Chương 49: bắt cóc
『Đã xảy ra chuyện gì vậy?』(Roland)
Trong khi đang ăn tối cùng mọi người, Roland và Francette liền đi ra khỏi phòng
Emil và Bell đang quanh quẩn phía trước phòng của Kaoru
『Ah, không có gì , chả là Kaoru-sama …, ah không ý thần là Kaoru chẳng hề đáp lại cho dù chúng thần đã cố gắng gõ cửa nhiều lần rồi…』(Emil)
Emil nhanh chóng chỉnh lai lỗi sai trong cách nói của bản thân bởi vì việc gọi Kaoru với từ “-sama” là điều bị cấm , tuy là vậy nhưng hiện lúc này cô ấy cũng đâu có ở đây nên việc lỡ gọi chắ cũng chả sao đâu nhỉ
『Phải chăng là cô ấy ngủ quá say giấc ?
Hay là cô ấy đang ở trong nhà vệ sinh?
Hoặc cũng có lẽ là cô ấy đã xuống tầng một và đã ăn rồi?
Chà thôi thì , … cứ đi xuống , đi đã.』(Roland)
Cả ba người còn lại theo sau Roland và cả nhóm cùng bước xuống lầu bởi vì họ không có chìa khóa, nên họ không thể bỗng nhiên phá cửa mà xông vào được .
『Ông có nhìn thấy cô ấy không ?』(Roland)
Khi Roland xuống tầng một, anh ta liền hỏi chủ nhà trọ và nữ tiếp tân ngay lập tức trả lời
(T.N: chủ nhà trọ và tiếp tân là hai người khác nhau, Roland hỏi chủ nhà trọ nhưng nử tiếp tân nghe thấy và trả lời)
『Ah , cô bé tóc đen à?
Sau khi lấy phòng, cô ấy đã rời đi ngay lấp tức』(Nữ tiếp tân)
『『『『Eeeee!?』』』』(Roland + Francette + Emil + Bell)
Liệu có một nơi nào đó mà cô ấy muốn đến chăng, cớ mà chắc sẽ không có vấn đề gì đối với Kaoru bởi vì cô ấy có tiền mà
Ngay cả khi cô ấy ra ngoài để đi dạo, cô chắn chắn sẽ quay lại ngay khi đến giờ ăn tối
Chà biết sao được tính cách cô ấy vẫn luôn kì lạ như vậy , và dĩ nhiên là mọi người đều biết
Có nghĩa là… nếu cô ấy không hề quay lại đúng thời đểm dự kiến, thì có rắc rối đã xảy ra rồi
『Chúng ta mau ra ngoài!』(Roland)
Roland nói vậy và đưa chìa khóa phòng cho tiếp tân, Emil cũng đồng thời theo sau
Nhóm phụ nữa cũng theo sau nhóm nam và phóng ta khỏi nhà trọ
****************************
À mà, giờ tôi nên làm gì bây giờ ta …
Chỗ này dường như là một căn phòng ẩn ở một tầng hầm nằm ở khu ổ chuột của thành phố
Có một góc ngay chỗ đó được tách ra để giấu đi mấy cái cũi
Mấy tên bắt cóc đã bắt cóc được bốn đứa trẻ, bao gồm cả tôi, có độ tuổi từ 5 đến 6 cho đến 10 tuổi
… tôi sẽ 20 tuổi lớn sớm thôi, đừng có đánh đồng tôi như mấy đứa trẻ đó nha!
Ah, ý tôi là, tôi đã quyết định cái ngày khi tôi đến thế giới này ngay từ đầu như là 《sinh nhật thứ 15》của tôi
Tôi cũng ăn mừng nó như là sinh nhật thường xuyên mỗi năm
Tất cả mọi thứ bởi mình tôi. (T_T)
(trans: như trans đây T_T)
Khi mà tôi mời mọi người, tôi sẽ bị hỏi về tuổi tác của mình, nên là tôi không mời bất kì ai khác đến sinh nhật của mình
À mà, nói đến đây được rồi
Tôi tự hỏi tôi bản thân mình nên làm gì bây giờ
Căn phòng ẩn này tuy nhỏ như được chia thành hai phần: một phần có một chiếc bàn khá lớn và 5 hay 6 cái ghế, một cái tủ gỗ và vài cái hộp gỗ
Và một phần căn phòng là một nhà ngục, một nửa được phân chia bởi một cái lưới gỗ…
Chỉ có một cái bàn nhỏ và một cái ghế nhỏ
Bên trong căn phòng, trong điều kiện của chúng tôi, là những tù nhân, lại còn có thêm một kẻ đứng canh gác với độ tuổi rơi vào khoảng 20 ngồi một mình trên ghế đang canh chừng
Nhưng trước đó…
『Uoo …』(Loli)
Chà, cô bé kia có lẽ đã bị đối xử thô bạo khi mà cô bé bị bắt
Một bé loli khoảng 5 đến 6 tuổi, người dường như là trẻ nhất trong cả đám đang rển rỉ với sự đau đớn hiện rõ trong khi đang đặt tay lên vai trái mình đã được một lúc rồi
Không, đó là một bé loli dễ thương
Tôi không thể để một bé loli dễ thương thế này chịu đựng sự đau đớn đó mà không làm bất cứ điều gì được !
Không có sự phân biệt giới tính gì đâu nhá, ngay cả khi là một bé trai, tôi sẽ vẫn đối xử như thế với cậu bé. Thật mà!
À mà, vào lúc này đã…
『Kya!』(Loli)
Tôi để tay phải lên vai trái của bé loli nơi cô bé có vẻ là bị đau
… và chế tạo thuốc trị thương trong lòng bàn tay mình.
Trong khi đó, tay trái chỉ về phía tên đàn ông đang ngồi trước bên ngoài cái cũi
『Đau đớn ơi , hãy bay đi !』(Kaoru)
『Gy~a!』(tên đàn ông)
Và tên đàn ông đứng lên la hét
『Bay đi!』(Kaoru)
『Gy~a!』(tên đàn ông)
『Bay đi!』(Kaoru)
『Gy~a!』(tên đàn ông)
Tên đàn ông đứng dậy khỏi ghế, hắn nhìn tôi với đôi mắt đỏ ngầu và hét lên
『Con nhãi kia, mày đã làm gì?』(tên đàn ông)
Fufufu, chắn hắn ngạc nhiên lắm, hắn chắn hẳn là rất ngạc nhiên.
Tôi chỉ càn tạo ra và vảy một chút thuốc lên cơ thể hắn mà nó có tác dụng kích thích mạnh mẽ cơn đau.
『Eh?
Không , tôi có làm gì đâu.
Bởi vì đứa trẻ có vẻ đau đớn, nên tôi chữa cô bé thôi
Tôi chỉ đọc vài bùa phép đánh lạc hướng cô bé thô.
Thấy không, như vậy nè.
Cơn đau ơi cơn đau à, hãy biến đi!』(Kaoru)
『Guha~a! Dừng, dừng ngay lại ngay lập tức, hoặc tao sẽ khiến mày dừng lại…』(tên đàn ông)
Trong khi nói thế, gã đàn ông cầm thanh kiếm trong tay mình
Và tôi mỉm cười một cách lịch sự với hắn .
『Huh ? Liệu điều đó có ổn ko ?
Đã vậy, tôi còn có vài loại phép khác như là 《mũi kiếm ơi, mũi kiếm, bay đi nào!》…
Tuy nhiên, nếu tôi niệm lời nguyền đó, có lẽ sẽ có người bị mũi kiếm đâm phải đó …』(Kaoru)
『Gy~~~~~~~ gyaaaaaaaa』(tên đàn ông)
Ah, hắn chạy mất tiêu rồi
『Không còn đau nữa…』(Loli)
Cô bé nhìn vào mặt tôi với khuôn mặt trống rỗng và nở một nụ cười
Đúng đúng rồi, một nụ cười là thứ tuyệt vời nhất với một cô bé loli dễ thương như thế này, phải không ?
『Chuyện quái gì đã diễn ra vậy!?』(thủ lĩnh)
Một gã đàn ông, người dường như là thủ lĩnh của đám bắt cóc, mở cửa
Hắn không phải từ một trong bốn đứa bắt tôi
Hắn rơi vào tầm khoảng 30 tuổi, một người bình thường với vẻ dáng vẻ tương đối nghiêm túc
À thì, ngay cả yakuza và tổ chức tội phạm ,
Đám dưới đáy thì nhìn thô kệch và bủn xỉn
Nhưng mấy tay cấp cao hơn thoạt nhìn có vẻ bình thường hơn
À mà, phải rồi. “Tôi ko chĩa súng của mình vào người bạn của vợ tui đâu,
Tôi không hề cắt ngón tay con gái của bạn mình
Tôi chẳng hề nhìn giống gangster chút nào cả”
Tuy nhiên, đôi mắt hắn trông rất nhạy bén
… Hãy thôi bàn về đôi mắt nhá.
Ừ thì, tôi cũng chẳng muốn bị nói về đôi mắt y như thế
Chỉ có mỗi gã thủ lĩnh đi vào căn phòng này
Dường như gã lính gác vừa mới nãy đây, nói rằng hắn quá sợ và không thể chịu nổi
『Eh?
Không , không có gì cả ạ
Anh đứng gác chỉ vừa mới ngủ được một lúc thôi
Bỗng nhiên, anh ta bật dậy như gặp phải ác mộng
Và sau đó anh ta nhảy ra khỏi phòng…』(Kaoru)
Tôi nắm hai tay lại một cách nhẹ nhàng và đưa nó lên về phía trước miệng mình như tôi cố gắng nói vậy
Cái này được gọi là
Điệu bộ sợ hãi của một người con gái bị bắt cóc
Tôi luôn muốn thử nó một lần
Dĩ nhiên, tôi sẽ không làm bộ dạng này khi có người quen ở gần rồi
Nếu có, hoặc là họ sẽ cảm thấy sợ hãi hay cười như điên
《Nó không phù hợp với cô đâu》hay là《nó thật là kinh tởm》là những câu mà tôi sẽ hứng chịu .
…Im đi! (Urusai wa!)
『Chết tiệt , lũ ngu đó, ngủ ngay trong khi làm nghĩa vụ và còn …』(thủ lĩnh)
Trong khi nói như vậy, gã thủ lĩnh rời khỏi phòng
Ừ phải rồi đấy , làm cái việc đó ở phòng khác đi, đừng có tự kỉ như vậy
『 Còn có ai bị đau chỗ nào không ?』(Kaoru)
Hai bé loli đang thoải mái nằm trong vòng tay tôi lắc đầu (trans: mỗi tay một bé loli hmm)
『Đừng có lo sẽ ổn thôi, bởi vì cứu viện sẽ tới sớm thôi』(Kaoru)
『… Cứu viện?』(Loli)
Một cô bé loli khoảng 10 tuổi hỏi lại trong khi nhìn vào tôi
『Đúng rồi, đúng rồi đấy, hãy cứ kiên nhẫn chờ đợi, cho tới lúc đó.
Vậy mấy đứa muốn chơi vài trò chơi không ?
Nó rất dễ để chơi, nên mấy đứa sẽ hiểu ngay thôi!』(Kaoru)
Nếu tôi muốn, thì rất dễ dàng trốn thoát hay là gọi giúp đỡ
Như dùng một vụ nổ để tấn công lũ bắt cóc. Nhưng nó sẽ khó kiểm soát với cả tôi cũng có thể sẽ gây ra một ít thiệt hại cho môi trường xung quanh
Tôi có thể tạo mấy vụ nổ như ở cuộc chiến hồi trước, một cột đám mây màu vàng, Roland và Francette sẽ sớm nhận ra thôi
Nhưng vẫn còn quá sớm để làm vậy
Bởi vì kẻ chủ mưu vẫn chưa xuất hiện
Lũ bắt cóc Bishoujo (các cô gái trẻ đẹp) …
Tôi sẽ không bỏ từ 《Bishoujo》ra ở đây và tôi không chấp nhận tên nào khác
Dù thế nào thì, tôi không nghĩ là《lũ bắt cóc Bishoujo》chỉ có 5 thằng đàn ông ở đây
Nếu bạn suy nghĩ nó một cách cẩn thận, 5 tên này có thể là bắt cóc mấy cô bé này
Nhưng làm thế nào để mà chúng có thể vận chuyển mấy cô bé bị bắt ra khỏi thị trấn pháo đài này cơ chứ?
Sẽ không có một thằng ngu nào dám đi mua mấy đứa bé bị bắt cóc ở cùng một thị trấn cả
Có lẽ bọn chúng có công ty
Chúng có lẽ là một thương nhân, một kẻ đầy quyền lực, một tổ chức tội ác,…
Đó là một nền tảng vững chắc như trong mấy bộ drama lịch sử
Không còn gì để nghi ngờ cả!