CHƯƠNG 21: LỜI MỜI
* Góc nhìn của Kaoru *
Acyl trở về cửa hàng, nói về kết quá buổi thảo luận với cha anh cho Kaoru
Và khi Kaoru cảm thấy nhẹ nhõm trong giây lát
Một người hầu của gia đình Lyotal đến để chuyển lời từ nam tước Lyotal
「Đây là thông điệp được gửi từ cung điện hoàng gia. Quay lại một lần nữa ngay」 (Servant)
Nhanh chóng thật . Trường hợp xấu nhất diễn ra sớm hơn dự tính!
Bình thường thì khi có một tin đồn như thế này lan truyển đến cung điện hoàng gia, họ có lẽ sẽ cười rộ lên như nó là thứ ngu ngốc gì đó
Chỉ khi vài câu chuyện quen thuộc đến từ vài ba nguồn tin, họ có lẽ mới tin là nó đáng tin và báo cáo nó, họ phải cân nhất rất nhiều thứ trước khi báo cáo chuyện đó với đức vua
Và ngay cả khi đức vua nghe về nó, nó nên lấy một chút thời gian cho anh quyết định nên làm gì…
「Acyl-san, nếu anh không phiền, làm ơn hãy đi và kiểm tra ngày và thời gian. Cũng như, làm ơn nói với họ là tôi không cần người đón」 (Kaoru)
「…Tôi hiểu」 (Acyl)
Sau Acyl đi khỏi, Kaoru suy nghĩ
Nó có tốt đẹp gì không nếu tôi dựa vào những người trong gia đình Lyotal
Họ nên được giữ nguyên như đường dây liên lạc và trung gian
Nhưng vấn đề ở đây là cái thời điểm này nó diễn ra quá sớm
Nó sẽ chẳng phải là một điều ngạc nhiên gì khi hoàng gia sẽ hành động ngay lập tức nếu tin đồn lan truyền đủ xa sao
Liệu họ thậm chi có kiểm tra tính xác thực của tin đồn không nữa?
Kaoru không thể tưởng tượng được là nữ kị sĩ đó đã sử dụng chai thuốc ngay trong buổi tiếp kiến trong cung điện hoàng gia
Dù Kaoru thật sự thông minh và luôn suy nghĩ trước, nhưng nó là bất khả thi để đưa ra một câu trả lời chính xác trừ khi cô có đủ thông tin cần thiết
À thì, thứ gì đó, tôi sẽ cần thứ gì đó để mua thêm được thời gian
Cũng như thứ gì đó ngăn cho gia đình hoàng hay quý tộc bậc cao lâu đời nắm được tôi
***
「Kaoru, lời mời của đứa vua đã đến
Cô được mời đến buổi tiếp kiến vào sáng ngày mai!」 (Acyl)
「Tôi hiểu rồi」 (Kaoru)
Ngay thời điểm Acyl quay lại cửa hàng, Kaoru đã sẵn nghĩ ra một kế hoạch
***Sáng hôm sau***
Ngay trước cổng sau lâu đài hoàng gia sau khi mọc trời mọc
(T.N: cổng sau dành cho dân thường hay người hầu được cho phép đi vào, cổng trước dành quý tộc bậc cao và gia đình hoàng gia)
Một hình bóng của một cô gái thường dân. Dĩ nhiên đó là Kaoru
Cửa trước thường mở trễ, và cổng sau sẽ mở sớm nhất có thể khi mặt trờ mọc cho những nhà cung cấp thực phẩm và người làm việc trong lâu đầu
Ngoài ra còn có vài người được phép đi vào và ra trong đêm nếu họ được cho phép
Nó là 「buồi sáng」 thời điểm mà kaoru sẽ có buổi tiếp kiến với nhà vua
Thế giới này không có đồng hồ chính xác. Và vì vậy không thể để nhà vua chờ đợi.
Vì lẽ ây, nếu lời mời nói là 「buồi sáng」, nó là một lẽ thường để đến sớm và chờ đợi một thời gian dài trong phòng chờ
Tuy nhiên, ở bất kỳ mức độ nào, thời gian này là quá sớm ngay cả việc chờ đợi cho buổi tiếp kiến
(T.N: tôi doán khoảng 5:00 giờ sáng )
Kaoru đã dến quá sớm
「Uhm, liệu anh có thể cho tôi qua không …」 (Kaoru)
*Góc nhìn người gác cổng* (T.N: tôi đoán vậy)
Một cô gái thường dân nói vậy với người gác cổng. Không cần biết chúng ta nhìn nhận nó ra sao , cô ây chỉ là một thường dân
「Ồ, có phải cô có lời chứng thực qua cổng chưa?」 (Gate Keeper aka G.K)
「Tôi không có nó lúc này , nhưng …
Tôi đã đến hơi chút quá sớm …」 (Kaoru)
「Ừm vậy, liệu cô có một cái chứng thực tiếp kiến ko」(G.K)
Trong đất nước này, ngay cả một thường dân có có thể có một buổi tiếp kiến với vua hay bộ trưởng
Tuy nhiên, người thường dân đó cần trải qua rất nhiều việc kiểm tra sơ bộ và khảo sát danh tính nghiêm trọng, v.v.
Nếu người thường dân ấy là một trưởng làng hay một dân làng đâu đó, anh ta có 1 trong vài trăm cơ hội để có thể thực sự gặp đức vua
Và người trường làng cũng phải có một có một thứ đủ quan trọng để báo cáo, nó có thể ãnh hưởng tới sự tồn tại của làng hoặc một cái gì đó như vậy.
Vua và các bộ trưởng thật sự bận rộn sau tất cả
Nhân tiện, phụ nữ trẻ và xinh đẹp dễ dàng vượt qua hơn, ngay cả những người giữ cửa hoặc sĩ quan vẫn chơi với cô gái xinh đẹp sau tất cả.
Mặc dù cô gái này chỉ là một đứa trẻ, cô ây vẫn là một cô gái đẹp
「… Tôi cũng chẳng có thứ gì như vậy 」 (Kaoru)
「Cô nghĩ rằng cô có thể chỉ việc đến lâu đài mà không có bất kỳ sự cho phép nào sao?
Nhân tiện ai là người mà cô đã lên kế hoạch tiếp kiến ở lâu đài hoàng gia vậy?」 (G.K)
「Ừm thì tôi nghĩ rằng sẽ đi găp đức vua …」 (Kaoru)
「Nhưng chẳng có sự cho phép nào mà, đúng ko?」 (G.K)
「Phải, tôi đã không nhận được bất cứ thứ gì …」 (Kaoru)
Tôi chết lặng. Đầu óc cô gái này có ổn ko?
Tuy nhiên, cô ta là một cô gái khá dễ thương
(Chẳng phải nó là là điều tốt sao?) (suy nghĩ trong đầu G.K)
Tôi cũng có thể làm điều này.
「Quý cô trẻ à, nếu như mà cô không có sự cho phép, cô không thể vào lâu đầu của đức vua, cô cũng không thể gặp đứa vua」 (G.K)
「Ừm thì nó sẽ là một rắc rối …」 (Kaoru)
(Yoshi yoshi …) (suy nghĩ trong đầu G.K)
「Nhưng mà nếu cô đưa tôi tiền, tôi có thể giải quyết chuyện này bằng cách nào đó …」 (G.K)
Dĩ nhiên, người gác cổng không có thẩm quyền như vậy
「À thì nhưng tôi ko có tiền …」 (Kaoru)
(Tôi biết, tôi có thể hiểu điều đó bằng việc quan sát cô …)(suy nghĩ trong đầu G.K)
「Tôi đoán nó không thể giúp được …
Tôi sẽ thay ca của mình sau một hồi , chúng ta có thể có một cuộc trò chuyện riêng tư ở đâu đó
Nếu cô có thể thoả mãn tôi, tôi có thể nói vài lời tốt và giúp cô gặp đức vua」 (G.K)
「Eh, điều đó có nghĩa là ...」 (Kaoru)
Cô gai giữ cả tay mình trước ngực mình và nhìn chằm chằm vào tôi bẳng cặp mắt giận dữ
「Không, tôi sẽ không chấp nhận …một thứ như vậy…」 (Kaoru)
「Ồ tốt thôi, nó chẳng phải là thứ to tát gì đâu
Nếu cô ra ngoài với tôi một lúc, tôi sẽ giúp cô gặp đức vua!」 (G.K)
Tôi đến gần cô và cố gắng giữ cô ta lại
「Ko, tôi ko cần anh cho tôi lòng thương hại!
Tôi chắc chắn sẽ không vào lâu đài của đức vua!
Tôi sẽ không gặp mặt nhà vua, tôi sẽ không lắng nghe hoàng gia của đất nước này hay bât kỳ nhà quý tộc lớn bao giờ nữa
Tôi thề trước tên của nữ thần Celes! 」 (Kaoru)
Kaoru hét to lên và chạy ngay đi
「Ohh, tệ quá
Ừm thì nó chỉ hoạt động chi một trong hàng chục lần thôi
Tệ quá, cô ấy là một cô gái dễ thương!」 (G.K)
Nó có một thứ bất thường, người gác cổng cũng chẳng quan tâm đến lời cuối cùng của Kaoru chút bất bình thường. (T.N: gọi nữ thần bằng nick name ko phải Celestine-sama)
*** Cửa hàng Maiyaru ***
Acyl người ở nhà cha mẹ tối qua xuất hiện ở cửa hàng có một chút trễ so với mọi khi
Bởi vì bình thường ở nhà cả đêm, không ai quan tâm đến việc nhà
Oh, Acyl-san, Chào buổi sáng」 (Kaoru)
「Oh, chào buổi sáng, Kaoru …
…điều này KO quan trọng!
…tại sao cô vẫn ở đây?」 (Acyl)
Acyl la lên
「Chẳng phải cô đang có buổi tiếp kiết với nhà vua vào sáng nay sao?」 (Acyl)
Acyl run rẩy khi anh hỏi
「Ah, tôi có đến lâu đài của đức vua, nhưng người gác cổng ở đó đã ngăn tôi lại nên tôi không thể vào
『Nếu tôi muôn vào trong tôi phải trả tiền hoặc là để anh ta làm chuyện đó với tôi』anh ta nói thế
Vì thế tôi nói với anh ta『Tôi sẽ không bao giờ vào lâu đại đức vua, tôi sẽ không gặp mặt đức vua, tôi sẽ không lắng nghe hoàng gia đất nước này và bất kỳ quý tộc lớn bao giờ nữa. tôi thề trên cái tên của Celes』 !」 (Kaoru)
Acyl gần như ngất xỉu khi nghe thấy chuyện đó.
Sau đó, anh ta cuống cuồng chạy đến gia đình Lyotal một cách tuyệt vọng.
(trans: tội, vừa về bắt chay tiếp lại)
***
Vua và các thành viên nội các vừa hoàn thành buổi gặp mặt buổi sáng đang tiến thẳng đến phòng tiếp kiến
Sau đó, mọi người ngồi xuống, chờ đợi 「Thiên sứ của Nữ thần」 với khuôn mặt căng thẳng.
Sau tất cả, từ lần cuối nữ thần Celestine đã thể hiện hình thái thần linh của mình, đã sẵn hơn 53 năm rồi.
Sau chuyện đó, những giám mục cao cấp đôi khi thông báo Đền thờ vĩ đãi của thành quốc Rueda đôi khi đã nhận được 「Lời sấm」.
Nhưng nội dung những 「Lời sấm」đó chỉ tạo thuận lợi cho liêng thiêng và đền thờ
Không có hình bóng nào của nữ thần, duy chỉ có nhưng tu sĩ cao cấp của đền thờ Thánh quốc nói vậy
Vua không tin điều đó, và ko nhiều người tin điều đó
Và đến thời điểm này, chúng ta đã được chứng kiếm sự viếng thăm của nữ thần của thế giới khác bạn của Celestine. Và chỉ 2 ngày trước khi nghe tin về sự xuất hiện của thiên sứ
Có phải trùng hợp ngẫu nhiên khi cả hai đều liên quan với Vương quốc Balmoa?
Nữ thần của đất nước láng giềng, nhưng cô chỉ giúp đỡ người dân trong vương quốc Balmoa
Và thiên thần cũng giống như từ quốc gia khác
Chúng tôi không biết cô ấy từ đâu, nhưng hiện giờ dường như cô ấy sống ở vương quốc Balmoa
Có phải là điềm báo của Celestine –sama ko? Có phải là một lời sấm khác? Có phải là lời tiên tri về thảm họa ko?
Mọi người không thể ngăn việc lo lắng
…Quá muộn.
Nó đã hơn vài chục phút từ khi nhà vua đến ghế ngồi và đưa sự chuẩn bị thật tốt
Nó là bất khả thi để làm đức vua chờ đợi
Khi căn phòng trở nên ồn ào, một báo cáo đi đến
「Cô gái không đến」 (đội trưởng lính gác?)
Không thể nào!
Bỏ mặc lời mời của đức vua đến một buổi tiếp kiến!
Không quan trọng cô gái đó như thế nào, điều này là không thể chấp nhận được
Trong khi phòng tiếp kiến dần trở nên ồn ào
Một người lính khác chạy đến trong hoảng loạn
「Nam tước Lyotal muốn gặp đức vua ngay lập tức!
Ông ta muốn thưa chuyện về một báo cáo khẩn cấp liên quan tới cuộc gặp mặt của cô gái! 」 (người lính)
「Cho ông ta qua!」 (King)
Vị vua cũng rất nóng nảy
「Thưa đức vua, tôi đến để báo cáo …
Cô gái ấy được yêu cầu là phải trả tiên hay bằng cơ thể của bản thân bởi người gác cổng, nên cô ấy đã trở về nhà thay vì vào lâu đài…」 (Lyotal)
「Tại sao chuyện như vậy lại xảy ra…」 (King)
「Ngay lúc đó, cô cũng đã thề dưới cái tên nữ thần rằng
Cô chắn chắn sẽ không vào lâu đài đức vua!
Cô sẽ không gặp mặt đức vua và cô cũng sẽ không thèm lắng nghe hoàng tộc đất nước này và bất kì quý tộc lớn nào bao giờ nữa …」 (Lyotal)
「Làm thế chuyện như thế này có thể xảy ra」 (Vua)
Tất cả mọi người trong phòng tiếp kiến đều mang vẻ mặt sốc hoặc tuyệt vọng
「Amoros, nó có nghĩa là sao?」 (King)
Vị vua đặt câu hỏi cho người chịu trách nhiệm đón khách
「Vâng , tôi đã hướng dẫn những người phụ trách cổng chính ngày hôm nay. Họ sẽ chào đón và hướng dẫn vị khách nếu có bất kỳ quý tộc từ nước khá đến! Nhưng không có một gái nào đến trong sáng nay!」 (Amoros)
「… Vậy có nghỉa là, cô gái đó đã đến cổng sau trong sáng nay và thậm chí trước người gác cổng thay thế trong hôm nay.
Hơn nữa, cô ấy đã đến như một dân thường?
… Lyotal, tại sao cô ấy lại như vậy?」 (King)
Để trả lời câu hỏi đức vua, nam tước thuật lại câu chuyện mà ông đã nghe được từ con trai ông
「Vâng, kể từ khi cô gái tên Kaoru này bị bỏ rơi bởi đất nước cô và tên gia đình cô, cô ấy không còn bất kỳ mối quan hệ nào với đất mẹ của cô
Cô ấy muốn có một cuộc sống như một thường dân trong đất nước này, đó là điều tự nhiên và cô hiện giờ là một người dân
Khi cô ây đến bữa tiệc của tôi vào lần trước , cô ấy đã mượn một chiếc váy từ một người quen vì thế cô sẽ không làm xáo trộn bữa tiệc…」 (Lyotal)
「…Đây là lỗi của tôi bởi vì tôi không biết là cô gái đó không phải là quý tộc của quốc gia khác
Tôi đã nghĩ rằng cô ta sẽ đi qua cổng chính với một cỗ xe ngựa kéo, tôi đã hướng dẫn một lượng lớn binh lính trước đó nhưng tôi nên để nghị ai đó trực tiếp hướng dẫn cô ấy …」(trưởng lích gác hay vài người lính)
Nó sẽ thật độc ác dể đổ lỗi cho những người phụ trách điều này
Đức vua nói với mọi người trong phòng tiếp kiến về việc sẽ không đưa ra bất kì hình phạt nào cho người phụ trách
Tuy nhiên, với điều này, ông sẽ không thể gọi cô gái đó đến hoàng cung được nữa. Cô sẽ không lắng nghe bất cứ điều gì từ đức vua, gia đình hoàng gia, các bộ trưởng nội các, vv
Bây giờ, tôi nên làm gì đây…
Nhà vua ôm đầu đau đớn.