Ma dược sư, một nghề nghiệp khá là đặc thù trong Vinh Quang.
Đồng thời nó cũng là nghề nghiệp bị ghẻ lạnh, bị người chơi xem thường và ít lựa chọn nhất khi trò chơi vừa mới vận hành! Theo các bảng xếp hạng mà nhà phát hành công bố trên web thì ở tháng thứ ba, có một người chơi công bố ra tỷ lệ các nghề nghiệp như sau:
Nghề chiến sĩ cuồng bạo, kiếm sĩ, nguyên tố sư, cung tiễn thủ chiếm tỷ lệ lớn nhất, sau đó là những nghề tương đối ít bắt mắt như đạo tặc, mục sư, thầy triệu hồi; nghề xếp hạng cuối là ma dược sư, số lượng khá thê thảm, chỉ có chưa đầy hai mươi ngàn người thôi.
Trong cả trăm triệu người chơi mà chỉ có chưa đầy hai mươi ngàn người chọn nghề ma dược sư, đã vậy số người có thể phát huy nó một cách sáng sủa lại chưa đến năm ngàn...
Nếu không phải do thuốc trong cửa hàng của hệ thống bán với giá rất cao, nếu không nhờ cửa hàng hệ thống không bán ra thuốc chữa thương và thuốc hồi phục ma lực cỡ lớn, cũng như các loại thuốc giải độc và tăng thuộc tính cấp cao thì nói không chừng cái nghề ấy đã cứ như vậy bị hắt hủi mất rồi...
Nương theo sự trỗi dậy của các chiến đội và các gia tộc, nghề ma dược sư cũng dần dần được coi trọng hơn, bắt đầu được gia tộc bồi dưỡng nhằm tiết kiệm chi phí và trải ra con đường tốt hơn trong tương lai.
Đến bây giờ, nghề ma dược sư đã phát triển một cách nhanh chóng và mãnh liệt, miễn cưỡng trở thành một trong những nghề nghiệp quan trọng trong Vinh Quang, song song với những nghề khác...
Thông qua những lời đối thoại với Hắc Thị Nhân Khẩu, Tần Nhược biết được hóa ra đằng sau sự quật khởi ấy của nghề ma dược sư, vẫn có rất nhiều sự chua xót.
Đầu tiên, năng lực chiến đấu của nghề ma dược sư không mạnh, mặc dù cũng có bảy hệ giống như nghề điều khiển nguyên tố vậy, nhưng họ lại thiếu mất năng lực mạnh mẽ nhất của nghề này: khống chế nguyên tố...
Chính vì như thế, tốc độ ngưng tụ phép thuật và lực phép của họ đều thua xa nguyên tố sư; tình hình ấy đến nay vẫn còn chưa cải biến được.
Mặc dù căn cứ theo lời giới thiệu của nhà phát hành thì đặc điểm của nghề ma dược sư chính là am hiểu việc chế thuốc, đồng thời cũng có thể dùng thuốc phép để giúp bản thân nhanh chóng hồi phục, tăng thực lực của bản thân lên một mức lớn hơn, thậm chí còn có thể nhờ đó chiến thắng được tất cả mọi nghề nghiệp khác nữa, nhưng đáng tiếc rằng...
Trước mắt, hầu hết các gia tộc đều coi nghề này như là một nghề phụ trợ!
Cũng giống như cách đối xử với nghề luyện khí sư vậy, họ sẽ giao nguyên vật liệu cần để chế thuốc cho ma dược sư, sau đó lấy đi những bình thuốc chữa thương, thuốc ma lực và thuốc giải độc được luyện chế ra...
Ma dược sư bị xem như một NPC trong một gian hàng giá rẻ thuộc siêu thị của gia tộc.
Các gia tộc mặc dù có coi trọng ma dược sư, nhưng từ trước đến nay họ chưa bao giờ chịu khó làm chuyện gì lớn cho ma dược sư, chẳng hạn như tổ chức đoàn thể đi vào các vùng đất hiểm để thu thập một ít dược liệu cao cấp hơn.
Có lẽ là vì thực lực của các gia tộc còn chưa đủ để ứng phó với những mối nguy hiểm cấp độ ấy, cũng có lẽ vì họ còn chưa nhận ra được sự mạnh mẽ trong tương lai của nghề ma dược sư, cho nên không dám mạo hiểm quá nhiều để đem về cho ma dược sư một ít điểm kỹ năng chế thuốc...
Hắc Thị Nhân Khẩu không chịu nổi cuộc sống bị người khác nô dịch như vậy.
Theo lời y nói thì y vào đây là để hưởng thụ trò chơi, hưởng thụ sự sảng khoái, chứ không phải đi làm công cho người ta, cho nên y dứt khoát rời khỏi gia tộc của mình, đơn độc đi tìm cơ hội thăng cấp chuyên nghiệp của mình... Bởi vậy mới có màn gặp mặt với Tần Nhược như vừa rồi.
Nghe lời tự thuật tự tâm can của Hắc Thị Nhân Khẩu, Tần Nhược càng hiểu rõ về nghề ma dược sư hơn, đồng thời trong lòng cũng nảy sinh sự đồng tình với người này: Hắc Thị Nhân Khẩu nói đúng lắm, những ma dược sư kia có lẽ có được một ít giúp đỡ về mặt vật tư, nhưng theo đà chế thuốc, họ đã biến thành những người phụ trợ phải dựa vào người khác mà sinh tồn, cho nên mất đi cái chân lý ‘vào trò chơi để chơi’ lúc đầu.
Có điều vì để chắc chắn hơn, Tần Nhược vẫn cứ truyền âm cho Lục Tâm, dò hỏi một chút về thị trường thuốc thuộc tính hiện nay - mặc dù hắn cũng rất vui lòng trợ giúp cho cái tên có bộ dạng đáng khinh trước mặt, nhưng cũng không thể hy sinh bản thân để làm lợi cho người khác được, tình hình bản thân của hắn cũng không lạc quan gì lắm, thực sự là không thể nào tiếp tục phát huy cái sự đồng tình và bác ái đang gần như tràn ra trong người.
Lục Tâm đã online, có điều y dường như không hiểu biết bao nhiêu về các loại thuốc thuộc tính, cho nên bèn bảo Tần Nhược chờ một chút, nửa phút sau mới truyền âm qua:
“Tiểu Tần, có phải có người tiếp thị thuốc phép với cậu không? Ngàn vạn lần phải chú ý nhé, hiện giờ chỉ có chiến minh mới có một số ít các ma dược sư cấp chuyên nghiệp thôi, cho nên trên thị trường cơ bản là không có bất cứ dạng thuốc thuộc tính nào lưu thông cả, nếu có thì cũng là hàng chất lượng kém dùng để gạt người thôi, uống vào không có bao nhiêu tác dụng cả, ngàn vạn lần đừng để bị người ta lừa.”
“Việc này em cũng biết. Em không phải mua, mà là đổi, hơn nữa mấy bình thuốc này chất lượng cũng không tệ...” Tiếp đó, Tần Nhược báo cho Lục Tâm về thuộc tính của mấy bình thuốc trên khung giao dịch trước mặt.
Nghe được gần hết, Lục Tâm hít vào một hơi thật mạnh.
Ngữ khí y chợt trở nên nghiêm hơn, nặng hơn: “Ngay cả thuốc thuộc tính chất lượng điểm mà cũng có thể luyện chế được hai bình... Tiểu Tần, cậu phải để ý một chút, người này không đơn giản! Tôi đoán, năng lực chế thuốc của người này hẳn là sắp đến cấp chuyên nghiệp rồi, với lại gia tộc trước kia của hắn không phải là dạng gia tộc nhỏ vô danh đâu! Những gia tộc thông thường thì không có khả năng cung cấp nhiều dược liệu bậc cao như thế cho hắn được.”
“Lẽ nào không thể là hắn lấy từ người khác sao?” Từ ngữ khí của Lục Tâm, Tần Nhược nghe ra được một chút bất an. Lúc trước hắn cũng cho là như vậy, nhưng thông qua những câu đối thoại với Hắc Thị Nhân Khẩu và Lục Tâm, hắn biết được một vấn đề: dường như ma dược sư chỉ cần có nguyên liệu thì cho dù cho không học được kỹ năng nào, cũng có thể tiến hành việc luyện chế thuốc phép cấp cao hơn... Mặc dù tỷ lệ thành công có nhỏ đi một ít, nhưng lại có thể nhanh chóng gia tăng độ thuần thục.
Nếu đúng như lời Lục Tâm nói thì Hắc Thị Nhân Khẩu đúng thật là một người đã ly khai khỏi một gia tộc lớn, mà gia tộc của y sẽ không có khả năng dễ dàng để y thoát ra như thế...
Bởi vậy, tình hình sẽ trở nên phức tạp lắm!
Tần Nhược tuyệt đối không thể quá thân cận với Hắc Thị Nhân Khẩu, nếu không sẽ chọc đến gia tộc mà y thoát ly. Việc này khác với việc đắc tội một thành viên trong gia tộc...
Đắc tội với một gia tộc, là sẽ vô cùng phiền phức, bất cứ lúc nào cũng phải cẩn thận.
Nghĩ như thế, trong lòng Tần Nhược cũng đã có chừng mức.
Xác định dùng quả Tử Quỳnh đổi bảy bình thuốc phép + một nửa số thuốc thành phẩm là sẽ không chịu thiệt xong, Tần Nhược liền đến công hội Lính Đánh Thuê tạo một nhiệm vụ bí mật, lựa chọn có thể tự mình quyết định đối tượng nhận, sau đó trở về khách sạn giao nhiệm vụ cho Hắc Thị Nhân Khẩu, bảo y bắt đầu nhiệm vụ chế thuốc ngay trong khách sạn...