Chapter 2-2
Không thể nào, Adlet nghĩ thoáng qua trong khi Tgurneu đang xông thẳng vào cậu.
Một đòn tấn công từ dưới mặt đất của hắn khiến Adlet bất ngờ. Nhưng thứ khiến cậu ngạc nhiên hơn cả là việc đích thân một tên lãnh đạo Kyoma ra tay phục kích họ.
“Oops, xém thì quên.” Tgurneu bất ngờ dừng lại.
Những người khác đã bao vây tên Kyoma và sẵn sàng chiến đấu. Tgurneu không nhúc nhích, hắn nhếch mép cười và bắt đầu nói.
“Chà, các cô cậu không nên thiếu kiên nhẫn như vậy đâu, Lục Hoa Dũng giả à. Cô cậu đây không có ý định làm gì trước khi chúng ta lao vào đánh nhau sao.”
“Ngươi lải nhải cái quái gì vậy.”
“Đương nhiên là chào hỏi rồi. Khi ta gặp người khác, ta sẽ nói “Xin chào”. Và cũng như khi ta rời đi, ta nên nói “Tạm biệt”. Chẳng phải chào hỏi là bước đầu tiên để có một cuộc sống tươi đẹp sao?”
Adlet không hiểu Tgurneu đang nói gì. Tất nhiên, Tgurneu không nói tiếng Kyoma mà là ngôn ngữ mà Adlet hiểu. Tuy nhiên, bên cạnh Adlet, Hans nhanh chóng gật đầu.
“Chào, nyan.”
“Nó đó, Hans. Gửi lời chào tới cậu. Vậy, chúng ta bắt đầu thôi.”
Tgurneu há miệng và nhìn lên trời. Còn họ thì chẳng thể nghe thấy giọng của hắn nhưng hắn đang gào lên cái gì đó. Hắn đang chỉ đạo lũ Kyoma bằng cách sử dụng sóng âm với một tần số cụ thể mà không một ai ngoài Kyoma có thể hiểu.
“Hắn gọi thêm địch đấy.”
Từ phía bên kia ngọn đồi và họ có thể loáng thoáng nghe thấy tiếng Kyoma đang dồn dập tiến về phía họ từ hướng tây bắc. Lúc này khi mà Adlet đã nhận ra việc không có Kyoma nào trong thung lũng: chúng tập trung một lực lượng lớn để phục kích họ.
“Toang thật, Adlet. Giờ ta phải làm gì đây?” Fremy hỏi.
“Tất nhiên rồi? Bắn hắn ngay bây giờ. Tất cả đồng loạt tấn công!” Mora hét lên đồng thời lao vào Tgurneu, lúc này hắn vẫn điềm nhiên. Tuy nhiên, không một ai theo Mora.
“Cậu do dự điều gì vậy?” Mora hỏi đồng thời nhảy lùi về đằng sau.
“Nhào vô Adlet. Có vấn đề gì à? Chẳng phải chúng ta sẽ làm một trận 1 sống 1 còn hay sao?”Tgurneu cười toe toét và bước lại gần Adlet.
Adlet không biết nên làm gì, nơi này sẽ sớm bị bao vây, Tgurneu có thể đã sắp đặt vài cái bẫy và cậu cũng không biết ẻ thứ bảy sẽ hành động ra sao.
Bình thường Adlet đã quyết định chạy thoát mà không do dự. Atro đã dạy cậu không nên chiến đấu trên lãnh thổ của kẻ thù.
Nhưng lúc này đây, Adlet đã không suy nghĩ một cách hợp lý.
‘Chaomo ! Hans ! Goldof ! Cầm chân quân địch ở phía tây bắc !‘Adlet hét lên trong khi tay phải cậu đang nắm chặt thanh kiếm.
‘Fremy, hỗ trợ từ xa ! Mora, Rolonia và tôi...’ Adlet lấy một quả bom khói từ thắt lưng và ném nó về phía chân của Tgurneu và sau đó lao vào đám khói.’
‘Tôi sẽ theo sau khi giải quyết xong Tgurneu.’
Tất cả đồng loạt di chuyển. Chamo cắm cây cỏ lông cáo xuống họng và nôn ra những thứ mà được gọi là Jyuma từ bụng cô bé. Sau đó Hans và Goldof chạy cùng lũ Jyuma về hướng tây bắc.
Fremy nhảy bật ra sau, lên nòng và nhắm vào Tgurneu. Cô có nhiệm vụ không cho hắn chạy lung tung bằng việc nã đạn. Trong lúc đó, Mora vòng ra sau Tgurneu khi mà Adlet đang tấn công hắn từ phía đối diện.
‘Vậy đấy.’ Tgurneu nói ‘Ta biết các ngươi sẽ xông vào mà.’
Cánh tay của Tgurneu xuyên qua làn khói và đấm Adlet, nhưng câu đã cúi xuống và né được đòn tấn công. Sau đó Adlet chặn đòn tiếp theo bằng kiếm nhưng cú va chạm khiến tay cậu tê thấu xương. Cả tốc độ và sức mạnh của hắn thực sự khủng khiếp. Quả. bóm khói kia cũng trở nên vô dụng.
Mora đấm nắm đấm bọc giáp của cô vào vai Tgurneu. Tuy nhiên, tên Kyoma chỉ cần chuyển động phần thân trên là đã né được được đòn tấn công. Cách hắn di chuyển nhẹ nhàng, không tốn sức thì rõ ràng đó là chuyển động của dân võ. Cô tiếp tục tung một đòn nữa vào hắn, nhưng không một cú nào có thể chạm đến Tgurneu.
‘Adlet, lùi ra sau ! Cậu không phải chiến đấu với hắn !’ Mora hét lên.
Nhưng Adlet biết rằng ngay từ đầu. Nếu cậu đánh tay đôi với hắn, sẽ không cơ hội chiến thắng dù có cố đến đâu đi chăng nữa. Tuy nhiến đó là loại đối thủ mà Adlet đã quá quen rồi.
Với sức mạnh của đòn tiếp theo, hắn có khả năng sẽ giết chất câu, Adlet đã đỡ nó lại bằng tấm giáp vai của mình. Câu thở hồng hộc và xương thì kêu răng rắc. Nhưng tiếp đó Adlet đã cài một loại vũ khí bí mật của mình giấu trong tay áo vào tay trái của Tgurneu.
Nó là một cái còng được nối với một dây xích dài. Gai thép ở cạnh còng cắm sâu vào da thịt Tgurneu đồng thời sợi xích quấn lấy tay hắn.
‘Muu’Tgurneu rên rỉ.
Adlet tra kiếm vào bao và nắm sợi xích bằn cả hai tay. Cậu dồn hết sức kéo sợi xích khiến hắn mất thăng bằng và mặt hắn ăn trọn nắm dấm của Mora.
‘Hiểu rồi. Mi định hạn chế khả năng di chuyển của ta.’ Tgurneu nói trong khi kéo lại sợi xích với một sức mạnh không thể tin nổi. Nhận ra mình không thể đứng vũng, Adlet ngay lập tức nhảy về phía trước. Và khi Tgurneu kéo tay trái lên, Adlet cũng theo đó mà bay lên không trung như cá mắc câu.
‘Xem đây’ Fremy hét lên.
Tgurneu tung đòn tấn công tiếp theo vào mục tiêu đang ở trên không trung và Adlet không tài nào chịu nổi một cú đánh vào gót chân chỉ với một phiến sắt được đính vào gót giày. Một cơn đau dữ dội ùa qua mắt cá chân và cậu cũng nghe thấy một âm thanh khó khó chịu. Nhưng Adlet quyết không buông bỏ sợi xích.
Dù cánh tay trái của Tgurneu đã bị sợi xích quấn lại. Công cụ của Adlet cũng không hiệu quả mấy. Tuy nhiên chuyển động của Tgurneu cũng có chậm đi đôi chút.
Tận dụng sơ hở của hắn, Mora vung nắm đấm vào tên Kyoma và Fremy cũng nã đạn. Nhưng khi còn đang vướng vào cuộc chiến với Adlet, khả năng né đòn của hắn cũng hạn chế và kết quả là mặt hắn lãnh trọn một quả đấm nữa của Mora và vai cũng bị trúng đạn.
‘Ở yên đấy, Adlet’ Fremy nói trong khi nạp đạn.’
‘Tôi làm mọi cách để giữ chân hắn rôi. Hai cô mau kết liễu đi.’
‘Làm tốt lắm Adlet ! Cứ giữ hắn vậy !’ Mora chặn cú đấm của Tgurneu và bàn tay bọc giáp của mình và phản công bằng một nắm đấm. Nhưng rồi, bỗng một tiếng thét man di vang vọng khắp chiến trường.’
‘Đừng nói rằng ngươi không gì hơn một con Kyoma bẩn thỉu hãm shit, Danicas sẽ không để hắn trốn thoát đâu Adlet !’
Trong khi Adlet kéo sợ xích, cậu nhìn xung quanh, chuẩn bị tinh thần cho kẻ địch mới. Cậu có thể thấy Fremy hướng súng về hướng âm thanh phát ra. Và mắt Tgurneu cũng mở to ra.
‘Ta sẽ xả thịt ngươi moi ruột ngươi con Kyoma rác rưởi và trưng chúng ra.’ Là Rolonia, cô nói nhanh mà không hề dứt hơi, còn ngôn từ của cô thì cay độc đầy sát ý.
Rolonia, người đang xem trận chiến từ xa, cô đang cầm trong tay cây roi. Sau nó cô phất nó vào không trung bằng cả hai tay và khi cô phất nó, sợi kim loại dài 30 mét này xoắn lại như một sinh vật sống. Đầu cây roi bay nhanh đến nỗi hầu như không nhìn thấy được bằng mắt thường.
Tgurneu ngả người né cây roi nhưng đầu nó có hơi sượt qua ngực của hắn.
Ngay sau đó, ngực hắn tuôn ra khá nhiều máu. Máu hắn cũng có màu đỏ như máu người.
‘Guu’ tiếng cằn nhằn là âm thanh đầu tiên thể hiên sự đau đớn đầu tiên phát ra từ miệng hắn.
Adlet biết về sức mạnh của Rolonia. Máu cô đã ngấm vào lõi cây roi và đang chảy qua toàn bộ vũ khí đó. Bằng cách sử dụng dòng máu đó, cô ấy có thể điều khiển cây roi mà với những cây roi khác là điều không thể.
Nhưng hơn cả là cây roi có thể hút máu bất kỳ đối thủ nào mà no chạm vào.
‘Không thể nào!’ Adlet thì thầm. Rolonia đã trưởng thành hơn mà khác xa với những gì Adlet mong đợi.
‘Máu sẽ sớm ngừng chảy. Hãy để ta thấy nội tạng ngươi. Để ta moi ruột ngươi. Ta sẽ nhai từng cái một.’ Rolonia tiếp tục vung roi và ánh mắt trên gương mặt cô dường như không còn là người bạn đồng hành đã đi cùng họ và cô cũng không muốn chạy trốn.
Trong khi Adlet cố giữ Tgureu một cách tuyệt vọng. Sức mạnh mà Adlet đang cố giữ vô cùng lớn và đơn giản là Adlet không thể sánh được. Tuy nhiên Adlet biết cách kéo sợi xích vào đúng thời điểm. Nếu Tgurneu kéo sợi xích, cậu sẽ thả lỏng ra, và nếu Tgurneu nới lỏng ra Adlet sẽ kéo ngược lại. Cách để bắt ai đó với xích là một trong những kĩ năng mà Atro dạy cậu.
Tgurneu đang cố tháo cái gòng đang găm vào tay trái, nhưng Fremy tiếp tục bắn hắn không cho hắn cơ hội gỡ còng. Và hắn lộ sơ hở, Mora đã giáng một đòn khiến hắn bay ngược về phía sau.
Adlet làu bàu khi cây roi của Rolonia sượt qua tai cậu, nhưng cậu vẫn quyết không thả sợi xích. Trong khi cây roi đang xoay lòng vòng trong không trung và lại lao xuống mặt đất, Adlet tiếp tục khống chế Tgurneu. Cậu chỉ hy vọng Rolonia không vô tình giết đồng đội của mình.
Mặt đất được nhuộm đỏ bằng máu Tgureu. Adlet nghĩ răng không lẽ chúng ta sẽ thực sự có thể hạ hắn như này sao ?
Sau đó tiếng súng tiếp tục vang lên giữa chiến trường và chiếc roi của Rolonia đã ngừng vung vẩy. Fremy đã bắn Rolonia. Viên đạn không bắn chúng Rolonia mà nó chỉ bay vụt qua mắt cô.
‘Cô là gì đấy, Fremy ?’ Adlet hét lên mà không cần suy nghĩ.
‘Cậu đang gặp nguy hiểm đấy,’ Fremy nói trong khi cô ấy nạp viên đạn khác vào khẩu súng.
Nắm chặt cây roi trong tay, Rolonia lườm Fremy. Trong khoảnh khắc, cái lườm như kiểu Rolonia muốn tấn công cô, nhưng sau đó cô ấy chuyển cái nhìn chết người sang Tgurneu.
‘Ôi trời, mâu thuẫn giữa những người bạn đồng hành thật quá khắc nghiệt đi mà. Liệu chuyện gì sẽ xảy ra với các ngươi cơ chứ.’ Tgurneu nói, rồi giả vờ im lặng. Lợi dụng lúc cuộc chiến đang tạm dừng, hắn cố tháo còng ra khỏi ty nhưng Fremy đã bắn một viên đạn vào tay phải của hắn.
‘Adlet, đừng sơ hở phòng vệ. Chúng ta không biết kẻ thù ở đây là ai đâu’. Fremy vừa nói vừa lên nòng. Adlet nhìn cô như muốn nói gì đấy mặc dù cô đang nhắm vào Tgurneu nhưng không quên để ý hành động của Rolonia và Mora.
‘Tôi là người đàn ông mạnh nhất thế giới cơ mà. Tôi không cần bảo vệ. Hãy tập trung giải quyết Tgurneu đi.’
“Đúng đấy Fremy. Đây không phải lúc để lo lắng” Mora thêm vào, lời lời của cô dường như cũng khuyên Fremy xem mọi chuyện ổn hơn.
Adlet nghiến răng nhìn Fremy quấy nhiễu. Mặt khác, nếu mất cảnh giác, họ không biết kẻ thứ bảy sẽ làm gì. Và vấn đề là Adlet không biết kẻ thứ bảy là ai, và cậu lại cảm thấy kho khăn trong tình hình éo le như thế này.
Lúc này, giữa trận chiến này đây, ai trong số họ cũng lườm nhau và tìm cơ hội tấn công. Adlet đang đứng trước Tgurneu còn đang bị khống chế, Mora và Rolonia đứng hai bên, Fremy đứng phía sau tất cả bọn họ còn đang xem chuyện gì sẽ xảy ra.
“Giết, giết , giết, giết, giết” Rolonia lặp lại liên tục trong khi cô đang dần dần tiến gần về phía con Kyoma.”
Nhưng sau đó Tgurneu đột nhiên nói “Ta bỏ cuộc. Đáy là sai lầm của ta. Ta không có ý định tấn công các ngươi bất ngờ như vậy.’
Không ai trả lời hắn.
‘Ta đã chui ra khỏi mặt đất và bọn ngươi có vẻ ngạc nhiên, nhưng ta đâu nghĩ bọn ngươi có thể hạ được ta cơ chứ’ Tgurneu bắt đầu cười ‘Sao hả ? Trò đùa của ta vui chứ ?’
‘...Vớ vẩn thật đấy’ Mora nói.
“Hmm. Trò đùa của ta có vẻ ngốc nghếch. Cách đùa của con người khác thật.’
Tgurneu sau đó đưa tay lên cằm và ngay sau đó Rolonia hét lên rồi vung cây roi lần nữa. Cùng lúc đó Fremy băn vào lưng hắn.
Hai người họ và Mora nữa đồng loạt tấn công hắn, trong khi đó, Adlet nắm chặt sợi xích không cho hắn cơ hội sống sót.
Chắc kèo là họ thắng trận này. Tuy nhên, Tgurneu cũng không thản nhiên mà để họ hội đồng.
Adlet nhìn ngọn đồi ở phía tây bắc. Jyuma của Chamo sắp xếp đội hình chiến đấu và giao tranh với Jyuma. Kyoma bay cũng đến, nhưng Hans đã phi những thanh kiếm vào chúng. Còn Goldof nhảy vào giữa quân địch, chém Kyoma thành từng mảnh. Không có dấu hiệu nào cho thấy họ sẽ vỡ trận.
Trong khi né đò của Rolonia Tgurneu nói ‘Ngươi hành động không giống Rolonia lắm nhỉ. Nói tục sẽ hạ thấp nhân phẩm của ngươi đấy.’ Hắn kéo sợi xích và nói với Aldet: ‘Cái còng này được làm khá tốt đấy nhỉ. Sau khi dùng nó xong, tặng nó cho ta nhé ?’
Dù đã mất nhiều máu và cơ thể cũng đã tan tành. Nhưng hắn có thể phiếm chuyện.
Adlet khổng hiểu ý định của hắn là gì. Hắn giống như vừa bị giết xong vậy.
Fremy di chuyển ra sau Fremy và lặng lẽ nói ‘Ngay cả khi đánh hắn như này. Ta vẫn không thể giết được hắn.’
Nhìn chằm chằm vào Tgurneu, Adlet không trả lời.
‘Chúng ta cần hạ Tgurneu, nếu muốn hạ hắn, ít nhất ta cần một đợt tấn công mạnh gập 5 lần như thế này.’
Adlet bị sốc. Cậu ấy đã nghĩ họ đã thắng, nhưng thực chất họ đã vào thế bí.
‘Nếu ta cứ tiếp tục đánh hắn như thế này, ta có thể sẽ thắng. Nhưng ngay sau khi chuyện này xảy ra, kẻ thứ bày có thể ra tay. Hắn có thể bất ngờ giết chết cậu hay tấn công cậu và giả vờ đó là một đòn tấn công không chủ đích.’
Fremy nhìn về phía tây bắc.
‘Hoặc hắn có thể nhắm đến Hans, Chamo và..’
Mora cà Rolonia đang dần thu hẹp với Tgurneu. Tuy nhiên hắn vẫn chống trả mà vẫn tươi cười.
‘Đó không không phải vấn đề.’
‘...’
‘Cứ thoải mái đê. Tôi cảm thấy chúng ta có thể dành được chiến thắng.’
Adlet có một kế hoạch bí mật, và cậu ấy không muốn để lộ nó đến tai Tgurneu, và ngay cả Fremy, Mora, Rolonia cũng vậy.
Cậu còn một công cụ bí mật khác được chế tạo ở phần giáp vai trái. Đó là vũ khí cuối cùng được chế tạo bởi Atro mà ông đã giao cho cậu vào khoảng nửa năm trước. Atro gọi đó là kiệt tác vĩ đại nhất của mình, một món vũ khí có thể giết Kyoma chỉ với một đòn duy nhất.
Việc dùng hết sức để khống chế Tgurneu chỉ với mục đích chuẩn bị cho vũ khí đó.
Cậu muốn Fremy, Mora và Rolonia tập trung vào cuộc chiến. Để rồi, khi có cơ hội, cậu sẽ tung ra đòn kết liễu.
Adlet không muốn bỏ lỡ cơ hội khi mà chuyển động của Tgurneu cẫn còn đang chậm chạm và khi mà hắn không chú ý tới cậu nữa. Adlet đang đợi khoảnh khắc đó.
Mora và Rolonia đang tiến gần hơn. Và trong khi tay đang nắm chặt sợi xích, Adlet đợi thời cơ lao vào Tgurneu.
Nhưng ngay sau đó , Tgurneu nói “Ta có một tin tốt.”
Điều đó khiến họ bất ngờ. Cả ba người bọn họ bỗng dừng lại, nghĩ qua về nó.
“Adlet, cậu tin việc đơn thương độc mã như này có vẻ là một cái bẫy. Tuy nhiên, cậu đã nhầm. Ta ra tận đây để tự tay giết các ngươi.”
“Đừng nghe hắn nói gì,” Fremy nói.
“Ta có thể nghiêm túc với các ngươi bất cứ lúc nào và tung ra con bài tủ của mình.”
Hắn định giở trò gì đây, Adlet nghĩ. Nếu hắn dùng chiêu trò gì đó thì tội gì hắn phải thông báo hay hắn chỉ đang chém gió.
Ngay sau đó, ngực hắn thay đổi một cách kỳ lạ. Da hắn quằn quại như nổi xung lên và rồi hình thành một cái miệng khổng lồ của loài lưỡng cư. Tgurneu đưa tay phải vào cái miệng đang nằm trên ngực hắn. Và ngay sau đó, Adlet và những người khác đồng loạt di chuyển. Cây roi của Rolonia vung vào cổ hăn. Fremy nã đạn vào cái miệng mới mọc ra. Dù tay trái còn đang bị khóa lại bởi sợi xích, Tgurneu vẫn tránh được những đợt tấn công mà như đang nhảy múa vậy.
“Hãy chú ý lại đây. Đây chính là con át chủ bài của ta.”
Lấy tay phải ra từ trong ngực. Nó đang nắm một quả sung không lồ. Hắn chuẩn bị nhai nó và nói “Chắc ta đã sai.”
Fremy bắn vào đầu Tgurneu khiến hắn hơi loạng choạng. Mora sau đó lao vào hắn đấm liên tục vào mạn sườn. Roi của Rolonia quật vào vai hắn. Nhưng Tgurneu chỉ đơn giản là cười và chiến đấu trở lại.
“Đợi, đợi đã. Tôi còn chưa dùng món này nữa cơ mà.”
Dù đã bị khống chế bởi sợi xích, Adlet vẫn thấy rằng họ sẽ không cho phép Tgurneu sử dụng át chủ bài của mình. Nếu họ không cản hắn lại, mọi chuyện sẽ trở lên tồi tệ. Cậu đang lựa thời điểm để tung ra vũ khí bí mật đang giấu dưới tấm giáp vai. Nhưng do sự mất kiên nhẫn của cậu nên mọi thứ đã diễn biến khác đi. Thấy Adlet tung ra một thứ gì đó từ cánh tay trái, Tgurneu dùng hết sức kéo sợi xích về phía mình. Khi mà Adlet còn đang loạng choạng, hắn cắn đứt sợi xích. Sức mạnh của hắn rất khác với trước đây. Bây giờ hắn mới dùng sức mạnh thật của mình.
“Chết tiệt.”
Tgurneu nhảy ra xa và thoát khỏi vòng vây của họ. Ngay khi tiếp đất, hắn chạy ngay về phía quân tiếp viện ở hướng tây bắc.
Tốc độ của hắn thực sự đáng sợ, hắn nhanh ngang với Hans hoặc thậm chí là hơn. Adlet cố cản Tgurneu bàng cách ném một con dao về phía. Nhưng nỗ lực của cậu là vô ích, con dao không thể làm chậm được hắn dù chỉ là một giây.
“Đã tới lúc sử dụng nó.”
Tgurneu đưa tay vào cái miệng nằm trên ngực lần nữa. cà moi ra một lượng thuốc nổ cỡ chùm nho. Vừa chạy hắn vừa ném chúng lên không chúng.
Bên rìa ngọn đồi, Hans, Goldof và Chamo đang cầm chân quân địch. Số lượng Kyoma không quá lớn. Thực tế, con số rơi vào khoảng 300 là chưa đến một phần ba mươi cả đội quân Kyoma.
Trận chiến diễn ra khá cân bằng. Tuy chênh lệch về số lượng, nhưng 70 Jyuma cũng đủ cầm chân lũ Kyoma. Nếu Tgurneu tham trận thì thế cân bằng rất có thể sẽ bị phá vỡ.
“Hans! Goldof! Tgurneu tấn công đấy.”
Nhưng trước khi họ kịp nhận ra, những quả bom của Tgurneu vừa ném phát nổ trước mặt họ. Qua làn khói, họ có thể thấy một cơn mưa với những hạt phấn bạc lấp lánh phủ xuống lũ Jyuma. Tiếp đó họ nghe thấy tiếng như thứ gì đó đang cháy, khói trắng bắt đầu bốc lên từ cơ thể lũ Jyuma.
“Huh.” Chamo lẩm bẩm. Nhưng ngay sau đó lũ Jyuma bắt đầu gào thét và quằn quại trên mặt đất.”
“Nyan. Cái gì vậy? Ahh!”
Hans đưa tay lên mắt. Anh ta, Kyoma và Jyuma đang nằm trong khu vực mà những hạt phấn bạc rơi xuống. Tuy nhiên, lũ Kyoma không có dấu hiệu nào cho thấy sự đau đớn.
“Nó là cái gì cơ chứ ? Mọi người ! Không sao chứ ? Hãy giữ yên vị trí !’
Chamo hoang mang và ôm lấy một con Jyuma đang nằm gần cô. Cùng lúc đó, Lũ Kyoma chuẩn bị cho một cuộc tổng tấn công. Hơn cả, Tgurneu đang lao về phía cô.
‘Hans! Goldof! Bào vệ Chamo!’ Adlet hét lên và cả hai người họ vội vã chạy về phía cô và đánh bật nhưng con Kyoma đánh có ý định tấn công cô. Và Fremy bắn từ sau lưng lưng hắn, việc bị bắn trúng chân khiến Tgurneu phải dừng lại.
Mora và Rolonia đuổi theo và tấn công Tgurneu, bảo vệ cô bé.
Trận chiến đã trở lên hỗn độn. Và bây giờ, Jyuma của Chamo không thể tấn công, Kyoma thì bắt đầu lao vào họ từ mọi hướng. Cũng như khi nhóm Dũng Giả phản công, thì chúng cũng lui về bảo vệ Tgurneu.
Tuy nhiên, Chamo là người duy nhất không di, chỉ đơn giản là cứng đơ lại nhìn chằm chằm vào lũ Jyuma đang bầm dậm trên mặt đất.
“Chamo! Bình tĩnh lại mau!” Adlet hét lên trong khi cậu bảo vệ cô khỏi lũ Kyoma đang đến gần. Nhưng Chamo dường như không nghe thấy gì cả. Cô cũng chẳng thể xem xét tình hình xung quanh. Cô bám lấy một con sên Jyuma khổng lồ phủi sạch đám phấn bạc trên da nó.
“Đây là thứ gì vậy? Nóng! Nóng!”
Khi mà phủi đám bụi bám trên con Jyuma, nó cũng bắt đầu bốc lên từ cơ thể cô. Ngay lập tức, Adlet hiểu chuyện gì đang xảy ra. Đám phấn bạc đã gây ra một phản ứng nhiệt.
Cậu đã học từ Atro rằng có những hóa chất sẽ gây bỏng khi ta chạm vào nó. Có lẽ quả bom mà Tgurneu ném đã phấn tán một loại phấn hóa học nào đó. Và Jyuma của Chamo lại là loài lưỡng cư, chúng sẽ chết vì nóng. Con át chủ bài của Tgurneu thực sự là một đòn khá đau.
Adlet nhìn xung quanh và thấy Rolonia bị bao vây bởi Tgurneu và lũ Kyoma. Cô ấy sẽ sớm bị tấn công. Trong khi đó, Mora và Fremy cũng đang cố bảo vệ cô ấy.
“Chamo! Ra lệnh cho Jyuma chiến đấu đi! Ta sẽ bị quét sạch nếu chúng không làm gì đó.”
“Chamo không thể! Tất cả đã bị thương. Nếu không được chữa trị nhanh chóng, họ sẽ chết mất.”
Chamo bắt đầu nức nở như một đứa trẻ. Chamo mở to miệng và bắt đàu hét lên “Uuuh! Tất cả! Quay lại! Quay lại mau!”
Và từng con Jyuma một, mình bị phủ phấn bạc đã bị hút vào miệng Chamo. Mỗi khi nuốt một con, Chamo lầm bầm đau đớn. Rồi cô nôn ra một chất nhầy trắng đang sôi. Đám Jyuma đã được rửa sạch khỏi những hạt phấn bạc bám vào chúng với một đầm lầy nằm trong bụng cô.
“Có vẻ như ngươi đã mắc sai lầm, phải không, Adlet?.” Tgurneu hỏi “Tất cả các ngươi nên tẩu thoát. Ít nhất các ngươi nên biết rằng mình còn chưa chuẩn bị cho trận chiến này.”
“…Chết tiệt!”
Kết liễu con Kyoma đang tiến về phía mình, cậu chĩa kiếm vào Tgurneu.
“Dừng lại, Adlet! Cậu sẽ bị giết mất.” Fremy hét lên, nhưng cô cũng phải chiến đấu với Kyoma và không thể hỗ trợ cậu.’
“Lui ngay! Đừng đánh tay đôi với hắn!” Mora nói, nhưng lời cảnh báo của cô không khiến mũi kiếm của Adlet hạ xuống mà vẫn nhằm vào Tgurneu.
“Tốt hơn là ngươi nên dừng lại ý định bộc phát này. Ta khuyên ngươi nên chạy đi.” Tgurneu nói và rồi hắn cười.
“…U,Uahhh!” Adlet gầm lên và lao thẳng tới Tgurneu. Từ góc nhìn của nguwoif ngoài cuộc, có lẽ nhìn như Adlet đang xông vào Tgurneu tấn công một cách mù quáng. Rõ ràng là dù Adlet có cố đến đâu thì cũng không có được một cú đánh chắc tay vào Tgurneu.
Tuy nhiên, Adlet đã có kế hoạch. Đòn tấn công liều lĩnh lĩnh của cậu chỉ để Tgurneu mất cảnh giác. Và nó chắc chắn sẽ khiến Tgurneu lộ sở hở. Và biết mình có sức mạnh vượt trội hơn hẳn so với đối thủ thủ, tên Kyoma thả lỏng khâu phòng ngự.
“…Ngươi hoàn toàn đã bị tuyệt vọng khuất phục.” Tgurneu giang tay ra và vung nó như vung kiếm.
Adlet lộn một quãng dài trên mặt đất, dễ dáng né được đòn tấn công. Ngay lập tức, khi đứng dậy cậu tiếp tục tiến lên.
“Nyan ! Cậu định làm gì vậy?” Hans vội chạy theo Adlet để bảo vệ cậu. Trong chốc lát, Họ trao đổi với nhau bằng ánh mắt.
Ai đó như Hans thì nhận ra Adlet sẽ trở thành mồi nhử và thu hút Tgurneu. Anh ta có thể hành động theo những gì mà Adlet mong muốn.
Tgurneu đẩy Adlet ngã văng xuống đất. Ba Kyoma theo sau cậu, hai trong số đó đã chặn hai bên trái phải. Nhưng Adlet đứng dậy vượt qua ba con Kyoma và hướng kiếm về Tgurneu.
“Xem đây!”
Ngay sau đó Hans nhảy vào giữa vòng vây của lũ Kyoma.
Tất cả mọi người đã nghĩ rằng Adlet đã mất kiểm soát và Hans chỉ đang cố gắng giúp cậu. Nhưng Adlet đan hai bàn tay lại. Hans đã sử dụng chúng như một bước đệm để phóng tới chỗ Tgurneu.
Tgurneu bị bất ngờ bởi đòn tấn công. Hắn đã vào thế thủ vào chặn thanh kiếm của Hans. Nhưng Hans lại không cố tấn công hắn.
Hans nhằm vào cái còng găm vào cánh tay trái Tgurneu và đầu sợi xích bị đứt ra của nó. Trong khi còn đang trên không, Hans tra kiếm và nắm lấy sợi xích. Sau đó, với tất cả sức mạnh của mình, anh ta giật mạnh sợi xích khống chế tay trái của Tgurneu.
Cùng lúc đó, Adlet ném một quả bom khói vào chân mình, lũ Kyoma xung quanh bất động và ngay lập tức Adlet thoát khỏi vòng vây.
Tgurneu cố kéo Hans ra khỏi cánh tay phải của của mình, nhưng Mora đã chạy tới và giữ nó lại bằng hai tay.
Và khi mà Adlet chạy tới chỗ Tgurneu, kẻ đang bị trói chặt cả hai tay, cậu rút ra vũ khí được giấu trong tấm giáp vai trái cảu mình.
Nó là một cái cọc dài cỡ 20 cm. Nhìn sơ qua thì đó chỉ là một cái cọc bình thường. Tuy nhiên, ở đầu thanh cọc chứa máu của Saint.
Máu của Saint là chất độc của Kyoma, đó là một kiến thức thông thường. Nhưng ngoài Saint of Blood, chưa ai từng sử dụng loại vũ khí đó cho đến bậy giờ. Đó là vì để giết được một Kyoma cấp cao như Tgurneu thì phải tốn đến cả một cốc máu. Atro đã thành công trong việc chiết xuất độc tố từ máu của Saint và tinh luyện nó. Và đầu của thanh cọc được làm từ tinh thể từ chất độc đó.
Nếu một con Kyoma bị đâm bằng thanh cọc đó, chất độc sẽ ngay lập tức lan ra khắp cơ thể chúng. Chữa nó bằng một số loại thuốc giải độc cũng như lấy nó ra khỏi cơ thể là bất khả thi.
Atro đặt tên nó là Nail of the Saints và gọi đó là kiệt tác vĩ đại nhất của mình.
Cảm thấy nguy hiểm, Tgurneu cố đá Adlet, nhưng Adlet đã cúi xuống, né đòn tấn công và sau đó tiến một bước về phía trước. Nắm chặt Nail of the Saints, cậu đâm nó vào Tgurneu.
8 năm trước, Kyoma đã cướp đi quê hương của cậu. Chị cậu bị giết, cậu cũng đã đánh mất người bạn thân của mình và cuộc sống yên bình ở đó.
Giết Kyoma. Đó là lý do đã khiến cậu trở nên mạnh mẽ.
Adlet cắm sâu thanh cọc hơn vào bụng Tgurneu.
“Mình làm được rồi!”
“Tốt lắm, Adlet” Cả Mora và Hans hét lên đồng thời nhảy ra xa khỏi Tgurneu.
Sau đó một âm thanh phát ra Tgurneu khi cơ thể hắn bắt đầu co giật dữ dội, dấu hiệu cho thấy hắn đã nhiễm độc.
Các triệu chứng ban đầu là hệ thống thần kinh sẽ rơi vào tình trạng hỗn loạn và rơi vào cơn đau dữ dội. Sau đó, Kyoma sẽ mất thăng bằng. Và hơn cả là chúng sẽ bị ảo giác, nghe thấy những giọng nói, mất trí nhớ. Anh bê hòm sẽ khiêng chúng sau 5 đến 10 ngày.
Đứng yên một chỗ, Adlet nhìn Tgurneu đang co giật. Cậu bình tĩnh một cách kinh khủng. Và đó là một cảm giác yên bình.
Kết thúc chưa, Adlet nghĩ.
“Coi chừng!”Mora hét lên, ngay khi Adlet bị đánh vào mặt. Và cậu đã mất đi ý thức mà không có thời gian xem xét chuyện gì đang xảy ra.
“Adlet, cậu thực sự cố giết tôi đấy à.”
Khi tầm nhìn của cậu mờ dần thành màu đen điều cuối cùng mà cậu thấy là Nail of the Saints vẫn cắm vào sườn hắn, nắm đấm của hắn rung lên nhưng một cách điềm tĩnh.