Act 2-37: Tình hình tại Đế Quốc
Trans: Midz
Edit: ˢⁿᵒᵏᵃʳⁱ
Tại Thánh Viện của Đế Quốc Glitnir!
“ Thánh Viện” tọa lạc tại tầng cao nhất của cung điện được xây dựng ở trung tâm thủ đô hưng thịnh nhất của đế quốc Glitnir.
Nội thất của thánh viện được xây dựng hoàn toàn bằng đá cẩm thạch trắng. Những người thợ thủ công hàng đầu đã được thuê để về đây điêu khắc các cây cột nhà ở bên trong.
Trên hết, một tấm thảm rực lên màu đỏ máu, dài, trải dài từ cánh cửa khổng lồ đến tận ngai vàng.
Người ngồi trên ngai vàng chính là một người đàn ông trung niên. Là một người cực kỳ nóng tính, thân thể tràn ngập những vết sẹo có thể quan sát được ngay cả khi đã có quần áo che phủ, đây là minh chứng cho sức mạnh của người đàn ông này với tư cách một chiến binh. Ông chính là hoàng đế hiện tại của đế quốc Glitnir, còn được gọi với cái tên chính là Đế Vương Chinh Phạt, Amnes Zi Glitnir.
「Cái gì? Nhà ngươi nói lại đi xem nào?」
Amnes Zi Glitnir, người mà rất hiếm khi thể hiện sự thay đổi trên nét mặt của bản thân, lên giọng một cách đầy hoài nghi khi nghe được báo cáo từ đội phó của đội triệu hồi sư đã bị hủy diệt.
Những tiếng nuốt nước bọt của các chư hầu, những người nhìn thấy được khuôn mặt dữ tợn từ vị hoàng đế của họ, vang vọng khắp Pháp Viện.
「Ban đầu, mọi thứ diễn ra đúng theo kế hoạch của chúng thần, và chúng thần đã vô hiệu hóa được đội trưởng đội kỵ sĩ của vương quốc, Arnold, tuy nhiên, sự xuất hiện của một cậu thanh niên trẻ với mái tóc đen đã đảo ngược tình thế. Cậu ta khiến cho Ifrit phải phục tùng bản thân, giết Enzu-sama và đánh bại cả Signiel-dono trong một cuộc đấu kiếm thuần túy. Sau đó Signiel-dono tuyên bố rút khỏi vị trí tướng quân của đế quốc và biến mất trên đường trở về vương quốc ạ .」
Đội phó nhìn xuống sàn nhà mà anh ta đang quỳ ở đó và lặp lại lời báo cáo của mình với giọng điệu như sắp sửa phải đối mặt với cái chết.
Nội dung của báo cáo mà anh ta vừa thuận lại đã gây chấn động toàn bộ những ai đang ở Thiên Pháp Viện,
「Câm Mồm!」
Tuy nhiên, chỉ một lúc sau đó mọi người đều im lặng bời mệnh lệnh đanh thép mà Amnes đưa ra.
Amnes sau đó di chuyển sự chú ý của mình sang một người đàn ông đang khoanh tay đứng dựa vào cây cột phía sau. Người đàn ông này mặc kín trang phục đen từ đầu đến chân, chỉ để lộ đúng mỗi con mắt bên trái.
「Cậu nghĩ sao, Pho?」
Amnes hỏi thẳng vào vấn đề mà không vòng vo.
「Coi quái vật với chiếc mũi dài đó chắc chắn đã thề phục tùng tuyệt đối rồi. Có lẽ cậu thanh niên tóc đen đó đã sử dụng bùa chú quyến rũ nên nó. Cậu nhóc này có thể là một thuần thú sư, hoặc có thể cậu ta còn mạnh hơn cả con ma thú mũi dài kia…」
Đột nhiên, căn phòng vang lên những âm thanh cực kỳ chói tai. Sau đó—
「Mạnh hơn cả con quái vật mũi dài, eh… Pho, ý cậu là hắn còn mạnh hơn cả Ifrit sao?」
Một người phụ nữ với mái tóc vàng mặc áo giáp toàn thân trong khi đặt tay lên chiếc eo thon của bản thân và đặc biệt đặt ra câu hỏi cho người đàn ông mặc nguyên bộ đồ đen kia, Pho.
「Đúng như vậy. Chúng là những kẻ sống theo luật rừng. Chúng là một lũ kiêu ngạo không chịu khuất phục bất cứ ai yếu hơn bản thân.」
「Nếu đã là tình huống như vậy, chức nghiệp của cậu nhóc đó không phải là triệu hồi sư, đúng không? Ý tôi là, tôi không thể nghĩ ra ai có thể chiến thắng được Ifrit chỉ bằng vũ lực, ngoài trừ Pho-san cả.」
Một người đàn ông với vóc dáng nhỏ nhắn có vẻ như anh ta là người của một gia tộc khá giả nào đó đáp lại câu hỏi với giọng điệu đều đều trong khi chơi đùa một vật thể với hình dạng tứ diện ở trên tay cậu ta.
「Tôi cũng đồng tình với quan điểm của cậu ta.」
Người khổng lồ với mái tóc đỏ đồng ý với ý kiến vừa rồi mà không thèm che giấu cái ngáp vừa rồi của anh ta.
「Chúng ta phải bằng mọi giá để chiêu mộ anh ta trở thành một trong số sáu đại tướng.」
Hoàng đế Amnes đưa ra lời khẳng định.
「Vậy còn việc triệu hồi Anh Hùng thì sao ạ?」
Người đàn ông mặc bộ đồ đen, Pho, đặt ra câu hỏi, nhưng…
「Đó chỉ là vấn đề tầm thường mà tôi. Mọi chuyện theo ý ngươi là được.」
Hoàng đế thốt ra những lời đó như thể việc triệu hồi anh hùng thực sự là một vấn đề tầm thường trong mắt của ông ta.
「Bệ Hạ, chúng ta nên xử lý sao việc Signiel đã trốn thoát đây? Chúng ta có nên loại bỏ cậu ta không?」
Amnes lắc đầu khi nghe thấy thấy người đang nói với giọng điệu buồn ngủ, gã khổng lồ với mái tóc màu đỏ cực kỳ ngái ngủ kia.
「Để thằng nhóc đi.Nhận thấy việc cậu thanh niên tóc đen đó muốn tha mạng cho Signiel, không cần thiết phải tạo ra xung đột giữa chúng ta với cậu nhóc đó. Tuy nhiên, chúng ta phải đưa Ashburn trở lại vị trí một trong sáu đại tướng của ông ấy bằng cách lấy lý do cháu trai của ông ta đã đào ngũ.」
「Ước muốn của ngài chính là mệnh lệnh đối với thần!」
Người khổng lồ tóc đỏ cúi đầu khi nghe được quyết định của Amnes. Các chư hầu khác cũng cúi chào theo phong cách của Đế quốc trước khi rời đi khỏi Thánh Viện.
「Pho, cậu có nghĩ rằng mình có thể chiến thắng được cậu thanh niên tóc đen đó hay không?」
Hoàng Đế Amnes hỏi Pho, người đã bị bỏ lại phía sau.
「Vâng, Thần không nghĩ mình sẽ thua.」
「Nếu chúng ta không thể thuyết phục câu ta về phe của chúng ta, cứ giết luôn đi!」
「Rõ rồi ạ!」
Khoảnh khắc mà hoàng đế giơ tay phải của ông ta lên, người đàn ông mặc đồ đen biến mất giống như một làn khói.
「Việc sở hữu được một người mạnh mẽ có sức mạnh còn vượt qua cả Ifrit, eh! Nếu chiêu mộ được cậu ta, theo Pho, đế quốc của chúng ta sẽ có được hai vũ khí có thể một tay quét sạch sự tồn tại của Quỷ Tộc ra khỏi thế giới này. Một khi chúng ta làm được điều đó, vùng đất rộng lớn ở ngoài kia sẽ thuộc quyền sở hữu của ta―」
Tiếng cười vui sướng của Đế Vương Chinh Phạt, người giờ chỉ còn lại một mình trong Thánh Viện, vang vọng khắp cả căn phòng.