“Cậu ta ghen rồi.”
“Ghen sao…?”
Cecilia ậm ừ, một tay đưa lên cằm.
Sau khi suy nghĩ một hồi, cô mới nghĩ là: “Đúng thật, rất có thể chứ.”
Có thể Gilbert cảm thấy rằng chị gái của cậu bị cướp đi khi đọc cuốn tiểu thuyết của Leanne. Đó cũng có thể là lí do vì sao cậu ấy lại hậm hực như vậy. Tuy nhiên…
“Nhưng nếu như cậu ấy giận tới mức như vậy chỉ vì chuyện đó thì…”
Cô không biết Gilbert hiện tại có đang cảm nắng ai hay không, nhưng sao cậu ấy có thể ghen với chính chị gái mình được nhị? Mặc dù cả hai rất thân thiết với nhau, nhưng mối quan hệ của hai người chỉ là chị em trong nhà thôi.
“À thì, điều đó cho thấy cậu quan trọng với cậu ta tới mức nào. Này Cecil, nếu như một người bạn cậu chơi thân đã lâu đột nhiên thân thiết với một người mà cậu không thích… thì cậu sẽ cảm thấy thế nào?”
“À thì… cái đó…”
Thật ra, cô biết rất rõ cảm giác ấy.
Cecilia không ra ngoài đi chơi quá nhiều vì cô phải giả nam và không có nhiều người cô có thể coi là ‘bạn’, nhưng cô lại hiểu rất rõ cảm giác đó. Đặc biệt là khi cô nhớ lại ký ức từ kiếp trước của mình.
‘Mỗi khi Ichika đi chơi với một cô bạn khác mà mình không quen thì mình lại có chút giận dỗi…’
Ichika, bạn thân nhất của Hiyono, là một người rất năng động và giỏi giao lưu. Ngoài Hiyono ra, cô bạn còn có nhiều người bạn khác nữa.
“Nhưng Oscar và Gil cũng chơi thân với nhau mà nhỉ?”
“Ừm, cũng bình thường, nhưng không quá thân thiết vì câu ta vẫn tự vạch ra ranh giới giữa tôi và cậu ấy.”
Gilbert luôn gọi Oscar bằng ‘Điện hạ’ và nói chuyện với anh bằng kính ngữ. Kể cả khi Oscar có bảo cậu ấy bỏ cách nói đó đi thì chẳng có gì thay đổi cả.
Nhìn vào như vậy thì đúng là hơi kỳ lạ thật.
‘Mình không ngờ em ấy lại là kiểu người có tính sở hữu cao như vậy.’
Gilbert dường như không quá để tâm tới điều gì cả. Cậu em cô gần như luôn lơ là mọi thứ và không quá để tâm tới mọi vật xung quanh.
Một người như vậy lại có thể khao khát chiếm hữu chị gái mình, điều này làm cho cô cảm thấy có chút rung động.
Tuy nhiên, vì không còn lí do nào khác nên cô đành tin vào giả thuyết đó.
‘Con người có tính chiếm hữu sao. Nếu như dựa trên nhân vật của Gil trong game thì chuyện này có lí thật. Có một sự kiện như vậy…’
Gilbert đáng nhẽ ra phải là một cậu nam sinh lêu lổng có tính cách u ám không chịu mở lòng với bất cứ ai. Trong game, Cecilia đã xa lánh và bắt nạt cậu như một nỗi ô nhục của nhà Silvy.
Luôn có những người bàn tán sau lưng cậu rằng, một thằng con trai u ám như vậy là một kẻ thất bại chứ không thể nào là một ‘kỵ sĩ Thánh’ được.
Chỉ có nữ chính – Leanne là nghĩ khác.
Cô sẽ nói chuyện thông qua cánh cửa phòng cậu mỗi khi cậu tự nhốt mình trong ký túc xá. Một số lúc, cô sẽ tặng cho cậu những món quà nhỏ và dành thời gian ở cùng cậu. Thời gian trôi qua, dần dần cậu đã mở lòng với Leanne.
Tuy nhiên, trái tim mỏng manh của Gilbert, trái tim chỉ tin tưởng mỗi mình Leanne, đã bị chi phối bởi ‘Nhiễu loạn’. Bằng cách lợi dụng ham muốn của cậu, cơ thể cậu đã bị ‘nhiễu loạn’ độc chiếm và bị điều khiển tấn công tất cả những nam sinh tiếp cận Leanne.
Chính Leanne là người đã ngăn cậu lại.
Sau khi đối mặt với cậu một hồi rồi bị thương, cô chạm vào dấu tích của ‘Nhiễu loạn’ trên người Gilbert và cầu xin:
“Xin cậu hãy quay trở về con người hiền lành của trước đây đi.”
Gilbert cuối cùng được giải thoát khỏi ‘nhiễu loạn’, cậu đã tự thề với bản thân mình rằng sẽ luôn bảo vệ cô và không bao giờ làm cô tổn thương nữa.
‘Sự kiện đó, nó thực sự rất ấn tượng… Nhưng mà… chờ đã!?’
Cecilia vừa nhận ra điều gì đó và vội vã bật dậy.
“Vậy có nghĩ là, nếu như mọi chuyện tiếp tục như thế này thì Gil sẽ sớm bị ảnh hưởng bởi ‘nhiễu loạn’ sao!?”
“…Cậu đang nói gì vậy?”
Oscar không thể hiểu được sự đổi hướng đột ngột của cuộc đối thoại và ngước nhìn Cecilia bằng ánh mắt ngơ ngác. Tuy nhiên, cô lúc này không có thời gian để tâm tới anh.
‘Mình phải làm sao đây? Mình không thể để em ấy như vậy được…’
Cecilia cảm nhận được mồ hôi lạnh tứa ra khi nghĩ về nỗi sầu muộn mà cậu em đáng yêu của cô phải trải qua lúc này. Sẽ thật tốt nếu như một ai đó có thể ở bên cậu giống như khi bị ‘nhiễu loạn’ chi phối trong game, nhưng thực tế không hề như vậy.
Đó là điều mà Cecilia đã học được mấy tháng vừa qua.
Gilbert là một con người hiền lành. Nếu như cậu ấy vì bị chi phối bởi ‘nhiễu loạn’ mà làm tổn thương ai đó thì cả đời cậu ấy sẽ không tha thứ cho bản thân mình. Cô đứng đó tự hỏi không biết mình nên làm gì.
“Leanne?”
Trông đầu Cecilia nảy lên hình ảnh của cô bạn.
Mỗi khi trái tim của Gilbert rung động, Leanne luôn cứu giúp cậu ấy. Trong game, Gilbert đã nói với Leanne rằng: “Tôi đã yêu cậu từ cái nhìn đầu tiên.” Theo đúng như kịch bản thì trái tim của Gilbert lúc này là dành cho Leanne.
Cô bạn chắc chắn có thể giải cứu Gilbert.
Cecilia vội vã dọn dẹp mọi thứ trên bàn.
Oscar vẫn đang ngồi đó, chuyển ánh nhìn sang hướng cô.
“Cậu định đi đâu à?”
“Ta phải đi tìm Leanne!”
Trả lời xong, tiếng chuông trường vang lên báo hiệu giờ nghỉ trưa kết thúc.
***
Sau khi giờ học kết thúc, Cecilia đã tiến thẳng về phía phòng học mỹ thuật.
Leanne đang đứng trước mặt cô. Bên cạnh là Oscar cũng đi theo cùng.
“Vậy, cậu nghĩ sao?”
“Cecil có hỏi tớ nghĩ thế nào về chuyện này thì…”
Bối rối, Leanne nhìn Cecilia đang quỳ xuống sàn cầu xin sự giúp đỡ.
“Nói tóm lại là, có vẻ như Gilbert đang gặp rắc rối gần đây và cậu muốn tớ nghe lời tâm sự của cậu ấy đúng không?”
“Đúng vậy…”
“Nhưng tại sao lại là tớ?”
Rõ ràng thế còn gì.
Bởi vì khi nghe tới bạn của mình, chẳng phải hiển nhiên cô bạn phải lắng nghe và an ủi bạn mình sao?
Trong tình huống này Cecilia cũng muốn tự hỏi câu hỏi hệt như vậy đấy.
“À thì, nếu như đó là Leanne thì tôi tin chắc rằng cậu có khả năng nói chuyện dễ dàng hơn trong nhiều trường hợp!”
Cecilia tự nghĩ ra một lời bào chữa để vớt vát tình hình. Mặc dù nó có hơi sơ sài những Leanne không hề nghi ngờ gì, cô bạn chỉ trả lời rằng:
“Tớ rất sẵn sàng khi thấy cậu đề cao tớ như vậy. Việc liên quan tới Gilbert… tớ rất muốn giúp, nhưng mà…”
“Nhưng mà sao?”
“Thật ra, tớ đang khá bận với mấy bản thảo mới.”
Cô cầm ra một tập giấy rất dày. Và tất nhiên, hình tượng cho các nhân vật mà cô bạn xây dựng chính là Oscar và Cecil.
Khuôn mặt Cecilia nhăn nhó trông không được thoải mái.
“Jade có vẻ như vừa mua được một cửa tiệm in ấn lớn, và bọn tớ đã thảo luận về việc sẽ xuất bản cuốn sách của tớ và bán chúng với quy mô lớn… vì vậy nên hiện tại bọn tớ muốn làm một điều gì đó tuyệt vời hơn.”
Tham vọng của đôi bạn này cao thật đấy.
Tất nhiên là trong game chẳng có sự kiện nào như thế cả. Nếu như có chuyện như vậy xảy ra thì đương nhiên fan của bộ game sẽ nhảy dựng hết cả lên để phản đối nhà sản xuất rồi. Thể loại game hẹn hò giả tưởng gì mà nữ chính lại viết và xuất bản tiểu thuyết ghép đôi những đối tượng mà đáng nhẽ mình phải chinh phục chứ?
‘Cô gái này… có thực sự là nữ chính trong game không vậy…?’
Nhìn phát cũng đoán được là mọi chuyện sẽ không đi theo hướng mà cô mong muốn rồi. Sự tồn tại của cô gái này là điều khó hiểu nhất đó.
Nhưng cô bạn là người duy nhất có thể cứu Gilbert.
“Vậy, vậy thì tôi sẽ giúp cậu!!”
“Eeeeh?”
“Tôi sẽ giúp cậu viết nó! Hay đi tìm tư liệu hoặc tìm lỗi diễn đạt cũng được. Nếu chỉ là mấy việc đó thì tôi nghĩ là mình có thể làm được! Vậy nên làm ơn, sau khi làm xong, mong cậu hãy giúp Gil…”
“Wah! Chuyện này là thật sao!?”
Leanne nắm lấy tay của Cecilia với đôi mắt sáng lấp lánh.
“Hmm, phải…”
“Nếu như vậy thì ngay bây giờ cậu có thể giúp tớ dưới dạng trả trước được không? Sau đó tớ sẽ cố hết sức để hoàn thành mong muốn của Cecil!”
“Aah, haiz… Tất nhiên rồi…”
Cecilia, cảm thấy bị áp lực bởi sự nhiệt huyết của Leanne, bất đắc dĩ gật đầu. Trong khi đó, Oscar đang đứng bên cạnh cô thở dài, nói thầm bằng một giọng trầm lắng: “…Đồ ngốc.”