IV Hơn cả tình bạn – Sena
Hôm trước , sau khi rời đi tiệm của Rhonya, tôi quyết định ghé tiệm sách trước khi về nhà.
Thể lực của tôi không bằng Shize và những người khác, vì vậy ngày off của tôi nhiều hơn. Tôi sẽ được nghỉ cả đêm nay và nguyên ngày mai, nên tôi muốn dành thời gian để chậm rãi đọc sách. Bước vào tiệm sách, tất cả khách hàng trong tiệm đều mang vẻ mặt kinh hãi. Tất cả đều vội vã rời đi để tránh tôi. Việc này thường xuyên xảy ra, nên tôi không quan tâm lắm. Rhonya có lẽ là người duy nhất trong thị trấn này thật lòng chào đón thú nhân chúng tôi.
Tôi chạm mắt với chủ tiệm sách, ông ta trông như bị dọa đến bay mất hồn vía. Tuy nhiên, tôi sẽ không bị đuổi ra khỏi đây, nên tôi chậm rãi đi xung quanh cửa tiệm xem có cuốn sách nào thú vị không.
Sau đó, tôi tìm thấy một tựa sách thú vị nằm trên kệ dành cho sách mới. Cầm cuốn sách lên, lật vài trang đầu tiên, và nó có sức hút kỳ lạ đối với tôi. Tôi không chờ được muốn biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, tôi ngay lập tức thanh toán rồi phóng nhanh về nhà.
Em trai tôi, Seth, kinh ngạc khi thấy tôi nằm dài trên ghế lúc nó về đến nhà. Tôi không thèm để ý đến phản ứng của nó và tiếp tục đọc sách. Được một lúc, Seth pha cho tôi một tách trà. Đóng sách lại, tôi cảm ơn nó rồi đưa tách trà lên môi. Tôi đang nghĩ đến việc chia sẻ suy nghĩ của mình về cuốn sách thú vị với thằng em, nhưng tôi loại bỏ suy nghĩ này ngay lập tức. Seth cũng giống như mấy gã trong đội Demi Merc, không hề có hứng thú đọc sách. Nhưng tôi muốn chia sẽ cuốn sách này với ai đó.
Nghĩ đến đó, khuôn mặt của một cô gái hiện ra trong đầu tôi.
Là người bạn mới của tôi, Rhonya.
Nếu là em ấy, tôi chắc chắn chúng tôi có thể thỏa thích thảo luận cuốn sách này.
Câu chuyện này có hương vị của sự cách tân, tôi nghĩ em ấy có thể sẽ thích nó. Khi ý nghĩ đó lướt qua, tôi bắt đầu cảm thấy bồn chồn .
Nếu được, tôi muốn đến chỗ của Rhonya ngay buổi sáng. Nhưng trên thực tế, vì buổi sáng có rất nhiều khách đến, sự hiện diện của tôi sẽ gây ảnh hưởng đến việc kinh doanh của em ấy. Tôi quyết định sẽ đến lúc không có khách như thường ngày. Tôi mở sách ra và tiếp tục đọc.
---
Ngày hôm sau.
Trên đường đến tiệm coffee của Rhonya, tôi ghé qua tiệm sách. Tôi muốn đưa cho em ấy cuốn sách này. Có thể em ấy sẽ không thích, nhưng tôi chỉ muốn tặng em ấy một cuốn sách mà tôi thích như một món quà.
Đúng lúc khi tôi đến tiệm coffee, bên trong không còn ai khác. Tôi lao qua cửa và đưa cuốn sách cho em ấy mà không chào hỏi gì. Rhonya mỉm cười chào tôi như thường ngày. Em ấy cố gắng làm tôi bình tĩnh lại trong lúc em ấy chuẩn bị đồ uống, cuối cùng chúng tôi cùng mở cuốn sách ra.
Em ấy thích chứ?
Tim tôi đập liên hồi chờ đợi câu trả lời của em.
Đôi mắt tôi dán chặt vào cuốn sách, ngồi kế bên em tôi luôn vô thức thẳng lưng. Từ cách mà em ấy nhìn vào cuốn sách, tôi chắc rằng em ấy cũng thích nó.
Ấn tượng của em ấy về cuốn sách sau khi đọc chương đầu tiên cơ bản là giống tôi. Chúa ơi. Tôi thấy rất hạnh phúc và vui sướng. Tôi muốn được chơi đùa với Rhonya, và tôi đặt đuôi của mình lên đùi của em ấy.
Tôi rất vui vì mình đã tặng cuốn sách này cho Rhonya.
…Ngẫm lại, đây có thể là lần đầu tôi muốn tặng một món quà cho ai đó.
Cảm giác này rất lạ.
Cảm giác này là sao?
Trước khi tôi tìm ra câu trả lời, thì Ryuse và mọi người đã đến. Thật lòng, tôi thấy có chút thất vọng. Tôi có cảm giác mình sẽ tìm ra được câu trả lời, nếu có thêm chút thời gian nữa. Và tôi muốn có nhiều thời như thế này, lúc mà chỉ có hai chúng tôi. Lần đầu tiên tôi nhận thấy mình có cảm giác như vậy. Không hiểu sao tôi lại thấy tim mình nhói lên. Mặc dù tôi vẫn chưa biết tên của cảm xúc này, nhưng tôi biết nó rất quan trọng với tôi.