CHAPTER 22: Đền thờ
*** Đền thờ của vương quốc Balmour ***
Thực ra, nó chỉ đọc gọi ngắn gọn là “Đền”
Bởi vì chỉ có một vị thần duy nhất ở thế giới này, nữ thần Celestine
Không cần phải bận tâm tới việc người ta đặt tên cho ngôi đền này như thế nào bởi lẽ mọi người ở thế giới này chỉ thờ duy nhất một người đó là nữ thần Celestine.
Ngay cả khi chúng ta cố gắng phân biệt nó với các giáo phái của các quốc gia khác bằng sự khác biệt trong học thuyết, chúng ta sẽ chỉ gọi nó là “Nữ thần Chính thống”
Đức Tổng Giám mục Sornier (ソ ル ニ エ: Sorunie) là người có thứ hạng cao nhất trong Vương quốc này.
Bên dưới hắn ta, còn một vài giám mục khác, nhiều linh mục, linh mục trưởng, tu sĩ và vân vân.
Có một số người dưới quyền linh mục trưởng trong đền thờ của khu vực, và linh mục thường làm việc trong một ngôi đền lớn của vương quốc.
Không có sự phân biệt giữa nam và nữ tại các cấp bậc này.
Nhưng có những phụ nữ được gọi là " Vu nữ " (T.N: Miko) hoàn toàn tách biệt khỏi những người này.
" Vu nữ " không có nghĩa là "Cô dâu của Chúa" bởi vì thần của chúng ta là một nữ thần.
Nhưng nữ thần Celestine có hình dáng như một cô gái, và mọi người nghĩ rằng họ sẽ cần một cô gái để trò chuyện với nữ thần.
Các vu nữ đã liên lạc với nữ thần, ngay cả khi kết hôn hoặc già đi, tước hiệu của họ vẫn được giữ lại.
Cấp bậc cao hơn tổng giám mục là hồng y và giáo hoàng chỉ tồn tại ở Thánh Quốc Rueda. Đức Giáo Hoàng nắm quyền lực tuyệt đối trong đền thờ. Không giống như nhà vua, lời nói của ông có thể ảnh hưởng đến nhiều quốc gia.
Đối với đất nước không phải là Thánh quốc, bất cứ khi nào có điều gì đó xảy ra, họ sẽ phải cảnh giác xem liệu Thánh Quốc sẽ ban hành các chỉ dẫn mang tính tôn giáo dưới tên của Đức Giáo Hoàng hay không.
Nữ thần Celestine có mang hình dạng của một cô gái. Đôi khi, cô ấy xuất hiện để đưa ra một "Lời tiên tri" để thông báo cho con người về thảm họa trong vòng vài năm đến vài thập kỷ tới.
Nhưng trong hơn 50 năm qua, đã không có bất kỳ lời sấm và thảm họa lớn nào. Thế hệ mới của những người làm việc trong đền thờ đã không được trải nghiệm về sự xuất hiện của nữ thần.
Niềm tin của những người làm việc trong đền thờ bắt đầu mờ đi, họ sử dụng tên của nữ thần như một phương tiện để kiếm tiền, tham nhũng lan rộng.
Một viên chức đền thờ biết rằng nữ thần đã không xuất hiện trong hơn 50 năm qua, và rằng lời sấm được phát hành từ Đức Giáo Hoàng của Đế quốc Rueda đã được tạo ra bởi Đền thờ Vĩ đại của Đất Thánh mà không được phép.
Họ không thực sự tin vào Nữ thần, vì vậy họ không thực sự sợ hình phạt của Nữ thần. Họ thậm chí còn dám sử dụng hình phạt của Nữ thần để đe dọa mọi người.
Giám mục Sarazan. Hắn ta không bao giờ nhìn thấy sự kiện về nữ thần với đôi mắt của chính mình, và hắn leo lên cấp bậc này chỉ để có một cuộc sống phú quý.
Hình ảnh của nữ thần là một cô gái hiền lành cũng là một yếu tố khiến Sarazan nghĩ rằng "Nểu nữ thần là có thật, cô ấy sẽ không tức giận vì một thứ tầm thường nào đó đâu"
* Bishop Sarazan’s POV *
(Góc nhìn của Sarazan)
"Ngươi nói rằng có một thiên thần của nữ thần ư?" (Sarazan)
Đức Giám mục Sarazan vừa nhận được thông tin từ các quý tộc cấp dưới, đã lan truyền đến các linh mục khác và cuối cùng cũng đến được tai hắn.
“Vâng, có rất nhiều quý tộc đã chứng kiến một phép lạ …” (Linh mục?)
Điều này thật lố bịch. Trong quá khứ, nữ thần luôn đưa ra một lời sấm trực tiếp.
Cô chưa bao giờ đưa lời sấm thông qua một người trung gian như một thiên thần. Cô luôn đồng thời xuất hiện tại ngôi đền vĩ đại của mỗi quốc gia và nói nó trực tiếp với các nữ tu sĩ và linh mục.
Đã 53 năm kể từ lần cuối lời sấm được đưa ra rồi.
Có phải cô gái này đã sử dụng một chiêu trò nào đó thành công để được nhận vào trong một gia đình quý tộc…?
Không,.. đợi đã
Cho dù cô ấy có là một thiên thần thực sự hay không, nó không thực sự quan trọng.
Ngay cả khi cô ấy là giả, ta sẽ chỉ đổ lỗi cho cô ấy rằng cô ấy đã giả vờ là một thiên thần và lừa tất cả mọi người.
Ta cũng sẽ chỉ là nạn nhân đã bị lừa dối. Sẽ không có vấn đề gì cả.
Tôi có thể sử dụng cô ấy để kiếm được nhiều lợi nhuận cho riêng mình…
May mắn thay, tổng giám mục và các giám mục khác chưa biết gì về cô ấy.
Ta sẽ là người đầu tiên nói chuyện với cô gái đó và trở thành một người bảo hộ cho cô ấy. Ta có thể lấy được thông tin từ quý tộc bao gồm nơi ở của cô bé mà cung điện hoàng gia đã kiểm tra.
Trong cung điện hoàng gia cũng vậy, có rất nhiều người cũng lạm dụng đức tin với các việc khác sau tất cả.
“Gọi Linh mục Dorun cho ta” (Sarazan)
Đức Giám mục Sarazan ra lệnh cho linh mục Dorun sẵn sàng đi đón cô gái đó sau khi hắn ta nhận được các thông tin đó ngay lập tức.
* Kaoru’s POV*
Ngày hôm sau khi Kaoru ghé qua cổng lâu đài
Khi đang lau dọn phía trước lối vào của xưởng, một chiếc xe ngựa với vẻ ngoài đáng kinh ngạc đi đến.
Và người ngồi ở trong nó mở cửa số ra và bắt đầu hỏi từ bên trong ...
“Đây có phải là xưởng Maiyaru không?” (Dorun)
(Oh, mình bắt đầu có một linh cảm không lành ...) (Kaoru)
Kaoru ngừng di chuyển cây chổi trong tay và trả lời.
“Vâng, đây là xưởng Maiyaru, tôi là Kaoru” (Kaoru)
Bởi vì nó sẽ trở nên rắc rối, Kaoru quyết định sẽ nhanh giải quyết nó sớm.
Khi nghe thấy câu trả lời từ Kaoru, người đàn ông bước xuống khỏi chiếc xe ngựa.
Người đàn ông trông khoảng 50 tuổi, dáng người mập mạp, khoác trên mình một quần áo tráng lệ.
Tuy nhiên, nó không phải là quần áo của quý tộc.
"Ta là linh mục của Đền thờ Vĩ đại, Dorun, giám mục đã triệu tập cô, hãy đến!" (Dorun)
(Oh, lại một kẻ khác…) (Kaoru)
Linh mục Dorun, người được Giám mục Sarazan ra lệnh mang Kaoru đến cho hắn, cũng tương tự như giám mục Sarazan.
Khi hắn được bảo mang “Một thiên thần” về từ Sarazan, hắn cũng đang nghĩ về điều tương tự như Sarazan.
Tất nhiên, từ khi ở bên phe Sarazan, hắn ta tràn đầy ám ảnh.
Giống như Sarazan, hắn không thực sự nghĩ rằng Kaoru là một thiên thần thực sự, nên hắn không dành một chút sự tôn trọng nào đối với cô.
Ngay từ đầu, bởi vì mệnh lệnh từ Sarazan không phải là "mời cô ấy" mà là "đưa cô ấy đi"
“Tôi từ chối” (Kaoru)
“Huh……” (Dorun)
Dorun không biết phải nói gì trong một lúc để đáp lại Kaoru.
Trong mọi trường hợp, thật bất ngờ, khi nghĩ một người bình thường như vậy mà dám phản đối lại lời mời của một vị linh mục.
Mặt của linh mục Dorun dần chuyển sang màu đỏ.
"Thật xấc xược, cô đang nói gì vậy! Đây là lệnh của giám mục đấy! ”(Dorun)
“Chà, bởi vì tôi không đến từ đất nước này.
Tôi không có nghĩa vụ gì phải tuân theo những gì những người trong đền thờ của một quốc gia khác bảo cả.
Bên cạnh đó, người của giáo sĩ không có quyền yêu cầu mọi người ”(Kaoru)
“Cô……” (Dorun)
Khi Kaoru trả lời, Dorun trở nên tức giận và cố gắng tóm lấy Kaoru.
Mọi người bắt đầu tập hợp lại vì sự ồn ào.
Để ý rằng có rất nhiều người đang tụ họp vây quanh , Kaoru tiếp tục.
“Ông đang cố làm gì vậy, ép một cô gái mà ông không thích đi vào phía sau đền thờ ư …
“Và sau đó nói với mọi người rằng không ai thấy sự xuất hiện của cô gái đó nữa.
sau đó vài ngày sau, xác chết của cô gái đó sẽ được tìm thấy trên bờ sông… ”
XIN THỨ LỖI , NHƯNG MỌI VIỆC SẼ LÀ NHƯ VẬY PHẢI KHÔNG !?” (Kaoru)
“Ki~, cô, cô …” (Dorun)
Dorun, người đỏ bừng, hét lên.
“Cô, cô không sợ sự trừng phạt của Chúa Trời sao! Cơn giận của nữ thần… ”(Dorun)
“Sự trừng phạt của Chúa Trời ? Cơn giận của nữ thần …? ”(Kaoru)
Hah
Kaoru nhếch mép cười.
"Cái gì đó như thế này à?" (Kaoru)
DO~O~ON! (SFX)
Mái của chiếc xe ngựa đã bị thổi bay cùng với một tiếng nổ.
Vụ nổ là do thứ gì đó như “nitroglycerin” rơi lên trên mái nhà từ trên cao.
(nitroglycerin được dùng trong thuốc nổ ngoài 1 số ứng dụng thuốc khác )
“Hii~iii !” (Dorun)
Dorun ngã xuống đất.
Xe ngựa cũng bị hư hại. Hai người đánh xe cố gắng chạy trốn cũng mất thăng bằng và ngã xuống đất.
Pon! Pon! Pon!! (SFX)
Một vài vụ nổ nhỏ xảy ra xung quanh những người vừa ngã xuống.
“Với tôi, thiên thần của nữ thần.
Và với các ông, những người dám sử dụng tên của cô ấy vì lợi ích của chính mình?
Ông nghĩ ai sẽ là người khiến cô ấy tức giận và đưa ra sự trừng phạt của mình? ”(Kaoru)
“Hiii~iiiii !!” (Dorun)
Dorun tuyệt vọng đứng dậy và cuống cuồng chạy đi ngay lập tức. Hai người đánh xe đầy tớ cũng ba chân bốn cẳng co gót chạy theo hắn ta.
Và những tin đồn bắt đầu lan truyền rất nhanh
"Linh mục của Đại Đền cố gắng bắt cóc thiên thần và khiến nữ thần giận dữ"
“Ngôi đền đã sỉ nhục thiên thần và hình phạt đã được giáng xuống”
*** Lâu đài hoàng gia ***
“Thưa Đức Vua, điều này thật là nghiêm trọng! Ngôi đền đã cố gắng bắt cóc thiên thần và đã nhận được sự trừng phạt của nữ thần! ”(Knight)
“Cái gì cơ …!?” (King)
Vị vua trẻ kinh ngạc với báo cáo khẩn cấp từ các điệp viên, những người luôn bảo vệ Kaoru.
(Hình phạt của Nữ thần!
Vài trăm năm trước, Nữ thần Celestine đã tức giận và một đất nước đã bị phá hủy…
Thật tệ! Điều Này thực sự Rất Tệ!) (Nhà Vua)
“Anh trai, chúng ta sẽ làm gì đây!” (Nhà Vua)
Vua Serge thường sẽ là người đưa ra những quyết định quan trọng và luôn bình tĩnh trong mọi việc , nhưng khi một sự việc ngiêm trọng như thế này bất chợp ập đến thì anh lại phải nhò đến người anh trai của mình - Roland
“Bình tĩnh đi, Serge!
Dù sao, em vẫn phải bảo vệ và che trở cho thiên thần đó !
Chà , thiên thần đã nói "Tôi sẽ không đi vào lâu đài hoàng gia này và tôi sẽ không lắng nghe hoàng tộc của đất nước này hay bất kỳ quý tộc lớn nào khác"
Điều đó có nghĩa là, sẽ không sao miễn là địa điểm "Không phải là lâu đài hoàng gia".
Và, "Tôi sẽ không lắng nghe" là nói rằng cô ấy sẽ không phàn nàn, điều đó không có nghĩa là chúng ta không thể nói chuyện với cô ấy được! "
“Đúng như mong đợi từ anh trai!
Em sẽ ngay lập tức phái các quý tộc không có cấp bậc cao đi! ”(Serge)
(sr t cũng không hiểu ngữ cảnh câu trên lắm)
"Aha haha ..."
(Hãy cẩn thận về lời nói của em khi em nói, Serge, em đang là Vua đấy ...) (Roland)
Anh trai của nhà vua, Roland lẩm bẩm như vậy.
…
"Thưa Đức vua ... ngài cho gọi cho tôi ạ?" (Lyotal)
“Ừ, nếu ông nghĩ về nó,
Ông là người quý tộc duy nhất có lợi thế với thiên thần, không phải là một nhà quý tộc lớn. Và ông cũng nhớ khuôn mặt của Thiên thần ”
“Eh…” (Lyotal)
*** Đền ***
*Archbishop’ POV*
Ồ, không phải linh mục Dorun kia sao?
Thật hiếm thấy.
Ông ta thường không có nhiệt tình trong khi làm việc. Ông ta chỉ muốn phục vụ các quý tộc hoặc thương gia lớn.
Nghĩ rằng ông ta có thể tiếp tục cầu nguyện hăng hái thế này…
Đức Tổng Giám mục Sornier, người tình cờ ghé thăm nơi cầu nguyện, thấy sự xuất hiện của một linh mục, một người đang cầu nguyện nghiêm túc không giống như thường lệ, gật đầu thỏa mãn.
… Nhưng chờ đã, khi mình nhìn kĩ, có gì đó lạ ở đây.
Thay vì đang dâng lên một lời cầu nguyện thần thánh, Ông giống như cầu nguyện cho sự an toàn của mình. Có phải một con quỷ đã tấn công ông ấy hay gì đó không.
Ông ấy đã bị thúc đẩy bởi sự sợ hãi,… Quá rõ ràng, đây quả là một bầu không khí bất thường.
“Anh đã làm gì vậy, Dorun?” (Tổng giám mục)
Khi để ý thấy tổng giám mục, linh mục Dorn quỳ xuống.
“Ôi, tổng giám mục! Tôi, tôi là một tội nhân !! ”(Dorun)
Và Dorun nói tất cả mọi thứ với Đức Tổng Giám mục.
Trong kinh ngạc, Đức Tổng Giám Mục cũng bắt đầu trở nên nhợt nhạt
“Chúng ta phải đón cô ấy nhanh lên! Hãy gọi cho giám mục Perrier, điều này là cấp bách! ”(Tổng giám mục)
Vào thời điểm đó, Đức Giám mục Sarazan nghĩ rằng sự trở lại của linh mục Dorun có phần hơi trễ một chút. Nhưng hắn không thực sự quan tâm quá nhiều cho dù cô gái sẽ đi đến đền thờ hay không và dành thời gian của mình để thay đồ.