Chap 2-1Vào một ngày cách đây 3 năm, có điều gì đó đã xảy ra tại Chính Điện mà đã dẫn đến việc Mora sẽ giết Hans sau này.
#
Tại một căn nhà nhỏ ở một góc của Chính Điện nơi mà Mora, chồng cô ấy, và cô con gái Sheneira cùng chung sống đầm ấm bên nhau. Ngôi nhà vẫn sử dụng được tốt cùng với đồ nội thật kiểu cổ điển cũng đã cũ kĩ mà đã được ủy quyền cho Mora từ Temple Head (Lãnh đạo của các đền) tiền nhiệm. Nó là một căn nhà giản dị phù hợp với chủ nhân của nó, người phụng sự các vị thần.
Mora ngồi trên chiếc sofa nằm trong phòng khách, hai bàn tay đang run rẩy của cô ôm lấy khuôn mặt. Lúc đó là đã một tháng kể từ từ khi cô bắt đầu huấn luyện cho Nashetania cùng với những người khác.
“Temple Head…Ngài vẫn đang nghe đấy chứ?”
Có 3 người trong phòng khách, một là Mora, một người khác là chồng cô, Gunner. Tuy nhiên, người vừa gọi Mora cũng chính là người còn lại, một người phụ nữ mặc một chiếc váy trắng đơn giản.
Tên bà ấy là Toulo Maynes và cô là Saint of Medecine.
Sức mạnh duy nhất của bà ấy là khả năng chữa trị vết thương và bệnh tật, mà cũng có thể nói bà không có khả năng chiến đấu. Bà cùng với những tín đồ cũng có khả năng trị thương như mình đi khắp thế giới để có thể giúp đỡ những người đang tìm kiếm sự cứu chữa. Bà là một Saint vĩ đại và Mora cũng rất tôn trọng bà ấy.
‘Temple Head...hãy bình tĩnh trở lại. ‘ Toulo nói, nhưng trong khi mà vẫn đang run lẩy bẩy, Mora không trả lời. Cô cảm thấy khó thở đồng thời đôi mắt cô cũng run rẩy. Cô cố gắng lấy lại bình tĩnh.
‘Thứ lỗi cho tôi, Toulo. Lúc này, vợ tôi không thể nói chuyện. Tôi sẽ lắng nghe những gì ngài nói lúc này.’ Gunner nắm lấy tay Mora, cố gắng dẫn cô vào phòng ngủ, nhưng Mora đã trượt ra khỏi tay Gunner và ngồi phịch lại chiếc ghế sofa.
‘Xin lỗi. Bà nói lại lần nữa được không.’
“Vâng thưa Temple Head. Căn bệnh của Sheniera…Tôi không thể làm gì hơn được nữa.”
Hai tuần trước Sheniera phàn nàn về cơn đau khủng tại lồng ngực cô bé. Có một vết bầm kỳ lạ trông giống hình con rết nằm bên ngực bên trái cô bé. Đó là một căn bệnh mà người ta chưa bao giờ gặp nó trước đây.
( Corona ????)
Cơn đau càng ngày càng tệ hơn cho đến khi mà khiến cô bé phải khóc thét trong khi phải chịu đựng đau đớn. Hoàn toàn không có cách nào để có thể chữa được căn bệnh này và mười ngày sau, cơn đau càng tệ hơn đến nỗi mà khiến cô bé phải dùng tay bám lấy ngực đến mức móng tay cắm sâu vào da thịt cô bé.
Mora không còn sự lựa chọn nào khác. Cô nói với dược sĩ làm việc tại Chính Điện, gọi những dược sĩ giỏi nhất tại vương quốc và cố gắng dùng sức mạnh của núi để chữa trị cho con gái mình. Sau đó, cô viết một lá thư cho Toulo đang ở một vùng đất xa xôi nào đó và yêu câu cô ấy trở về Chính Điện bằng con ngựa nhanh nhất của mình.
“Chuyện…chuyện gì đã xảy ra? Toulo, hãy nói cho tôi biết?”
Tuy nhiên, ngay khi mà Toulo đến Chính Điện vào 3
ngày trước, cơn đau của Sheniera đột nhiên biến mất. Có những vết sẹo trên ngực cô bé do những vết cào từ móng tay cùng với vết bầm trông như hình con rết vẫn còn đó, nhưng ngoài ra cô bé cũng dần cảm thấy khá hơn.
Nghiêng đầu sang một bên, Toulo kiểm tra tình trạng của Sheniera.
Mora nhận ra rằng cơn đau đã dần bình phục nên đã không lo lắng gì về nó nữa. Thật không may, những gì mà cô mong đợi đã bị phá vỡ bởi nhưng gì mà Toulo nói ngay sau đó.
“Có một loài côn trùng bí ẩn làm tổ trong trái tim cô bé nhưng ta khong thể nhìn hay nghe thấy chúng. Tôi đã thử mọi loại thuốc mà tôi có thể nghĩ ra, nhưng chúng không có tác dụng. Ngay cả khỉ tiêm trực tiếp vào con côn trùng nhưng vẫn không có tác dụng.”
“Chuyện gì sẻ xảy ra? Sheniera liệu có bị làm sao không?”
“…Tôi không biết.”
“Làm ơn, hãy nói với tôi, rằng đó không phải sự thật.”
Toulo lắc đầu và ôm mặt, hàng nước mắt bắt đầu tuôn ra từ khóe mắt cô ”Ahh, Mora đáng thương. Tôi xin lỗi, làm ơn hãy thứ lỗi cho tôi.”
Mora không trách móc bà. Toulo đã cố gắng hết sức. Ngay cả khi Toulo dùng hết sức mạnh của mình thì căn bệnh vẫn không biến mất, sau đó Sheniera…
“…Mẹ. Cha.” Tiếng gõ cửa vang lên cùng với đó là giọng nói của Sheniera phía bên kia bức tường.
“Gunner…làm ơn…đừng nói với con.”
“Ah, được rồi.” Đó không phải chuyện mà không khiến ông buồn. Không, thậm chí ông còn sốc hơn cả vợ mình. Với nghĩa vụ là một người cha, Gunner cũng như Mora, ông không tài nào giữ được bình tĩnh.
“Sheniera , mẹ con đang có một cuộc thảo luận quan trọng lúc này. Đó là vấn đề liên quan đến Saint, con không được nghe về nó. Gunner nói với con gái của mình đang ở phía bên kia cánh cửa.
“Cha, con cảm thấy không ổn.” Mora có thể thấy được nỗi lo của Sheniera từ giọng của cô bé.
“Con đang nói về chuyện gì vậy. Chẳng phải con không cảm thấy cơn đau nào nữa sao? Toulo-obasan đã nói rằng con sẽ khá hơn ngay thôi.”
“Con sẽ khỏe hơn sao? Sẽ không có vấn đề gì với lồng ngực của con nữa chứ?”
“Tất nhiên rồi, vết bầm trên ngực con sẽ dần mờ đi thôi. Con đã khỏe hơn rồi vì con đã cố gắng vượt qua căn bệnh. Con quả là một đứa trẻ ngoan.”
Sau đó Sheniera và Gunner đi ra ngoài và xuống sảnh. Họ bỏ lại Mora, người đang lặng lẽ khóc nức nở mà không nói một lời.
Sau đó, Toulo để lại một số loại thuốc và rời khỏi Chính Điện. Mora cố gắng không cho bà rời đi nhưng Gunner đã cản cô lại. Bà ấy không thể giúp gì ngay cả khi ở lại. Ngoài ra, với tư cách là một Saint of Medecine, bà ấy có nghĩa vụ phải cứu chữa cho những con người bất hạnh trên khắp thế giới.
Sau đó, Mora bỏ lại công việc của mình tại Chính Điện cho chồng cô và tự nhốt mình trong phòng. Hình như Sheniera lo rằng lần này mẹ cô bé bị ốm.
Tuy nhiên 3 ngày sau khi Toulo rời đi, họ đã nhận được một lá thư từ bà ấy. Trên bìa bức thư
có dòng chữ “Khẩn cấp” cùng với đó là điều kiện là không ai khác ngoài Mora được phép đọc nội dung bức thư.
Mora ở một mình trong phòng, Mora đọc bức thư, cô ấy bắt đầu sợ hãi nhưng rồi lại tức giận.
#
“Có chuyện gì vậy, Mora ?”
Lúc đó là nửa đêm, 5 ngày sau khi Mora nhận được bức thư từ Toulo. Có một vị Saint đang đứng đối diện với Mora, nhưng họ không ở Chính Điện. Lúc này họ đang ở một tòa lâu đài nhỏ và cổ kính và cách xa Điện thờ 2 ngày đường nếu tức tốc đi bằng ngựa.
Không có một ai bên trong tòa lâu đài hay khu vực xung quanh. Cũng như người đánh xe phải giữ phải khoảng cách. Đó là một nơi lạnh lẽo và có mùi chết chóc.
“Ah mệt mỏi thật đấy. Tôi khát khô cả họng. Nếu cô muốn có thương vụ gì thì giải quyết nhanh liền đi.”
Nói xong, người phụ nữ vuốt mái tóc được nhuộm đỏ. Cô ta mặc một bộ váy rực rỡ và trang điểm lòe loẹt, thực sự trông cô không giống một Saint chút nào.
Mùi rượu nồng nặc phảng phất qua khứu giác Mora. Cô ta có vẻ xinh đẹp nhưng trông dáng vẻ của cô chả khác gì một con lười.
Tên cô là Marmanna Keynes và cô là Saint of Words
“Thật không phải khi bất ngờ gọi cô như vậy. Xin thứ lỗi cho tôi.”Mora cúi đầu.
“Có một điều tôi muốn hỏi cô từ rất lâu rồi. Liệu tôi có thể?”
“Hỏi gì cơ?”
“Sao cô mãi không già và làm cách nào cô giữ được tuổi trẻ như vậy?”
“Ăn chay và không cú đêm.”
“...Ờm, vô vọng thật đấy.”
Dù sao cũng chẳng có vấn đề gì, Mora thầm nghĩ.
Marmanna là một Saint được ban cho sức mạnh từ Saint of Words.
Cũng không sai khi nói rằng trong số 78 Saints, có một số người sở hữu khả năng kỳ lạ. Tuy không thực sự hữu ích trong thực chiến nhưng chúng lại vô cùng hữu dụng.
Khả năng của Saint of Words có thể khiến người khác không được phép nói dối và khiến người ta phải giữ lời hứa. Không một ai có thể phá vỡ lời hứa với Marmanna nếu không họ sẽ phải trả giá. Đó là điều mà không ai có thể tránh khỏi. Thực tế thì ngay cả khi Marmanna chết, những kẻ không chịu giữ lời sẽ bị nghiệp quật. Bất kể Saint sở hữu loại năng lực nào hay bất cứ loài Kyoma nào cũng không có khả năng vô hiệu sức mạnh của Saint of Words.
Quyền năng này đã được sử dụng qua nhiều thế hệ, và trong quá khứ, các Saints of Words thường có mặt tại những giao dịch quan trọng giữa hoàng gia, quý tộc, doanh nhân có tầm ảnh hưởng.
“Chà, điều mà khiến cô gọi tôi tới đây có vẻ không tốt nhỉ. Cô muốn thỏa thuận ngầm gì đây? Hay muốn tôi che kín việc cô ngoại tình?”
“Đây là cuộc đàm phán bí mật. Tôi muốn chắc rằng giao dịch này sẽ thành công. Sẽ có rắc rối lớn nếu như thỏa thuận bị phá vỡ.”
Marmanna cười toét lên.
“Thật sao? Một thỏa thuận ngầm từ một Mora-sama cao đạo sao? Dù sao thì, có thể sẽ vui lắm đây.”
“Con gái tôi bị bắt làm con tin. Tôi sẽ phải nói chuyện với kẻ gây ra chuyện này.”
Bức thư mang danh nghĩa Toulo được gửi đến nơi ở của Mora nhưng nội dung thư đã tiết lộ rằng kẻ gửi thư lại chính là kẻ đã cấy con côn trùng lên cơ thể Sheniera. Hắn đã yêu cầu Mora đến lâu đài này với thời gian cụ thể. Và nếu Mora không làm theo thì cuộc sống của Sheniera sẽ chấm dứt.
“Gì cơ? Sheniera bị bắt cóc? Hahhahah." Marmanna nở một nụ cười độc địa.
Mora trừng mắt về phía cô, nhưng Marmnna không hề lúng túng. Sau đó cô thúc thúc giục Saint of Words đi với cô ấy về phía lâu đài. Kẻ đã hẹn cô ra đây đang đợi ở đó.
“Chẳng phải nó cũng chỉ là đứa con mà cô sinh ra thôi sao? Mà tôi thực sự sự muốn biết nội dung cuộc đàm phán này là gì?”
“Nếu cô có con cô sẽ hiểu thôi. Nếu không thì cô sẽ chẳng bao giờ hiểu được đâu.”
“Nhưng cũng có nhiều bậc cha mẹ cũng có hiểu được đâu ngay cả khi họ có con.”
Mora không biết trả lời như thế nào nên đành chuyển chủ đề “Tôi đã nhờ Welynn, nhưng con bé không thể làm gì được.”
“Welynn? Cô nghĩ con ngốc đó sẽ giúp được gì cơ chứ?”
Saint of Salt là một trong những Saints mà Mora đã đào tạo cách đây 1 tháng. Cô bé có khả năng cận chiến và sử dụng sức mạnh của mình để thanh lọc bệnh tật và xua đuổi ma quỷ.
“Tôi coi con bé là một chiến binh. Và là một người bình thường."
‘...Này, này, kẻ mà ta sắp phải đối mặt nguy hiểm không vậy ?’ Mặt Marmanna cứng đờ lại.
“Chúng ta sắp đến nơi rồi. Tôi biết cô cảm nhận được điều đó, nhưng tên này có vẻ mạnh đấy.”
Cuối cùng họ cũng đến được nơi mà có vẻ là nơi diện kiến nhà vua nằm ở ngay
trung tâm tòa lâu đài. Một âm thanh kỳ lạ, giống như thứ gì đó đang ngấu nghiến vọng ra từ căn phòng. Nhưng nó không giống một người đang ăn. Thay vào đó nó trông giống một con thú hay thứ gì đó tởm lợm.
Ai đó hay thứ gì đó đói meo có vẻ đang thưởng thức bữa ăn của mình một cách khá là ghê rợn.
Cuối cùng, hai người bọn họ cũng đã tìm ra nguồn gốc của âm thanh là phát ra từ ngai vàng đã đổ nát. Rác rưởi vương vãi khắp nơi như chân, lông của một con chim nhỏ, nửa quả sung, yến mạch thô và chân ếch. Trên ngai là một con Kyoma đang chuẩn bị cắn một cái thủ lợn vừa cắt. Và ngay trước mắt họ, hắn đã xơi nguyên cái đầu lợn vào mồm. Nó có đầu của một con thằn lằn, nhưng cơ thể lại là của một con thú. Và từ sau lưng nó là 3 chiếc cánh. Theo trực giác, Mora đoán hắn chính là kẻ gửi bức thư, Tgurneu.
“Chao xìn.”
“Tgurneu, phải không? Mi quả là một tên hạ đẳng.” Mora nói trong khi nhìn về phía Tgurneu và xem mắt đang mút đầu ngón tay.
Không biết đó có phải hành vi tốt hay không nhưng hắn nhặt rác xung quanh là bỏ vào một cái túi. Dọn dẹp xong, hắn bắt đầu tiếp cận 2 người phụ nữ
“Hân hạnh được gặp mặt, Mora. Tên tôi là Tgurneu. Tôi là người thân cận nhất của chúa tể Majin.’
Hắn đưa tay lên ngực trang trọng chào hỏi cùng với đó là sự tôn trọng. Dù cơ thể hắn khác hẳn với loài người nhưng loại di chuyển rất linh hoạt theo kiểu con người. Đó là một cảnh tưởng mà không thể tưởng tượng nổi.
‘...Ah, haha. Bất ngờ thật đấy nhỉ Mora.’ Marmanna nói, mặc dù giọng cô cũng run lẩy bẩy.
‘Xin lỗi, nhưng cho hỏi người đẹp đây là ai ? ‘ Tgurneu hỏi.
‘Cô ấy là Marmanna Saint of Words. Tôi đã tin tưởng giao cuộc thương lượng này cho cô ấy.’
“Chẳng phải tôi nói cô hãy đến đây một mình sao.’
“Thư của ngươi không có nói thế.”
Tgurneu nhún vai rồi hắn cúi chào Marmanna như cách hắn chào Mora.
“Chà, cũng được. Không thành vấn đề nếu được gặp người phụ nữ xinh đẹp như thế này đây.”
“…Ái chà, tôi được khen bởi một con Kyoma này.”
Tgurneu tiếp cận Marmanna và đưa tay ra. Mặc dù Marmanna tự hỏi hắn đang nghĩ gì nhưng cô vẫn nắm tay hắn và cúi đầu cho đúng phép cư xử.
“Từ bây giờ chúng ta sẽ bắt đầu cuộc đàm phán, nhưng Marmanna phải hứa với tôi không được phép nói với bất cứ ai khác về chuyện ngày hôm nay.”
“Tất nhiên rồi. Nếu chuyện này mà lan ra ngoài, sẽ có một cuộc náo động không nhỏ diễn ra.” Marmanna nói, và sau đó cô sử dụng sức mạnh của Saint of Words.
Một quả cầu ánh sáng nhỏ hiện ra từ đầu ngón trỏ của cô ấy. Rồi cô ấy chỉ vào mình và bắt đầu nói “Tôi xin cam kết với God of Words, tôi sẽ không nói bất cứ chuyện gì diễn ra ở nơi này và vào ngày hôm nay với bất cứ ai. Nếu tôi phá vỡ cảm kết này, tôi sẽ chết.”
Sau đó quả cầu ánh sáng bay vào ngực Marmanna, hoàn thành cam kết. Bây giờ, ngay cả Marmanna cũng không thể khôi phục lại cam kết này.
“Tgurneu, ông cũng sẽ thực hiện cam kết chứ? Ông sẽ không nói những gì xảy ra ở đây với con người, Kyoma hay Majin. Ông không nghĩ vậy sao?
Nếu những gì sắp diễn ra ở đây bị lọt ra thế giới, đó sẽ là kết thúc với Mora
Cô sẽ bị trục xuất khỏi Chính Điện và sau đó là mất tư cách Saint of Moutains. Còn đối với gia đình cô, kẻ bắt tay với Kyoma, chồng và con gái cô chắc chắn cũng sẽ gặp phải chuyện không lành.
“Cũng được.” Tgurneu bất ngờ đồng ý một cách nhanh chóng
“Nếu tôi không thề, chắc cô sẽ không thỏa thuận với tôi mất, thế hóa ra cô đến tận đây cũng chẳng để làm gì.”
Marmanna tạo ra một quả cầu ánh sáng khác và Tgurneu thực hiện cam kết của mình. Sau đó quả cầu bay vào ngực hắn và cam kết được thực hiện. Sức mạnh của Saint of Words cũng có tác dụng với Kyoma. Đó là thực tế đã được chứng minh bởi một thí nghiệm được thực hiện trên một con Kyoma bị bắt vào khoảng 2 năm trước.
“Chà, Mora chẳng lẽ cô không thực hiện cam kết sao?”
“Có cần thiết không vậy?”
“…Chà, tôi đoán sẽ tốt đấy?” Tgurneu nhún vai “Vậy sau đó chúng ta sẽ bắt đầu đàm phán chứ? Cô biết rồi đấy, một những thuộc hạ của tôi đã tạo ra một loại ký sinh trùng và bây giờ, nó đang làm tổ trong ngực con gái cô. Không có cách nào khác ngoài lệnh hủy bỏ từ tôi.”
"Chỉ với một cái búng tay, con gái cô sẽ phải chịu sự dày vò đau khổ như đang ở trong địa ngục, và cũng là báo hiệu cho việc cô con gái bé nhỏ của cô sẽ chết đấy. Cô bé còn biết làm gì hơn ngoài cố gắng chịu đựng nỗi đau này.”
Mười ngày đau khổ tột cùng mà Sheniera đã phải chịu đựng, Tgurneu đang gợi lại kí ức kinh hoàng đó trước mặt Mora, như thể đe dọa và khiến cô nổi khùng.
"Mà, yên tâm đi Mora. Tôi không muốn giết Shaniera đáng yêu chút nào đâu. Nếu cô nghe theo yêu cầu của tôi thì Sheniera sẽ hoàn toàn bình phục trở lại. Chỉ cần một mệnh lệnh từ tôi thì con kí sinh trùng đó sẽ bay màu ngay thôi.”
“Người muốn ta làm gì cơ?”
“Tôi không nói thì cô cũng biết điều tôi cần ở cô là gì mà. Chúng tôi chỉ có một thảm vọng duy nhất.”
Tgurneu dang rộng đôi tay và bắt đầu sử dụng ngôn ngữ cơ thể và cử chỉ như một diễn viên kịch dở tệ và tiếp tục nói.
“Khi Majin thức giấc, chiến tranh thế giới thứ ba sẽ bùng nổ, nhân loại và Kyoma sẽ lại lao vào giết chóc lẫn nhau. Và thời điểm của cuộc chiến tất yếu đó sắp đến rồi.”
"Cuôi cùng ngươi muốn cái gì.”
“Mora. Tôi muốn cô, giết chết Lục Hoa Dũng Giả.”
“Ta từ chối.” – Mora trả lời ngay lập tức. Chỉ thoáng chốc Tgurneu chỉ im lặng nhìn chằm chằm vào cô.
“…Ồ?”
“Nếu giết sạch Lục Hoa Dũng Giả thì nhân loại sẽ bị diệt vong. Và nếu Majin hoàn toàn tái sinh thì cả con gái và chồng của ta cũng sẽ chết, thế thì cuộc thỏa thuận giữa ta và ngươi có ý nghĩa gì cơ chứ.”
Marmanna nhìn vào đôi mắt Mora đang trừng trừng.
“Chờ đã, cô nghĩ kĩ chưa đấy? Chẳng phải cô đến đây để cứu Sheniera-chan sao?”
Mora không trả lời. Cô chỉ đứng khoanh tay để giấu đi đôi bàn tay đang run lên của mình.
Thực chất cô muốn quỳ xuống ôm lấy chân Tgurneu và cầu xin hắn ta xin hãy thương hại cô. Cô muốn hét lên thật to rằng cô sẽ làm bất cứ điều gì để cứu lấy sinh mạng cô con gái bé nhỏ của mình. Nhưng nếu cô không thể bảo vệ được thế giới thì cô cũng không thể bảo vệ được đứa con gái mà cô yêu thương hết mực được.
Tgurneu im lặng suy nghĩ một lúc. Hắn không biết vì lý do tại sao, hắn bắt đầu vỗ tay. Khi dừng lại, hắn mỉm cười và nói, “Trả lời hay lắm, Mora. Tôi cũng đã nghĩ cô sẽ nói như thế.”
“Vậy chúng ta hãy cùng tiếp tục thương lượng nào. Đêm vẫn còn dài, và chúng ta vẫn còn rất nhiều thời gian để nói chuyện.”
Tgurneu mang đến hai chiếc ghế từ phía ngai vàng. Sau đó hắn mời Mora và Marmanna cùng hắn ngồi xuống giữa đống hoang tàn của tòa lâu đài cũ nát.
“Mora, tôi biết cô đến đây chỉ để cứu con gái cô. Nói vậy đồng nghĩa với việc là cô đến đây chỉ để thương lượng. Thế nên việc chúng ta sẽ nói chuyện và điều này rất cần thiết đấy.”
Sau khi do dự một lúc, Mora ngồi xuống chiếc ghế hắn ta đã chuẩn bị. Và dù Marmanna cũng đang rất mơ màng, cô cũng ngồi xuống theo Mora.
“Nếu ông có yêu cầu gì khác, tôi có thể sẽ chấp nhận. Thậm chí nếu ngươi muốn cái mạng của tôi, tôi cũng sẽ cam lòng. Tuy nhiên, nếu là lấy đi mạng sống của các Dũng Giả hay thứ gì tương tự như thế, tôi sẽ không bao giờ làm chuyện như vậy.”
“Tôi hiểu. Nhưng tôi không cần mạng sống của cô đâu.” – Tgurneu nở một nụ cười xảo trá. “Nhưng tôi hứa với cô, tôi chắc chắn sẽ khiến cô tự tay giết chết Lục Hoa Dũng Giả.”