Potion tanomi de ikinobimasu!

chương 48 : thị trấn pháo đài serinas~

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chúng tôi rốt cuộc cũng đã đến được thị trấn pháo đài của Doriszate, Serinas.

Việc tiến vào thị trấn thực sự rất dễ dàng.

Chúng tôi chỉ cần xếp hàng rồi trình bày danh tính cũng như mục đích của chúng tôi khi đến Serinas.

Ah , không, ngay từ đầu, họ đã không thể xác định được danh tính và họ cũng muốn tránh khỏi nhiều rắc rối.

Vì vậy, họ chỉ kiểm tra thật chi tiết hàng hóa của thương nhân , những thứ phải chịu tiền thuế.

Và kiểm tra xem nếu như có ai nhìn trông giống với mấy tờ áp phích truy nã.

Vì vậy, tất nhiên, những người lính muốn tránh xúc phạm đến Roland, người rõ ràng đang tỏa ra hào quang của giới thượng lưu, nữ hiệp sĩ Francette, tôi –người trông như là Ojou-sama(Tiểu Thư ), và hai người hầu Emil và Bell.

『Đến từ Vương quốc Balmoa, Chúng tôi là người của Bá tước Adam. Nhằm mục đích học tập, em trai và em gái tôi đang du hành qua các quốc gia』(Roland)

Roland trình bày.

Lý do này là rất phổ biến ( bình thường/ chấp nhận được), đúng không?

Nó cũng đã giải thích chi lí do vì sao mà nhóm lại không có vệ binh hộ tống , và chỉ mang theo một ít tiền dù là một quý tộc cấp cao đến từ một quốc gia khác.

Về điều này thì, tôi đã cho Hector-kun và Yunis-chan một lọ thuốc trước đây, họ đã dùng nó để chữa bệnh cho người bà của mình .

Vậy nên tôi đã được cho phép sử dụng tên của gia đình họ , nhưng tất nhiên, tôi phải tránh gây ra những điều bất tiện không đáng có cho họ.

Nếu tôi chỉ sử dụng nó như thế này, thì chắc sẽ không có vấn đề gì cả.

Chà, chắc là sẽ không có chuyện gì sẽ xảy ra đâu.

Bên cạnh đó, Roland chỉ tuyên bố là 《người của Bá tước Adam》, chúng tôi đâu có nói rằng chúng tôi là thành viên của gia đình Adam.

Ngay cả một người hầu của gia đình Adam cũng có thể tự tuyên bố là《người của Bá tước Adam》.

Thì, hiểu theo một cách nào đó, nó kiểu như《Tôi đến từ sở cứu hỏa》

(T.N: Nhưng tôi đâu nhất thiết cần phải là lính cứu hỏa)

Và để chứng minh rằng tôi không nói dối, tôi đã lấy một con dấu của Bá tước Adam trước khi khởi hành.

Đổi lại, chúng tôi sẽ đi du hành qua các quốc gia và kể lại cho họ những câu chuyện khác nhau về chuyến phiêu lưu của mình như là một món quà lưu niệm.

Phải rồi , tôi đã chính thức được thuê bởi Bá tước Adam đấy.

Nên sẽ không phải là nói dối nếu như tuyên bố là《người của Bá tước Adam》đâu.

Yup.

『Ôi , đất nước đầu tiên, vậy đây là thị trấn nước ngoài đầu tiên mà tôi được đến thăm ư! 』(Kaoru)

Với câu nói đầy phấn khích của tôi sau khi đi qua cổng, mọi người xung quang đều nhìn chằm chằm vào chúng tôi.

Roland và Francette nở nụ cười gượng gạo khi nhìn tôi…

Nó ổn mà! Sự phấn khích nên được nói ra một cách trung thực!

Với cả , vì mọi người sẽ nghĩ tôi chỉ có 12 tuổi, nên sẽ không có vấn đề gì với việc này, phải không!

Và rồi , chúng tôi quyết định sẽ nghỉ ngơi tại một nhà trọ.

Tôi không muốn chọn một nhà trọ cao cấp, nhưng ba người chúng tôi là phụ nữ và sẽ không tự nhiên nếu chọn một nơi quá rẻ khi mà chúng tôi lại đang đóng giả làm quý tộc.

Phải lựa chọn một nơi phù hợp.

Cuối cùng, chúng tôi đã chọn nhà trọ này bằng việc nghe hỏi từ nhiều người. Từ vẻ ngoài thì nhà trọ này có vẻ tốt.

『Xin lỗi, liệu có còn phòng trống nữa không? Hai phòng đôi và một phong đơn…』(Kaoru)

Chà, tôi không thể chịu được chuyện ở cùng phòng với mấy cặp đôi uyên ương đâu!

『Ah , vâng ạ, chúng tôi hiện đang còn phòng!』(Chủ nhà trọ)

Chủ nhà trọ trả lời sau khi nhìn lướt qua 5 người chúng tôi, rồi cô ấy nhìn tôi bằng ánh mắt thông cảm.

...Uuu, cứ mặc kệ tôi đi!

Mặt trời vẫn còn trên cao.

Chúng tôi cũng có thể ăn uống và thu thập thông tin sau khi trời tối.

Vậy nên, ngay bây giờ, tôi sẽ đi lượn lờ xung quanh, đây là thị trấn của đất nước đầu tiên tôi đến thăm mà.

Roland và Fran, Emil và Bell sẽ ở chung một phòng.

Không, khi cắm trại, chúng tôi đều nằm ngủ với nhau.

Emil và Bell thì đã ở cạnh nhau ngay từ khi còn nhỏ.

Vậy nên, sẽ không có vấn đề gì nếu như họ ở chung một phòng.

Vậy nên tôi lẻn đi nhìn ngắm xung quanh thị trấn một mình đây.

…Thị trấn này không khác biệt là mấy so với mấy thị trấn khác.

Thì, chúng tôi vẫn chưa đi quá xa, chúng tôi chưa vượt biển, chúng tôi mới chỉ đi qua một số trạm kiểm tra tại biên giới.

Vì vậy các chủng động thực vật, ngôn ngữ, cũng như tục lệ đều gần như không thay đổi... Ngay từ đầu thì, thị trấn này cũng nằm gần biên giới Vương quốc Brancott mà.

Trong khi suy ngẫm, tôi nhìn xung quanh khung cảnh thị trấn, xác nhận lại những loại hàng hóa và giá cả của chúng.

Và khi tôi tiến vào một con đường vắng vẻ, hai người đàn ông xuất hiện từ phía trước và chặn tôi lại.

Quay đầu lại, cũng có hai người đàn ông ở phía sau.

Chúng đang cười, nhưng không phải một nụ cười bình thường mà là một nụ cười bỉ ổi.

Oh, vậy, đây không phải là mấy kẻ ngoài vòng pháp luật cứ lựa đại nạn nhân trên phố. Chúng có mục riêu rõ ràng, bắt cóc một đứa trẻ giàu có.

…Tôi nên làm gì đây nhở.

***Trong lồng***

Này. Tôi đâu phải là cái thể loại bánh bèo yếu đuối dễ dàng bị bắt cóc đâu, ý mấy người là gì ?

Chà, nếu như tôi chống cự, thì tôi vẫn sẽ bị bắt đi và còn bị thương nữa.

Nếu chúng lấy dao đâm tôi, hệ thống phòng thủ sẽ tự động kích hoạt, nhưng mà chỉ khi chúng đâm tôi thôi.

Ngay cả khi không dùng dao, chúng vẫn thể đè tôi xuống và tôi không thể kháng cự lại, vô dụng.

Chúng có thể bẻ tay hoặc đánh tôi, nó vẫn đau đấy, vẫn đau như thường luôn.

Cho đến bây giờ, tôi vẫn đau khi té ngã hay bị đứt tay, và hệ thống phòng thủ của Ceres không hề kích hoạt.

Hơn nữa, lỡ như suy đoán của tôi là trật lất thì sao?

Lỡ như nó không phải là 《hệ thống phòng thủ tự động hoàn hảo》lúc nào cũng được kích hoạt thì sao?

Lỡ như nó chỉ xảy ra khi mà Ceres vô tình thấy tôi thì sao?

Tôi không muốn đem mạng sống của mình ra để thử đâu!

Chà, mấy kẻ bắt cóc có vẻ không có ý định giết tôi.

Vậy nên tôi để yên cho chúng bắt .

Thì, vẫn còn có nhiều cơ hội để trốn thoát mà, vậy nên tôi đâu cần lo lắng.

Đúng vậy, tôi đếch cần phải lo lắng.

Nhưng cái vấn đề là...

『Uu, đau quá…』(Loli 1)

『Em muốn về nhà…』(Loli 2)

Tôi không phải người duy nhất bị bắt cóc.

Có vẻ chúng không quan tâm đến tôi cũng như danh tính của mấy bé loli bị chúng bắt nhỉ.

Vậy thì tại sao?

Nếu theo như vẻ ngoài, tôi vẫn là một bé loli 12 tuổi, một cô con gái của một thương gia giàu có hoặc một quý tộc cấp thấp.

Và tôi đang ở tại một nhà trọ trong thị trấn cùng với gia đình mình , điều đó có nghĩa là chúng tôi không có mối liên hệ với lãnh chúa nơi này (T/n: giới quý tộc thường quen biết lẫn nhau)

Tức là chúng không cần phải lo lắng về việc đối phó với lính canh. Và vì gia đình tôi không biết gì về thị trấn này. Ngay cả khi họ cố gắng tìm tôi, chúng vẫn có thể dễ dàng bỏ trốn.

Kết luận. Đây chỉ là một nhóm chuyên bắt cóc loli rất trung bình.

Bởi vì tất cả những người bị bắt cóc đều là loli.

Và, mấy bé đều rất dễ thương nữa.

Tuy tôi nói rằng chỉ có những loli dễ thương ở đây nhưng có vẻ như nó không đúng lắm, đối tượng bị bọn chúng nhắm đến có vẻ rộng hơn thế?

Bằng chứng là chúng vẫn bắt tôi, dù tôi có đôi mắt đáng sợ.

Yup.

Không, tôi không hề hài lòng đâu.

Tôi đã bị bắt cóc bởi một nhóm chuyên bắt cóc loli. Đúng rồi đấy! Tôi nói thật đấy.

Truyện Chữ Hay