Người hầu đang làm việc trong biệt thự run sợ khi thấy Hilise bước vào dinh thự.
Những người đã từng đối xử với Hilse như thể cô ấy là “Vô hình” cách đây một tuần trước giờ đang lo lắng chăm chú nhìn cô ấy.
Cô ấy chưa bao giờ cố tình phô trương sức mạnh của mình, nhưng cô ấy không ngần ngại làm điều đó khi cần thiết. Giờ đây, mọi người ở Inoaden đều biết rằng sức mạnh của cô ấy đã thức tỉnh.
Ngoài ra, tâm trạng xung quanh Hilise đã thay đổi đáng kể kể từ đó từ hành động, giọng nói và ánh mắt của cô ấy đều thay đổi như thể cô ấy đang biến thành người khác.
Bây giờ, Hilise không phải là người mà họ có thể phớt lờ như trước nữa.
Và dù họ có quan tâm hay không, Hilise vẫn chỉ quay về phòng mà không để ý đến họ.
Ánh nắng vàng tràn vào từ các ô cửa sổ ngoài hành lang.
[“Chắc chắn là không một ai ở gia tộc Inoaden có thể tạo ra những bông hồng tuyệt đẹp như em.” ]
Đột nhiên, khuôn mặt người đàn ông mà cô nhìn thấy trong vườn lúc nãy lướt qua như một dư ảnh. Giọng nói ngọt ngào ấy như văng vẳng bên tai cô.
[“Thật vinh dự khi được diện kiến tân chủ nhân của những bông hồng,tiểu thư Hilise.” ]
Trong cuộc sống lặp đi lặp lại của mình, Christian Parvenon luôn là người đầu tiên biết về sự thức tỉnh của Hilise.
Không thay đổi gì so với các kiếp trước.
Bởi vì anh ta đang ở một vị trí rất thuận lợi với tư cách là hôn phu của Gabrielle.
Ngay cả khi không làm bất cứ điều gì, anh ấy vẫn luôn dễ dàng chiếm được sự ưu ái của mọi người bằng sự quyến rũ độc đáo của mình.
Christian là một người đàn ông có vẻ có mật ngọt hay hương hoa thơm quyến rũ.
Vẻ ngoài điêu khắc của anh ấy rất nổi bật và đẹp đẽ, và những hành động của anh ấy luôn toát lên vẻ sang trọng và tinh tế.
Tuy nhiên, dù có vẻ ngoài như thế nào, bạn cũng không nên bị đánh lừa bởi vẻ ngoài vô hại của anh ấy.
Ngay từ đầu, việc Christian đính hôn với Gabrielle là một quyết định hoàn toàn hợp lý.
Ở họ không tồn tại thứ gọi là tình yêu.
Anh ấy đã đưa ra một lựa chọn cực kỳ hợp lý khi là người kế vị của gia tộc Parvenon.
Trên thực tế thì người con trai cả, Ricardo, người được xác nhận là người kế vị năng lực hoa hồng tiếp theo ở Inoaden.
Hilise không có mái tóc đỏ mềm mại khiến người ta không thể tin được rằng cô ấy thừa hưởng dòng máu của Inoaden hơn bất kỳ ai khác. Ngoài ra, cô còn mang trong mình sự căm ghét của Diego và Ricardo, những người có quyền lực trên thực tế ở Inoaden.
Vì vậy, Christian đã chọn Gabrielle, người mà họ vô cùng yêu mến, ngay cả khi cô không sở hữu dòng máu của Inoaden.
Ricardo dù sao cũng sẽ là người nối dõi tông đường cho bông hồng tiếp theo, nên người ta tính toán rằng có mối quan hệ với Gabrielle hơn là Hilise sẽ có lợi hơn cho mối quan hệ khăng khít của hai gia tộc. Ban đầu, bốn thế hệ kế thừa dòng máu cổ xưa có sự đoàn kết hữu cơ với nhau. Inoaden, Calicia, Verjet và Parbenon. Trong số những gia đình đó, ‘Parbenon’ được gọi là ‘Gia tộc mùa đông’ hay ‘Gia tộc băng giá.’
Cũng giống như những thành viên của gia tộc Inoaden tạo ra hoa mỗi khi họ sử dụng khả năng của mình, những người mang dòng máu của Parvenon đóng băng trắng xóa mọi thứ xung quanh.
Tuy nhiên, khả năng của Parvenons đã yếu đi, và giờ nó đang trong tình trạng chỉ được truyền lại cho những người trực hệ.
Chỉ sau khi sức mạnh của cô ấy phát triển Christian mới đột nhiên quan tâm cô ấy.
Vì vậy, có thể nhận thấy rõ ràng mục đích của anh ta.
Hilise di chuyển tầm mắt của mình về phía cửa sổ.
Những chiếc lá nhuốm màu nắng vàng trông như những viên ngọc treo trên cành. Mỗi khi gió mát thổi qua, cảnh vật trước mặt như sáng ngời lên.
Đã lâu lắm rồi, trái tim cô lại loạn nhịp mỗi khi cô nhìn thấy nụ cười của anh đối với cô…
Nhưng bây giờ cô ấy không còn cảm nhận điều đó nữa.
Hilise tiếp tục bước đi sau khi dừng lại trước cửa sổ một lúc.
Cô ấy đi về phía phòng của mình với tâm trạng khó chịu.
Hilise vẫn không bao giờ nhìn lại.
Diego, người đã nghe về những gì đã xảy ra ở Inoaden trong ngày hôm nay, đã vô cùng ngạc nhiên và bất mãn với Gabrielle.
Ông ta đã nhận ra ai là kẻ đã đưa Christian vào dinh thự.
Thông tin về năng lực của Hilise được cho là tuyệt mật.
Nếu thông tin lan ra xung quanh, các gia tộc khác, đặc biệt là dòng máu cổ đại sẽ phản ứng như thế nào.
Nếu họ công nhận Hilise là người kế nhiệm thay vì Ricardo, đây sẽ là một vấn đề rắc rối.
Gabrielle cố gắng đánh lừa Diego như thường lệ, nhưng sau khi phản bội lại sự mong đợi của ông, cô đã khóc sau khi bị cấm túc ở trong phòng của mình.
Cô đã bị sốc trước hành động của Christian.
Vì vậy, cô nghĩ nếu cô nói với cha mình, ông sẽ ở bên và an ủi cô.
Gabrielle khóc nức nở đến nỗi Diego đã sớm an ủi cô.
Nhưng Diego chắc chắn không biết phải làm gì trong phòng của mình.
Những ngày này, anh không thể ngủ ngon vào ban đêm khi tìm kiếm tài liệu.
Anh ta đang cố gắng tìm cách chuyển giao khả năng cho người khác nếu sức mạnh của người kế nhiệm đã bắt đầu nở rộ.
Sau khi xoa dịu Gabrielle, Diego bước vào văn phòng và chạm vào vầng trán căng cứng của anh.
Khi biết tin Hilise tỉnh lại, anh không biết mình sẽ có thái độ như thế nào.
Sự thay đổi mà Christian đã thực hiện ngày hôm nay là rất rõ ràng, nhưng chỉ điều đó là không đủ để nắm bắt hết nội tâm của Parvenons.
Hiện tại, Diego đang suy nghĩ vô điều kiện về việc giữ cho Hilise thức tỉnh cho đến khi anh tìm ra cách chuyển giao quyền lực cho Ricardo.
Khi cơn đau đầu nhức nhối, cảnh tượng vài ngày trước lại chợt hiện ra trong đầu anh.
[“Nếu những gì xảy ra với tôi ngày hôm qua là thức tỉnh năng lực thì tôi sẽ ổn. Nếu không, tôi sẽ chết hoặc bị thương ”.]
Vạt áo trắng lặng lẽ lay động từ khung cửa sổ.
Một nụ cười xa xăm lan tỏa giữa làn tóc dài tung bay trong gió.
[“Vậy cha chọn cái nào đây?”]
Ngay sau đó, bóng dáng mảnh mai trong nháy mắt biến mất khỏi tầm mắt, như đắm chìm trong ánh sáng.
Những tấm rèm mỏng tung bay quanh khung cửa sổ trống trải khiến anh có cảm giác như một cơn bão đang hoành hành trước mặt mình vào lúc đó.
“Ha…”
Diego nhắm mắt lại. Cơn đau đầu dữ dội hơn trước đó.
Vào ngày hôm đó, cơ thể của Diego cứng như đá, chỉ đứng đó một lúc. Tuy nhiên, cái chân nặng nề của anh ta di chuyển như thể bị một thứ gì đó đẩy vào.
Bước đi về phía cửa sổ nặng khủng khiếp, vì anh ta dường như đang đè nặng lên mắt cá chân của mình.
Khi đó anh đang nghĩ gì, Diego thậm chí còn không biết chính mình.
Anh cảm thấy xúc động gì khi nhìn thấy Hilise nằm trên luống hoa hồng nở rộ khắp nơi.
Diego đã không bao giờ đến thăm Hilise kể từ đó.
Đột nhiên, hình ảnh đôi mắt cô nhìn anh chằm chằm hiện lên trong tâm trí anh.
Đôi mắt vàng ngây thơ ấy đã khô héo không còn chút ấm áp nào.
Và những lời cô nói, nhìn thẳng vào mắt anh.
[“Ông chưa bao giờ hoàn thành nghĩa vụ của một người cha từ trước tới giờ. Tôi nghĩ chính ông cũng biết điều đó”.]
Diego lắc đầu, cố gắng rũ bỏ những hình ảnh đang lởn vởn trong đầu.
Còn bây giờ…Ông cần phải tìm cách chuyển giao năng lực cho Ricardo bằng mọi giá.
Đó là điều duy nhất ông nên quan tâm lúc này.
“Anh nghe những người hầu nói em đã tấn công Gabrielle?”
Tối hôm đó, Ricardo tới tìm Hilise.
Vào thời điểm đó, Hilise đang nhìn chằm chằm vào ánh hoàng hôn trải dài ngoài cửa sổ của cô.
Ricardo nhìn cô ngồi bên cửa sổ và nghiến răng.
Nhưng ngay sau đó, đôi mắt lạnh lùng của anh đã đóng băng đối với Hilise.
“Vậy sao? Tôi không nhớ mình đã làm điều như vậy.”
Hilise trả lời ngắn gọn bằng một giọng đều đều.
“Em đang muốn phủ nhận điều đó dù có ít nhất nhân chứng đã ở đó?”
Ngay sau khi Ricardo trở về nhà, Gabrielle lại khóc và bày tỏ sự bất bình cũng như hối hận với anh.
May mắn thay, những gì anh nghe được là cú sốc mà Gabrielle nhận được từ các sự kiện ban ngày, chứ không phải là cô tiết lộ tin tức về sự thức tỉnh của Hilise.
Sau khi bị sốc trước sự thay đổi thái độ đột ngột của vợ sắp cưới và bị bố mắng mỏ, Ricardo càng bất ngờ hơn khi cô bị Hilise tấn công và rơi từ trên cao xuống.
Hơn nữa,vì cơ thể run rẩy sợ hãi của Gabrielle mà kết cục đã hướng Ricardo đi tới phòng của Hilise.
Đôi mắt không lay chuyển của Hilise lặng lẽ nhìn vào khuôn mặt lạnh giá của Ricardo.
Dù vậy, anh vẫn không thể chịu đựng được tất cả những yếu tố khiến cho đôi mắt của Gabrielle rơi lệ.
“Tôi nghĩ tiêu chuẩn của tôi và anh có chút khác nhau.”
Không lâu sau, một giọng nói vô cảm phát ra từ đôi môi nhỏ của Hilise.
“Đối với tôi, tấn công có nghĩa là như này.”
Ngay lúc đó, một luồng năng lượng sắc bén lao về phía Ricardo, như thể cố nuốt chửng anh.