghi nhớ cả câu trả lời lẫn câu hỏi mà không cần phải nghe giảng.
"Kazuya-kun quả là thông minh nhỉ... Tớ ghen tị quá. Dù gì thì tớ cũng là con ngốc mà..."
"Mà trong trường hợp của cậu, cậu có hoạt động của câu lạc bộ nên cậu mới không học được mà, không phải sao?"
"Chỉ duy trì cần bằng giữa câu lạc bộ với việc làm thêm là tốn hết sức của tớ rồi..."
"Vậy thì, không phải là cậu nên cân bằng giữa câu lạc bộ và việc học sao..."
Vào thời điểm này của ngày, hiếm khi nào có khách bước vào cửa tiệm lắm, nên tôi giết thời gian bằng cách tám chuyện với Akikaze.
Sau 7:00, số lượng khách hàng bắt đầu tăng lên, nên bắt đầu bận rộn, nhưng mọi chuyện cũng dần ổn định lại sau 8:00.
"Giờ thì, tớ hết ca rồi"
Akikaze thường tập luyện buổi sáng, nên đa số các ca làm của cô ấy là từ 5:00 đến 8:00. Cô ấy đôi khi cũng có kéo dài ca làm một tí tùy vào lượng khách hàng, nên là hiếm khi nào cô ấy về nhà đúng 8:00, điều này là một sự giúp đỡ lớn lao đối với tôi.
"Được rồi. Làm tốt lắm"
"Kuroshima-kun, cố hết sức tới 12:00 nhé"
Sau khi nói thế, Akikaze rời khỏi cửa hàng, Vào thời điểm này của ngày, khi số lượng khách hàng giảm xuống, thì bên phía chuyển phát cũng tới, nên tôi để quầy tính tiền để kiểm tra và vận chuyển hàng nhập về. Người phụ nữ đến thay ca với Akikaze đang đứng ở quầy tính tiền. Ngay khi mà tôi kiểm tra và phân loại hàng hóa xong, thì cũng sắp 12:00 và tôi cũng làm xong ca của ngày, nên tôi đi về nhà.
"Tôi về rồi đây"
Khi tôi nói thế và bước vào nhà...
"Kazuya-kun!"
Vì lí do nào đó, Miyu dùng một cái lực siêu to khổng lồ mà ôm chặt lấy tôi...