Hạ Vũ tỉnh lại,toàn thân đau nhức không thôi.Nàng này là sao,tại sao lại ở đây....Một loạt các thông tin lại theo nhau ùa về.Nàng cùng ca ca xuống núi,bị tập kích,giữa đường nhảy ra Lan Băng Băng tới cứu,lại thật không ngờ đây là nhất thế âm mưu,đem nàng toàn gia yên ấm phá hủy.Vì sao lại thế,nàng gia đã ẩn cư tu luyện,vì sao những người đó vẫn không bỏ qua cho chứ...Hạ Vũ lắc đầu.Không,lỗi chính là ở nàng.Nàng quá ngây thơ,quá tin người rồi.Nương người hẳn là biết cái gì,có lẽ vậy mới không ngừng nhắc nhở bản thân,mà mình thì sao,bởi một chút đồng tình,một chút day dứt bèn đem mọi thứ bỏ qua hết.Nàng...tất cả là lỗi do Hạ Vũ nàng mà ra...Nước mắt không kìm được,Hạ Vũ khóc,khóc nhiều lắm,tim cũng quặt thắt lại,đau đớn gấp nhiều lần so với thể xác lúc này
Đúng lúc này trong đầu Hạ Vũ chợt lóe...Vân ca cũng tiến truyền tống trận,rất có thể đang ở đâu đó quanh đây
_" Vân ca,Vân ca,người ở đâu..."
Đáp Hạ Vũ chỉ có tiếng nàng vang vọng lại.Hạ Vũ lại cố hết sức,cất to tiếng một lần nữa
_"Vân ca,là Vũ Vũ,người có ở đây thì lên tiếng đi...Ca ca..."
Vẫn như lần trước,không tiếng nói nào được cất lên.Hạ Vũ vô lực ngã khuỵu xuống,trong đầu không ngừng hiện lên các hình ảnh về Hạ Vân.Đối với nàng,Hạ Vân luôn dịu dàng,quan tâm,sẵn sàng vì nàng mà tính mạng cũng có thể đánh đổi,cuối cùng khi tiến vào truyền tống còn nhìn nàng bằng ánh mắt kinh hoảng.Hạ Vũ đưa tay lên ngực,bóp chặt nơi tim đang đau đớn không thôi
_" Vân ca,ngươi ở đâu rồi...có an toàn không..."
Hạ Vũ biết có lẽ chưởng pháp của Lan Băng Băng hoặc Thiên Kiếm kì đã đem quĩ đạo của truyền tống trận đi lệch,chính điều này mới nhường nàng tới đây. Lại nhìn nhìn cảnh vật xung quanh. Nàng không nhìn thấy gì cả,chỉ một màu đen lan tỏa,giơ tay cũng không thấy năm ngón
Hạ Vũ hồi tưởng lại,nàng nhớ rõ bản thân bị Thiên Kiếm Kì ném cho một chưởng,sau đó bất tỉnh.Có lẽ khi ngất đi may mắn tiến nhập truyền tống,bất quá nghĩ đến đây tâm nàng lại nhảy dựng...Hiên Viêm kiếm,đúng,chính là nó hiện tại đang ở đâu.Hạ Vũ nhịn đau nhức toàn thân,một lần nữa đứng lên tìm kiếm
_" Hiên Viêm kiếm,ngươi ở đâu,vạn nhất không thể còn tại đó để Thiên Kiếm Kì hoặc Lan Băng Băng thu phục"
Khó trách Hạ Vũ vội vàng cùng lo lắng như vậy.Chưa nói đến lực lượng kinh khủng của Hiên Viên Kiếm nếu vào tay Lan Băng Băng thì nàng cũng đừng nghĩ trả thù nữa,mà quan trọng hơn cả chính là nương trước khi rời đi đã dặn dò nếu có bất trắc sẽ đem thần hồn gửi trong đó. Hạ Vũ nàng muốn đem nương tái sinh,thần hồn chính là không có không được. Nhưng tìm kiếm nửa ngày vẫn không thấy bóng dáng nó đâu,Hạ Vũ vô lực ngồi xuống
_" Đây là sao rồi,vì sao lúc đó Hiêm Kiếm luôn quanh quẩn bên mình,mà mình tiến truyền tống lại không đi theo? Không lẽ bị Thiên Kiếm Kì bắt lại"
Bất quá suy ngẫm lại,Hạ Vũ lại bác bỏ luôn. Theo nguyên tác Hiên Viêm kiếm chính là thuộc về Lan Băng Băng lúc tranh thắng bại với Hạ Vũ,mà khi đó tu vi đã là thủ thần sơ kì rồi. Nghĩ tới đây đồng tử co rụt lại.Này chuyện thật là tình ờ ư ? Trong tiểu thuyết không nói tới vì sao Hạ Vũ cùng Lan Băng Băng mâu thuẫn mà chỉ nói Hạ Vũ là người kiêu ngạo,luôn tranh phong,cuối cùng vì muốn thưởng đồ cùng nữ chính mà lính hộp cơm. Suy nghĩ một vòng,Hạ Vũ đổ mồ hôi lạnh.Không lẽ trước đó Hạ Vũ theo nguyên tác cũng trải qua những này sự,mới đem Lan Băng Băng làm duy nhất địch nhân,không tiếc hết thảy phá hủy nàng ta.Mà kia một khắc dù biết tử vẫn liều mạng tranh phong tiến tới cướp giật Hiên Viêm kiếm chính là cùng nàng bây giờ một mục đích là đen nương tái sinh.Nói như thế từ trước tới nay vốn chưa hề thoát đi ra ngoài quĩ đạo một chút nào.Mà sự kiện tiếp theo nàng được Đại trưởng lão Nguyên Lực tông thu làm đồ đệ,rèn luyện cùng hắn năm năm bên ngoài,lúc tiến về chính là tham gia Hoàng gia bí cảnh,cũng bắt đầu số phận nữ phụ.
Hạ Vũ suy ngẫm cẩn thận,tự vẽ ra trong lòng kế hoạch.Trước mắt cần phải tăng lên thực lực đã rồi nói,mà kia trưởng lão của Nguyên Lực Tông hiển nhiên là sự lựa chọn tốt lắm.Theo như nguyên tác này trưởng lão tu vi cao thâm,tu vi tính ra còn vượt mặt Thiên Kiếm Kì một chút,tính tình kì quái,rời Nguyên Lực tông vì muốn thu nạp đệ tử vừa lòng.Sau khi thu Hạ Vũ thực đúng là bao che khuyết điểm đến cùng.Cũng vì vậy có thể coi là gián tiếp đối đầu nữ chính Lan Băng Băng,bị nàng ta đem cùng Thiên Kiếm Kì diệt sát tại bí cảnh tranh kiếm. Người tốt như thế,lại có thực lực nàng quyết sẽ không bỏ qua,chưa nói tới cái gì khác,chỉ cần có cái sư phó chỉ điểm sẽ đi được tắt nhiều lắm.Bất quá trong nguyên tác cũng không có nói tới Hạ Vũ khi nào thì gặp và bái này lão giả,nhưng nàng cũng không lo.Đây hẳn là kịch tình trong truyện,chắc chắn sẽ xảy ra.Nói vậy điều cần làm lúc này không gì khác chính là đem vết thương chữa lành cùng nhìn nhận lại bản thân,đem tâm tình một lần nữa xây dựng lại,khiến cho con mắt tinh tường hơn một chút.Nỗi đau khi mất nương,khi không có ca ca bên cạnh tạm gác đó đã.Nàng cường đại lên sẽ tìm ca ca,hợp lực đem nương tái sinh,xây dựng lại gia êm ấm như trước.Mọi thứ vẫn chưa quá muộn
Hạ Vũ nghĩ lại toàn bộ mọi chuyện.Con người chính là như thế,không thể nhìn mặt mà đo tâm tính được.Có thể người đó trông rất tốt,hiền lành vô hại,nhưng nếu không cẩn thận lại trở thành mối hại lớn nhất của cả đời ngươi.Mà trái ngược có những người hay chỉ trích,phàn nàn,nói những lời không hay lại đúng nghĩ cho ngươi,muốn ngươi nhận ra lỗi lầm của bản thân để cố gắng sửa chữa.Tóm lại khi nhìn nhận đánh giá một người không chỉ dùng mắt mà bằng cả tâm.Hạ Vũ nhận ra sai lầm lớn chính là tin vào những gì mắt thấy mà không hề có chút tâm nhãn nào.Lan Băng Băng chính là ví lớn nhất khiến nàng không thể nào quên được.
Hạ Vũ càng nghĩ,máu trong cơ thể càng chảy nhanh,các mạch tự động dãn ra,mỗi tế bào căng phồng điên cuồng hấp thu linh khí.Hạ Vũ giật mình,đây là đột phá dấu hiệu mà,liền ngồi xuống xếp bằng,chìm vào tu luyện,dùng thần thức tiến vào " Sóng lửa tháp".Vừa tiến vào bên trong,Hạ Vũ chính là hoảng sợ không thôi,này chính là chuyện gì rồi