~~Phía Tây Bắc của Beilanea~~
Chếch về hướng tây của con đường cao tốc dẫn đến Thủ đô Hoàng Gia là một con đường gồ ghề, trên đó có mười xác chết lẻ lỏi. Rina và nhóm của em ấy đã tình cờ chứng kiến cảnh tượng khủng khiếp, và thấy một số những xác chết đã bị vương vãi do bị thú và quái vật ăn mất.
Những thi thể mới chết bốc mùi thối rữa. Blazer tiến lên một bước khi nghe thất tiếng hú của một con thú từ bên ngoài phạm vi của ma thuật Nguồn Sáng.
Anh mang một vẻ mặt can đảm khi rút thanh kiếm ra, và vung về phía trước, dễ dàng như vung vẩy một cành cây vậy.
Một đám bụi lớn bị thổi tung lên khi những con thú rít lên và chạy tán loạn.
“Anh vẫn tuyệt vời như mọi khi nhỉ, Blazer-san! Lời mời đến tới Lục Đại Dũng Sĩ đúng là không phải chỉ để trưng!”
“Không cần phải hưng phấn với mọi thứ đâu, Egd. Điều quan trọng là câu không bao giờ được lơ là cảnh giác.”
“Rõ.”
Egd, đặt tay lên bao kiếm ở vùng thắt lưng và sẵn sàng tham chiến, tự mình đứng trước mặt Rina.
Cậu trai tóc đỏ, người có vẻ ngoài hào hiệp và thân hình cường tráng, đủ gần để Rina cảm nhận được thân nhiệt của em ấy, khiến cậu ta cảm thấy hơi nóng mũi, trong khi vẫn tiếp tục trạng thái sẵn sàng chiến đấu.
“Tôi sẽ bảo vệ cậu bằng tất cả khả năng của mình, Rina-san!”
“C-cảm ơn nhé. Hahaha…”
“Bah, mình sẽ chẳng để cậu ta đi cùng nếu như không phải là yêu cầu của Dragan…”
“Shh – cậu ấy có thể sẽ nghe được lời của anh đấy, Aniki.”
“Ừ, ừ…”
Bruce lơ đãng đáp lại mời thì thầm cảnh báo của Betty về lời phàn nàn vu vơ của anh.
Dù sao thì, tâm trí của anh tập trung để ý xung quanh, thể hiện rõ ràng bởi việc ánh mắt của anh liên lục nhìn bên trái và phải và tư thế cảnh giác.
“Blazer, trông nó thế nào?”
“Nếu cậu không cảm nhận được gì, thì tôi cũng không thể biết được. Nếu như không phải bản chất hoạt động về đêm của lũ Elemental Reaper thì chúng ta đã có thể tìm kiếm dễ hơn rồi…”
Rina đứng ở giữa hàng, Egd ở phía trước, và Betty thì đứng sau.
Blazer đứng ra xa phía trước, và ở hướng đối ngược với anh, Bruce đứng phía xa đằng sau. Đội hình tổng thể của họ rất đơn giản, theo một đường thẳng, nhưng họ có thể làm được điều này một cách hiệu quả vì họ tin tưởng vào Betty để ngăn chặn bất kỳ cuộc tất công nào từ hai bên cánh.
“Egd, đừng có di chuyển quá nhiều.”
“Rõ!”
Bruce cau mày mạnh hơn khi nhận được câu trả lời vô tư như vậy, nhưng sau đó có điều gì đó khiến biểu hiện đó ngay lập tức trở nên cảnh giác.
“Blazer.”
“Yeah, thẳng phía trước, 50 mét… 40… hơn nhiều so với số lượng yêu cầu đã nhắc tới.”
“Có khoảng 15 con. Ugh…”
“Phía trước, 30 mét, 4 centimét, 7 milimét… Gia tốc đang giảm. Chúng cũng đang cảnh giác-“
“Heh, cầu kỳ như sư phụ của mình nhỉ…”
“Hoi no hoi, Lá Chắn Ma Thuật!”
Rina thi triển một ma thuật, nhanh chóng tạo một lớp ánh sáng xanh trước mặt Blazer để thể hiện hiệu ứng của nó.
Blazer phát hiện ra một số quả cầu khí sáng màu đỏ, xanh hạt đậu và cam đắng, rung động trong lúc đứng thành hàng ngang. Ở giữa những quả cầu đỏ có duy nhất một quả cầu màu đỏ sẫm, con ngươi của nó nhắm đến anh trong khi di chuyển xung quanh.
“Ít nhất thì chúng biết cách xếp hàng… 8, 10, 12… tổng cộng là 16.”
“Tệ thật…”
“Quá tệ luôn…”
Khi cả Bruce và Blazer càu nhàu, hàng ngang của đám Elemental Reaper đột nhiên lao về phía trước, cùng một lúc.
“Tốc độ nhanh nhất kể từ khi tôi nhìn thấy chúng! Chạm trán sau bốn giây, Blazer-san!”
Hàng ngang quái vật đối đầu với hàng dọc của nhóm Rina.
Trong tình huống này, Blazer chỉ có thể gánh lấy phần nhiều của chúng. Betty và Egd sẽ chịu gánh nặng tương ứng.
Sau khi quyết định tình hình như vậy, Bruce nhảy về phía trước mọi người trong một bước, đáp xuống bên cạnh Blazer.
“Để phía bên phải cho tôi!”
“Yeah, và tôi sẽ lo phần trung tâm! Betty, Egd!”
Blazer gọi tên họ để biểu thị rằng anh muốn họ ở cánh trái, và trong lúc nói vậy, thì anh đã vung thanh kiếm của mình rồi.
Đòn tấn công cắt đôi con Elemental Reaper ở phía trước. Tuy nhiên, nó ngay lập tức tự gắn liền lại và tấn công Blazer.
Bruce nhận ra bản thân mình cũng bị mắc kẹt trong vòng lặp như vậy, buộc cả hai phải chém các Elemental Reaper tương ứng hết lần này đến lần khác khi đến khi chúng ngừng tái tạo.
“Chết tiệt, đây chính là lý do mà tôi ghét bọn quái vật dạng khí đấy!”
“Cố gắng chém nhiều con cùng lúc ấy! Chúng sẽ dừng di chuyển khi bị phân chia ra!”
“Đã rõ! Dah!”
“Tôi biết là chúng ta phải chém chúng nhiều nhất có thể, nhưng số lượng chúng thì lại quá nhiều!”
“Hoi no hoi, Giao Phong! Bọn chúng đã tấn công lá chắn ở cánh trái! A- và bây giờ là cả cánh phải nữa!”
Một con Elemental Reaper chỉ vừa kịp bị chặn đường lại bởi lớp lá chắn vô hình, nhưng việc đó chắc hẳn đã bộc lộ tính đa hướng tương đối thấp của nó, khi một số Elemental Reaper khác đã ngay lập tức tấn công lớp lá chắn từ mọi phía. Tất cả những nhãn cầu đều tập trung nhìn vào Rina.
Bruce và Blazer, mỗi người tiêu diệt được hai con, sau đó Betty và Egd mỗi người một con, nhưng vào lúc đó, lớp lá chắn đã nứt vỡ rồi. Đám Elemental Reaper còn lại đã tấn công một lần cuối cùng, như thể để chế giễu tốc độ của họ. Một tiếng động the thé vang lên khi lá chắn sụp đổ, và các Elemental Reaper nhân cơ hội đó để lao vào bốn chiến binh.
“Dah! Kuh-! Whwhwhwhwhoa?!”
Egd hét lên khi một Elemental Reaper ghì thanh kiếm của cậu ta xuống đất, khiến cậu ngã nhào về phía sau.
Mọi người đều lo lắng về vị trí của Rina, nhưng tất cả những gì họ có thể làm lúc này là chống đỡ những kẻ thù trước mặt.
“-no hoi, Tứ Giác Kết Giới!”
Những tia sáng chiếu xuống từ vòng phép nguyên bản của Rina, tạo thành một hình vuông xung quanh Elemental Reaper đã vượt qua Egd, và sau đó ghì nó xuống đất.
Ánh sáng trắng xanh nứt ra trong lúc giữ con Elemental Reaper lại, tạo cơ hội để Rina vẽ một vòng phép lá chắn khác.
Nhưng lúc đó,
“Lá Chắn Ma Thuật!”
“”Cái gì?!””
Kết giới đột nhiên xuất hiện lại khiến ba chiến binh đang hành động bị bất ngờ. Người đầu tiên nhận ra nguồn gốc của nó là Egd, vẫn còn ngã trên mặt đất. Khi đứng dậy, cậu nhìn thấy Hornel đang tiến lại từ phía sau Rina.
“Hornel!”
Egd hét lên tên của người được nghi vấn, nhưng ba chiến binh còn lại không quay mặt lại, và chỉ thể hiện phản ứng của họ trong khi vẫn tập trung vào đám Elemental Reaper. Vào lúc Egd đã có thể hành động trở lại, ma thuật lửa hỗ trợ của Idéa và Midors cũng đổ xuống kẻ thù.
Với việc Rina và Hornel luân phiên sử dụng phép Lá Chắn Ma Thuật, cả nhóm đã có được một đội hình ổn định, và có thể liên tục loại bỏ hết con Elemental Reaper này đến con khác.
“Một phép lớn tới đây!”
“”Bắn!””
Bộ tứ ở tiền tuyến hít một hơi sâu và trả lời tín hiệu của Rina, và sau đó Blazer ra lệnh khi thấy đã đến thời điểm thích hợp.
“Ngay lúc này, đội hình tụ kín!”
Bốn người rút lui đến vị trí của Rina và cúi người, mở rộng tầm nhìn của Rina.
Bây giờ với toàn bộ khung cảnh trước mặt, Rina tung ra đòn tấn công ma thuật từ vòng phép của mình.
“Tiêm Phong Tinh Hiệu & Điều Khiển Từ Xa!”
Vô số lưỡi gió quét sạch các Elemental Reaper đang truy đuổi theo họ.
Những con Elemental Reaper cuối cùng đang quằn quại trong Tứ Giác Kết Giới, cũng bị kết liễu bởi các phép của Midors và Idéa.
Dường như trút được gánh nặng tinh thần, Egd ngã ngửa ra sau và thở dài thườn thượt.
“Dah- thật dữ dội… Sẽ thật nguy hiểm nếu như nhóm của Hornel không xuất hiện đấy…”
“Nhiều gấp đôi số lượng mà Hội đã nói – Không thể trách được. Cậu thực sự cứu chúng tôi đấy, Hornel.”
Bruce nói khi quay xung quanh. Theo sau đó, Rina và Betty, và Blazer gửi lời cảm ơn của họ, và cả Egd nữa, với giọng điệu nửa vời.
“Bah, tôi hiểu, vẫn là một tên hỗn láo táo tợn nhỉ.”
“Điều đó cũng đúng với chúng tôi nhỉ, phải không? Thì, cũng từng chăng?”
“Chắc chắn là vậy rồi. Hahahaha!”
Midors và Idéa nhìn lại quá khứ của mình và cười. Có vẻ như thấy khó chịu, Egd tặc lưỡi, một cử chỉ khiến Blazer phải cho một đấm lên đầu cậu ta.
“Ouch-?! Sao lại làm vậy, Blazer-san?!”
“Cậu phải biết tầm quan trọng của ngôn từ và giá trị của mạng sống của mình, Egd… Nếu cậu không thể làm được, thì cậu chẳng có tương lai nào đâu!”
“C-cái gì?! Sư phụ của tôi sẽ không giữ im lặng về chuyện này đâu!”
“Hài hước nhỉ. Nếu Hào Hoa Hổ có thể kiếm chuyện vì một chuyện vụn vặt như vậy, thì theo mọi cách, cứ để ngài ấy làm vậy đi.”
Blazer nói mà không cần cố gắng lớn giọng, và biết rõ rằng anh đúng, Egd im lặng, đôi mắt cụp xuống vì xấu hổ.
Sau đó cậu nhận ra ý nghĩa của những lời mà mình vừa nói. Hành động thiếu suy nghĩ của cậu đã đưa người cố vấn của cậu, một trong Lục Đại Dũng Sĩ, vào một chủ đề công khai mà ông ấy không liên quan.
Sau khi quan sát toàn bộ cuộc nói chuyện, Rina bước tới và vỗ nhẹ vào vai của Egd. Khi Egd quay lại nhìn vào tay của em, Rina tiếp tục động viên cậu bằng mọt nụ cười dịu dàng như đầy mạnh mẽ.
“Egd-san, hãy nhớ rằng hằng ngày chúng ta đều cải thiện và học hỏi những điều mới. Cậu sẽ không biết được – rằng sự không hoàn hảo của cậu bây giờ rất có thể sẽ dẫn đến một bản thân tốt hơn trong tương lai!”
“R-Rina-san… Rina-san-! -Gueh!”
Hơi quá đà trước lòng tốt của Rina, Egd định nhảy vào ngực em ấy thì bị Hornel và Midors túm lấy cổ áo.
Và sau đó Idéa tự mình đứng trước Rina, bảo vệ em ấy bằng việc ngăn cách hai người.
Rina nở một nụ cười gượng gạo khi thấy cảnh đó.
Sau đó, đột nhiên, gương mặt của Betty trở nên căng thẳng. Rina nghiêng đầu, bối rối bởi sự thay đổi tông giọng.
“…Ở đây có hơi quá yên tĩnh.”
Đó thực sự là một khoảnh khắc dài, căng thẳng và yên lặng.
Đột nhiên nhận ra ‘thứ gì đó’ ẩn nấp trong khu vực, Bruce và Blazer nhanh chóng sẵn sàng thanh kiếm của một một lần nữa.
Lý do mà họ đặc biệt lo lắng là do dự thế Betty là người đầu tiên nhận thấy sự vây hãm bí ẩn xung quanh họ.
Họ đã quen với cảm giác này. Cảm giác khát máu dữ dội.
“Aniki, cái này… chúng ta đã từng cảm thấy như vậy trước đây, đúng không?”
“Yeah, quá mạnh để quên được… hai năm trước, tại Mê Cung Không Trở Lại.”
“…Băng Tếu Hồ… Maüs…”
Khi Blazer thốt ra cái tên cụ thể đó, Rina và Hornel căng thẳng, và sau đó ngay lập tức thi triển các hiệu ứng ma thuật hỗ trợ lên mọi người.
Rina đã nghe lại câu chuyện từ Asley, và Hornel thì đã nghe lại từ Rina.
Về tên thủ lĩnh của băng Tếu Hồ đã sống sót. Và việc hắn ta mạnh mẽ đến mức lố bịch như thế nào.
“Bọn chúng biết chúng ta ở đây! Ánh Sáng!”
“Đuốc!”
Midors và Idéa đều thi triển các phép nguồn sáng của riêng mình, soi rọi vùng lân cận bằng ánh sáng cường độ cao.
Vào lúc ánh sáng chiếu lên khu vực, thì nhóm đã bị bao vây bởi những tên đàn ông hung bạo. Tổng số lượng là 26, và phần lớn bọn chúng đều để ngực trần.
Tên đàn ông đứng ở xa nhất phía sau với hai tay khoanh tại, không ai khác chính là kẻ đã mai phục nhóm Bạc, Asley và Pochi vài năm về trước, thủ lĩnh của băng Tếu Hồ, Maüs.
“Một cuộc gặp gỡ hiếm hoi dưới đêm trăng sáng như thế này… Ngân Sư Blazer và Ngân Lang Bruce. Oh, và chúng ta có gì ở đây nào… Không phải mày là Chủ tịch Hội Học Sinh của Đại học Ma thuật, Phù Thủy Im Lặng đây sao?”
“Tôi không có nhớ là đã tự giới thiệu với ông, Maüs!”
“Hmph, mày không bao giờ nghĩ mình có thể đã trở nên hơi nổi tiếng rồi à, Bruce?... Dù sao thì, đến giờ báo thù rồi nào.”
“Heh, tôi chắc chắn là chúng ta sẽ phải trả quá nhiều đấy.”
“Hahahaha, nếu có một thứ mà tao không thể đấu lại được với mày, thì đó là cách đáp lời nhanh chóng đó đấy.”
Vào lúc đó, Blazer và Betty đã di chuyển để bao vệ các pháp sư của nhóm. Nhiệm vụ của các chiến binh là bảo vệ để các pháp sư thi triển ma thuật của họ. Như một tiên đề vậy, nó là thứ đã hình thành nên nền tảng cho các chiến lược chiến đấu ngày nay. Đó là lý do vì sao dù Egd làm theo ba người họ dù có chút chậm trễ, đi từ hàng giữa ra ngoài.
Blazer gọi Egd bằng một tiếng thì thầm
“Egd, kẻ thù ở phía sau… cậu cần bao nhiêu giây để vượt qua chúng?”
Blazer hỏi, cân nhắc rằng Egd có khả năng nhìn được điểm yếu của kẻ thù.
“…Mười hai hoặc mười lăm… nhiều nhất là mười tám.”
“Trong mười giây đi.”
“Rõ.”
“Chúng tôi sẽ câu mười giây cho cậu. Bỏ chạy với Rina cùng những người khác vào lúc đó.”
Nếu kèo dài, họ có thể sẽ bị tử nạn toàn bộ, vậy nê Blazer đã sử dụng các thành viên nhóm Bạc làm mồi nhử. Ngoài việc Rian cảm thấy lo lắng vào khoảnh khắc nhận ra điều đó, lúc này thì không ai có thời gian để hỏi bất kỳ điều gì.
Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là Rina không biết về tình hình của họ. Ngay cả Hornel cũng căng thẳng đến mức điều tốt nhất mà cậu có thể làm lúc này là cố gắng giữ cho đôi mắt của mình không rời khỏi kẻ thù trước mắt.
Mọi người đều nhận ra mồ hôi chảy dài trên gương mặt của Betty, và cả giọng nói của Bruce khi anh ta trò chuyện với Maüs rằng họ không có chỗ cho sai lầm, vì sức mạnh chiến đấu của kẻ thù đã vượt qua của họ rồi.
“Lên kế hoạch hành động xong chưa, Blazer? Đừng lo, bọn tao sẽ đối xử thật tốt với các cô gái mà. Đám thuộc hạ mới của bọn tao cũng muốn làm việc đó.”
Khu vực vang lên những tiếng cười ghê rợn.
Giữa những tiếng ồn ào đó, có những tiếng liếm láp khiến Betty rùng mình.
“Hahahaha, chúc mừng nhé, Betty! Có người thực sự để ý đến em kìa!”
“Chết tiệt, Aniki… lúc này mà lại đùa à? Anh phải biết cách ứng xử chứ!”
“Hmph, đó chính xác là lý do tại sao mày không được nổi tiếng đấy.”
“Im đi!”
Betty phản bác lại sự giễu cợt thô lỗ của Maüs, nhưng cô không lãng phí chút thời gian nào, cùng lúc đó, cô phóng ba con dao găm vào ba tên bên phía Maüs.
“Kuh-!”
“Gah!”
“Gwah-?!”
Một trong số chúng đỡ được đòn tấn công, nhưng hai tên còn lại thì đã bị hạ. Cùng lúc đó, Betty đã hành động, sử dụng sự nhanh nhẹn của mình để lao vào kẻ thù gần nhất và đâm hắn ta.
Tin chắc rằng hành động của Betty là dấu hiệu để cậu bắt đầu, Egd lao về phía trước, với Hornel, Idéa, và Midors theo sau.
Nhưng mà…
“-no hoi, Điểu Khiển Đất & Điều Khiển Từ Xa!”
Rina lại hành động khác biệt. Em ấy dựng lên một bức tường đất, ngăn cách cô và nhóm Bạc khỏi nhóm của Hornel.
Hành động cố tình bỏ bản thân ở lại phía sau của em đã khiến Hornel phải dừng và quay lại. Tuy nhiên, cả hai cánh tay của cậu đều bị Midors và Idéa nắm lấy khi họ đuổi kịp, khiến cậu không còn lựa chọn nào khác ngoài việc rút lui.
Egd đang bị tác động bởi sự hiện diện của kẻ thù phía trước, không nhận thức được điều đó xảy ra. Nếu biết thì rất có thể cậu cũng sẽ làm giống như Hornel.
Rina đã cân nhắc chuyện đó, tỉ mỉ chọn thời điểm để tách khỏi nhóm của Hornel.
Egd đâm một tên địch, nhưng ngay khi cậu chớp mắt, thì hai tên khác đã lao tới hai hai bên, khiến cậu phải đối đầu với tổng cộng ba tên.
Đầu tiên, cậu đá vào tên địch mà mình vừa đâm để kéo giãn chút khoảng cách, sau đó hạ thấp thế đứng khi nhìn thấy thêm hai kẻ thù nữa xuất hiện, như thể để đợi chúng vào đúng vị trí.
“Đảo Ngược Khí Nén…Sha!”
Vào thời điểm đó, thanh kiếm của cậu hướng để tấn công theo phương ngang, phát ra một tia sáng.
Bốn kẻ địch lao tới liên tiếp ngã xuống, cơ thể của chúng bị đẩy lùi bởi một bức tường vô hình.
Lúc này nằm trên mặt đất giống như gã đã bị đạp xuống trước đó, và xếp hàng ngay ngắn theo hướng ngã của họ, Egd nhảy sang một bên.
Và sau đó cậu nhảy lên, lao thẳng vào hàng mục tiêu ngay trước mặt.
“Không Vũ Giả!”
Đòn tấn công được tung ra có thừa sức mạnh để giết chết năm người. Với cú nhảy của Egd đã mở đường cho họ, Midors và Idéa cùng với Hornel theo sau, chạy về phía trước. Egd, sau khi hạ đất đã theo sau họ, giữ mình ở hàng sau để đề phòng có phục kích.
Đầu tiên, thoát khỏi vòng vây, và sau đó, sau khi vô hiệu hóa mối đe dọa, thì giải cứu nhóm của Blazer. Có bốn người họ đều có chung một kế hoạch.
Tuy nhiên-
“Gah-?!”
Cơn đau dữ dội xuyên qua chân của Egd, buộc cậu phải nghiêng người về phía trước.
Tuy khó khăn như vậy, nhưng cậu vẫn có thể nhanh chóng lấy lại được thế đứng, nhưng sau đó cậu nhận ra thứ đã tấn công mình. Một mũi tên xuyên qua đùi phải của cậu.
Hơn nữa, đó không chỉ là một mũi tên mà họ cần đối phó.
“Ow-!”
“Ngh-!”
Những mũi tên nhọn xuyên qua cánh tay của Midors, bắp chân của Idéa và sượt qua mặt Hornel.
Và sau đó Idéa, mồ hôi nhễ nhại trên mặt, ngã ngay xuống đất. Điều đó cho thấy sát thương đã không chi gây ra tại vết thương tại nơi nó đâm vào.
“Bah, có độc…! Hornel, Tái Tạo!”
“…T-tái-“
Tuy nhiên, việc thi triển Niệm Nhanh của cậu đã không thành công.
“Nguyền rủa, cái… chất độc… thần kinh này…?”
Egd là người có thể lực tốt nhất, và do đó là người cuối cùng trong nhóm gục ngã – và khi cuối cùng thì cậu cũng như vậy, bốn thành viên của băng Tếu Hồ đến bao vây họ lại.
Bọn chúng bỏ cung tên đi và rút kiếm từ lưng hoặc eo, sau đó làm nụ cười đáng sợ giống như những tên thổ phỉ trước đó.
Một trong số chúng đá Idéa để cô lăn đi và ngửa mặt lên, và sau đó tiếng cười của những tên thổ phỉ nhiều hơn khi chúng kề dao vào cổ của Midors và Hornel.
Và sau đó…
Cũng trong khoảng thời gian đó, ngay sau khi Rina để nhóm của Hornel đi trước, Betty đã cắt cổ một trong số mười bốn tên kẻ thù còn lại – không bao gồm Maüs. Để giảm số lượng của bọn chúng càng sớm càng tốt, Betty chọn ra những tên yếu nhất trước.
Cùng lúc đó, Blazer và Bruce tách ra, mỗi người đối đầu với nhiều tên địch cùng lúc, đấu tranh để đảm bảo cho nhóm kia chạy thoát được.
Mặc dù khá lo lắng về vô số thứ, Rina vẫn tiếp tục sử dụng Niệm Nhanh từ hàng sau và sử dụng các đòn đá để hỗ trợ ba người còn lại trong trường hợp cần thiết.
“Chết tiệt, mấy tên này khó nhằn luôn ấy!”
“Không nhiều lắm, nhưng vài tên thì làm chệch hướng được những con dao găm của Betty! Đấy là chưa kể chúng đang đẩy lùi chúng ta… Kuh-!”
“Đám ở phía sau chỉ là ruồi nhặng thôi, nhưng lũ ở đây thì thực sự mạnh đấy. Gì, hãy cứ gọi là tao có vài mối quan hệ trong chuyện làm ăn của mình đi.”
Rina đặc biệt khó chịu với câu nói cuối cùng của , nhưng sự hỗn loạn xung quanh lúc này đã thu hút gần hết sự chú ý của em ấy, khí một chi tiết bị bỏ qua.
Mỗi người Bruce, Blazer và Betty đều chiến đấu với bốn tên địch, nhưng một trong số chúng đã tấn công Rina khi cho rằng ba tên là đủ để đối phó với em ấy, nên hắn ta bỏ đi và lao đến em ấy.
“Kyah-!”
Rina suýt soát làm chệch hướng được cú đá của hắn bằng trượng của mình, nhưng vẫn bị đẩy lùi lại do chấn động.
“”Rina!””
Và khi em ấy tiếp đất… thứ đầu tiên trong tầm nhìn của em ấy là giày của Maüs. Maüs mỉm cười khi đá cây trượng của Rina đi và nâng em lên bằng cổ áo.
“Uh…Ugh…”
“Oh-ho, tao biết mày là một cô gái ngoan. Có lẽ tao sẽ bán mày đi khi xong việc đó! Hahahaha! Orah!!”
“Guh…!”
Maüs hét lên, sau đó lấy ra một con dao găm và đâm vào đùi của Rina. Trong một chốc, biểu cảm của Rina bị bao trùm bởi sự đau đớn, càng khiến Maüs cười to hơn.
“Thằng khốn! Bộ xương của ngươi sẽ không còn được đẹp nữa đâu!”
“Đợi đã, Aniki – Em sẽ tự tay giết hắn ta!”
“Thằng khốn…!”
“Hahahahaha! Sủa sẽ chẳng giúp ích gì khi bọn mày thậm chí không thể di chuyển được đâu! Nhưng đúng là có ồn ào thật… thế thì tao làm thế này để khiến bọn mày im miệng thì sao?!”
“”…!””
Maüs di chuyển con dao găm trên tay mình, đặt nó lên cổ Rina. Chất độc trên con dao đã phát huy tác dụng, biểu cảm của Rina tái đi.
Ba người còn lại nín thở theo dõi từng hành động của Maüs. Sau đó chỉ cần một tích tắc sơ suất là Betty đã bị hạ gục.
Tên đã đá Rina lúc này đã bao vây Blazer, chém vào lưng anh.
“Ngh-!”
Ngay cả Bruce, người còn đứng vững cuối cùng cũng bị rối loạn chuyển động khi chứng kiến cảnh cổ Rina bị chảy máy, và cuối cùng thì bị đè xuống.
“Hpmh, sau cùng thí, đó là tất cả những gì bọn mày có thể làm được à? Chà, tao đoán như vậy cũng đúng.”
Betty dường như đã dính độc khi cô bị đánh gục, như việc gương mặt cô ấy đổ mồ hôi đầm đìa, và bất động dù không bị ai đè xuống.
Bruce và Blazer cố gắng tìm cách để thoát khỏi tình cảnh này, nhưng chỉ riêng số lượng kẻ thù đã khiến họ không thể làm gì khác ngoài việc nhìn chằm chằm xuống đất khi máu chảy ra từ mũi.
“Cứ mặc kệ chúng thì chúng sẽ gây hại cho ta về sau. Giết mấy tên đàn ông đi.”
“”YEAH!””
“…họ… đến rồi…”
“Cái gì?”
Lời thì thậm của Rina khiến Maüs nghiêng đầu nghi ngờ.
Đám thuộc hạ cũng dừng việc đang làm và căng tay lắng nghê.
“Mình có thể… nghe được họ…”
“Cái gì? À, phải rồi, mọi chuyện bây giờ đã xong rồi! HAHAHAHAHA!!”
Maüs bật ra một tràng cười sảng khoái để ăn mừng chiến thắng có vẻ là của băng Tếu Hồ, nhưng Rina vẫn tiếp tục nói khi mặt cô ấy cúi xuống.
“Không… mình có thể… nghe thấy… họ…”
Giọng điệu yếu ớt nhưng đầy yên tâm trong giọng nói của cô khiến Maüs bối rối một chút, nhưng sau đó hắn ta bỏ qua và ra lệnh ‘giết’ cho cấp dưới của mình một lần nữa.
-Xảy ra vào ngay thời điểm đó.
Bức tường đất khổng lồ phía trước Maüs đã gặp phải một tác động nặng nề ở phía bên kia, khiến nó sụp đổ và bị cuốn đi như cát trong gió.
Bức tường bị phá hủy khiến tất cả mọi người có mặt tại đó bị phân tâm, nhất thời ngừng mọi chuyển động. Phía bên kia là nhóm của Hornel và chín thành viên của băng Tếu Hồ, đều nằm trên mặt đất.
Giữa những biến cố kỳ lạ này, Rina… và chỉ Rina, cảm thấy một luồng gió bất thường lướt qua má mình.
Cơn gió từ phía bên kia của bức tường được xây dựng từ ma thuật của em ấy, thổi qua em ấy ngay lập tức.
“Này, ngươi chạy ngang qua anh ta rồi!”
“Chà, đó không phải lỗi của tôi! Không phải đó là ý tưởng khoe khoang của ngài sao, Chủ nhân?!”
“Ý ta là, ta không phủ nhận việc đó, nhưng mọi người đang gặp rắc rối, nên ta muốn làm… việc đó!”
“Làm cái gì cơ?!”
Maüs quay lại khi nghe thấy giọng nói ở phía sau hắn ta.
Betty mỉm cười, tận hưởng nỗi nhớ mà những giọng nói đó gây ra.
Bruce và Blazer, mặc dù vẫn đang gặp khó, nhưng vẫn ăn mừng sự xuất hiện của hai người mới tới.
Và những giọt nước mắt trào ra từ đôi mắt của Rina.
“Cẩn thận đấy, các ngươi… bọn ta sẽ làm việc đó!”
“Phải, việc đó!”
------------------------------
Trans: ĐM