Potion tanomi de ikinobimasu!

chương 23 : đại chiến !! cung điện hoàng gia vs thần điện

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

CHƯƠNG 23:

「Có phải thiên thần ở đây không?」 (Giám mục)

Đột nhiên, một giọng nói lớn vang lên ở cửa vào của công xưởng.

Kaoru không phải là một nhân viên bán hàng mà chỉ là người trợ giúp, và cô ấy không chính thức gọi mình bằng cái tên như vậy. Do đó, cô không quan tâm đến tiếng gọi và chuẩn bị bữa ăn trong nhà bếp.

Acyl cũng nghe thấy điều đó nhưng lờ nó đi. Cha anh cũng đã nói với anh, phải luôn lưu ý một điều rằng hãy tảng lờ đi bất cứ thứ gì ngoài việc liên lạc từ cung điện hoàng gia thông qua Nam tước Lyotal.

Và cuối cùng, người phải đối phó với vấn đề là Bard, chủ xưởng.

"Đây là…! Giám mục đền thờ đang làm gì ở đây vậy? Tôi có thể giúp gì cho ngài."

「Oh, Thiên thần có ở đây không!?」 (Giám mục)

「Một thiên thần?」 (Bard)

Bard hoàn toàn không biết một chút gì về hoàn cảnh hiện tại cả.

「Cô gái là thiên thần của nữ thần Celestine ấy!」 (Giám mục)

「À, không, tại sao những người vĩ đại như vậy lại ở đây trong xưởng của chúng tôi?」

Anh không thể tìm thấy bất cứ điều gì để đáp lại cả.

Đức Giám mục Perrier, sứ giả từ Tổng giám mục Sornie, cuối cùng cũng nhớ rằng người mà ông ta muốn gọi tên là “Kaoru” và hỏi về người đó.

「Ừm, nếu ngài tìm Kaoru, cô ấy ở phía sau, linh mục-sama ...」 (Bard)

Và khi Đức Giám mục chuẩn bị gặp Kaoru và Acyl đang ở phía sau công xưởng.

「Acyl, con có ở đây không?」 (Lyotal)

Nam tước Lyotal, đã cưỡi một chiếc xe ngựa từ cung điện hoàng gia đến.

「Hãy đi cùng với Kaoru, đến nhà Lyotal và gặp nhà vua vào lúc này 」 (Lyotal)

「Không, tôi sẽ chào đón cô ấy đến Đại Đền và gặp Tổng Giám mục」 (Perrier)

「Ông định nói rằng ông sẽ trì hoãn cuộc họp của nhà vua ư?」 (Lyotal)

「Ai luôn nói về việc để nhà thờ xử lý tôn giáo và hoàng gia xử lý chính trị mà không cản đường nhau hả!」 (Perrier)

「Đồ Tởm lợm …」(Lyotal)

「Vẫn không bằng chó cảnh của nhà vua đâu …」(Perrier)

Nó thật khủng khiếp.

Cả hai phe không bao giờ nên gần gũi với nhau.

「Ah… ồn quá」 (Kaoru)

Không thể chịu đựng được nữa, Kaoru tự xuất hiện.

「Oh, Kaoru!」(Lyotal)

「Thiên thần !!」 (Perrier)

「Nếu mấy người thực sự muốn, tôi sẽ gặp cả nhà vua và tổng giám mục cùng một lúc.

Mấy ông không có vấn đề gì với điều đó, phải không?

Ngoài ra, tôi không thích gặp gỡ ở một nơi riêng tư mà không có người khác. Bởi vì tôi không biết loại mưu kế nào mấy người sẽ chuẩn bị cho tôi.

Địa điểm đó phải là khu vực công cộng với sự quan sát và có mặt của bên thứ ba và không thuộc quyền kiểm soát của bất kỳ quyền lực hoặc phe phái nào.

Nếu mấy người có thể hoàn thành những điều kiện đó, tôi sẽ đồng ý cho cuộc gặp mặt . 」(Kaoru)

*** Vương quốc Balmor Gurua, quảng trường trung tâm ***

Nơi này nằm ở giữa thành phố, nếu bạn đi theo con đường chính về phía bên phải , sẽ thấy đó chính là Lâu đài Hoàng gia.

Ở phía đối diện là Đại Đền, và bạn có thể thấy bức tượng nữ thần Celestine ở phía trước lối vào cổng trước của nó.

Quảng trường trung tâm, thường đông đúc với khách du lịch, người đi bộ, quầy hàng của cửa hàng, v.v.,giờ đã bị bao trùm trong sự im lặng.

Nó không có nghĩa là bây giờ có ít người qua lại hơn.

Trên thực tế, số công dân đã tập hợp lại nhiều hơn bất kỳ sự kiện nào khác trong năm. Trong số đó thậm chí còn có quý tộc với những người hộ tống.

Tuy nhiên, mọi người không tạo ra mội tiếng động nào và đang lặng lẽ chờ đợi. Đó là sự im lặng của việc đến muộn.

Có một sân khấu với chiều cao khoảng vài mét, được dựng lên chỉ trong ngày hôm qua để khiến mọi người trên sân khấu có thể nhìn thấy từ toàn bộ quảng trường. Và trên sân khấu có vài bộ bàn ghế và chỗ ngồi được sắp xếp tạo thành một hình tam giác. Vâng, cho với ba phe quyền lực nhất ở đất nước này.

Sau một thời gian, hàng chục linh mục xuất hiện từ Đại đền. Và khi họ đến gần sân khấu, chỉ có ba người họ leo lên sân khấu và có chỗ ngồi. Phần còn lại sẽ chờ đợi dưới sân khấu.

Và sau một lúc, một chiếc xe ngựa tuyệt đẹp được bảo vệ bởi các hiệp sĩ hoàng gia xuất hiện từ lâu đài hoàng gia. Khi xe ngựa đến trước sân khấu, mọi người đi ra ngoài và leo lên trên nó.

Cũng giống như bên đền thờ, ba người duy nhất có chỗ ngồi trên sân khấu, và các lính canh chờ đợi bên dưới.

Ba người tham gia phía bên ngôi đền là: Đức Tổng Giám mục Sornier, giám mục Perrier, vu nữ Shera. Bà vẫn là một vu nữ, mặc dù Bà đã 60 tuổi rồi .

Ba người chủ chốt ở phe hoàng gia là: Vua Serge, anh trai Vua Roland, Thủ tướng Cornor (コ ル ノ ー: Koruno)

Hai bên của tam giác đã được lấp đầy, chỉ có một mặt cuối cùng. Và người đó giữ cả nhà vua và tổng giám mục phải chờ đợi.

Quảng trường đã rất căng thẳng.

「Ồ, tôi xin lỗi, tôi đến muộn!」 (Kaoru)

Cho đến khi bầu không khí căng thẳng bị phá vỡ bởi giọng nói của một cô gái bình thường xuất hiện trong đám đông.

***

Kaoru đã đưa ra điều kiện về cuộc họp như sau.

Đầu tiên: có một cuộc họp với cả hai bên hoàng gia và bên đền thờ cùng một lúc.

Thứ hai: nơi gặp gỡ không được chịu ảnh hưởng của bất kỳ quyền lực nào.

Thứ ba: cuộc họp sẽ được tổ chức trước mắt của một số người vô hạn định.

Và vị trí và phương pháp được Kaoru chỉ định cụ thể là một bảng câu hỏi mở tại quảng trường trung tâm.

Cả hai bên là cung điện Hoàng gia và đền thờ đều có ba tiếp viên, phía Kaoru chỉ có một Kaoru.

「Được rồi, chúng ta sẽ bắt đầu một câu hỏi và câu trả lời ngay tại đây và ngay bây giờ」 (Kaoru)

Cuộc thảo luận bắt đầu với phía Kaoru.

「Đầu tiên, mọi người muốn hỏi gì về tôi, tôi chỉ là một công dân thôi?」 (Kaoru)

「Không có gì cả đâu, nó rất là bình thường khi mời người, Thiên thần của nữ thần đến cung điện hoàng gia…」(P.M)

Thủ tướng Cornor trả lời với những gì ông nghĩ.

「À, nhưng tôi không phải là thiên thần, ngay cả khi ngài mời tôi đến cung điện hoàng gia, tôi chẳng có gì để nói với ngài hay bất cứ điều gì để làm cho ngài cả…」 (Kaoru)

「Huh…?」 (Cornor)

Thủ tướng Cornor ngây người ra.

「Ah, nhưng chẳng phải cô có phước lành từ nữ thần ...」 (P.M)

「Vậy ư ? Tôi không có nó… 」(Kaoru)

「………」(King)

Nhà vua không thể giữ bình được nữa.

「Nhưng theo điều tra, có những người được cứu bởi các phước lành của nữ thần trong số các công dân của vương quốc ...」 (Roland)

Anh trai nhà vua Roland hỏi.

「Ah, điều đó chỉ xảy ra nếu người được hỏi là một người có trái tim vĩ đại, và đã phải chịu đựng những đau khổ không lý do.

Đối với hoàng gia và tầng lớp quý tộc, những người nghiêm túc cai trị đất nước và lãnh thổ. Nó không đáng ngạc nhiên bởi vì nó là một vấn đề tất nhiên như là một nhân viên viên chính phủ. Họ thực sự có trái tim tuyệt vời mà sẵn sàng hy sinh cho người khác.

Đối với hiệp sĩ và người lính, ngay cả khi họ bị thương. Đó chỉ là kết quả của các nhiệm vụ bình thường như một hiệp sĩ hay một người lính, không phải 「không có lý do」

Cho nên họ vẫn không phải là người mà nữ thần muốn ban phước. Không có lý gì khi nhìn về hoàng tộc và quý tộc, và tôi đã không thể vào lâu đài ngay từ đầu.

Bởi vì tôi đã được nói rằng tôi cần phải để cho người gác cổng có được cơ thể của tôi để có thể được vào. Tôi đã thề với nữ thần rằng tôi sẽ không bao giờ vào lâu đài một lần nữa 」(Kaoru)

Một tràng thì thầm lớn xuất hiện giữa những người dân trước phát ngôn của Kaoru

(Ngươi dám yêu cầu thiên thần với cơ thể của cô ấy!) (Citizen)

(Thật là một điều đáng khinh! Lũ quý tộc đã nghĩ gì vậy!) (Công dân)

Bây giờ, hoàng gia không thể che giấu thông tin này nữa vì tất cả người dân đã nghe rồi

「Còn về Celes, cô ấy không thực sự quan tâm nhiều đến số phận của mỗi người đâu.

Ngoại trừ một số cá nhân mà cô ấy quan tâm hoặc trong trường hợp thiên tai mà đa số con người sẽ mất mạng.

… Nữ thần không quan tâm từng cá nhân đâu 」(Kaoru)

Với những lời của Kaoru, Roland trở nên im lặng.

Kaoru đang nói về ý nguyện của nữ thần và không ai có thể nói bất cứ điều gì về điều đó như vậy cả.

Trong khi đó, phía đền thờ vui mừng khi nghe lời tuyên bố của Kaoru 「sẽ không bao giờ vào lâu đài hoàng gia nữa」

「Vậy, đối với một thiên thần, ngài nên bằng mọi cách vào đền thờ của tôi!

Ngôi đền là nơi thờ phụng nữ thần. Nơi thích hợp nhất cho chuyến viếng thăm của thiên thần! 」(Sornier)

Tổng giảm mục tuyệt vọng xúi giục

「Không, tôi cũng không có ích gì trong đền…」 (Kaoru)

Đức Tổng Giám mục Sornier có một khuôn mặt trống rỗng.

Giám Perrier tuyệt vọng nói.

「Dù có bao nhiêu sự khác biệt trong giáo lý của các giáo phái của các quốc gia khác,

Không phải chúng ta cũng tôn thờ cùng một nữ thần Celestine?

Cũng giống như thiên thần đây , xin hãy đến với chúng tôi… 」(Perrier)

「À, nhưng tôi không phải là tín đồ Celestine」 (Kaoru)

「HAAAAAAAHHHHHHHH ...」 (Mọi người)

Một tiếng hét lớn phát ra từ quảng trường với phát ngôn của Kaoru.

「Ở đất nước của tôi, Chúa Trời sống trong mọi sự thứ.

Phước lành của rừng, phước lành của sông, phước lành của biển,…

Chúng ta có Đức tin và sùng bái cho mọi vị thần.

Nữ thần Celestine, cô gánh vác trách nhiệm của nhiều vị thần.

Cô ấy là một nữ thần tử tế, người tư vấn trực tiếp với ngoại hình của con người 」(Kaoru)

「Vậy thì, mối quan hệ giữa thiên thần và nữ thần Celestine ...」 (Perrier)

「Ồ, cô ấy chỉ là bạn của tôi thôi」 (Kaoru)

Với khuôn mặt vừa mới được chứng kiến một điều không thể tin được, tổng giám mục và giám mục đông cứng người với cái miệng mở ra.

Chỉ có vu nữ trông hơi ngượng ngùng.

「Ah, đúng vậy đấy, mọi người.

Mọi người gọi tôi là “thiên thần”, nhưng tôi không phải là thiên thần của Celestine. Bởi vì chúng tôi là những người bạn bình đẳng 」(Kaoru)

Hầu hết tất cả mọi người đều chết lặng, cả trên sân khấu và dưới sân khấu

Để đề phòng, Kaoru cảnh báo với các quý tộc và các bên liên quan đang lắng nghe bên ngoài sân khấu.

「Nhân tiện, ngay cả khi ông buộc tôi làm những việc trái với ý tôi, Celes sẽ không thể biến điều đó xảy ra.

Cô ấy sẽ tức giận và trừng phạt các người. Không chỉ các người, nhưng tất cả các thành viên trong nhóm, bao gồm tất cả các phe phái liên quan, vương quốc, tất cả các vùng lãnh thổ, tất cả các ngôi đền trong cả nước, và vân vân… Celes thực sự rất gắt đấy 」(Kaoru)

Quý tộc trở nên nhợt nhạt cũng như các quan chức đền thờ.

「Nếu ai đến và yêu cầu một cái gì đó từ tôi, mong muốn đó không bao giờ có thể được thực hiện tại thời điểm đó.

Bất kể lý do 「Ý chỉ của Nữ thần nên được tôn trọng và không được hỏi nó」

Thần sẽ tôn vinh mọi người bằng trái tim vĩ đại 」(Kaoru)

Trên sân khấu, tất cả mọi người ngoài vu nữ đều cảm thấy như thể linh hồn họ đã rơi ra khỏi miệng họ vậy.

Có vẻ như không có vấn đề gì, Kaoru nghĩ rằng cô ấy nên quay lại sớm…, vu nữ đã im lặng cho đến bây giờ bắt đầu đặt câu hỏi.

「Chà, Celestine-sama, Ngài ấy thế nào?」 (Shera)

Well, mình tự hỏi liệu cô ấy có đang thực sự cố gắng làm bạn với Celes không?

Từ góc độ tuổi tác, có khả năng cô ấy là một vu nữ kể từ lần cuối Celes ban ra lời sấm.

「Cô ấy đang làm hết sức mình rồi」 (Kaoru)

「Fu fu, vậy à ...」 (Shera)

Uhm thì , cô ấy cũng đã nói chuyện với Celes à?

Mình tự hỏi liệu mình có thể về nhà ngay bây giờ không đây.

Oh, một điều cuối cùng mà tôi đã tự hỏi.

「Ah, (Miko-san) thưa vu nữ, tôi có thể hỏi bà một điều không?」 (Kaoru)

「Vâng, hãy hỏi tôi bất cứ điều gì」 (Shera)

「Um ... bức tượng của Celes, tại sao phần ngực trở nên lộ liễu quá vậy?」 (Kaoru)

Trên sấn khấu, người cuối cùng cũng chết lặng

Truyện Chữ Hay