Trans: Zard
---------------------
Trong game, khoảng thời gian Eterna Thức Tỉnh Sức Mạnh Thánh Nữ có hơi khác, nhưng nó xảy ra bởi một sự kiện tương tự.
Sức mạnh Thánh Nữ của Eterna lần đầu thức tỉnh trong trận chiến với Fara trong route Eterna, nhưng đến tận học kì 3 của trận Đột Kích Học Viện nó mới thực sự thức tỉnh.
Tên Thượng Cấp Ma Vật “Orge Khỉ Đột” mang theo rất nhiều ma vật và tấn công học viện. Khi có không ít học viên và giảng viên trở thành nạn nhân, sự kiện thức tỉnh của Eterna được kích hoạt. Nhưng vì tôi đã diệt sạch lũ ma vật đó hồi trước nên sự kiện ấy không diễn ra.
Thế nhưng có vẻ cô ấy vẫn thức tỉnh được sức mạnh Thánh Nữ vì lí do nào đó.
Chẳng những thế, có lẽ vì không chịu được sức mạnh ở lần đầu thức tỉnh, cổ đã ngất đi.
Kể cả trong game thì cổ cũng như thế ở lần đầu thức tỉnh.
Bị nuốt chửng bởi sức mạnh Thánh Nữ, cô ấy bị nghĩa vụ Thánh Nữ lôi kéo và tự di chuyển.
Mà, cái trạng thái bạo phát này sẽ nhanh chóng kết thúc khi đồng đội của cổ, bao gồm Vernell đến và gọi cổ, nhưng… toàn bộ ma vật xung quanh và những người ngăn cổ thực hiện nghĩa vụ đều sẽ bị tiêu diệt.
Tôi thực sự không nghĩ cổ sẽ lại đi tấn công người bình thường khi rơi vào trạng thái mất kiểm soát như này…
“Đừng… đừng mang… Vernell đi… đừng chết… mà… đừng… đừng… ta phải tiêu diệt chúng… toàn bộ lũ ma vật, ta phải tiêu diệt chúng…”
Cô ấy lầm bầm gì đó với đôi mắt trống rỗng.
Và có vẻ cổ xem bọn tôi là ma vật.
Thế nên cô ấy sẽ tấn công.
Còn về tại sao lại xem bọn tôi là ma vật… đó là do bông hoa rơi bên cạnh Eterna.
Bông Lucifero được đeo trên đầu Cô Nhân Vật Nền khi cổ bắt chước tôi hiện đang nằm cạnh chân Eterna.
Phấn hoa của nó mang một hợp chất nguy hiểm khiến người ta bị ảo giác, làm họ không thể phân biệt được hiện thực.
Không có tác dụng phụ nhưng ta có thể xem nó như một loại thuốc phiện.
Có lẽ nó đã bị rớt từ Cô Nhân Vật Nền khi Leila đập cổ và vô tình rơi bên cạnh đầu Eterna.
Ta có thể nghĩ rằng thứ như thế làm sao đủ để ảnh hưởng đến Thánh Nữ nhưng… chẳng qua chỉ là xui thôi.
Cô Nhân Vật Nền mang Lucifero bị sức mạnh của con bạch tuộc điều khiển… có lẽ sức mạnh ấy cũng đã tạm thời khuếch đại hiệu ứng của Lucifero.
Chưa kể lúc đó Eterna còn đang bị ngất nữa.
Bởi vậy nên thứ ảo giác đáng ra vô dụng với Thánh Nữ của Lucifero lại thành ra có tác dụng.
Vừa giải thích cho Leila, tôi vừa dùng tay đỡ lấy ma thuật được kích hoạt từ cây trượng của Eterna.
Mấy bạn nghĩ chỉ một cô Thánh Nữ Đã Thức Tỉnh mà đủ làm tôi bị thương á?
Cũng không hẳn… thật ra là do cây trượng cả, tôi đã cài nó sao cho không một đòn ma thuật nào của Eterna có thể giết.
Tại viên ngọc đính cây cây trượng, tôi đã yểm ma thuật vào để nó luôn phát ra một phép hồi phục yếu mỗi khi được dùng.
Nói dễ hiểu hơn thì sau khi cổ thành công tung ra đòn kết liễu, nó cũng sẽ hồi phục sao cho đối phương còn đúng 1 HP.
Thế nên chỉ cần Eterna còn dùng cây trượng đó, cổ sẽ không thể giết được ai.
Sao tôi lại làm cái chuyện ác ôn đó á? Dĩ nhiên là để Eterna không vô tình tiêu diệt Alexia rồi.
Eterna rất có hiệu quả khi đối đầu với Phù Thủy, nhưng nếu Eterna lỡ tay đánh chết Alexia là coi như xong.
Nhưng cũng sẽ rất bất thường nếu trong top 8 chỉ có mỗi Eterna là không tham gia, cô ấy có khả năng vẫn sẽ tự đi theo vì lo cho Vernell.
Nếu vậy thì thà cho cô ấy đi chung còn hơn là để cổ tự đi.
Với lại có Eterna, tỉ lệ tử vong của nhóm Vernell sẽ giảm đi đáng kể.
Thế nên tôi mới cài như vậy để Eterna có thể đi theo mà không giết Phù Thủy..
Mục đích của cây trượng đó là như vậy. Chỉ cần cổ còn dùng nó thì cổ sẽ không thể giết ai cả.
Nhưng… cũng như khi cô ấy xóa sổ con bạch tuộc, một đòn tấn công “không qua cây trượng” đều có thể tiêu diệt kẻ địch như bình thường.
“Elrise-sama… sức mạnh đó của Eterna… chẳng phải đó là sức mạnh của Thánh Nữ sao…?”
À phải, quả nhiên là sẽ có người để ý.
Rồi, giờ mị nên làm gì đây?
Tôi thì không sợ bị lộ. Đằng nào tôi cũng định tiết lộ hết cho mọi người rồi trả lại vị trí Thánh Nữ cho Eterna. Ta có thể bảo chuyện này đúng như dự tính.
Nhưng Phù Thủy vẫn còn sống.
Dù cho tôi có bị lộ rồi bị trục xuất thì cũng không sao. Nhưng bây giờ thì không được.
Nếu tôi mà rời sân khi chuẩn bị tấn công Phù Thủy thì mọi chuyện lại thành ra giống như trong game.
Tuy có lỗi với Eterna nhưng tôi buộc phải tiếp tục màn lừa gạt này thêm ít lâu nữa.
“Đó là sức mạnh của cô ấy… lí do mà Eterna từng nhầm bản thân với Phù Thủy là bởi sức mạnh đó. Cũng như Vernell sở hữu sức mạnh giống Phù Thủy, cô ấy có sức mạnh tương tự Thánh Nữ.”
“Thực sự có thể như vậy sao…? Không phải là Thánh Nữ nhưng lại mang sức mạnh của họ, chuyện này chưa từng có tiền lệ.”
“Mọi thứ xảy ra trên thế giới đều từng tưởng rằng ‘chưa từng có tiền lệ’ vào lần đầu chúng xảy ra. Lần đầu Phù Thủy xuất hiện, khi thế hệ Thánh Nữ đầu tiên Alfrea-sama xuất hiện, họ cũng bị xem rằng là ‘chưa từng có tiền lệ’... Hệ thống thế giới gồm Thánh Nữ và Phù Thủy, có lẽ đã có chuyện bất thường xảy ra ở thời đại này.”
Tôi đáp lại câu hỏi của Leila bằng mấy lời nhảm nhí.
Sao mà tự nhiên tôi sợ tài năng này bản thân thế nhỉ, nó giúp tôi nói xàm một cách trơn tru.
Chắc mị có số làm lừa đảo.
A lô, mẹ hả. Là con, con nè, con đây nè. Đúng rồi, là con nè.
Con bị tai nạn tại “Xui” với “dính”, con cần tiền gấp vào ngày mai nên làm ơn chuẩn bị tiền giúp con nhé.
…Ể? Người đầu dây bên kia không phải mẹ mà là ông bố có sở thích giả gái á…?
Kiểu vậy.
“Nói chung… chúng ta cần giúp cô ấy bình tĩnh lại trước.”
Tôi để rào chắn bao lấy Leila và Cô Nhân Vật Nền rồi bước ra.
Eterna vô cảm đưa tay lên và tấn công.
Một quả bóng ánh sáng màu bạc bay thẳng về phía tôi, nhưng tôi đã dùng tay bắt lấy và bóp nát nó.
Hả…? Mới nãy…?
Sức mạnh Thánh Nữ của cô mạnh đấy, nhưng chưa đủ mạnh đâu!
“…Đừng đến đây.”
Rồi cổ bắt đầu bắn đạn liên tiếp. Đòn tấn công của cổ trở thành chiêu chưởng bắn 7 phát cùng lúc.
Sức mạnh Thánh Nữ từ mọi hướng rực sáng ánh bạc và uốn lượn khi lại gần tôi.
Nếu phải lấy ví dụ cho dễ hiểu… nó giống như máy đánh trứng vậy.
Chúng đến bên mị như muốn giã mị thành kem tươi.
Nhưng muda muda. Lấy bản thân làm trung tâm, tôi trải quang ma pháp ra xung quanh khiến tất cả đều bị xóa sổ.
Dù cô có là Thánh Nữ hàng thật đi nữa thì vẫn chỉ là con gà mới nở thôi.
Với một người đã tăng cả đống cấp nhờ việc bắt nạt lũ ma vật vô tội vạ, thế này quá đơn giản.
Sự cách biệt này giống như một newbie mang đồ tân thủ đi đánh với người max cấp đã trùng sinh mấy lần vậy; muốn thắng là không thể!
“Không… KHÔNGGGGG!”
Eterna nửa điên nửa tỉnh vứt trượng đi và giơ tay lên. Ê khoan… đừng có vứt nó.
Rồi một quả cầu ánh sáng khổng lồ được tạo thành; nó mang trong mình một lượng lớn ma lực.
Ê —… cái này hơi nguy hiểm à nhe.
Đây là chuyện mà chỉ có mấy người vừa mới thức tỉnh không biết đánh nhau là gì mới làm; cổ không hề nghĩ tới tình trạng của mình sau đòn này và đổ hết MP vào nó.
Lượng MP còn lại của Eterna hẳn đâu đó 1000 dựa trên việc thiếu cấp của cổ.
Nếu tất cả chúng được dùng, cộng thêm sức mạnh Thánh Nữ nữa thì thứ đó mang một sức hủy diệt không hề nhỏ.
… À thì, nó hoàn toàn có thể dễ dàng phá hủy ngôi trường và hạ sát mọi học viên vô tình nằm trên đường đi của nó.
Chặn nó với tôi thì không khó, nhưng nếu tôi cứ đứng yên thì kể cả khi tôi có không bị sao, ngôi trường và học viên vẫn sẽ bị ảnh hưởng.
“Elrise-sama! Xin ngài đừng làm vậy!”
Leila hình như đang nói gì đó nhưng tôi lờ cổ đi và bay lên trời.
Như này thì nó chỉ nhắm đến mỗi tôi, sẽ không có thiệt hại nào cả.
Eterna cũng nhắm thẳng vào tôi và quả cầu ánh sáng bay theo.
Đúng rồi, cô làm tốt lắm. Hãy bắn đi.
“Dừng lại, Eterna!”
Nhưng ngay lúc đó, cửa tầng thượng đột nhiên mở tung và Vernell chạy ra.
Oi, oi, sao cậu ta lại lựa đúng giờ xấu để mà xuất hiện thế.
Nhưng có vẻ sự hiện diện của Vernell đã ảnh hưởng đến Eterna, khiến vai cổ run rẩy.
“Ve, Ver…nell…?”
“Dừng lại đi Eterna. Đó không phải thứ để cậu bắn vào người khác. Làm ơn! Hãy tỉnh lại đi!”
Nhờ Vernell mà đôi mắt của Eterna lấy lại được chút ánh sáng và sức mạnh của cổ cũng yếu dần.
Fumu, có vẻ vụ này xong rồi.
Giờ việc của Vernell chỉ có nói ra mấy lời sến súa để an ủi Eterna và nâng độ hảo cảm của cổ, rồi bỏ route này và quay về route Eterna để đạt Happy End thôi…
…Ủa khoan, không ổn. Giờ cổ mà bình tĩnh lại thì nguy!
“Eterna… xin hãy quay lại đi.”
“Không được Vernell-kun! Bây giờ không được để cô ấy tỉnh lại!”
Cái tên ngốc Vernell này! Đừng giúp cổ tỉnh lại khi mà có nguyên một khối ánh sáng to đùng đang lơ lửng trên đầu cổ chứ!
Eterna vô tình điều khiển được nó là bởi cô ấy vô thức sử dụng sức mạnh Thánh Nữ khi vô ý thức tỉnh.
Chưa kể lần này Eterna còn bị ảo giác mơ mơ màng màng.
Nhưng một khi cổ mà tỉnh lại là cổ sẽ phải đối diện với hiện thực.
Nếu cô ấy mà hoảng loạn là thứ ma thuật đó sẽ trở nên bất ổn ngay!
“Vernell… Tớ đang… Ể? Hả? Ể? Cái, cái, cái gì thế này? Đây là cái gì vậy!? Cái, cái gì đây!? Đây là cái gì!? Sao tớ lại mang nó chứ!?”
Ngay khi Eterna vừa tỉnh lại, cô ấy liền hoảng loạn và bắt đầu múa máy khi thấy quả cầu ánh sáng khổng lồ do chính cổ tạo ra.
Nói rồi mà.
Quả cầu ánh sáng mà cô ấy mất kiểm soát đang bị kéo xuống bởi trọng lực về phía Eterna. Không ổn.
Tôi vội lao xuống, nhưng bởi để tránh thiệt hại không đáng có mà tôi đã bay quá cao.
Tôi lao xuống hết tốc lực. Mình làm được không…? Không, tôi buộc phải làm được. Cứ đà này thì nó sẽ thành Bad END mất.
Nhưng quả cầu ánh sáng quá gần Eterna… không, nó vẫn chưa đụng vào cổ.
Vernell đã dùng sức mạnh bóng tối để chặn nó lại.
Tốt lắm, cậu giỏi lắm Vernell! Quả nhiên là nhân vật chính, thức tỉnh đúng phút cuối.
Nói thật thì đây hoàn toàn là lỗi của cậu cả, nhưng tôi sẽ cho qua vì cậu đã thức tỉnh được rồi.
Rồi tôi chen vào bên dưới quả cầu ánh sáng và đứng kế bên Vernell.
“Chúng ta sẽ đẩy lùi nó. Vernell-kun, chuẩn bị nào.”
“Vâng!”
Thật ra tự tôi xử lí nó luôn cũng được, nhưng bởi cậu ta đã thức tỉnh rồi nên tôi sẽ cho Vernell tham gia.
Đây là sự rộng rãi của tôi để giúp cậu ta học cách sử dụng sức mạnh.
Ma lực của tôi và sức mạnh bóng tối của Vernell cùng lúc bắn ra; hai dòng ma lực trắng và đen xoắn lại với nhau và đánh bay quả cầu đánh sáng.
Nó cứ tiếp tục đến khi ra khỏi bầu trời… rồi an toàn nổ tung.
Ok, chúng tôi đã xoay sở giải quyết chuyện này mà không có thiệt hại gì.
Úi chời, nguy hiểm quá đó.
Nhưng giờ thì đã xong rồi, cả Eterna và Vernell đều đã thức tỉnh, con bạch tuộc cũng đã được xử lí thế nên cứ coi như là ok đi vậy.
Tốt lắm, tốt lắm.
—-------------------
Lần đầu Eterna gặp Vernell là khi cô 14 tuổi.
Ngôi làng Terracotta nơi cô sinh ra và lớn lên là nơi mà Elrise, người được mệnh danh là Thánh Nữ Vĩ Đại Nhất Mọi Thời Đại chào đời. Bởi vậy có không ít thanh thiếu niên mong ước được trở thành Kỵ Sĩ và những người được Elrise cứu giúp xem nó như là một thánh địa để hành hương. Thế nhưng bản thân ngôi làng chỉ là một vùng nông thôn đơn giản.
Lãnh chúa của họ đã có ý định mở rộng ngôi làng và biến nó thành một thành phố thánh, nhưng bởi kinh phí nên nó vẫn là chuyện của rất lâu sau này.
Nó vẫn chỉ là một ngôi làng nhỏ. Trước khi Elrise phổ biến khoai tây, trẻ em chết đói là chuyện rất đỗi bình thường.
Bởi vì vậy mà hầu hết người trẻ tuổi đều đi đến thành phố. Khiến những người ở lại chỉ có người già và trẻ em.
Eterna không có bạn cùng trang lứa và cũng mơ ước về thành phố.
Người bạn cùng tuổi đầu tiên của cô chính là Vernell.
Cô vẫn còn nhớ như in ngày gặp mặt đầu tiên của họ.
Ngày hôm ấy, Eterna đang đưa lợn vào trong rừng.
Từng làn gió lạnh buốt thổi qua khi khí hậu đang dần chuẩn bị sang đông.
Tại ngôi làng nơi Eterna sống, đây là điều phải làm mỗi khi mùa đông sắp đến, để vỗ béo lũ lợn, chúng được mang vào rừng cho ăn quả sồi.
Đám lợn đã béo tròn hơn sẽ được mổ làm thức ăn trước khi đông tới để mọi người có thể sống sót qua mùa đông.
Nhưng hôm ấy, cô đã không gặp may.
Cô vô tình chạm mặt với một con gấu đang đi tìm kiếm thức ăn cho mùa đông.
Với con gấu đang cần thức ăn dinh dưỡng, Eterna và lũ lợn hẳn trông rất ngon lành.
Con gấu ầm ầm lao đến rồi bất ngờ tấn công Eterna với bộ móng và hàm răng sắc nhọn của nó.
Một người bình thường hẳn đã chết vì điều đó, nhưng Eterna đã thành công sống sót chạy trốn nhờ vào đặc tính Thánh Nữ của mình.
Nhưng khi ấy, Eterna không hề có thời gian để nhận ra cô “không hề chịu sát thương”, cô chỉ cảm thấy sợ hãi bởi con gấu khổng lồ.
Người đã cứu cô lúc đó không ai khác là Vernell.
Khi nghe tiếng hét của cô, Vernell đã dũng cảm lao về phía con gấu và đâm cành cây vào mắt nó.
Chẳng những thế, lũ lợn không hề biết bản thân sau này sẽ trở thành thức ăn cũng cảm nhận được chủ nhân đang gặp nguy hiểm và tấn công chân con gấu bằng chiếc mũi cứng của chúng, khiến con gấu ngã xuống khi nó còn đang nổi giận bởi cơn đau.
Vernell đâm cành cây vào mắt còn lại của nó rồi dùng một hòn đá lớn kế bên đập vào đầu con gấu hết lần này đến lần khác.
Khi con gấu ngừng cử động… Cả Vernell cũng thế, cậu nhìn nó rồi ngã bất tỉnh.
Cô sau đó biết được rằng Vernell đã bị đuổi khỏi nhà và đã lang thang trong rừng suốt mấy ngày liền không ăn uống đến khi bản thân đến giới hạn.
Sau đó Vernell được chào đón tại nhà của Eterna bởi đã cứu cô. Khi nghe xong mọi chuyện, cả nhà Eterna đã đối xử với cậu như một thành viên trong gia đình.
Eterna cũng có cảm tình với Vernell qua việc được cậu cứu giúp. Thế nhưng cô nhận ra ánh mắt của cậu luôn hướng về một người khác.
Cô biết cậu cảm mến Thánh Nữ Elrise và mong được trở thành kỵ sĩ của cô đến mức ra sức tập luyện mỗi ngày.
Cô muốn ủng hộ giấc mơ của cậu nhưng cô cũng thầm mong rằng nó sẽ không trở thành hiện thực.
Nếu giấc mơ của cậu không thành hiện thực, cậu sẽ tiếp tục là một dân làng bình thường và câu sẽ có thể ở bên cô mãi mãi… cô mong điều đó sẽ xảy ra dẫu biết rằng nó nông cạn thế nào.
Nhưng mặc cho mong ước của Eterna, Vernell lại thực sự có tài.
Cậu đã thành công đậu vào học viện Kỵ Sĩ, chẳng những thế từ khi nhập học, khả năng chiến đấu của cậu ngày một tăng cao.
Cậu đã trở thành học viên mạnh nhất năm học của mình và hiện giờ, cậu đã trở thành học viên mạnh nhất của toàn năm.
Nhìn bóng lưng ngày một xa dần của Vernell, trong lòng Eterna cảm thấy một sự khó chịu và cô đơn không thể diễn tả thành lời.
Cảm xúc ấy đặc biệt trỗi dậy sau trận chiến bảo vệ vương quốc Billberry.
Vernell đã trở thành tấm khiên bảo vệ Elrise… và chết.
Elrise đã thực hiện một phép màu mang cậu quay lại thế giới này ngay sau đó, nhưng dù vậy, việc cậu đã chết một lần là điều không thể chối cãi.
Nó thật đáng sợ, đến mức khiến tâm trí cô trở nên trắng xóa.
Người cô yêu quý không còn cười. Hơi thở của cậu đã dừng lại và cả cơ thể cậu cũng thế… cô biết bởi cô đã từng chứng kiến gia súc bị giết mổ rất nhiều lần.
Cô không hề xem nhẹ chuyện đó.
Chỉ là hiện thực lại tàn nhẫn hơn những gì cô tưởng; bản thân tự khiến mình khó có thể xem là hiện thực.
Không, nếu Elrise không mang Vernell quay lại, cô thậm chí có khi còn sẽ không chấp nhận. Cô đã sốc đến như thế.
Kể từ đó, cô đều cảm thấy sợ hãi.
Cô sợ rằng lần tới Vernell sẽ thực sự chết… dẫu biết là ngu ngốc nhưng cô hận Elrise vì đã mang Vernell đi.
Cuối cùng, Elrise đã bảo rằng nơi mà cô đưa họ đến là nơi mà mạng sống luôn nằm trên cửa tử.
Đừng, đừng mang cậu ấy đi.
Đừng mang Vernell đi.
Đừng để Vernell chết nữa.
Tất cả những gì tâm trí cô có thể thấy là một tên ác ma đáng sợ đang muốn giết Vernell.
Thế thì ta phải giết chúng, cô nghĩ.
Phải, ta chỉ cần giết sạch lũ ma vật.
Rồi cô đưa tay về phía “ác ma”, từ lòng bàn tay cô liên tục bắn ra những tia sáng.
Nhưng “ác ma” dễ dàng đánh bật ánh sáng đi và tiến về phía Eterna.
Eterna cảm thấy sợ hãi, cô đưa tay ra để cản bước hắn.
Lần này, những tia sáng uốn quanh “ác ma”, nhưng nó cũng vô dụng và ác ma khiến chúng biến mất.
Tên “ác ma” này có phần giống Elrise, càng lên tăng thêm nỗi sợ của Eterna.
Cô nhớ lại khoảnh khắc Vernell chết. Cô xem “ác ma” trước mặt mình như thần chết đang muốn mang Vernell đi.
Ta phải giết tên thần chết này. Nếu không Vernell sẽ không được cứu.
Trong trí óc mơ màng của Eterna, cô nén ma lực vào tay mình để đánh đuổi tên thần chết.
Rồi tên thần chết bỏ chạy, hắn bay lên trời.
Ngươi nghĩ ta sẽ để ngươi đi sao, ta sẽ tiêu diệt ngươi tại đây.
Ta sẽ không để ngươi mang Vernell đi.
“Dừng lại, Eterna!”
Cô bất chợt nghe thấy giọng nói của một thành viên gia đình mà cô yêu quý.
Nó như tạt một gáo nước lạnh vào đầu cô và mang cô quay về hiện thực từ vùng đất ảo mộng.
Như thể làn sương trong tâm trí cô được xóa bỏ, tầm nhìn mù mờ như đang ở dưới nước của cô giờ đã được đưa lên mặt đất.
Người mà cô nghĩ rằng là thần chết lại thật ra là Elrise và cô hiện đang ở trên sân thượng của học viện.
Tại sao cô lại ở đây? Tại sao cô lại đánh nhau với Elrise? Cô hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Cô không rõ đâu là mơ và đâu là thực… tại sao cô lại tạo ra một khối cầu ánh sáng khổng lồ? Cô hoàn toàn không hiểu một thứ gì.
“Vernell… Tớ đang… Ể? Hả? Ể? Cái, cái, cái gì thế này? Đây là cái gì vậy!? Cái, cái gì đây!? Đây là cái gì!? Sao tớ lại mang nó chứ!?”
Thứ mà cô có thể điều khiển khi đang vô thức, giờ đây Eterna đã đột ngột quay lại hiện thực, cô không còn điều khiển được nó nữa.
Cô mất kiểm soát khối cầu, khiến nó rơi xuống về phía cô, người đã triệu hồi nó.
Eterna hoang mang không hiểu chuyện gì, cô quỳ xuống và vô thức bảo vệ đầu mình.
Nếu người tạo ra, Eterna, hoàn toàn vứt bỏ sự điều khiển như này thì nó chắc chắn sẽ trở nên bất ổn, nhưng cũng thật khó để mà trách Eterna.
Bởi cô không hề ý thức được bản thân đã triệu hồi ra nó.
Thế nên cô hoàn toàn không nắm được tình hình. Eterna nhắm mắt khi khối ánh sáng dần rơi xuống.
Nhưng chấn động mà cô chờ đợi lại không hề đến.
Cô tự hỏi tại sao. Khi mở mắt ra… thứ ngay trước mắt cô chính là tấm lưng của Vernell. Cậu đứng giang rộng hai tay chặn lấy khối cầu để bảo vệ cô.
Trên hai tay cậu xuất hiện thứ gì đó trông như một làn sương đen, cậu cố dùng hết sức để bảo vệ Eterna.
Đó chắc chắn không phải điều dễ dàng.
Mạch máu hiện rõ trên cả hai tay cậu. Cậu cắn răng để lộ khuôn mặt đầy căng thẳng.
Lòng bàn tay cậu bỏng rát và những âm thanh kinh tai vang lên khi cậu chầm chầm đẩy lùi nó.
Nhưng nhờ có Vernell đã câu đủ thời gian cho Elrise đến chỗ họ. Cô bay đến từ bên dưới quả cầu.
Rồi cô đưa tay lên giải phóng ma lực.
“Chúng ta sẽ đẩy lùi nó. Vernell-kun, chuẩn bị nào.”
“Vâng!”
Từ tay Elrise, một luồng sáng trắng chói rực phóng ra, còn của Vernell là một tia sáng đen. Cả hai cùng nhau bắn lên.
Hai luồng sáng đan xen nhau tạo thành một xoắn ốc đẩy lùi quả cầu ma thuật về bầu trời.