Orc Eiyuu Monogatari-Sontaku Retsuden

chap 17.3: anh hùng vs tướng quân

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

'Hnnnnmm~~….!'

Thunder Sonia thoáng lưỡng lự một hồi, rồi nhanh chóng đưa ra quyết định.

'…Bash! Tôi sẽ giúp anh! Ngay từ đầu đây vốn là vấn đề của tộc Elf rồi! Với sự hỗ trợ của tôi, trận đấu sẽ là hai chọi hai, nên anh không cần lo về việc bị xem là hèn nhát đâu!'

Bash lia mắt sang phía Sonia rồi lập tức chuyển sự tập trung về đối thủ của mình.

'Tôi chấp nhận sự trợ giúp của cô!'

'Đ-được! Một khi chúng ta kết hợp lại thì không gì có thể ngăn cản được hết!'Anh hùng Orc nhếch môi, rồi bật cười thành tiếng.

Nàng Elf cũng phá lên cười theo.

Thunder Sonia bật cười vì không thể tưởng tượng được rằng có ngày mình lại sánh vai chiến đấu cùng với Anh hùng Orc. Còn Bash thì cười bởi quá vui sướng khi được chiến đấu bên cạnh Anh hùng Elf.

'ORAAAAAAAAAAA!!'

Bash lại rống lên.

Giật mình bởi tiếng thét, Sonia bịt chặt hai tai.

[Ahhh! Cái quái gì vậy...! Màng nhĩ của mình! Quái lạ, Orc đâu có thét lên hai lần trong một trận chiến nhỉ?]

Nắm chắc cây quyền trượng trong tay, Sonia bình tĩnh đánh giá lại tình hình.

Với chiến binh mạnh nhất tộc Orc là đồng minh, giờ đây cô có thể phát huy được tối đa sức mạnh của mình.

'Nghe này, miễn là Gunda Guza còn sống thì Baraben sẽ được hồi sinh vô hạn. Nên là bây giờ, tôi sẽ đánh lạc hướng hắn, còn anh thì mau chóng đơm tên Lich…'

'...'

Sonia vạch ra kế hoạch, nhưng Bash chẳng buồn lắng nghe.

Thay vào đó, anh lao về phía trước như một mũi tên, nhẹ nhàng né đi lưỡi búa của Tướng Quân Baraben và trả cho hắn một đòn chí tử.

Đương nhiên, vì đối thủ là zombie nên đòn vừa rồi của Anh hùng Orc chẳng xi nhê gì cả.

'Này! Tên Orc kia! Anh có nghe tôi nói gì không đấy?! Vô ích thôi!'

'Tướng Quân Baraben là một chiến binh cao quý. Dù đã trở thành undead, ông ta vẫn tôn trọng truyền thống của loài Orc và xưng tên trước một trận đấu tay đôi! Tướng Baraben xứng đáng có được cái chết danh dự như một chiến binh!’

'Cái quái...'

“Đây không phải lúc cho mấy thứ danh dự này kia xàm xí!!” chỉ chút nữa là Thunder Sonia thốt lên như vậy, nhưng cô đã kịp kiềm lại.

Với Orc, chiến đấu là lẽ sống.

Loài Orc chỉ tự hào về hai điều: số phụ nữ mà chúng đã hiếp và số trận chiến mà chúng đã thắng.

Tuy không thể chấp nhận được vế đầu, nhưng Sonia thấu hiểu vế sau.

Bash đã đặt cược mạng sống vào trận chiến Tướng Quân Baraben. Đó là sự tôn trọng chân thành nhất của Anh hùng dành cho vị Tướng quân huyền thoại của tộc Orc, một lời tiễn biệt cuối cùng mà Baraben đáng được nhận.

Sonia phần nào hiểu được cảm xúc của Bash. Dù sao đi nữa, cô cũng là một chiến binh, là Anh hùng của tộc Elf.

Nếu một chiến binh Elf cao quý nào đó bị biến thành zombie, thì lúc đó chính cô cũng muốn gánh vác trách nhiệm của Anh hùng và đích thân đưa tiễn họ về với đất mẹ như một chiến binh chân chính.

'...Tôi hiểu rồi. Được, vậy thì tôi sẽ lo ma pháp của Gunda Guza.'

'Tôi nợ cô lần này. Cảm tạ.'

'Không cần phải cảm ơn tôi đâu! Nhanh đánh bại hắn đi! Mau lên, tôi sắp cạn ma năng rồi đấy…'

'Đã rõ!'

Bash lại lao về phía Baraben một lần nữa.

Vung thanh đại kiếm khổng lồ dễ dàng như phe phẩy một cành cây khô, Bash chặn đứng cây búa chiến của tên zombie và dứt khoát phản đòn.

Sonia chỉ biết lặng người chiêm ngưỡng từng nhát kiếm mạnh mẽ của Anh hùng Orc.

Một đường kiếm tuyệt đẹp.

Tất nhiên, vì là kiếm thuật của Orc nên độ “nghệ” của nó không được cao cho lắm.

Trước kia, khi Sonia đối diện với thanh kiếm ấy, cô không cảm nhận được thứ gì khác ngoài sự căng thẳng dồn nén trong từng mạch máu và sự sợ hãi bao trùm lấy toàn bộ cơ thể. Nhưng giờ đây, khi được thanh kiếm của Anh hùng bảo vệ, Sonia lại cảm thấy nó thật hoàn mỹ.

Lưỡi kiếm được cân bằng hoàn hảo, còn mũi kiếm thì luôn tìm được quãng đường ngắn nhất, chính xác nhất để đến mục tiêu của nó.

Thông thường, lực ly tâm khi vung một thứ vũ khí nặng nề như vậy sẽ khiến chủ nhân của nó rơi vào tư thế bất lợi. Nhưng Bash lợi dụng chính điều này để gia tốc cho đòn đánh tiếp theo.

Một cú chém đôi nhanh đến mức nhãn quan của những kẻ tầm thường không thể theo kịp.

Từ trái sang phải, chém hai nhát, lấy lại thăng bằng, rồi lại từ phải sang trái.

Anh hùng Orc vẽ lên không trung một hình bán nguyệt tuyệt đẹp với mỗi lần vung kiếm.

Nhưng không chỉ có vậy.

Sự chính xác tuyệt đối trong từng đường kiếm, cộng thêm sức lực phi thường từ những khối cơ bắp rắn chắc khiến Anh hùng Orc dễ dàng đánh bay những cú giáng búa như trời sập của Tướng Baraben.

Thật khó tin khi một chiến binh người trần mắt thịt có thể kiểm soát hoàn hảo và sử dụng thành thạo được một thứ vũ khí to lớn và cục mịch đến vậy.

Sonia khẽ rùng mình.

Kẻ điên nào lại muốn đối đầu với một thứ như vậy chứ?

'Oi! Chị vẫn đang nhìn đấy nhá!'

Thunder Sonia vung cây trượng về hướng Bash.

Thổ thuật đang được thi triển tại nơi Bash đứng chân lập tức biến mất.

'Guh…gye…ngu ngốc! Thunder Sonia ngu ngốc!!'

'Ngươi mới đần độn ấy! Không nghĩ ra được thứ gì mới mẻ hơn à, tên xác sống hôi hám kia?!'

'Gu~gu~gu…!'

Ma pháp của Gunda Guza không làm khó được Thunder Sonia – dù gì cô cũng là đại pháp sư số một của tộc Elf cơ mà.

Đúng, Gunda Guza là pháp sư mạnh nhất tộc Orc.

Nhưng khi nhắc đến ma pháp thì Elf mới đích thực là những bậc thầy. Kẻ nào lại dám nhận mình thành thạo ma pháp hơn Elf cơ chứ?

Cho dù đã được nâng cấp sức mạnh sau khi hóa thành Lich – một undead đầy quyền năng, nhưng suy cho cùng, những kiến thức và ma pháp của Gunda Guza chẳng có gì thay đổi, có chăng chỉ là thêm vài kỹ năng của undead mà thôi.

Trong một trận chiến ma thuật một-chọi-một, không đời nào một tên pháp sư như Gunda Guza có thể gây cho Thunder Sonia dù chỉ một vết xước.

Trong lúc Baraben đang bận chiến với Bash, thì đây là cơ hội tuyệt vời để Sonia xử đẹp tên pháp sư undead.

Với 1200 năm kinh nghiệm chiến đấu, Sonia sẽ dễ dàng dồn tên Lich vào góc chết chỉ với năm chiêu, và kết liễu hắn với chiêu thứ sáu.

Nhưng Sonia chưa động thủ.

'Hmm... Này, dù sao ngươi cũng là Orc, đúng không? Hãy ngoan ngoãn ngồi im mà xem đi. Đây là trận đấu cuối cùng của Tướng quân Baraben đấy.'

'Ngu ngốc! Ngu ngốc!! Chiến thắng quan trọng hơn nhiều so với mấy cái thứ danh dự nhảm nhí đó! Chiến thắng! Chiến thắng là thứ ta cần! Chiến thắng và báo thù lũ Elf bẩn thỉu các ngươi!!'

‘Chẳng trách Baraben không bao giờ tin tưởng ngươi...'

Cô quyết định mình sẽ chỉ quan sát mà không can thiệp vào trận đấu tay đôi của Bash.

Tại sao ư? Chính Sonia cũng chẳng biết nữa.

Lựa chọn rõ ràng và sáng suốt nhất hiện giờ là mau chóng quét sạch đám zombie càng sớm càng tốt.

Ngay lúc này, quân đội Elf vẫn đang trong tình thế nước sôi lửa bỏng. Mỗi giây phút trôi qua lại có thêm nhiều người lính ngã xuống.

Vậy nhưng, Sonia cảm thấy mình không nên can thiệp vào trận đấu này.

Cô không cần phải lo lắng gì cả.

Bash hoàn toàn áp đảo Tướng Quân Baraben.

Baraben không hề chậm chạp, và cũng không phải một tay mơ.

Những cú vung búa của hắn cực kỳ uy lực, và hắn biết lợi dụng quán tính của khối thép khổng lồ đó để tăng thêm sát thương cho mỗi đòn đánh, đồng thời nhắm đúng vào những góc chết của Anh hùng Orc.

Người bình thường một khi rơi vào tầm đánh của con quái vật kia chắc chắn sẽ trở thành một đống thịt băm.

Tiếc rằng chàng Orc này không hề bình thường.

Liên tiếp là những pha đỡ và phản đòn thành công.

Thứ duy nhất giữ cho cái đầu của Baraben vẫn còn nằm trên cổ hắn là sự may mắn. Bằng một cách thần kỳ nào đó, tên zombie luôn tránh được những đòn đánh vào cổ - tử huyệt của đám undead trong đường tơ kẽ tóc.

Nhưng đó chỉ là vấn đề thời gian. Hắn không thể cứ ăn may mãi được.

Cảm giác như hai người bọn họ đã giao chiến được cả trăm hiệp rồi.

Nhưng thực tế chỉ mới vài phút đồng hồ trôi qua.

Trong khoảng thời gian này, Gunda Guza đã năm lần dùng phép vào Bash, và cả năm lần đều bị hóa giải bởi Thunder Sonia.

Và rồi chuyện gì sẽ đến cũng đã đến.

Một tiếng 'vút' của thanh đại kiếm cắt xuyên qua gió.

Kèm theo âm thanh của cây cối đổ rạp, xương cốt gãy vun, và kim loại tan vỡ.

Đầu búa của Baraben văng ra khỏi cán.

Khối kim loại bay thành một vòng hình cung trên không trung, kéo theo ba con zombie khác trước khi biến mất sau những tán cây rậm rạp của khu rừng.

Cả Sonia và Gunda Guza đều khựng lại và nín thở quan sát.

Bàng hoàng và kinh ngạc, bộ hàm của cả hai há hốc ra như thể chúng sắp rơi xuống đất vậy.

Tới khi nhận thức của Sonia quay lại với thực tại, thế trận đã được định đoạt.

Tướng quân Baraben đã biến thành một cái xác không đầu.

Vẫn giữ chặt cán búa trên tay, cơ thể khổng lồ của hắn gục xuống, khiến cho cả mặt đất rung chuyển như thể một ngọn núi vừa sụp đổ.

Một giây sau, có thứ gì đó rơi từ trên trời xuống và chạm đất với một tiếng “thịch”

Chính là thủ cấp của gã zombie.

Một cái đầu lớn với cặp răng nanh bự chảng – đầu của một tên Orc.

Nó chầm chậm lăn về phía chân của Gunda Guza.

‘Gu..gu…geh… T-Tướng quân...'

Thunder Sonia nắm chặt cây trượng trong tay, sẵn sàng thi triển ma pháp.

Không được để tên Lich hồi sinh Baraben.

Sonia phải ngăn hắn lại ngay, nếu không mọi cố gắng của họ sẽ trở thành công cốc.

Nhưng rồi, Gunda Guza đã không làm vậy.

Hắn yên lặng nhìn cái đầu lăn lông lốc của Baraben một lúc, rồi tựa vào cây trượng để đứng thẳng dậy.

Từ bao giờ, Bash đã đứng ngay trước mặt tên pháp sư.

Đối diện với Anh hùng Orc, khuôn mặt xương xẩu với các thớ cơ đã thối rữa của tên Lich trông thật vô cảm.

Song, ánh mắt của hắn lại chất đầy sự đau buồn và tiếc nuối.

'Bash... tên ngốc... Anh Hùng... hãy làm đi... đừng để lũ Elf...'

‘Được.’

Ngay trước khi cơ thể hắn bị chẻ làm đôi, Thunder Sonia thoáng thấy Gunda Guza nhoẻn miệng cười.

~

~

~

~

~

~

~

Dịch: punch

Chỉnh sửa: Yoloboiz01

Truyện Chữ Hay