Act 2-36: Giả định của Babel.
Trans: Midz
Edit: Snökari
【Babel】
Tại trung tâm của khu vực trung lập là một tòa tháp lớn nơi tiếp nhận tất cả cá nhân từ các chủng tộc khác nhau và sở hữu những lai lịch khác nhau từ khắp nơi trên thế giới. Bây giờ, ngay tại tầng trên cùng của tòa tháp này đang tổ chức một buổi họp gồm bốn người tham gia.
「Vậy là sức mạnh của cậu thanh niên đó là thật, huh!」
Người phụ nữ với mái tóc vàng óng, với vẻ đẹp có thể được ví như một nữ thần đặt câu hỏi cho ba người còn lại đang ngồi trước mặt của cô. Có vẻ như cô ấy đang nửa tin nửa ngờ về việc này trong lúc ngả thân thể kiều diễm lên chiếc ghế. Cô không chỉ sở hữu đôi tai dài, cô ấy cũng khoác lên mình một chiếc áo choàng trắng được thêu họa tiết của một loài thánh điểu được dệt bằng chỉ vàng.
「Vâng, Trình độ võ nghệ của cậu ta thậm chí còn vượt qua cả trình độ của sư phụ của tôi.」
Người đàn ông đang mặc một chiếc khăn rằn và toát ra khí chất của một người kiếm sĩ, Bri, đang báo cáo lại nội dung
công việc trong khi siết chặt lại nắm đấm tay phải của anh ta.
「Bởi lẽ chúng tôi đã từng chiến đấu với cậu ta, tôi cũng có cùng quan điểm như vậy.」
Người đàn ông có đôi mắt xếch với trang phục chủ đạo là áo choàng đen, Sigma cũng có cùng quan điểm.
「Tôi đã nhận được báo cáo từ Ralph, người mà đã tận mắt chứng kiến sức mạnh của cậu ta. Mặc dù điều này nghe có vẻ nhảm nhí nhưng dường như có nhiều điều ẩn giấu hơn thế thông qua sự kiện lần này. Millefeuille, mong cô hãy cho tôi ý kiến của cô về chàng trai trẻ đó.」
Người phụ nữ tóc vàng sau đó chuyển dời sự chú ý của mình sang cô gái sở hữu mái tóc màu bạc.
「Anh ấy là người mạnh nhất quốc gia n— Không! Là một Siêu Việt Giả mạnh nhất trong lịch sử của thế giới này.」
Millefeuille tuyên bố điều đó mà không chút mảnh may nghi ngờ về điều cô vừa nói.
「Siêu việt? Theo như thông tin chúng tôi điều tra ra được, Kai Heineman chắc chắn là một con người bình thường? Và mặc dù thật sự rất khó tin nhưng anh ấy lại nổi tiếng bởi là người sở hữu một phước lành giống hệt như một trò hề với cái tên 『Kẻ Vô Năng Nhất Trên Thế giới』.」
Bri không khỏi cau mày khi đặt ra nghi vấn cho Millefeuille.
「Đúng. Đúng như những gì Thầy đã nói, Giáo sư Bri. Em cũng nghĩ anh ấy là một con người.」
Câu trả lời mà Millefeuille đưa ra hoàn toàn đối lập với những gì mà cô ấy vừa mới tuyên bố.
「U~hm! Lời nói của em đang có sự mâu thuẫn không hề nhẹ ở đây! Em có muốn giải thích chi tiết hơn không?」
Khóe miệng Millefeuille không khỏi nhếch lên khi Sigma hỏi cô câu vừa rồi.
「Thưa các giáo sư, các thầy nghĩ bản chất của con người nằm ở đâu? Nó ở trong cơ thể hay là linh hồn?」
Cô ấy hỏi một câu hỏi cực kỳ trừu tượng.
「Đó quả thực là một câu hỏi rất thú vị. Xét cho cùng, chúng ta, những Pháp sư, coi cơ thể này không gì hơn ngoài chức năng là một vật chứa. Chúng ta coi bản chất của con người nằm ở Linh hồn. Trái tim, thứ đại diện cho tâm hồn, chính là thứ định nghĩa thực thụ cho điều tạo nên một con người.」
「Tôi thì lại thiên về việc bản chất nằm ở cơ thể nhiều hơn, nhưng điều này lại khiến tôi phải đắn đo! Ông không thể nghĩ rằng linh hồn của một con Goblin tiến vào cơ thể của con người sẽ trở thành một con người được. Vì thế, tôi đồng tình với quan điểm của tôi hơn.」
Người phụ nữ sở hữu mái tóc vàng cùng đôi tai dài ngả người về phía trước và hỏi Millefeuille. Đôi đồng tử vàng óng của cô ấy như thể đang muốn bày tỏ ý muốn buộc Millefeuille phải đi thẳng vào vấn đề.
Millefeuille liếc nhìn Sigma và Bri. Hai giáo sư đang đứng bên cạnh cô với vẻ mặt nhợt nhạt đến mức đáng sợ, nguyên nhân là do vẻ mặt nghiêm túc mà Tháp Chủ thể hiện ra chính là lần đầu tiên trong cuộc đời họ được chứng kiến cảnh tượng này.
「Trái tim của anh ấy thể hiện phần con người trong anh ấy, trong khi đó cơ thể của anh ấy chính là vật chứa thể hiện bản năng siêu việt mà anh ấy đang có. Xét về thuần bản chất, định nghĩa mà chúng ta hiện có thì anh ấy đích thực là một con người.」
Millefeuille đáp lại với vẻ mặt điềm tĩnh.
「Tức là, em đang muốn giải thích rằng cậu thanh niên trẻ đó coi mình như là một con người. Có phải vậy không?」
「Vâng.」
Người phụ nữ với mái tóc vàng đứng dậy khỏi ghế, sau đó quan sát khung cảnh bên dưới ở phía ngoài sau tâm kính.
「Chúng ta có thể sử dụng được thứ đó rồi.」
Cô ấy đáp lại bằng một câu nói độc thoại khi nhìn cả ba người còn lại.
Cuộc trò chuyện lần này sẽ khiến cho kế hoạch sống chậm rãi, bình yên của Kai Heineman càng ngày rơi vào tình trạng khủng hoảng.
===