Thunder Sonia không thể hiểu nổi chuyện quái quỷ gì đang xảy ra ở đây nữa.
Tại sao Bash lại đứng ra bảo vệ cô, và thậm chí còn chĩa mũi kiếm về phía đồng loại của mình?
Cô bỏ lỡ một tình tiết quan trọng nào đó ư?
Có chuyện gì đó đã xảy ra tại đất nước Orc? Một vụ đảo chính?
Hay là… Bash cũng chỉ như những tên Orc khác, trông thấy một cô nàng Elf xinh đẹp và lập tức muốn chiếm đoạt cô ta làm “của riêng”?
Không, không, Sonia tin chắc rằng Bash không thể có hứng thú với mình được. Cô sẽ không bao giờ quên được ngày hôm đó, cái ngày Ác mông Rừng Shiwanashi bỏ cô lại một mình sau khi cho cô nằm đo đất.
Chẳng lẽ… tin đồn về mùi cơ thể của cô là thật sao?
Hàng trăm câu hỏi không lời giải đáp liên tiếp nổ ra trong đầu Sonia.
‘Ta là Bash, Anh hùng Orc, cựu chiến binh của Quân đội Orc, dưới quyền chỉ huy đội trưởng Boulder!’
Nhưng bây giờ Sonia biết chắc một điều: Bash sẽ chiến đấu với Tướng quân Baraben.
‘Ta là Tướng quân Baraben, phó Tư lệnh Quân đội Orc, Chỉ huy trưởng Lực lượng Rừng Shiwanasi!’
‘Còn ta là pháp sư Gunda Guza, Chỉ huy phó Lực lượng Rừng Shiwanasi!’
Thunder Sonia đã từng chứng kiến nhiều trận đấu tay đôi của loài Orc. Việc xưng tên là một nghi lễ bắt buộc trước khi hai bên bước vào trận chiến.
Một khi cuộc đấu bắt đầu, cả hai sẽ không dừng lại cho đến khi có một kẻ nằm xuống.
Lần này, đối thủ của Bash là Tướng quân Baraben.
Sonia biết rõ hắn là người như thế nào – một chiến binh với sức mạnh phi lý và những chiến tích thậm chí còn phi lý hơn, một chiến binh được tộc Orc tôn thờ như một vị thánh.
Trước đây, thứ đầu tiên mà một tân binh Orc được học không phải là kiếm thuật, mà là tên của Vua Orc, Nemesis, sau đó đến tên của Tướng quân Baraben.
Baraben là một chiến binh vĩ đại bách chiến bách thắng.
Một chiến binh xứng đáng đứng ngang hàng với Vua Orc.
Và hắn còn được yểm trợ bới tên pháp sư mạnh nhất mà tộc Orc từng biết, Gunda Guza.
Tên Lich là nhân tố nguy hiểm nhất trong trận chiến này. Chừng nào hắn vẫn còn sống, Baraben sẽ được hồi sinh vô hạn.
Việc tấn công Gunda Guza gần như là không thể khi hắn liên tục lẩn trốn, giữ vị trí và để Baraben làm lá chắn cho mình.
Nhưng…
Sonia ngước nhìn tấm lưng vững chãi của Bash.
Thật là một tấm lưng cơ bắp và nam tính làm sao… Sonia thầm nghĩ.
‘GRAAAGHHHH!!!’
‘RRUUOOOOOHH!!!’
Tiếng thét xung trận vang lên khiến cho mặt đất rung chuyển, những thân cây ngả nghiêng, chim chóc và những con thú nhỏ hoảng loạn bỏ chạy.
Tướng quân Baraben tiến lên trước, hắn lao tới như một tảng thiên thạch khổng lồ.
Chỉ trong nháy mắt Bash đã nằm trong tầm tấn công của cây búa chiến.
Baraben vung búa. Khối kim loại thô kệch - hiện thân của sự hủy diệt không thể cản phá lao thẳng vào đầu Bash, chuẩn bị nghiền nát hộp sọ của anh.
Nhưng Bash đột nhiên biến mất.
Lùi lại ư? Không.
Anh lao người về phía trước, trụ vững phần thân trên trong khi vung thanh đại kiếm về phía Baraben…
KEENGGG!!
Một làn sóng xung kích nổ ra từ cú chạm kiếm.
Âm thanh kim loại chát chúa vọng khắp khu rừng, vang hơn bất cứ âm thanh nào Sonia từng nghe qua.
Vài giây sau vụ va chạm, dư âm vẫn còn rung lên “rengg…eengg…eeenngg...”
Thanh đại kiếm của Bash đã thành công chặn được đòn giáng búa của Baraben.
Baraben bị đẩy lùi, dù vẫn giữ được búa, nhưng hắn bị mất thăng bằng và phải loạng choạng vài bước mới lấy lại được thế đứng.
Bash cũng tương tự, Sonia có thể thấy anh đã bị lực xung kích của đòn tấn công đánh lui một khoảng.
‘ORRAAAA!!’
Tuy nhiên, khác biệt ở chỗ Bash vẫn trụ vững.
Cơ bắp của anh phải rắn chắc đến mức nào mới có thể trụ vững sau cú đó?
Không để đối thủ kịp lấy lại thăng bằng, Bash lập tức lao về phía trước.
Giây tiếp theo, thanh đại kiếm của Bash đã cắm ngập vào lồng ngực của Tướng Baraben.
Một đường kiếm nhanh gọn và chính xác, đó là phong cách chiến đấu của Anh hùng.
Xuyên thẳng qua trái tim – một đòn kết liễu.
Đó là nếu đối thủ của anh có thể chết được.
‘Graaagh!!’
Tướng Baraben lại tiếp tục vung búa, mặc kệ thanh kiếm to tướng đang cắm vào lồng ngực.
Những đòn tấn công như một bão của kim loại, bụi và đất.
Nhưng Bash không nao núng.
Trong cơn cuồng nộ của gã khổng lồ, Anh hùng vẫn có thể vừa khéo léo né tránh, vừa đỡ đòn và vừa phản công. Thỉnh thoảng anh lại đánh trúng một cú khiến cho Baraben phải loạng choạng lùi lại.
Cuộc chiến trông có phần khá “thô thiển”, cả hai chẳng có một kỹ thuật thực sự nào cả. Baraben cứ điên cuồng vung búa, còn Bash chỉ tập trung né tránh, đỡ và trả đòn.
Trong một khoảnh khắc, Bash nhìn thấy sơ hở và nhanh chóng chớp lấy cơ hội.
Một đường kiếm xé toạc khoang bụng của Tướng Baraben khiến nội tạng của gã bay tứ tung.
Ấy vậy mà Baraben chẳng hề dừng lại.
Tim của hắn bị cắt làm đôi, những mạch máu bị xé toạc, và không một bộ phận nào trên cơ thể hắn còn nguyên vẹn, nhưng những cú vung búa vẫn tiếp tục được giáng xuống..
Sức “sống” của zombie quả là mãnh liệt.
Để tiêu diệt zombie, cách duy nhất là cắt đầu chúng.
Thậm chí phần cơ thể không đầu của một số con zombie vẫn có thể tiếp tục hoạt động, nhưng chúng sẽ bị mù và mất phương hướng, và thường không được cầm cự được lâu.
Nhưng lần này thì khác.
Đám zombie được triệu hồi bởi Lich bất kể cơ thể có bị tổn thương cỡ nào thì chúng vẫn sẽ tiếp tục chiến đấu, miễn là Lich còn sống.
Bash đang hoàn toàn chiếm thế thượng phong.
Nếu Baraben còn sống, trận chiến này đã được định đoạt ngay từ những pha trao đổi chiêu thức đầu tiên rồi.
Vấn đề ở chỗ, hắn không còn sống.
‘Gu-gu-gu! Đất lún!!’
‘Hmph?!’
Gunda Guza thi triển ma pháp.
Một chân của Bash đột nhiên lún xuống và bị khóa chặt dưới mặt đất.
Anh đã bị trói chân.
‘UUOOOH!!’
Bị bất ngờ bởi ma thuật của tên pháp sư, Bash đã chậm một nhịp.
Anh vội giơ kiếm đỡ lấy nhát búa không thể ngăn cản của Baraben.
CHOANGG!!
Đòn đánh từ gã khổng lồ khiến anh bị bật lên khỏi mặt đất, văng ra xa, quay vài vòng trên không trung rồi đập mạnh vào một thân cây.
Dĩ nhiên, chỉ vậy thì chưa đủ để hạ gục Anh hùng.
Bash lập tức bật dậy và lao đến chỗ Baraben như thể chưa có chuyện gì xảy ra.
Như thể chưa có chuyện gì xảy ra.
Chẳng ai có thể lành lặn sau khi dính một đòn như vậy cả.
Sonia nhớ lại những ký ức về trận chiến trước đây với Bash.
Mặc dù cô đã tung rất nhiều ma thuật trúng đích, nhưng gã Orc giống như sở hữu một cơ thể bất hoại vậy, hắn cứ thế bất chấp lao đến.
Nhưng khi trận chiến tiến dần đến hồi kết, Sonia nhận ra gã Orc đã không thể di chuyển nhanh như trước được nữa.
Đúng thế, Bash có một sức mạnh thể chất vượt trội và khả năng phòng thủ trên cả tuyệt vời. Nhưng mọi thứ đều có giới hạn của nó.
Nói cách khác, Anh hùng Orc không bất tử, anh chỉ đơn giản rất trâu bò mà thôi.
‘Gehehe… Ngu ngốc! Anh hùng Baaashh!’
Gunda Guza đã tham chiến, thế trận từ một-chọi-một nay trở thành hai chọi một.
Cho dù Bash có tung được bao nhiêu đòn trúng đích, hay thâm chí hạ gục được Tướng quân Baraben thì tất cả cũng chỉ là vô nghĩa khi Gunda Guza vẫn còn “sống”.
Đối với Sonia, sự có mặt của Anh hùng Orc khiến cho cục diện trận đấu thay đổi hoàn toàn.
Cô hiểu rõ sức mạnh của anh.
Tuy nhiên Bash là chiến binh, những hiểu biết của anh về ma pháp tương đối hạn chế.
Trong trận chiến lần trước của hai người, Bash không có một chiến lược hiệu quả nào để chống lại ma thuật của Sonia ngoài sự trâu bò vốn có.
Liệu anh có nhận ra mình cần phải hạ gục tên Lich thì mới kết thúc được trận đấu này không?
Rất có thể Bash còn chẳng biết tên Lich có vai trò như thế nào nữa…