Sau khi trải qua một quá trình suy nghĩ đắn đo cặn kẽ và nhìn chằm chằm Tần Nhược hết lượt này đến lượt khác, rốt cục Hắc Thị Nhân Khẩu cũng không lập tức ra giá, mà chỉ nhìn trái nhìn phải rồi kéo Tần Nhược - đang mang một vẻ hồ nghi và cảnh giác đầy mặt - vào một khách sạn.
Cũng may lần này Hắc Thị Nhân Khẩu có gửi yêu cầu giao dịch qua, nếu không Tần Nhược chắc chắn đã nghĩ sai theo hướng không tốt rồi - khụ khụ, hết cách rồi, ai bảo bộ dạng của tên này đáng khinh như vậy chứ, thật muốn một người trong sáng như Tần Nhược không nghĩ lệch đi cũng khó mà...
Có điều khi chấp nhận yêu cầu giao dịch và nhìn thấy thứ mà tên Hắc Thị Nhân Khẩu đáng khinh kia đặt vào khung giao dịch rồi, trái tim Tần Nhược bỗng không khống chế được mà đập điên cuồng!
Thứ đang đặt trong khung giao dịch chính là năm bình thuốc có màu sắc khác nhau; hoàn toàn khác với màu đỏ của thuốc chữa thương, màu lam của thuốc hồi phục ma lực; màu sắc trong mỗi bình này đều kèm theo một chút óng ánh trông rất ‘phép thuật’. Thông qua vách bình trong suốt, ta còn có thể nhìn thấy chất lỏng bên trong đang chậm rãi dịch chuyển một cách rõ ràng...
Thuốc phép thuộc tính?
Cái tên này, vậy mà có được thứ tốt như thế sao?
Tần Nhược vô cùng chấn động. Nhìn lại khuôn mặt đã từ thần sắc đáng khinh chuyển thành vô cùng nặng nề và đau lòng của Hắc Thị Nhân Khẩu, hắn có cảm giác như mình nên nhìn tên này với ánh mắt khác xưa vậy.
Tên này rốt cục là người phương nào đây?
Theo Tần Nhược biết, ma dược sư sơ cấp chỉ có thể chế tạo được một ít thuốc chữa thương cỡ nhỏ và cỡ trung, cùng thuốc ma lực cỡ nhỏ; ma dược sư cấp trung thì có thể chế tạo ra thuốc chữa thương mọi kích cỡ và thuốc ma lực cỡ nhỏ, cỡ trung, cùng thuốc giải độc cỡ nhỏ; ma dược sư cấp cao có thể chế tạo ra thuốc chữa thương, thuốc ma lực, thuốc giải độc mọi kích cỡ, cùng một loại thuốc tăng cường duy nhất một thuộc tính: thuốc thể lực.
Thuốc thể lực có màu trắng sữa, hoàn toàn khác với màu của năm loại thuốc trước mặt này.
Năm loại thuốc này, Tần Nhược chưa bao giờ gặp cả, mà trên diễn đàn cũng chưa có ai cung cấp những thông tin dạng như thế, cho nên chúng không có khả năng là sản phẩm do những ma dược sư cấp cao chế ra được...
Lẽ nào... Tên này là một ma dược sư bậc chuyên nghiệp sao???
Tần Nhược bị ý nghĩ này khiến cho nhảy dựng lên: không thể nào được!
Ma dược sư cấp chuyên nghiệp? Đó chính là một loại quốc bảo đó, cho dù là bảy chiến minh đi chăng nữa thì cũng sẽ cẩn thận nâng niu che chở ở trong lòng bàn tay hết, làm gì có chuyện chạy ra ngoài hợp tác với người chơi dạng thương nhân được chứ?
Tức thì, Tần Nhược nhanh chóng xem kỹ lại năm bình thuốc thần bí ấy một lượt...
Sự nghi ngờ, hiếu kỳ trong lòng lại càng nặng lên...
Quả nhiên không sai!
Năm loại thuốc này lần lượt là thuốc tinh thần, thuốc ma lực siêu cấp, thuốc thể lực cỡ lớn, thuốc nhanh nhẹn, thuốc sức mạnh...
Có điều điều chúng khác với thuốc phép thông thường chính là, những bình thuốc này còn có thêm một dòng giới thiệu.
Ví dụ như thuốc nhanh nhẹn, nó còn có dòng đánh giá chất lượng nữa: điểm.
Đối với một kẻ đã thời gian dài sống nhờ vào chất lượng của nguyên vật liệu như Tần Nhược mà nói, hắn biết rõ rằng thành phẩm mà chất lượng chỉ có tuyệt đối không phải là thứ tốt gì, chúng khó khăn lắm mới cán mốc chuẩn được, nếu bớt đi một điểm nữa là đã thành hàng thấp kém rồi...
Mà như thế, mọi chuyện đã có lời giải thích!
Tên nhãi Hắc Thị Nhân Khẩu này, phỏng chừng là đã từ trong tay một ma dược sư cấp cao nào đó vớt được một số sản phẩm chất lượng kém người khác dùng không nổi, sau đó ra vẻ thần bí chuẩn bị giả làm bảo bối lừa gạt quả Tử Quỳnh trong tay mình đây...
Đáng ghét!
Tần Nhược thầm hận trong lòng, có điều cũng phải nói, thuộc tính của mấy bình thuốc này thật là khiến người ta phải thèm khát...
Thuốc thể lực cỡ lớn, chất lượng điểm, tăng điểm thể lực cho người dùng, duy trì phút (dựa theo hướng này mà suy thì thuốc thể lực cỡ lớn có chất lượng điểm có thể gia tăng điểm thể lực). Chậc chậc, nếu mình mà uống bình này vào rồi, tức là trong nháy mắt được tăng thêm điểm HP ngay, tức là tăng xấp xỉ gấp đôi HP rồi đó; nếu chiến sĩ cuồng bạo mà uống vào, vậy càng tăng khủng khiếp hơn nữa (nguyên tố sư: điểm thể lực tăng điểm HP; chiến sĩ cuồng bạo: điểm thể lực tăng điểm HP).
Thuốc tinh thần có chất lượng tốt hơn một chút: điểm, tăng điểm tinh thần, duy trì phút, tương tự như gia tăng điểm lực phép, điểm phòng phép và điểm MP vậy.
Thật sự dùng những loại thuốc này đổi với mình sao?
Ai ~~
Tần Nhược không chắc chắn lắm, những loại thuốc này hắn chưa từng thấy bán trên thị trường, cho nên mặc dù chất lượng có thấp một tí, nhưng thuộc tính vẫn khiến người ta rung động, xuất bán ra không chừng có thể được giá cao lắm.
Nhưng quả Tử Quỳnh một lần có thể luyện chế được bao nhiêu thuốc thì Tần Nhược lại mù tịt, cho nên hắn tức thì không lộ ra một chút biểu cảm nào, nhìn Hắc Thị Nhân Khẩu, chờ y mở miệng.
Nào ngờ, suy nghĩ của cũng Hắc Thị Nhân Khẩu cũng không khác gì mấy với Tần Nhược, y cũng không dám chắc rằng biểu tình nãy giờ của Tần Nhược nói lên điều gì, cũng không biết có phải Tần Nhược đã thật sự động lòng rồi hay chưa, cho nên cũng chờ đối phương mở miệng trước, rồi mới quyết định xem có nên đưa hai bình thuốc có chất lượng hơi tốt một chút trong tay mình ra hay không.
Đối với y mà nói, những loại thứ phẩm chất lượng không ra gì đó thực sự không phải là thứ quan trọng gì.
Mà thứ quan trọng là tên Tần Nhược kia...
Một tên khống nước bậc ba, vậy mà trong tay lại có loại dược liệu bậc ba hiếm thấy ấy, nó chứng tỏ điều gì?
Đối phương rất có khả năng có thông tin về địa điểm tìm được dược liệu bậc ba, hoặc sau lưng có thế lực đủ mạnh để kiếm được dược liệu bậc ba...
Chỉ cần lấy được càng nhiều dược liệu bậc ba nữa, vậy y có thể mượn cơ hội để đạt tới cấp chuyên nghiệp của nghề ma dược sư rồi, đến lúc đó không những không cần phải canh chừng sắc mặt ai mà sống, hơn nữa mỗi ngày còn có thể hốt vào một rổ vàng nữa... Cho dù có lợi dụng năng lực chế thuốc để hô mưa gọi gió trong trò chơi thì cũng không thành vấn đề...
Cho nên, bất kể như thế nào, tên khách hàng siêu cấp trước mắt này tuyệt đối không thể để cho chạy đi được, vào lúc cần thiết, y thậm chí còn có khả năng nới rộng thêm giới hạn của mình.
Trong một phút ngắn ngủi, trong đầu hai người đã lướt qua hàng vạn những ý nghĩ.
Cuối cùng...
Vẫn là Tần Nhược chiếm thượng phong. Hắn thuận miệng hỏi một câu:
“Còn nữa không?”
Vốn hắn chỉ định làm tan đi bầu không khí tĩnh lặng đáng xấu hổ trong phòng lúc này mà thôi, nhưng không ngờ câu nói ấy lại khiến Hắc Thị Nhân Khẩu hiểu lầm, tên này bèn nhanh chóng móc từ trong ba lô ra một bình thuốc thể lực cỡ lớn chất lượng điểm và một bình thuốc tinh thần chất lượng điểm ra bỏ vào khung giao dịch, xong nghiến răng nói: “Thế này đi, những bình thuốc này tôi đưa cho anh hết, chỉ cần anh đồng ý thì số thuốc luyện chế được từ quả Tử Quỳnh tôi sẽ chia anh một nửa, chỉ cần anh đồng ý rằng về sau sẽ cung cấp dược liệu như vậy nữa cho tôi!” Hắc Thị Nhân Khẩu rốt cục cũng đưa ra giới hạn của y.