Nidome no Jinsei wo Isekai de

chương 074: có vẻ như là nấu cơm

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Việc Renya không lựa chọn khu vườn làm nơi thử nghiệm cạp lồng là có nguyên do.

Chuyện này là bởi Frau liên tiếp nói tới độ khô cả cuống họng với Renya và đám Cion hằng ngày rằng: Nghiêm cấm châm lửa trong vườn ạ.

Về lí do, Frau đã không nói ra mà bảo: bí mật, bởi nó liên quan tới việc nhà ạ, nhưng vì cô nhóc nhấn mạnh hết sức mình bằng khuôn mặt tương đối nghiêm túc, nên điều đó đã được công nhận là nguyên tắc phải tuân theo đối với đám Renya.

Có lúc Renya đã nghĩ: liệu con bé có chôn chất nổ ở chỗ mình chẳng hay biết hay không nữa, dù người biết được liệu thực tế có khác với dự đoán đó hay không lại chẳng có ai ngoài Frau cả.

Do vậy, Renya đã dùng chỗ nấu nướng làm nơi thử nghiệm, nhưng thật chẳng thể bảo rằng khu nấu nướng bình thường lại thích hợp để sử dụng cạp lồng.

Tuy nhiên khu nấu nướng của nhà Renya vốn chả trang bị một món đồ nào đúng chuẩn cả.

Nếu nhìn thoáng qua, sẽ chỉ trông ra một cái ống bình thường bằng đá.

Ban đầu Renya đã thắc mắc rốt cuộc nó là thứ gì và không biết cớ sao nó lại được trang bị trong khu nấu ăn, nhưng sau khi tìm hiểu kĩ càng, cậu đã hiểu ra được rằng: xem ra nó là cái lu nướng[note41980] được gọi là tandoor ở thế giới cũ của cậu.

Khi thử hỏi Frau, cô bé bảo rằng: ở thế giới này nó thường được sử dụng để hong khô hay nướng thịt chẳng hạn ạ.

Nên Renya đã nghĩ: chẳng phải cứ bắc que trên nó, rồi treo cạp lồng lên là có thể nấu cơm một cách đúng chuẩn hay sao.

"Này ......"

Trước khi nấu cơm, đầu tiên phải tìm hiểu về loại gạo đem nấu.

Nếu hạt gạo nhỏ hay gạo bị vỡ bị lẫn vào thì khi chín sẽ xảy ra chuyện cơm chín không đồng đều.

Bởi nếu xem xét toàn bộ, thì thế nào cũng tốn kém thời gian, nên cậu làm sơ qua, nhưng điều này sẽ tạo nên chút khác biệt rõ rệt trong mùi vị của cơm chín khi so sanh với lúc không sàng lọc.

"Anh ...... Renya?"

Điều cực kì quan trọng khi nấu cơm là lượng nước và chất lượng nước.

Nước chiếm khoảng 60 tới 70 phần trăm hạt cơm đã chín.

Nói tóm lại, dẫu có bảo nước chi phối hương vị của cơm chín cũng chẳng phải là nói quá.

Lúc vo gạo, không nên dồn quá nhiều sức.

Bởi sẽ gây sứt mẻ các góc cạnh của hạt gạo.

Cậu thay nước vài lần để loại bỏ chất bẩn trên bề mặt một cách nhanh chóng.

Rõ ràng cũng có bàn luận về việc liệu có ổn không khi lắc lên lắc xuống lúc bỏ gạo vào trong cạp lồng, nhưng Renya lại bị ám ảnh vào chuyện rửa tay.

Sau khi kết thúc việc vo gạo, kế đến là cần để gạo hấp thụ nước một cách kĩ càng.

Cứ vậy mà nấu thì cơm sẽ bị sống, và không nấu được ngon.

"Này~? Anh Renya ơ~i?"

"Xin hãy để master trong một khoảng thời gian ạ. Có lẽ bây giờ, master đang làm chuyện gì đó cực kì quan trọng ạ"

Ở nhà Renya, toàn bộ nguồn nước đều sử dụng nước được tạo ra từ ma thuật.

Nguyên nhân thì Renya hoàn toàn không rõ, nhưng chỉ có loại nước được tạo ra từ ma thuật này là không có tạp chất.

Tuy xem ra nó gần với thứ được gọi là nước tinh khiết ở thế giới cũ, nhưng có thể nói thứ này thích hợp cho viej nấu cơm.

Bởi không có hương vị hay đặc tính, nên nó sẽ không cản trở hương vị của gạo.

Sau khi để cho gạo hấp thụ nước, cậu chuyển sang công đoạn: bỏ gạo vào cạp lồng rồi nấu.

"Dù tôi, tới để bàn chuyện với Renya ......"

"Bây giờ, nếu làm, phiền, anh, Renya, thì câu chuyện, cô muốn ảnh, lắng nghe, cũng, thành, thứ, mà anh ấy, thèm lắng nghe, cho đâu"

"Ưwah!? Elf đang nói tiếng con người!?"

"Trước hết cô nên giật mình với việc có elf ở đây chứ ạ"

"Ế? Nói vậy ...... thì cớ sao elf lại? Tại sao lại có elf ở nơi này vậy!?"

Sau khi bỏ phần gạo đã hấp thụ nước vào trong cạp lồng một cách cẩn thận, cậu lại có thêm nước vào.

Cơ bản khoảng 1,2 nước thích hợp với 1 phần gạo, nhưng Renya, nếu phải nói, thích ăn hơi cứng, nên cậu đã bớt đi một chút nước.

Cậu đậy nắp rồi châm lửa.

Bình thường nếu cạp lồng tiếp xúc trực tiếp với lửa sẽ dính nhọ nồi, rất khó để cạo bỏ, nên cứ phét trước một lớp bùn mỏng trước khi để nó tiếp xúc với lửa, thì việc dọn dẹp sau đó sẽ trở nên thoải mái, nhưng lửa trong nhà Renya cũng là từ ma thuật, nên không có nhọ nồi.

Thành ra cậu cứ vậy để nó tiếp xúc thẳng với lửa và điều chỉnh lửa.

"Có nhiều chuyện ạ. Vâng, trà ạ"

"A, xin lỗi. ...... hồng trà à, mọi người uống loại ngon hen"

"Lát nữa em sẽ mang trà xanh tới ạ. Master bảo arroz chín thì tuyết đối phải dùng trà xanh ạ"

"Are? Từ lúc nào, tôi đã thành thành viên ăn thử vậy ......?"

"Nên, tuân theo, dòng chảy, thôi. Nếu, từ chối, một cách thiếu khéo léo, tâm trạng, anh, Renya, sẽ trở, xấu, cũng nên. A, tôi, là, Croire. Hân hạnh"

"Thật là lịch sự. Tôi là Rialis. Hiện đang làm giáo viên tại trường học mạo hiểm giả ở Kukljica"

Về việc điều chỉnh lửa, có bài hát kiểu "ban đầu le lắt giữa chừng phừng phừng" ở thế giới cũ, nhưng nếu định hình ra con số thì lửa yếu 5 phút, lửa vừa 5 phút, lửa mạnh 5 phút, lửa liu riu 10 phút, cuối cùng là 10 phút hấp, tổng cộng nấu trong 35 phút.

Về điểm này có người phải đong đếm vừa vặn và người dùng cảm tính trong khi quan sát trạng thái, nhưng về phía Renya, nếu phải nói thì cậu là loại người thứ hai.

Cậu nói như thế này: các điều kiện sẽ thay đổi đáng kể dựa trên môi trường xung quanh.

Renya nghĩ rằng nên tham khảo các con số, sau đó điều chỉnh tùy cơ ứng biến trong khi quan sát trạng thái.

"Rialis. Hôm nay đến gặp master có chuyện gì ạ?"

"Có ...... chút điều muốn bàn bạc về chuyện của Azu-kun"

"Anh, Azu?"

"Là bạn của master, giáo viên của trường học, người yêu của Rialis ạ"

"Ế!? Không, mà~ dù chuyện đó ...... là như vậy"

"Hỏi, tư vấn tình yêu, từ anh, Renya, à? Dù, tôi cho, chẳng thể nói, là, thích hợp cho nổi?"

"Tuy cô đang nói đơn giản một chuyện thật kinh khủng, nhưng Frau cũng đồng tình với điều đó ạ"

Cậu chuyển sang công đoạn hấp sau khi hạ thấp ngọn lửa xuống.

Có người bảo nên đảo ngược cái cạp lồng mà hấp, nhưng thực tế khi lật lại, nó sẽ thành nơi mà hơi nước tẩu thoát, nên sẽ nấu phần cơm đẫm nước, thành ra cậu không khuyến khích việc lật ngược.

Cách cứ để như vậy bên cạnh ngọn lửa là phương pháp hấp chính xác.

Việc lập ngược cạp lồng, vốn dĩ là để loại bỏ bồ hóng dính ở cái đáy nồi nóng rực hay những lá cây rụng xuống, chúng thường bị mắt kẹt trong quá trình hấp cơm, trên đây là kiến thức có trong đầu Renya.

Nói tóm lại đó là công việc không cần thiết với Renya, người đang sử dụng lửa ma thuật, thứ vốn dĩ không sản sinh ra nhọ nồi, có thể nói một cách đơn giản đấy chỉ là một hành động làm mất đi mùi vị của cơm.

"Nhân tiện thì, mấy kẻ sợ nấu hỏng ban đầu sẽ nấu phừng phừng với lửa lớn, khi hơi nước phun ra sẽ để lửa nhỏ trong khoảng 15 phút, là có thể nấu chín cơm"

"Ngài đang giải thích cho ai đấy ạ, master?"

"Chịu, ai vậy ha?"

Sau khi hấp xong, cậu mở nắp, rồi khấy đều cơm như thể xới tơi chúng lên.

Làm thế lượng nước dư thừa sẽ bốc hơi, là thước đo để làm cơm chín ngon.

"Lần này là thử nghiệm, nên trước mắt ở chừng mực nào đó ta cứ thử ăn như vậy nhỉ"

Cậu xới cơm ra bốn cái bát nhỏ mà Frau đã chuẩn bị.

Bởi không có đũa, cậu đã hướng dẫn mọi người bằng cách dùng thìa xúc, rồi bản thân Renya cũng ăn thử một thìa.

Ấn tượng khi ăn thử là cảm giác cũng tàm tạm, vị ngọt hơi yếu ớt, hương thơm cũng nhẹ nhàng.

Dẫu thế cũng đủ thành quả và chất lượng để có thể gọi là cơm, nên trong vô thức nó đã chui tọt qua vòm miệng của Renya.

"Nóng hổi nóng hổi ạ"

"Tuy là phương pháp nấu ăn chưa từng nhìn thấy, nhưng đây, là một thứ ngon miệng hen"

"Mềm mại, không sống, nhưng ổn, hen. Anh, Renya, giỏi, hen"

Vừa lắng nghe cảm tưởng mỗi người một vẻ của ba người, cậu vừa làm ướt bàn tay, rồi xới phần cơm hãy còn sót lại và nắm lại, trong khi chịu đựng sức nóng.

Thông thường, cơm nắm phải nắm với không khí lẫn bên trong mới đúng, nhưng Renya chỉ dồn chút sức và nắm cơm nắm một cách cẩn thận.

Renya đặt cái vỉ sắt trên lò tandoor, và để cục cơm nắm mới nắm lên trên, rồi phết xì dầu nhận từ elf bằng cây cọ trong khi nướng nó một cách kĩ càng.

Khi mùi hương tựa như mùi xì dầu cháy khét vang lên trong chỗ nấu ăn, thì quả nhiên ánh mắt của ba người kia đã tập trung vào thứ ở trong tay Renya.

"Anh Renya, với tư cách người ăn thử, đây thật là câu chuyện khá trơ trẽn, nhưng liệu thứ đó có đủ phần cho mọi người chứ?"

"Đương nhiên tôi nắm bốn cái nên cứ an tâm ha. Lần này là đồ làm thử, nhưng tùy theo đánh giá tôi sẽ làm nhiều thêm. Dẫu nói thế thì nấu bằng cạp lồng thì cũng có giới hạn, nên có lẽ cần chuẩn bị nồi nấu đàng hoàng ha. Tôi sẽ liên lạc lúc làm, nên đã đến ăn cùng với Azu"

"Ế, à ...... vâng"

Dù chỉ thoáng qua, nhưng bóng tối đã hiện ra trên khuôn mặt của Rialis.

Renya hỏi về chuyện đó trong khi phết xì dầu lên trên cục cơm nắm và lật ngược để nó không bị cháy quá.

"Cô bảo có chuyện tìm tôi ha? Tôi nghe đã cô đã kết đôi với Azu, nhưng là chuyện gì vậy?"

"Vâng. ......Dù tôi nghĩ mang chuyện như thế này tới đây thì thật không phải......"

Rialis trông có vẻ khó nói, nhưng Renya liền vung vẩy bàn tay vốn đang không dùng làm việc gì.

"Đừng để ý. Dẫu có là câu chuyện hoàn toàn chẳng ra đầu đuôi thì trước hết tôi sẽ lắng nghe nó"

Đồng thời với việc cho rằng muốn có mối quan hệ giao hảo với Renya, bản thân Renya cũng suy nghĩ bản thân muốn giữ mối quan hệ tốt đẹp với Azu.

Và người thương nhớ của Azu ấy đã tới ghé thăm cậu, rồi nói rằng: tôi có chuyện.

Dẫu có là câu chuyện ngu ngốc như thế nào, Renya cũng cho rằng bản thân nên lắng nghe nó.

"Anh Renya có biết tên đầy đủ của Azu-kun chứ?"

Cái gì ấy nhỉ?, cậu bối rối trong thoáng chốc.

Renya có kí ức rằng đã từng nghe một lần từ cách đây khá lâu, nhưng không thể nhớ ra ngay lập tức.

Vừa lắng nghe âm thanh cơm và xì dầu cháy trong khoảng một thời gian, Renya vừa thốt ra cái tên mà cậu xoay sở bằng cách nào đó lôi ra được từ sâu thẳm trong kí ức.

"Azu=Hound nhỉ? Mang theo họ ha?"

"Vâng. Cái họ Hound đó là tên gia tộc, nhưng đó là tên gia tộc nhà bá tước của Công quốc Trauden"

Công quốc Trauden là Công quốc không rõ sao lại chẳng có vua.

Thay vào đó, người giữ chức Đại công tước lại cai trị đất nước, các thứ hạng quý tộc bên dưới lần lượt là Công tước, Hầu tước, Bá tước, Tử tước, Nam tước, rồi kế đến là quý tộc cấp thấp: Tước hiệp sĩ và Tựa tước hiệp sĩ.

Tóm lại chuyện là: ở Công quốc Trauden có nhà bá tước Hound và Azu có xuất thân từ gia đình đó.

Nếu đếm từ trên xuống là cấp bậc cao, nên xét về thân thế, có thể nói là gia tộc cao quý.

"Tay đó, lại là cậu ấm ở một chốn tốt đẹp vậy sao"

"Ít ra có vẻ anh ấy là con thứ. Dù xem ra sẽ không cần phải kế tục gia đình"

Một chuyện thật mập mờ ha, Renya nghĩ.

Nếu là con trưởng sẽ giữ trọng trách kế tục gia đình như đích tử, nhưng con thứ sẽ chịu trách nhiệm hoặc quay sang hỗ trợ con trưởng, hoặc tìm kiếm mối liên kết và kết hôn với con gái nhà khác.

Việc để cho họ sống tùy tiện như một mạo hiểm giả kiểu Azu, hẳn là trường hợp hiếm hoi, nếu xét trên quan điểm ấy.

"Hình như phân nửa đã là trạng thái bỏ nhà ra đi"

Chắc đọc được điều gì đó từ biểu cảm của Renya, Rialis đã giải thích thêm.

"Bỏ nhà à. Nếu thế, nó có liên kết tới chuyện gì?"

"Mà thực ra, gần đây. Tôi đã nhận được Azu-kun ngỏ lời một cách chính thức ......"

Renya suy nghĩ nếu hỏi chính chủ mấy câu như: đã tỏ tình như thế nào, hay tui cũng muốn chứng kiến vậy mà nha~, thì chắc kiểu gì cậu ta cũng đỏ mặt tức giận cho xem.

Dù cậu cũng mang tâm trạng có chút nuối tiếc: nếu biết trước sự việc, thì mình sẽ bất chấp các trở ngại mà đi theo dõi vậy mà.

"Thế thì, chúc mừng. Chẳng phải chuyện tốt hay sao?"

Trườ lời chúc phúc của Renya, nét mặt của Rialis không trở nên sáng sủa.

"Cám ơn ...... nhưng mà, tôi không có họ, Chỉ là Rialis thôi ...... thực sự xuất thân từ gia đình bình dân nữa"

"Hửm?"

"Azu-kun cũng bảo đừng có để ý. Rẳng: bởi đó là ngôi nhà tôi đã rời khỏi lúc bỏ nhà ra đi, nên bây giờ có bị nói cái gì cũng chẳng để ý đâu. Nhưng mà, về vấn đề tôi hẹn hò với một dân thường như tôi ...... hình như phía nhà bố mẹ của Azu-kun lại có nhiều sự can thiệp"

"Thế tức là chuyện đó à? Cô tính xử lí gọn gia đình nhà Azu, những kẻ đang làm phiền việc Azu và cô hẹn hò à? Tuy chẳng phải chuyện khó, nhưng dọn dẹp sau đấy chắc sẽ phiền phức ha. Làm nó trông như một tai nạn nào đó, tụ tập tất cả họ lại rồi ầm cái là xong chăng ......?"

"Ế, anh Renya, cớ sao lại nghĩ theo hướng nghiền nát gia đình bá tước vậy ......?"

Sai rồi à? Khi Renya nghiêng đầu, thì Rialis vội vàng lắc đầu sang trái phải như thể đang xé gió vậy.

"Vậy chuyện nói với tôi là chuyện gì? Tuy chẳng phải tự kiêu, nhưng ngoài hành động dùng tới thực lực, thì chẳng trông cậy được mấy đâu, tôi ấy"

Cậu lật cục cơm nắm và lại phết xì dầu.

Nếu phết nhiều quá thì vị xì dầu sẽ mạnh, nhưng Renya lại thích loại được phết đáng kể một cách kĩ lưỡng.

Cậu còn đang suy nghĩ: nếu nó hợp với xì dầu thì lần tới mình sẽ thách thức với món cơm nắm nướng

"Tôi muốn có thành tích thực tế, loại sẽ ổn dẫu cho có bị nhà cha mẹ của Azu-kun nói gì chăng nữa"

"Ý cô là tiếp tục là giáo viên trường học là không được sao?"

"Sẽ tốn bao nhiêu năm ...... tôi cũng cảm thấy có lỗi khi cứ giữ câu trả lời không nói với Azu-kun mãi trong khoảng thời gian đó nữa"

A, chưa đưa ra câu trả lời à, Renya xem xét lại tâm tình của Azu và cảm thấy có chút đáng thương.

Việc chắc đã đưa ra kha khá dũng khí và tỏ tình, vậy mà lại phải chờ đợi lời hồi âm, thì có lẽ Azu không cảm thấy thoải mái để sống, cho tới khi nhận được câu hồi đáp đường hoàng rồi.

Dù câu trả lời là có hay không, nếu chẳng nhận được câu trả lời dễ dàng, cũng sẽ phát sinh những vấn đề ở cấp độ gây ra các trở ngại tới cuộc sống đời thường.

Dù theo bầu không khí và dòng chảy của câu chuyện, thì trong trường hợp chẳng có sự chen ngang từ phía phụ huynh, cũng không khó để dự đoán câu trả lời là có.

"Thế nên mới thành ra: tôi có chuyện muốn thảo luận với anh Renya"

Ra vậy, nếu hỏi tư vấn thông thường, mình sẽ từ chối ngay lập tức khi nó là câu chuyện chẳng hề liên quan tới bản thân.

Tuy nhiên đối phương là Azu, và người thương của cậu ta.

Nói một cách ngắn gọn, đây là câu chuyện kiểu: nếu thực hiện ủy thác nào đó lớn lớn ở Hội, rồi tạo nên danh tiếng và thành tích thực tế cho Rialis, thì cô sẽ có thể phớt lờ mấy hành động chen ngang từ phụ huynh của Azu còn gì.

"Đăng kí mạo hiểm giả của Rialis ấy, vẫn còn hiệu lực chứ?"

"Vâng, dẫu đã trở thành giáo viên trường học, bản thân việc đăng kí hãy còn hiệu lực"

Vừa nghĩ: vậy thì nên làm thế nào đây, Renya vừa lấy những cục cơm nắm đã nướng ra khỏi vỉ nướng, và ném một cái về phía Rialis.

Kiểu như trong vô thức, Rialis đã bắt gọn nó.

"A ...... mà, nón~!? Nón~~!? Nóng quá đấy, anh Renya!?"

"Để lên đĩa, cho nguội rồi ăn đi"

"Anh, Renya. Mùi, thơm, đấy. Xin hãy cho, cả tôi nữa"

"Master, cả Frau nữa!"

Cậu nói một cách ngạc nhiên: mấy người là trẻ thiếu ăn à, còn Croire và Frau liền đẩy đĩa ra phía cậu.

Vừa đặt cơm nắm mới nướng lên những cái đĩa đó, Renya vừa nghĩ: trước hết đợi đám Cion về rồi thử bàn bạc chăng.

Truyện Chữ Hay