Chương 1-3
"Này, cậu nghĩ sao về sức mạnh to lớn nhất có thể tồn tại trong thế giới này"
Ai đó thì thầm vào tai Adlet lúc cậu nghe thấy cái tên "Tgurneu" từ Fremy.
Tên Kyoma nói rằng "Nếu cậu thực sự, thực sự, thực sự nghĩ đến điều đó, cậu sẽ nhận ra rằng thứ sức mạnh có thể vượt qua tất cả, đó là tình yêu.
Hắn có hai tay, hai chân, chiều cao cũng khiêm tốn chỉ khoảng 2 mét. Nói chung, có thể xem hắn thuộc loại Kyoma nhỏ. Da hắn có màu xanh lá cây cùng với đó là những đốm đồi mồi. Tay chân hắn có lông màu trắng. Tuy vậy, lòng bàn tay hắn lại ẩm ướt như loài lưỡng cư. Hắn cũng có 3 cái cánh khổng lồ mọc ra từ sau lưng. Kì lạ thay, giữa hai cái cánh màu đen lại là một cái màu trắng như thiên nga vậy. Trên ngực hắn xuất hiện một cái miệng của loài lưỡng cư nào đó. Đầu hắn dài và hẹp như đầu của một con thằn lằn. Tên Kyoma này dường như là sự kết hợp của nhiều loại động vật khác nhau. Khi mà con Kyoma đang ngồi trên một chiếc ghế gỗ nhỏ.
"Tôi không hiểu ông đang nói gì".
"Ta biết".
Tên Kyoma đang cầm một cuốn sách. Đó là một cuốn sách đơn giản được bọc vải và trang trí bằng những sợi chỉ vàng. Bên trong là tổng hợp các kịch bản được viết bởi những nhà soạn kịch nổi tiếng. Với những ngón tay, hắn lật trang sách ra.
"Ôi hoàng tử Veezell. Ta đã bị chàng nguyền rủa. Ôi vẻ đẹp và màu xanh trong đôi mắt chàng. Cha mẹ chàng đã trao cho chàng đôi mắt đó và giờ đây nó đang phản chiếu hình ảnh người bị trúng lời nguyền"
Kyoma đang đọc một vở kịch kể về một nhà vua muốn hạ độc vua của vương quốc đối địch, ông đã cho cử gián điệp nhưng trong khi thực hiện nhiệm vụ, nàng đã say đắm hoàng tử của vương quốc đó.
"Cậu nghĩ sao về điều này, khi mà cô gái nói về tình yêu của mình, ta thấy nó không gì khác ngoài một loạt những con chữ, nhưng nó đã đem đến cho ta một bí ẩn vô tận. Sức mạnh của tình yêu thực sự rất khủng khiếp."
"Ông nên dừng việc việc chơi bời ở đây đi. Lục Hoa Dũng giả sẽ sớm xuất hiện thôi."
"Hahaha, đúng thật, lúc này chúng ta nên quên đi những ảo mộng trong tình yêu và đối mặt với nó trong thực tại."
Kyoma đặt cuốn sách xuống và nhặt một quả sung đang nằm trên bàn.
"Trước kia Kyoma đã thua là do sức mạnh tình yêu của Saint of Single Flower."
Hắn cắn quả sung nhai nó và nuốt xuống cổ họng.
"Chúng ta đã thua Lục Hoa Dũng giả đến hai lần. Và cả hai lần đó, bọn chúng đã được hỗ trợ bởi sức mạnh của tình yêu, nhưng lần này sẽ không có chuyện đó đâu."
"Lần này tình yêu sẽ là nguyên nhân dẫn đến thất bại của bọn chúng."
Hướng lên bầu trời, Kyoma ... Tgurneu cười thầm.
#
15 phút sau, họ đã đến được ngọn đồi. Như Mora đã nói, không có dấu hiệu nào cho thấy họ sẽ bị phục kích ở đây. Ngay cả khi bị tấn công, nhóm Dũng giả cũng đã chuẩn bị cho tình huống đó trong khi họ đang đi. Ở đây, họ không thấy bất kì Kyoma mà nào trong thung lũng hay đang bay lượn trên bầu trời. Thở phào nhẹ nhõm, Adlet gỡ chiếc hộp sắt khỏi lưng cậu. Cậu cởi bộ giáp da và nhìn vào vết thương của mình. Nhờ thuốc của Mora và khả năng trị thương của Rolonia, vết thương gần như đã khép lại. Nó có thể sẽ hoàn toàn bình phục vào nửa đêm.
"Cái gì? Cậu đã kiệt sức mặc dù còn chưa làm gì sao, nyan?"
Hans hỏi và Adlet cũng không phủ nhận. Cậu không thận trọng lắm về việc có thể sẽ có một cuộc tấn công bất ngờ, có nhiều mối quan ngại khác đè lên tâm trí cậu. Kyoma chưa xuất hiện. Kẻ thứ bảy mà họ chưa xác định được đó là ai. Và đó không phải là những điều duy nhất. Fremy trông cô lúc nào cũng chuẩn bị giết một ai đó. Cậu không biết khi nào Chamo sẽ trở lên côn đồ. Và Rolonia thì luôn sợ hãi. Có nhiều thứ về những người bạn đồng hành khiến cậu cảm thấy khó chịu. Nhưng hơn cả, mối bận tâm lớn nhất của cậu là anh chàng hiệp sĩ.
"Cậu có sao không đấy, Goldof"
Nhưng Goldof chỉ dơn giản ngồi xuống và im lặng. Nhưng đôi mắt cậu ta thì trống rỗng, đôi môi mím chặt và khuôn mặt cậu như người vô hồn. Kể từ khi Rolonia xuất hiện và cùng họ tiến vào lãnh địa, cậu không nói một lời nào. Cậu ta nhìn vào không trung như thể người từ trên trời rơi xuống. Đó cũng là điều dễ hiểu. Vì hiện cả cậu đã bị phản bội, bị chế nhạo bởi cô công chúa mà cậu yêu quý, cậu có cảm giác mình đã bị bỏ rơi. Đó là cảm giác mà Adlet có thể đồng cảm. Vì vậy, khi một ngày thậm chí còn chưa trôi qua, họ sẽ không thể bảo cậu đối mặt với thực tại. Dù được coi như một hiệp sĩ thiên tài nhưng cậu chỉ mới 16 tuổi.
"Goldof, có thể tôi yêu cầu cậu hơi quá nhưng hãy quên cô ta đi"
Adlet nói với Goldof nhưng cậu không trả lời. Cậu ta như thể không nghe thấy gì.
"Cậu sẽ mau chóng quên đi loại đàn bà đó thôi, nyan"
Goldof không trả lời Hans.
"Cậu đã yêu Nashetania suốt thời gian qua à?"
"Nếu không nói về bên trong thì cô ta xinh đấy và bộ ngực cũng khá ấn tượng"
"...Đó đâu phải vấn đề"
Adlet thở dài. Rồi cậu lặng lẽ lấy một thành phi tiêu từ trong túi đeo bên thắt lưng cậu mà không phát ra tiếng động, cậu phi nó vào mặt Goldof. Không cần ngước lên hay nhìn thanh phi tiêu, cậu bắt lấy nó bằng hai ngón tay và ném lại cho Adlet.
"Dù còn tim đã tận nát nhưng cậu ta dường như vẫn còn khả năng chiến đấu."
Adlet vừa nói vừa cười, tuy vậy, Goldof vẫn hoàn toàn thẫn thờ. Sau đó Mora dùng tay vẫy gọi Adlet và cậu cũng đi tới chỗ cô ấy.
"Adlet này, tôi nghĩ kẻ thứ bảy là Goldof. Sao ta không dùng biện pháp nào đó để thử cậu ta xem."
"Tôi nghĩ anh ta cũng khá đáng ngờ nhưng chúng ta cũng chưa biết chắc kẻ thứ bảy là ai."
"Tôi không nghĩ ra ai khác ngoài ngoài anh ấy. Nếu không phải tôi, cậu, Rolonia. Cũng không phải Hans với Chamo vì họ đã chiến đấu với Nashetania. Nếu là Fremy thì không có lí do nào cô ấy lại giúp cậu. Nên chỉ có thể là Goldof"
"Thôi đi, Mora"
Adlet nói bằng giọng tuy nhỏ nhưng khá rắn.
'Điều đáng sợ lúc này không phải là kẻ thứ bảy. Mà là sự suy đoán một người bạn đồng hành vô tội của chúng ta. Không phải cô cũng chỉ đang đoán mò sao."
"Nhưng"
"Tôi muốn nói chuyện bây giờ có ổn không?"
Fremy nói làm gián đoạn cuộc trò chuyện của Mora và Adlet.
"Đừng lo lắng thái quá, tôi nhất định sẽ tìm ra kẻ thứ bảy. Cứ thoải mái và thư giãn đi. Dù sao tôi cũng là người đàn ông mạnh nhất thế giới mà"
Adlet nói với Mora rồi mỉm cười
"Tôi vẫn cảm thấy hơi khó chịu...nhưng...thôi, tôi hiểu rồi"
"Nếu ổn rồi thì hãy yên lặng và đi theo tôi."
6 người ngồi xung quanh Fremy nhưng họ vẫn cầm vũ khí để có thể chuẩn bị cho một cuộc tấn công của Kyoma. Đây có thể là lần đầu tiên trong lịch sử con người biết đến hoạt động nội bộ của Kyoma. Từ xưa không một ai biết đến thông tin này, cũng không một ai có thể tìm hiểu về nó. Vì vậy, Fremy có lẽ là vị dũng giả vĩ đại nhất Lục Hoa. Biết được thông tin của đối thủ sẽ có khả năng cao thay đổi được cục diện trận chiến.
"Như tôi đã nói, lũ Kyoma được chỉ huy bởi 3 thủ lĩnh là Tgurneu, Dozzu và Cargikk"
Lời nói của Fremy tuy khẽ nhưng rất thẳng thắn và ngắn gọn.
"70% số Kyoma thuộc cấp thấp và chúng chỉ có trí tuệ của động vật. Tuy vậy 30% còn lại thông minh như con người nhưng chúng không có cảm xúc gì. Ngoài việc giết người, chúng không có suy nghĩ nào khác."
"Nhưng 3 tên lãnh đạo khác, chúng có cảm xúc, ý nghĩ, triết lí, cách nhìn về cái đẹp riêng. Chúng đủ mạnh để chỉ huy lũ Kyoma. Ngoại trừ tôi, mọi Kyoma đều cam kết vô điều kiện trung thành với 3 tên đó, và chỉ với một mệnh lệnh, lòng trung thành sẽ có thể dễ dàng giết chúng."
"Vậy 3 tên đó mạnh đến thế nào?"
"Tôi không rõ nhưng sẽ tốt hơn nếu ta nghĩ sẽ không đánh bại được họ dù chỉ từng người một"
Ba tên đó là đối thủ mà họ không thể hạ gục nếu đánh 1 chọi 1. Họ biết tình hình hiện giờ khá bất lợi.
"Vậy nếu chúng ta đánh bại 3 tên đó thì chả khác nào ta quét sạch được lũ Kyoma. Ngoài 3 tên đó không ai có khả năng lãnh đạo lũ Kyoma. Nếu không nhận được mệnh lệnh nào thì chúng sẽ trở thành mớ hỗn độn. Vậy chúng ta chỉ cần quyết định hạ từng tên một hay đi chuyển đến Home of Fallen Tears"
"Tôi hiểu. Đây mới là điểm quan trọng. Chúng ta nên cảm thấy an toàn khi 3 tên lãnh đạo lại đấu đá với nhau."Đó là một thông tin thực sự đáng kinh ngạc.
"Trong ba kẻ đó. Người mạnh nhất có lẽ là Cargikk. Hắn là một Kyoma sở hữu hình dạng của loài sử tử và hắn có thể thở ra lửa. Ngoài ra khói của đám lửa mà hắn tạo ra lại là khói độc. Hắn quả thực là một kẻ thù đáng sợ."
"Chamo với hắn, ai là người mạnh hơn?"
"Tôi không biết. Tôi chưa từng chiến đấu với ai trong cả hai người. Dù sao đi nữa Cargikk kiểm soát khoảng 60% số Kyoma và một nửa trong số chúng đang tập trung xung quanh nơi mà Majin ngủ, Home of Fallen Tears, chúng ở đó để có thể chặn đánh bất cứ cuộc tấn công nào. Tôi e rằng Cargikk sẽ không đi đâu cả đó và hắn sẽ dùng hết sức bảo vệ nơi đó."
"Vậy ra đó là kẻ thù rắc rối nhất à."
Adlet nói, việc tách lực lượng kẻ thù là một chiến lược đơn giản nhưng hiệu quả vì nếu xét về mặt lực lượng, nhóm Dũng giả hoàn toàn lép vế.
"Tiếp theo là Tgurneu. Thật khó để nói về hắn." Cho đến lúc đó Fremy nói rất dứt khoát. Nhưng bây giờ cô ấy lại do dự một cách bất ngờ. Khi nghe cái tên đó, tim Adlet cũng bắt đầu đập nhanh hơn.
"Cho đến nửa năm trước, Tgurneu là người quan trọng nhất đối với tôi."
"Còn bây giờ" Mora hỏi cô.
"Hắn là kẻ đáng không bỉ nhất. Quay lại vấn đề, Tgurneu chỉ huy 40% Kyoma. Và hắn cũng là kẻ chủ mưu đứng sau vụ sáng tạo ra tôi. Hắn ra lệnh cho tôi giết những người có thể trở thành Lục Hoa."
Fremy nghĩ sẽ có một số điểm hấp dẫn Adlet nhưng giờ đây cậu còn không nói gì.
"Tgurneu là tập hợp bộ phận của nhiều loài khác nhau. Hắn có thể kết hợp cơ thể mình từ những Kyoma khác."
"Về khả năng chiến đấu, nói đơn giản hắn có sức mạnh thể chất, tốc độ vượt trội đủ để nghiền nát kẻ thù. Tôi nghĩ sẽ ổn thôi nếu không bị nghiền nát bởi bàn tay của hắn. Nhưng thứ đáng sợ hơn cả là bộ não của hắn."
"Não?"
"Việc tạo ra tôi không gì khác là một phần kế hoạch của hắn. Tôi tin hắn là kẻ chủ mưu của việc gài Nashetania và kẻ thứ bảy vào chúng ta."
"Ngay cả công chúa cũng bị rơi vào nanh vuốt của Kyoma...Thật không thể tin được." Mora lẩm bẩm.
"Điều đó hoàn toàn có thể. Rất lâu trước khi tôi sinh ra, Tgurneu đã gửi tay trong vào thế giới loài người. Hắn dùng những Kyoma có khả năng thay đổi hình dạng, làm gián điệp hay có thể thôi miên loài người bằng những kẻ hắn đã vạch ra trong kế hoạch. Tôi không biết hắn đã tìm hiểu sâu đến đâu trong thế giới loài người nhưng hắn có thể điều tra ở trung tâm vương quốc dù không cần phải đích thân đến tận nơi."
"Theo hướng dẫn của hắn, tôi đã dần mạnh hơn và tiếp tục giết các ứng cử viên cho Lục Hoa. Tôi đã từng kính trọng thậm chí còn nể sợ hắn."
"Hắn ta rất ấm áp. Đôi khi cũng rất lạnh lùng. Đó là sự lạnh lùng mà tôi không thấu hiểu được."
Adlet nhận ra trong lời nói của Fremy cô vẫn còn tôn trọng hắn.
"Không. Hắn ta là người mà tôi không thể hiểu nổi." Cô nhanh chóng tự sửa lại lời nói mình.
#
"Trời ơi!" Tgurneu lẩm bẩm ở đâu đó cũng là lúc Fremy đang nói về hắn.
"Ngươi nghĩ như vậy về ta sao, Fremy? Thật buồn khi ngươi nói không thể hiểu được ta. Sau đó Tgurneu cười khúc khích. "Ngay cả khi ta đã yêu quý ngươi đến như vậy."
#
Fremy tiếp tục câu chuyện
"Cargikk và Tgurneu đối lập với nhau. Và tất cả Kyoma tuân theo họ chia thành 2 phe. Nếu Kyoma từ 2 phe khác nhau gặp nhau chúng sẽ không giao tiếp với tên kia ngay cả những Kyoma cấp thấp không thể nói sẽ nhe răng doạ đối phương."
"Tại sao chúng lại như vậy?"
"Có nhiều lí do? Đó Tgurneu là kẻ coi trọng chiến thuật nên suy nghĩ của hắn bất hoà với Cargikk, kẻ luôn có suy nghĩ hủy diệt mọi thứ. Nhưng hơn cả là cách nhìn của chúng về con người. Tgurneu tin rằng con người là công cụ để giúp hắn đạt được mục đích của mình. Cargikk lại cực kỳ coi thường và khinh bỉ loài người. Hắn coi tiếp xúc với con người là việc dơ bẩn. Trái ngược với ý định tạo ra tôi. Cargikk nghĩ dòng máu kiêu hãnh của Kyoma không được phép hoà lẫn với đòng máu còn người."
"Cô có thể dừng lại một chút được không?" Rolonia, người đang im lặng từ đầu cho đến lúc này giơ tay.
"Umm, chẳng phải cô nói có ba tên chỉ huy Kyoma?"
Adlet cũng đang tò mò về điều đó. Fremy không nói gì về tên Kyoma còn lại. Nếu Cargikk chỉ huy 60% số Kyoma và Tgurneu là 40% còn lại, cậu tự hỏi còn tên Kyoma kia làm gì.
"Tôi thực sự không biết bất cứ điều gì về tên thứ ba ... Dozzu. Hắn chắc chắn vẫn tồn tại, nhưng tôi chưa từng nghe nói gì về hắn."
"Tên đó là loại Kyoma như thế nào vậy?"
"Dozzu là một kẻ phản bội. Có tin đồn cho rằng hắn sở hữu một sức mạnh ngang ngửa với Tgurneu và Cargikk. Nhưng tôi từng nghe rằng hai trăm năm trước hắn đã phản bội Majin và biến mất khỏi Wailing Demon Territory. Tôi hoàn toàn không biết hắn ta đang làm gì. Bây giờ, Tgurneu có thể biết, nhưng hắn không bao giờ nói chuyện đó với tôi. "
"Vậy tên đó là kẻ thù hay đồng minh?"
"Tôi cũng không biết điều đó. Có vẻ như có một số Kyoma trong phe của Tgurneu và của Cargikk đã bí mật trung thành với Dozzu. Nhưng tôi chỉ biết hai Kyoma đã bị trừng phạt vì bị nghi ngờ."
"... Nyann, nyan nyan. Những thứ như phe phái hay trừng phạt quả là những vấn đề bẩn thỉu," Hans càu nhàu.
"Fremy, nếu cô thấy một Kyoma, cô có biết nó thuộc về phe của Tgurneu hay của Cargikk không?" Adlet hỏi. "Ở một mức độ nào đó thì. Tôi nghĩ rằng Kyoma mà chúng ta gặp ở ngôi làng mà ta gặp nhau lần đầu thuộc phe Cargikk. Tuy nhiên, Kyoma đã lừa chúng ta vào trong Illusion Fog Barrier sau đó ăn Saint of the Sun, Leura thuộc bên Tgurneu."
"Vậy công chúa đã bị Tgurneu lợi dụng."
"Khả năng cao là vậy."
Và như vậy, họ đã xong phần đầu của cuộc thảo luận.
"Vậy sao ta có thể tấn công được chúng. Hay cụ thể hơn ta có nên coi Tgurneu nguy hiểm hơn không.?" Mora lên tiếng trước.
"Cargikk sẽ bảo vệ Majin, nhưng tôi nghĩ Tgurneu sẽ tấn công chúng ta. Tuy vậy, việc hắn làm gì và như thế nào thì tôi chịu."
"Tôi nghĩ khó có khả năng Tgurneu sẽ tự mình tấn công chúng ta."Adlet nói.
"Tôi đồng ý. Nếu hắn bị hạ thì 40% lũ Kyoma sẽ mất kiểm soát. Và tôi nghĩ một số chúng sẽ về theo phe Cargikk. Và có vẻ Tgurneu sẽ không đích thân ra trận."
"Tôi có câu hỏi. Chuyện gì sẽ xảy ra với Kyoma nếu chúng mất kiểm soát hay Tgurneu bị chết." Mora hỏi
"Đám Kyoma chủ yếu liên kết với nhau bằng một mối ràng buộc vô hình nào đó. Nếu Tgurneu chết thì Kyoma sẽ cảm nhận được ngay lập tức. Chắc chỉ vài giây thôi thì cả lũ sẽ hoảng loạn."
"Thế cô cũng cảm nhận được nó à, Fremy?"
"…Chắc vậy," Fremy lảng tránh ánh mắt rồi nói.
"Tôi hiểu… Hmm, vậy ra Tgurneu huh?" Adlet cân nhắc lại tình hình. Mora có vẻ tò mò hơi quá về Tgurneu, mặc dù không giống như cậu và Fremy, cô không hề có mâu thuẫn cá nhân gì với hắn ta.
"Hắn ta sẽ dùng tới kẻ thứ bảy và hẳn là sẽ đặt bẫy chờ chúng ta, nyan."
Trọng tâm cuộc trò chuyện nhanh chóng thay đổi và Adlet cũng quên đi mối hiềm nghi nho nhỏ của mình.
"Có lẽ vậy. Câu hỏi đặt ra ở đây là: hắn ta sẽ làm gì?"
Chamo liền dơ tay lên. "Này, này Chamo vừa nảy ra ý tưởng này hay lắm."
"Tôi thì không nghĩ đó sẽ là ý hay đâu," Fremy lạnh lùng đáp.
Nhưng Chamo mặc kệ cô ấy. "Không có dấu ấn Lục hoa, người bình thường không sống trong Wailing Demon Territory."
Những người sở hữu dấu ấn Lục hoa sẽ được nó thanh lọc khí độc trong không khí ở Lãnh địa Wailing Demon Territory, đây là kiến thức phổ thông.
"Có sáu người ở đây. Và chúng ta đều sống tốt. Vậy nói cách khác, không phải chúng ta đều sở hữu dấu ấn thật sao? Vậy nên kẻ thứ bảy chính là Kyoma, tức là Fremy."
"Biết ngay mà," Fremy thở dài và nói. "Dù những người không có dấu ấn vẫn có thể sống tốt trong Lãnh địa Ma quỷ Than khóc. Ở bên Tgurneu có một loại Kyoma đẻ ra những con kí sinh trùng đặc thù, loại trùng này một khi xâm nhập vào cơ thể người thì sẽ giúp họ miễn nhiễm với chất độc trong Lãnh địa Wailing Demon Territory."
"Cô có bằng chứng không?"
"Ở trung tâm Wailing Demon Territory có một nơi được gọi là Rất Cropping Plain. " Nói đoạn, Fremy nhìn sang chỗ Adlet. "Tgurneu đã tập hợp nô lệ nhân loại tại đó, nhưng mục đích là gì thì tôi không biết. Adlet, người làng cậu chắc đang ở đó."
Chân nhanh hơn não, Adlet đứng bật dậy. Quê nhà bị tàn phá ngày nào, cũng như những dân làng bị bắt đi, tất cả xuất hiện trong tâm trí cậu.
"Những nô lệ đó… họ sao rồi?"
"Tôi không biết. Tôi chưa từng tới đó."
"Cô không biết gì ư? Xin hãy kể cho tôi đi, một chút thông tin thôi cũng được," Adlet lao tới chỗ cô, nhưng Mora bước tới chắn giữa vào giữa hai người họ và nhìn cậu bằng ánh mắt trách móc.
"Tôi biết cậu đang lo lắng, nhưng hiện giờ chúng ta phải tập trung hạ Majin trước. Nếu không hạ được Majin thì cũng chẳng thể nào đưa họ trở về thế giới con người."
'Cô ấy nói đúng, Adler nghĩ, toàn thân cậu nảy dựng hết cả lên.
Chamo nghiêng đầu sang bên. "Adlet, có chuyện gì đã xảy ra à?"
Nhưng Adlet không trả lời, cậu đột nhiên đẩy Chamo ra chỗ khác. Fremy cũng lộn ngược trỏ lại rồi đứng dậy rút súng ra. Còn Hans thì chống cả hai tay và hai chân xuống đất, cong lưng lên hoá thành tư thế của một con mèo.
Sau đó, ngay chỗ mà Chamo vừa đứng khi nãy, mặt đất phồng lên rồi nổ tung và tận thành mây khói. Từ trong làn khói, một tên Kyoma nhảy ra.
"Xin chào," thanh âm phát ra the thé và khàn khàn. Ấy vậy mà lúc Adlet nghe thấy, trái tim cậu vừa chỉ vừa mới đập chậm trở lại giờ lại đập dồn dập trong ngực.
"Cậu nói cái gì vậy? Cậu không nên tới đó đâu. Ý tôi là, đám nô lệ đó chỉ là đám sâu kiến thôi mà, quan tâm làm chi?"
"Tgurneu!" Adlet hét lên. Cậu sôi máu và cũng vô cùng giận dữ. Tgurneu, kẻ đã hằn sâu trong tâm trí cậu, kẻ đã khiến cậu không biết bao nhiêu lần gặp ác mộng… Hắn giờ đang ở ngay trước mắt Adlet.
"Cậu nên để tâm tới ta thì hơn." Tgurneu đối mặt Adlet và giang tay ra, cứ như muốn nói 'nhào vô đây' vậy.
Và rồi, nhanh như cắt, Adlet rút bốn thanh phi tiêu ra. Rồi cậu nhảy về phía Tgurneu, ném hai mũi phi tiêu tẩm độc gây đau đớn về phía mắt của Tgurneu, hai mũi gây tê liệt còn lại thì ném về phía khuỷu tay hắn.
'Mọi chuyện sẽ kết thúc trong nháy mắt thôi, Adlet nghĩ. Cơn ác mộng suốt tám năm qua sẽ kết thúc ngay lúc này
Tuy nhiên, bốn mũi phi tiêu không có nhê gì. Hắn ta kéo dãn tay ra gấp vài lần và quật vào Adlet. Do Adlet vẫn còn đang trên không nên cậu không thể né được. Cậu chỉ có thể rút kịp kiếm ra và đỡ lấy, nhưng dư chấn vẫn văng cậu bay ra sau và ngã nhào xuống đất.
"Cẩn thận!"
Mora lao tới tấn công Tgurneu từ bên hông. Cùng lúc đó, Hans chạy tới và nhắm vào chân của Tgurneu. Fremy bắn thẳng vào mặt Tgurneu còn từ đằng sau, Goldof phóng tới, cây giáo vẫn giữ chặt dưới nách.
"Đỡ này nyan!" Hans hét lên.
Adlet ngã xuống đất nhìn trận chiến nổ ra. Một trong những cánh tay của Tgurneu bắt chọn nắm đấm thép của Mora và hấp thu hết lực đánh. Rồi hắn nhấc một chân lên, né thanh kiếm của Hans và không dừng lại ở đó hắn đá thẳng vào mặt anh. Rồi hắn vươn tay còn lại ra, đánh và Goldof không cho cậu lao tới. Còn viên đạn của Fremy thì bị hắn dùng răng cắn lấy.
"Quả nhiên, xém tí nữa thì," Tgurneu nói.
Mọi người ngay lập tức lùi xa khỏi Tgurneu. Thế quái nào, Adlet nghĩ. Hắn có thể chặn được đòn tấn công của bốn người một lúc.
"Các người có lường trước được tình huống này không đây? Dù có dùng chiến thuật gì ta cũng có thể giết chết cả lũ. Ta có thể dùng kẻ thứ bảy để ám sát các người, hoặc là dùng kẻ thứ bảy dẫn các người vào bẫy. Chà, tình huống của các cô cậu về cơ bản là vậy đó."
Tgurneu vươn tay ra, nhưng không hề có một kẽ hở nào trong thủ thế. Adlet đứng dậy và cầm kiếm sẵn sàng, nhưng cậu không thể cử động.
"Vậy các người thấy tình hình lúc này thế nào? Nếu không có chiến thuật cụ thể nào thì bọn ngươi sẽ bị tiêu diệt khi tới tấn công ta đấy." Tgurneu cười và lao về phía Adlet.