Nam nhân khẽ lắc đầu, dường như có chút không cam:
- Sao cứ phải vội vàng vậy chứ? Vừa mới uống được hớp trà, đến điểm tâm còn chưa kịp ăn...
Nếu ánh mắt có thể biến thành mũi dao sắc nhọn thì không biết nam nhân đã bị Bạch Đan Đan cắt thành bao nhiêu mảnh rồi nữa...
Biết đã đến lúc phải dừng lại rồi, chàng bèn nói:
- Nhưng mà, nàng đã nóng nòng muốn biết đến vậy, bản tọa nói cho nàng biết luôn cũng không sao.
- Nói nhanh!
Nam nhân tiếp tục:
- Vận khí của nàng không tệ, bẩy ngày sau chính là lễ hội lớn mỗi năm tổ chức một lần của Ngàn Trân các, cũng là ngày hội buôn bán lớn của Nam Việt quốc này, huyền khí của nàng vừa hay có thể trở thành món bảo vật quý giá nhất trong buổi đấu giá ấy.
Bạch Đan Đan đăm chiêu một lúc:
- Lễ hội đấu giá mỗi năm một lần?
- Không sai!
Nam nhân nói thêm:
- Trong lễ hội này sẽ có rất nhiều bảo vật quý hiếm xuất hiện, bất kể là thiên bảo địa tài hay là đơn dược, huyền khí... thứ gì cũng có. Không ít thế lực của các quốc gia khác cũng sẽ đến tham dự buổi đấu giá này.
Bạch Đan Đan dường như vẫn có chút không tin lắm vào lời nói của nam nhân:
- Các chủ chắc chắn là sẽ có đại khách quý đến tham gia buổi đấu giá không? Chẳng may không có người tinh tường, chả phải huyền khí của ta sẽ phải bán rẻ đi sao?
Bạch Đan Đan đã quá là quen thuộc với các buổi đấu giá như này rồi...
Kiếp trước, thân là cửu phẩm liên khí sư duy nhất của Thiên Linh đại lục, có không ít những tác phẩm của nàng đã được mang ra bán với giá cao trên trời.
Vậy nên nàng cũng hiểu rất rõ những quy tắc bên trong các phi vụ đấu giá này.
Giá cả khởi điểm của những bảo vật được đem ra đấu giá, mặc dù phụ thuộc rất lớn vào giá trị thực tế của món đồ... nhưng nếu biết cách tạo thế thì nhất định sẽ đạt được một cái giá cao hơn nhiều lần so với giá trị thật của sản phẩm.
Bởi vậy, đối với một liên khí sư,lựa chọn được một trường đấu giá có thực lực để hợp tác cũng chính là một việc vô cùng trọng đại.
Nam nhân giơ tay ra véo nhẹ vào cái mũi xinh xinh của nàng, cười nói:
- Nàng đang lo lắng việc gì cơ chứ? Nàng cứ yên tâm, có bản tọa ở đây, đảm bảo "tiểu hám lợi " như nàng sẽ kiếm được bội tiền! Hơn nữa, với bản lĩnh của nàng, luyện ra những món huyền khí này chẳng qua cũng chỉ là một cái phẩy tay mà thôi, nàng việc gì phải quá để tâm tới giá cả của mỗi món huyền khí tới vậy chứ?
- Ngài thì hiểu gì chứ?
Bạch Đan Đan thưởng cho nam nhân một cái nguýt dài.
" Thiên hoàng cửu biến " là một thứ công pháp nghịch thiên, mỗi bước tu luyện thì đều cần tiêu tốn một khoản vô cùng vô cùng lớn.
Một liên khí sư mà kiếp trước giàu có địch quốc như nàng khi nhìn thấy số tiền cần phải tiêu tốn ấy cũng không khỏi lạnh sống lưng.
Đây đúng là đang đốt tiền, đốt ngân lượng mà!!!
Thật sự đã có người gom được nhiều tài nguyên và ngân lượng đến mức luyện xong cuốn " Thiên Hoàng cửu biên này sao? Sợ rằng đến ngay cả Tông môn lớn nhất của Thiên Linh đại lục này là " Tàng Huyền Kiếm tông " thì cũng không có đủ tài lực để làm được điều này.
Quả không hổ là một tuyệt thế công pháp mà chỉ có đại gia tộc ở Thần giới mới có thể theo luyện.
Vậy nên, để luyện xong " Thiên Hoàng cửu biến " này thì nàng cần phải tích cực nghĩ cách tích tiền,không bỏ qua bất kì một cơ hội nào để kiếm tiền...
Cũng chính bởi vậy nên đến cả đám quân binh của Võ Uy hầu phủ mà nàng cũng không bỏ qua....
Bởi thịt muỗi có nhỏ thì cũng vẫn là thịt mà!
Nam nhân đâu có biết những tính toán đó của nàng,nhưng nhìn khuôn mặt kiêu ngạo đó của nàng thì hắn lị thấy vô cùng thích thú, đáng yêu.
Nhìn quen rồi những kiều nữ giả tạo thì một chú tiểu hồ li ranh ma, tự tin, thông minh như này lại càng dễ khiến cho hắn bị thu hút hơn.
Lời nói của chàng thấm đượm sự cưng chiều,yêu thương:
- Được được! Phản chăng nàng cần ngân lượng, bản tọa sẽ giúp nàng tới cùng, bảo đảm cho nàng kiếm đủ ngân lượng thì thôi.
- Thật không?
Bạch Đan Đan như cười như không, nhìn nam nhân:
- Tôi đang cần một khoản rất rất lớn... nói không chừng, cả đời này cũng kiếm không đủ ý!!