Sai Shoukan Sareta Yuusha Wa Ippanjin Toshite Ikete Iku?

chương 78

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trở về nhà từ thư viện hai người cùng nhau ngồi trong phòng khách và bắt đầu thảo luận về các thông tin mà mình tìm được.

Một mảnh giấy trắng lớn được đặt trên bàn dùng để ghi những chi tiết quan trọng.

“Vậy em sẽ bắt đầu liệt kê những gì em tìm hiểu được trước nhé.”

“Okay, anh sẽ lo phần viết lách.”

Souta lấy ra một cây bút và chuẩn bị sẵn sàng.

“Những gì mà em tìm hiểu được chủ yếu là về tộc long nhân. Sau khi mất đi vị anh hùng vào một nghìn năm trước, hành tung của họ chưa từng được nhắc đến trong lịch sử.”

Souta cũng có tìm hiểu về long nhân tộc, gật đầu đồng tình với Diana.

“Có vẻ là như vậy, chuyện này anh cũng đã được biết từ trước rồi vì tất cả những cuốn sách mà anh đọc đều không có một chút thông tin nào cả.”

Diana cũng gật đầu đáp lại.

“Vâng, chính vì vậy mà em cũng cho rằng chuyện này không có gì bất ổn cả, nhưng thông qua những cuốn sách hồi chiều, em đã đọc được một câu chuyện từ góc nhìn có chút khác biệt.”

“Hai người đó... họ khá hơn là anh tưởng.”

Souta lại một lần nữa cảm thấy ấn tượng với hai người kia, dù trông bề ngoài có chút không đáng tin nhưng những cuốn sách của họ thật sự rất tốt.

“Đầu tiên, có vẻ mỗi khi một long nhân ra đi họ sẽ để lại một viên ngọc, và kích thước của nó sẽ tương ứng với số tuổi của vị chủ nhân.”

“Hmmm... Nếu vậy thì viên ngọc của gã đó phải tương đối đấy. Lúc ấy hắn chắc cũng cỡ 500 tuổi rồi.”

“Đúng thế. Và với bản tính hiếu chiến kỳ lạ của mình thì một long nhân thường không sống được hết phần đời của mình. 500 năm có lẽ cũng khá hiếm.”

Hình ảnh về một người chiến binh dạn dày kinh nghiệm, nổi bật trong cả đám anh hùng hiện lên trong đầu họ.

“Tiếp theo, về những viên ngọc, nếu nó có tuổi thọ lên đến hàng trăm năm thì sẽ trở thành một báu vật của bộ tộc. Nó ẩn chứa một lượng ma lực rất lớn cùng với một phần ký ức được phong ấn trong đó. Và vì thế đã có rất nhiều người cố gắng nhắm vào nó.”

Trông thấy những thay đổi trên nét mặt của Souta, Diana gật đầu.

“Em cũng nghĩ như vậy đấy. Có lẽ cũng giống như em nhận được ký ức của anh trai, rất có thể long nhân tộc đã biết đươc kết quả của cuộc chiến thông qua những ký ức trong viên ngọc đó. Và lý do họ quyết định ở ẩn là để bảo vệ viên ngọc đó.”

Souta khẽ nghiêng đầu trong khi viết những gì Diana nói xuống tờ giấy.

“Hmmm... anh cũng nghĩ vậy.... Nhưng mà làm sao viên ngọc đó lại ở trong tay long nhân tộc chứ? Hơn nữa, nếu chỉ là một phần của ký ức thì rất có thể nó không hề liên quan đến cuộc chiến. Anh nghĩ chúng ta vẫn còn thiếu một chút thông tin.”

“Có thể là người còn lại mà em đã thấy trong ký ức của anh trai, hắn là người đã đưa viên ngọc cùng với thông tin cho long nhân tộc.”

Nếu so với những thông tin mà cậu có Souta cân nhắc đây cũng có thể là một khả năng.

“Nếu chúng ta nhận định giả thiết này là đúng, vậy thì đây có thể là nguyên do mà trong suốt một nghìn năm qua, long nhân tộc không hề gây chiến với con người mặc dù họ có đầy đủ lý do để làm vậy.”

Souta ngẩng đầu lên sau khi đã ghi chép lại toàn bộ.

“Có thể lắm, giờ chúng ta cần phải tìm cho ra hành tung của long nhân tộc. Vấn đề là....”

“Hành tung... Đúng rồi, nếu chúng ta biết ai là người đã đưa viên ngọc cho long nhân tộc thì sẽ có cơ hội.”

Souta lắc đầu.

“Anh cũng đồng ý về việc tìm người đó, nhưng dù là bản thân hắn hay là hậu thế thì cũng đều không hề dễ dàng đâu. Mà trên hết thì long nhân tộc vô cùng đoàn kết. Vì vấn đề này liên quan đến sự sống còn của bạn bè và gia đình, chắc chắn bọn họ sẽ làm mọi cách để che dấu hành tung của mình.”

“Vậy sao... nếu thế thì thật sự sẽ rất khó rồi.”

Diana chán nản cụp mắt xuống.

“Đừng buồn nữa, ít nhất thì cũng phải đợi anh nói xong phần của mình nữa chứ. Đó là về tộc thần lùn.”

Diana lập tức phản ứng với lời nói của Souta và ngẩng đầu lên.

“Em đoán đúng rồi, giả thiết đó có vẻ là chính xác nhất đó.”

Souta mỉm cười với nàng.

“Đầu tiên là chuyện vị trưởng lão ra đi vào một nghìn năm trước, sau đó bộ tộc của họ có vẻ đã tan rã sống co cụm rải rác trên khắp lục địa. Người ta cho rằng họ cư xử như vậy là do cơ thể nhỏ bé cùng với thể lực yếu kém hơn so với những bộ tộc còn lại.”

“Ngày đó bọn họ đều tập hợp lại dưới sự dẫn dắt của vị lão nhỉ? Vậy là sau khi ông ấy ra đi thì đất nước mà ông dày công xây dựng cũng sụp đổ theo sao?”

Souta đáp lại Diana sau một thoáng suy nghĩ.

“....Rất có thể như vậy, nhưng cũng thật lạ khi trưởng lão không hề có chút sắp đặt nào trước khi ông ta dấn thân vào cuộc du hành. Mà cũng có thể sau cái chết của ông ta, gia tộc đã lâm vào tình trạng bất đồng quan điểm.”

Diana cũng ngừng lại suy nghĩ rồi đáp.

“Hmm... chuyện đó cũng là một khả năng... Nhưng liệu bọn họ thật sự có thể lờ đi chỉ dẫn của trưởng lão mà tranh đấu như vậy không?”

“Yeah, anh cũng đã nghĩ đến chuyện đó rồi. Nhưng vì có quá ít thông tin nên cứ tạm dừng ở mức phỏng đoán đã. Dù vậy thì cũng thật lạ khi họ lại tan rã chỉ vì vấn đề nội bộ. Chính vì vậy anh đi đến một giả thuyết rằng vị trưởng lão đó, cũng giống như anh và em, đã sống sót.”

Diana gật đầu hào hứng.

“Nếu là vậy thì không có gì lạ khi ông ta lại biết về chuyện viên ngọc của long nhân, và cũng dễ hiểu tại sao ông ta lại mang nó đến cho bọn họ. Hơn nữa, nếu là trưởng lão thì chuyện ông ta tự mình phân tán bộ tộc của mình cũng rất đáng tin.”

“Thế thì mọi chuyện bắt đầu kết nối rồi.... nhưng đó chỉ là khi trưởng lão còn sống. Hy vọng chúng ta có thể tìm được vài bằng chứng cho chuyện này.”

“Ahh chuyện đó chỉ cần thiết khi chúng ta dừng lại tại đây thôi. Anh đã nghiên cứu thêm một chút và tìm thấy thông tin từ lịch sử của thú nhân tộc.”

“Thú nhân?”

Diana đặt một ngón tay lên miệng nghiêng đầu thắc mắc.

“Cũng giống như long nhân tộc, thú nhân tộc rất hiếu chiến. Nhưng dù cho quan hệ với nhân tộc không được tốt, bọn họ cũng không bao giờ dấy lên ngọn lửa chiến tranh.”

“Vậy nghĩa là bọn họ cũng có lý do gì đó giống như long nhân tộc?”

“Cũng gần như vậy. Anh đã cố gắng tìm hiểu từ nhiều cuốn sách khác nhau, và.... tộc thú nhân có vẻ có một câu chuyện khác hẳn so với những gì được lưu truyền tại các bộ tộc khác. Và dù cho phần phía sau gần như được coi là sự thật, trong câu chuyện của tộc thú nhân, vị anh hùng đến từ thế giới khác đã được gửi trả về sớm hơn và những vị anh hùng long nhân, tiên nhân và thú nhân đã bị một người khác sát hại. Và chủ nhân của câu chuyện này có tên là Grevin.”

Nghe thấy cái tên này Diana chợt sững người.

Tên của vị trưởng lão đó chính là Gregor Marvin. Ông ấy thường được mọi người gọi bằng cái tên Greg hay Marve. Nhưng riêng trong nhóm Souta, họ đặt cho ông cái nickname khác, Grema. Thế nhưng trước khi đi đến với cái tên này, một cái khác mà đã bị chính ông từ chối, đó là Grevin.

Truyện Chữ Hay