Pheromone Của Tôi Có Độc

chương 63

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

TTTCTCĐ - Chương

(dreamhouse)

Chương :

Sau khi trầm mặc một lát, Tây Sách không tiếng động thả Ốc Cao Niên ra, trở về ký túc xá của mình.

Ốc Cao Niên trở về giường của mình.

Du Việt lại lần nữa cảm nhận được cảm giác hô hấp thôi cũng xấu hổ, còn xấu hổ hơn cả lần đầu tiên cùng Vạn Dương Trạch ba ngày hai đêm.

Y hình như còn xấu hổ hơn cả người trong cuộc Ốc Cao Niên.

Du Việt: "Xin lỗi......"

Ốc Cao Niên buồn bực, "Cậu xin lỗi làm cái gì?"

"Ảnh hưởng các cậu......" Cái gì kia.

Ở trên phương diện này, tâm cảm thấy thẹn của Du Việt đặc biệt mạnh, đại khái bởi vì y là một Omega.

Ốc Cao Niên: "Đây là ký túc xá của cậu, giường của cậu, nên xin lỗi cũng là tôi cùng Tây Sách xin lỗi, sao cậu lại ......" Không giống trong lời đồn chút nào.

Không phải siêu cấp không nói lý đặc biệt bá đạo sao, sao lại vì chút chuyện nhỏ này mà xin lỗi,.

Người như Du Việt tính tình nên làm trời làm đất mới đúng.

(dreamhouse)

Du Việt nhắm mắt lại, không phải mọi người luôn nói nếu trên trái đất này tràn ngập cơ tình, bầu không khí sẽ rất vui sướng sao, đội ngũ năm người tới bốn người có quan hệ ái muội, chỉ chừa mỗi Ngụy Phàm Lĩnh hoàn toàn có thể xem nhẹ, vì sao chơi trò chơi tin tưởng đồng đội lại nát bét như thế?

Du Việt xấu hổ không ngủ được, luôn cảm thấy y đã quấy rầy chuyện tốt của người khác, y là một Omega, nếu phát sinh kỳ động dục chỉ có thể cùng Vạn Dương Trạch tìm một chỗ kín đáo làm, mà hiện tại xung quanh y đều là Alpha, hoàn toàn không cần bị động như Du Việt.

Trong lòng Du Việt không thoải mái, Ốc Cao Niển ngủ một giấc tỉnh vẫn thấy Du Việt đang thở dài.

Sắp phải rời giường rồi, Du Việt đây là thở ngắn than dài cả một đêm? Ốc Cao Niên cảm thấy tối hôm qua không phải chuyện gì lớn, y cùng Tây Sách đều đã quen, thân thể không chiếm được tiện nghi phải đòi lại trên miệng.

Ai có thể chết ai người đó thắng, cho nên đêm qua không phải Tây Sách đè y thì chính là y đè Tây Sách, cuối cùng chỉ có thể tạo thành cục diện lưỡng bại câu thương ai cũng không chiếm được món lời của ai.

Tan rã trong không vui là kết quả đã định, bởi vì Du Việt ở trong phòng mà bị bắt đánh gãy, đó cũng không phải Du Việt sai.

Du Việt có cái gì phải rối rắm?

Ốc Cao Niên thở dài, ngồi dậy đi về phía giường của Du Việt.

Du Việt hoảng sợ, vội vã lấy tay che trước ngực, "A a a! M sao cậu lại đột nhiên đến đây!"

(dreamhouse)

"......" Ốc Cao Niên quỳ gối lên giường Du Việt, dùng một tay nâng cằm y lên, "Du Việt, sao tâm tư của cậu lại mẫn cảm như vậy, tôi đã nói không có vấn đề gì rồi, cậu thở ngắn than dài cả một đêm không ngủ?"

Du Việt ủy khuất, y cảm thấy nếu sớm biết Ốc Cao Niên cùng Tây Sách muốn làm, y liền đi cách vách làm với Vạn Dương Trạch, lãng phí mất một cơ hội giúp tinh thần thoải mái dễ chịu, cả người lại không có chỗ phát tiết mới thở dài, ai nghĩ cái đó chứ?

Đây là một hiểu lầm xinh đẹp.

Du Việt tương kế tựu kế, "Cậu không tức giận là được, hủy nhân duyên của người khác có tổn hại âm đức, tôi cũng không thích làm người không có ánh mắt."

"Tôi cùng Tây Sách không có nhân duyên."

Khi Ngụy Phàm Lĩnh đẩy cửa đi vào nhìn thấy Ốc Cao Niên đang nâng cằm Du Việt, hai người cử chỉ ái muội, còn ở trên cùng một cái giường?

"Cái đt!" Ngụy Phàm Lĩnh phát ra tiếng hô kinh hồn.

Du Việt đang buồn ngủ cũng bị doạ tỉnh, "Cậu có bệnh à? Kêu lớn tiếng như vậy làm gì?"

"Vì sao?" Ngụy Phàm Lĩnh chạy tới kéo Ốc Cao Niên ra, "Cậu nâng cằm người ta làm cái gì đấy?"

Ốc Cao Niên tức giận: "Liên quan gì đến cậu, mới sáng sớm cậu tới ký túc xá của tôi làm gì?"

(dreamhouse)

Ngụy Phàm Lĩnh: "Đội trưởng bảo tôi đi gọi mọi người rời giường."

"Ây, qua một đêm liền hòa hảo với đội trưởng rồi?" Du Việt bắt được trọng điểm.

Ngụy Phàm Lĩnh trừng y, "Nói bậy, là Tưởng Duệ nói muốn gọi cậu rời giường, nói cậu ở Đông giáo thường xuyên đi trễ."

Du Việt: "......" Tưởng Duệ rõ ràng là muốn mượn cớ gọi Ngụy Phàm Lĩnh rời giường, vì sao phải hãm hại tôi?

Tây Sách rửa mặt xong phát hiện Ngụy Phàm Lĩnh đang ở trong ký túc xá của Ốc Cao Niên, bèn chạy qua xem.

Vạn Dương Trạch rời giường, rửa mặt xong, khi đi ngang qua ký túc xá của Du Việt phát hiện có ba Alpha đang vây quanh giường của y.

Du Việt mạo mỹ ngồi trên giường vẻ mặt mờ mịt.

Du Việt thấy Vạn Dương Trạch đi ngang qua, hỏi, "Vạn Dương Trạch, là đội trưởng nói muốn tập trung trước giường của tôi sao, vì sao mọi người đều tới đây?"

Vạn Dương Trạch đi vào, lạnh mặt nhìn ba Alpha nọ, "Các cậu không có việc gì để làm sao?"

Ba người nhìn lẫn nhau một cái, lần lượt rời khỏi ký túc xá của Du Việt, Ốc Cao Niên cũng đi.

(dreamhouse)

Du Việt thở phào nhẹ nhõm, "Vì sao bọn họ đều nghe lời cậu nói?"

"Sáng sớm thức dậy không rửa mặt lại chạy đi quấy rầy người khác vốn đã là vi phạm kỷ luật." Vạn Dương Trạch duỗi tay ôm Du Việt dậy, "Sau này đừng để bọn họ cách cậu gần như vậy nữa, nếu bọn họ không nghe, dùng pheromone độc ngất bọn họ, Ngụy Phàm Lĩnh có thể ngủ một ngày, hai người kia phỏng chừng cũng vậy, trở về hỏi Du giáo sư xem nguyên nhân tôi sinh ra kháng tính với tác dụng phụ của pheromone của cậu xem."

Du Việt cảm thấy Vạn Dương Trạch hơi tức giận, không dám xác định hỏi, "Cậu làm sao vậy?"

"Không sao." Mới sáng sớm đã nhìn thấy Omega của mình bị ba Alpha vây quanh giường, ai nhìn cũng sẽ tức giận.

Mấy người Ngụy Phàm Lĩnh ngơ ngác đi ra ngoài, nửa ngày sau, Ngụy Phàm Lĩnh mới phản ứng lại, "Cái đt, vì sao tôi lại đi ra rồi? Vừa nãy tôi hoàn toàn không suy nghĩ cái gì hết."

Ốc Cao Niên cùng Tây Sách không nói chuyện.

Là bởi vì mệnh lệnh của Vạn Dương Trạch...... quá khủng bố.

Hắn không ngửi thấy hương vị pheromone nhưng lại có thể cảm giác được uy áp, mà phân hóa suất của Vạn Dương Trạch, hắn cảm giác không đơn thuần chỉ có %.

Có thể đồng thời làm kinh sợ ba Alpha phân hóa suất tiệm cận %, mà Ngụy Phàm Lĩnh tới tận bây giờ mới phản ứng lại.

(dreamhouse)

Vạn Dương Trạch trước nay không thích dùng vũ lưc, thậm chí không nghe nói cậu ta lợi hại chỗ nào.

Người Vạn gia khiêm tốn nho nhã, không thích phát sinh xung đột với người khác, cạnh tranh với Du gia nhiều năm như vậy vẫn luôn một bộ thái độ dĩ hòa vi quý, điều này làm cho rất nhiều người cảm thấy, là Vạn gia yếu thế hơn, chỉ có mỗi phân hóa suất có thể lấy ra nói.

Hôm nay Vạn Dương Trạch vẫn như cũ lạnh nhạt, nhưng lại khiến cho bọn họ phải cảnh giác.

Ở tổng bộ của Đế Đằng không cho phép phóng thích pheromone ức hiếp bạn học, bởi vì thực lực của mọi người tám lạng nửa cân, rất dễ phát sinh tâm thái đua đòi cùng ẩu đả, nhưng khi người có thực lực nghiền áp xuất hiện, sẽ không có ai ngu đến nỗi đi khiêu khích hoặc tố giác cường giả.

Đó hoàn toàn là tự tìm đường chết.

Ốc Cao Niên xoa xoa môi dưới, suy tư nói, "Vạn Dương Trạch đang tức giận chúng ta tới gần Du Việt quá sao, cậu ta cùng Du Việt thật sự có cái gì sao?"

Ngụy Phàm Lĩnh không thích nghe cái này, hắn có thể hoài nghi, nhưng người khác không thể, "Có quan hệ cái rắm, chúng ta chính là đội đặc huấn, phải nghiêm khắc kiềm chế bản thân, chuyện đả kích nhất trong đội chính là yêu đương, cái đó tuyệt đối không thể, cho dù phân hóa suất cao hơn tôi cũng sẽ tố giác cậu ta, kiên quyết ngăn chặn yêu đương nội bộ, lão tử đạo nghĩa không thể chối từ."

Tây Sách cùng Ốc Cao Niên lười để ý đến hắn.

Du Việt bị Vạn Dương Trạch ôm về mép giường, hắn ngồi xổm xuống, tự mình cột dây giày cho Du Việt, một bên dặn dò, "Chờ tôi, tôi đi lấy nước rửa mặt cho cậu."

(dreamhouse)

Du Việt: "A? Tự tôi đi được mà."

Vạn Dương Trạch: "Trong phòng vệ sinh có rất nhiều đàn anh, đi cũng phải xếp hàng, ngoan, tôi đi."

Vạn Dương Trạch đứng dậy.

Du Việt cũng đứng lên, "Vậy tôi đi xem được không?"

"Được."

Vạn Dương Trạch đi vào gian rửa mặt lớn nhất, cầm đồ dùng rửa mặt của Du Việt lấy nước, bên đó không có ai dám vào, cũng không có ai xếp hàng.

Mọi người chỉ biết đánh giá người đi lấy nước ở gian đó.

Du Việt buồn bực nhìn, khi trở về hỏi Vạn Dương Trạch, "Vì sao không có ai lấy nước ở chỗ đó?"

"Đội đặc huấn năm ba không cho ai dùng vòi nước ấy." Vạn Dương Trạch không quá để ý nói.

Du Việt rửa mặt đánh răng xong lại càng thêm nghi hoặc, "Không cho dùng cậu còn đi?"

(dreamhouse)

Vạn Dương Trạch: "Vòi nước ấy là công cộng, bọn họ ỷ vào thân phận đội đặc huấn không cho người khác dùng mà thôi, không phải tư nhân."

Du Việt kinh ngạc cảm thán, "Oa, vậy nếu bọn họ biết cậu dùng, chẳng phải sẽ đi tìm cậu đánh nhau sao?"

"Tùy tiện." Chiếm dụng tài nguyên công cộng, hạ thấp hiệu suất phòng rửa mặt, Vạn Dương Trạch không sợ chút nào.

Hắn chỉ tiếc không thể mỗi ngày cùng Du Việt ở chung một ký túc xá.

Vạn Dương Trạch: "Tổng bộ tàng long ngọa hổ, tôi không ở bên cạnh cậu, cậu tận lực giảm bớt nảy sinh xung đột với người khác, chúng ta là người mới, nếu như làm quá nhiều việc khác người sẽ rất dễ bị bắt bím tóc."

Hắn sẽ kịp thời mỗi ngày chuẩn bị tốt nước rửa mặt cùng rửa chân cho Du Việt.

Du Việt biết, Vạn Dương Trạch chỉ là không muốn để người khác chửi mắng y làm quân y trình độ gà còn thích đi gây chuyện mà thôi.

Du Việt: "Không cho tôi gây chuyện, tôi thấy cậu mới cần lời khuyên ấy."

Vạn Dương Trạch: "......"

Buổi sáng Du Việt đến chỗ Du Liên học tập, Du Liên ngửi hương vị trên người Du Việt, cảm thấy khó chịu cực kỳ.

(dreamhouse)

Du Liên: "Giao tiền."

"A?" Du Việt nghe không hiểu, "Còn phải giao thêm học phí? Cháu chính là dùng bản lĩnh tiến vào đội đặc huấn."

Du Liên: "Thuốc cách trở khí vị của cháu cần đổi mới, phòng thí nghiệm cũng không phát cho chú phần tiền này đi mua nguyên liệu."

Du Việt: "Bao nhiêu tiền?"

Du Liên nói ra một con số, Du Việt lắc đầu, "Bỏ đi, như vậy cũng được mà, pheromone của Vạn Dương Trạch làm chú khó chịu đúng không? % yếu ớt."

Du Liên: "Hai đứa thế nhưng dám trắng trợn táo bạo làm ở tổng bộ, chú không tức chết đã là tốt lắm rồi, thành thật giao tiền đi, thuốc cách trở khí vị không thể có vấn đề gì được, một thời gian nữa các cháu có hạng mục đi thi đấu giao lưu quốc tế, cả ngày tản ra khí vị của Vạn Dương Trạch khiến người khác phải đau đầu, nói không chừng mọi người sẽ cho rằng là cháu đang khiêu khích."

Du Việt cảm thấy ủy khuất, "Bọn cháu thật sự không làm, cháu cùng Ốc Cao Niên ngủ chung, giữ mình trong sạch lắm, nhưng thuốc cách trở khí vị quá đắt, cháu đi nói cho ba cũng không biết nên giải thích thế nào về số tiền này."

Du Liên cũng đau đầu, "Chú phải có tiền mới giúp cháu điều chế ra được, nhưng chú đang thuê hai gian phòng thí nghiệm của tổng bộ, tiền đều mang đi thế chấp hết rồi, cháu cũng biết đấy đồ vật trong phòng thí nghiệm đắt muốn chết, chú phải thuê xong tổng bộ mới chịu trả lại tiền thế chấp."

(dreamhouse)

Du Việt líu lưỡi, Du Liên keo kiệt như vậy, cẩn trọng nhiều năm như vậy, tiền tiết kiệm sao có thể chỉ đủ để thế chấp thuê hai gian phòng thí nghiệm của Đế Đằng được.

Sinh hoạt của giáo viên quả nhiên là đủ thanh bần, khó trách Ô Phi Trần cũng keo kiệt.

Du Việt: "Chú thuê phòng thí nghiệm làm gì?"

Du Liên: "Tìm hiểu chỗ giống nhau giữa pheromone của cháu với Vạn Dương Trạch, xem xem có lợi dụng được không, cũng không thể nào mỗi lần đối địch đều là gϊếŧ địch một ngàn tự tổn hại tám trăm được."

"Cũng phải, khi nào chú làm thực nghiệm này nhớ gọi cháu, cháu muốn xem." Du Việt suy tư gật đầu, "Như vậy, cháu nên đi đâu kiếm số tiền này đây? Làm sao dưới tình huống không khiến cho ba hoài nghi đưa số tiền này cho cháu."

Du Liên tâm nói, chú đã chỉ điểm đến tận phân nhượng này, cháu còn không biết đi đâu vay?

Du Liên: "Trên người cháu mang hương vị của ai, chính cháu còn không biết? Vạn Dương Trạch tay không bắt được một Omega %, đó là phúc khí lớn bao nhiêu, kết quả làm cho cháu mỗi người lệ khí nặng như vậy, số tiền này nhất định phải là nó ra."

Du Việt khó xử: "Cháu cũng không có nhiều tiền như vậy, cậu ấy lấy đâu ra chứ?"

"Buổi chiều giao tiền."

"......"

(dreamhouse)

Buổi chiều trước khi huấn luyện, Du Việt hỏi Vạn Dương Trạch, "Cái kia......"

Vạn Dương Trạch nhìn y, "Làm sao vậy?"

Du Việt: "Cái kia, thương lượng chuyện này, có thể cho tôi mượn chút tiền không?"

"Được." Vạn Dương Trạch gật đầu.

Du Việt nói ra một con số, Vạn Dương Trạch mắt cũng không thèm chớp, lấy di động ra hỏi, "Muốn tiền mặt hay là chuyển khoản? Hiện tại sao?"

Du Việt tâm nói vì sao Vạn Dương Trạch lại có nhiều tiền như vậy? "Cậu không hỏi tôi vay tiền làm gì sao?"

Vạn Dương Trạch: "Cậu cần nhiều tiền vậy làm gì?"

Du Việt cảm thấy rất vui sướng, "Hì, yên tâm đi, tôi sẽ trả lại cho cậu."

"Không cần." Ngữ khí của Vạn Dương Trạch khá là thanh đạm.

Du Việt cảm thấy hắn lại lại lại giận dỗi, "Không cần? Có phải cậu tức giận không......"

"Không," Vạn Dương Trạch ghé vào bên tai y nói, "Tiêu tiền cho cậu tôi vui, nếu cậu dám trả lại, ba ngày hai đêm gấp bội."

(dreamhouse)

"!"

Kỳ động dục của Du Việt chỉ kéo dài chừng ấy thời gian, nhưng Vạn Dương Trạch cảm thấy hắn vẫn có thể kiên trì lâu hơn, ít nhất nếu hắn thật sự làm từ kỳ mẫn cảm, ba ngày hai đêm là không có biện pháp chân chính thần thanh khí sảng.

Hắn chỉ lo lắng thân thể của Du Việt ăn không tiêu mà thôi.

Ngụy Phàm Lĩnh ở bên cạnh trừng hai mắt bốc khói, "Ốc Cao Niên cậu mau xem, Vạn Dương Trạch lại bắt nạt Du Việt."

"Ừm." Ốc Cao Niên nhìn Du Việt mặt đỏ hồng, tâm nói, thì ra Vạn Dương Trạch ban ngày ban mặt cũng có thể nói chuyện hài thô tục.

Hôm nay bầu không khí trong đội có một chút biến hóa, Tưởng Duệ đã nhận ra, nhưng không biết là vấn đề của ai, cuối cùng phát hiện, chỉ cần Vạn Dương Trạch hòa hợp với tập thể, cái đội ngũ này liền không có vấn đề.

Ngày hôm qua Vạn Dương Trạch chỉ hòa hợp với Du Việt, đối với những người khác chính là thứ gì bỏng tay thả thứ đó.

Hôm nay, quan hệ của Tây Sách, Ốc Cao Niên cùng Vạn Dương Trạch bớt cứng đờ, bởi vì hôm nay bọn họ không có làm khó xử Du Việt, đồ vật đưa cho Du Việt đều bình thường, không có dọa sợ Du Việt, Vạn Dương Trạch liền không nhằm vào bọn họ nữa.

Vạn Dương Trạch cũng chỉ không khó xử bọn họ.

(dreamhouse)

Ngụy Phàm Lĩnh rất buồn bực, Tây Sách cùng Ốc Cao Niên quá nhát gan rồi, hôm nay không phải là Vạn Dương Trạch cảnh cáo bọn họ tôn trọng Du Việt một chút thôi sao, tính tình của hai người kia liền thay đổi?

Trên thực tế, Tây Sách cùng Ốc Cao Niên một người lười hơn một người, chuyện gì cũng không muốn quản, bản thân bọn họ ở phân hiệu xác thật rất ưu tú, nhưng luôn không có chút cảm giác vinh dự tập thể gì, làm việc cũng không suy xét đến hậu quả.

Ở trong đoàn đội như này, bọn họ tương đối sợ ra mặt, Tưởng Duệ là đội trưởng lâm thời, khi thi đấu chính thức phải chọn ra một đội trưởng khác, hai người bọn họ ai cũng không muốn làm, cố ý biểu hiện nát bét, cho nên cực kỳ cần một người phụ trách lĩnh quân.

Vạn Dương Trạch khá tốt.

Đặc biệt là bản thân Vạn Dương Trạch cũng không thích ôm cục diện rối rắm gì, nhưng trong đội có Du Việt, hắn không có khả năng mặc kệ.

Hơn nữa phân hóa suất của Vạn Dương Trạch cũng cao nhất, nguyện ý phục tùng kẻ mạnh đại khái là ưu điểm lớn nhất của Tây Sách cùng Ốc Cao Niên.

Chẳng qua cả hai đều không cho rằng đối phương là kẻ mạnh, ai cũng không chịu phục ai.

Hôm nay, mọi người rất hòa thuận với Du Việt, ngoại trừ Ngụy Phàm Lĩnh.

Trong quá trình chơi đùa, Vạn Dương Trạch còn tặng Du Việt một đóa hoa.

(dreamhouse)

Ngụy Phàm Lĩnh hỏi Tưởng Duệ, "Anh xem, anh còn mặc kệ, hai người bọn họn đã trắng trợn táo bạo như vậy rồi."

Tưởng Duệ: "Cậu cũng có thể tặng hoa hồng cho Du Việt."

Ngụy Phàm Lĩnh:...... Tôi không phải là không dám sao.

Trong lòng tôi thật ra rất muốn đây.

Hôm nay khi điểm rèn luyện công bố ra, Du Việt không bị trừ một điểm nào, Ngụy Phàm Lĩnh khấu trừ điểm.

Ba người khác trung quy trung củ.

Nhưng như cũ vẫn là kết quả tín nhiệm rất rác rưởi.

Vô số người oán giận nói năm nay đội đặc huấn xong rồi.

Người bên ngoài bắt đầu chế giễu.

Tưởng Duệ mặt không biểu tình nói, "Hiện tại, phần tử không hài hòa trong đội đã được tìm ra, Ngụy Phàm Lĩnh, bước ra khỏi hàng."

Ngụy Phàm Lĩnh: "?"

(dreamhouse)

Tưởng Duệ: "Mỗi ngày chạy phạt năm vòng, thẳng cho đến khi không bị trừ điểm nữa mới thôi."

Ngụy Phàm Lĩnh: "Cái đt! Tây Sách cùng Ốc Cao Niên cũng bị trừ điểm, vì sao bọn họ không bị phạt?"

Tưởng Duệ: "Cậu bị trừ nhiều nhất."

Ngụy Phàm Lĩnh: "Đó là bởi vì bọn họ lén sinh tình tố! Tôi đã nói rồi, bốn người bọn họ yêu đương anh còn không tin, hiện tại chỉ biết dằn vặt một mình tôi!"

Tưởng Duệ: "Nếu yêu đương hỗ trợ hài hòa trong đội, cậu cũng có thể làm."

Ngụy Phàm Lĩnh nhìn gương mặt ngàn năm như người chết của Tây Sách cùng Ốc Cao Niên, lại nhìn cái đức hạnh du͙ƈ vọиɠ chiếm hữu cao bạo lều của Vạn Dương Trạch......

Ngụy Phàm Lĩnh ủy khuất: "Không ai yêu đương với tôi."

Tưởng Duệ: "Vậy đi chạy bộ."

Cùng với tiếng gió đội đặc huấn tân sinh xong, theo sát mà đến chính là tin tức thi đấu giao lưu quốc tế.

Trước kia là sinh viên năm hai tạo thành đội đặc huấn xong sau đó liền tham gia thi đấu chính thức luôn, năm nay tân sinh đã tổ kiến đội được nửa năm, ban tổ chức thi đấu quốc tế dưới lời mời của Bugassan, quyết định tổ chức trước một buổi thi đấu hữu nghị.

Dù sao Bugassan cũng có tiền.

Chủ đề là tân sinh gặp mặt, hữu nghị thứ nhất, thi đấu là phụ.

Du Việt nhìn vị trí của Bugassan trên bản đồ, xa hơn Mã Tát nhiều.

Du Việt: "Cần thiết sao?"

Tưởng Duệ: "Năm nay thực lực của Bugassan rất mạnh mẽ, có tới bốn Alpha phân hóa suất trên %, phỏng chừng là muốn thăm dò thực lực các đội ngũ khác, bọn họ quyết tâm muốn lấy quán quân."

(dreamhouse)

Truyện Chữ Hay