Nemeshisu Sen'iki no Kyoushuu Kyouhei

chap 2: junkyard

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Solo: Clay

Chap 2: Junkyard

*Note: Tác giả có cái tính rất kì lạ đó là đổi liên tục từ ngôi thứ nhất sang ngôi thứ ba rồi lại quay về ngôi thứ nhất mà không hề có thông báo từ trước, nên trans Eng đã đổi hoàn toàn sang ngôi thứ ba hết, chỉ đổi về ngôi 1 khi thấy cần thiết, mik ko đồng ý với việc này nên phải mò sang raw Nhật để xác định ngôi kể, nhưng vì đ biết tiếng Nhựt nên mọi vc có thể làm là dùng máy dịch do vậy có thể sẽ xuất hiện 1 vài ngôi kể ko đúng lắm (do máy dịch thì dễ hiểu sai), bạn nào bt tiếng Nhật có thể giúp mik sửa lại. Nếu có vấn đề thì chap sau sẽ cố mò sửa lại.

----------------

Nhìn qua những vũ khí hình người khổng lồ. Tôi đưa ánh mắt thắc mắc về phía Master.

Nguyên do tại sao mà tôi lại biết những thứ này là vũ khí, đó là bởi ở chúng tỏa ra một thứ áp lực mà chỉ có ở những vũ khí trong chiến tranh. Ngay cả trên lớp giáp của chúng cũng vẫn còn sót lại một vài vết đạn cho đến tận bây giờ.

「Nếu dịch thô một chút theo chữ kanji trong tiếng Nhật thì cậu có thể hiểu nó là [Toujo Kyohei]. Còn với chúng tôi thì tên của nó thường được gọi là [Silhouette]. Ở khoảng cách xa nhìn lại, nó có phần khá giống với bóng dáng của người khổng lồ đúng chứ? Toàn bộ chúng đều là những phương tiện có hình dạng giống người」

「Thực vậy. Từ khoảng cách xa mà quan sát thì chúng đều có cái gì đó gợi nhắc đến con người.」

「Những phương tiện chiến tranh có mặt ở đây đều được gọi chung là [Silhouette công kích]. Theo chữ kanji thì nó được viết là [Kyoushuu Kyouhei], tôi đoán vậy. Tuy nói thế nhưng về cơ bản thì bộ khung của nó cũng không có mấy điểm khác so với các mẫu dân dụng thông thường.」

「Những phiên bản dành cho chiến tranh huh? Cũng phải thôi, cái cảm giác nó đem đến rõ ràng tương tự như của những chiếc máy bay chiến đấu hoặc các phương tiện bọc thép khác.」

「Cậu giờ sẽ phải đi lên một trong số chúng và sử dụng nó để đánh bại cái thứ đã tấn công cậu trước đó. Dĩ nhiên cậu cũng có thể lựa chọn sống cùng với tôi một thời gian, nhưng đấy hẳn không phải là điều cậu muốn đâu, đúng chứ?」

「Chí ít cũng để tôi chút thời gian nắm bắt kịp tình hình đã.」

Dù đã đến tận lúc này rồi nhưng tôi vẫn chưa hề nhận được lời giải thích đàng hoàng nào từ Master.

「Cậu nghĩ sẽ mất bao lâu để một người ngoại lai khốn khổ kịp học đủ ngôn ngữ và rõ ràng các chi tiết về tình hình hiện tại của bản thân? Chấp nhận từ bỏ và quan tâm độc tới chiến đấu thôi. Thời gian còn lại của tôi cũng chả còn được bao nhiêu nữa rồi.」

「EH?」

「Tôi đã vượt quá mức giới hạn hoạt động dự kiến của mình. Thậm chí là ngay lúc này thì tôi vẫn đang dần đi về phía cuối sinh mệnh của mình. Dầu sao thì tôi cũng chỉ là một cỗ máy. Nhưng vì cảm nhận được sự hiện diện của loài người nên tôi đã tới để giải cứu. Và rồi tôi có được cậu ở đây.」

「Cảm ơn cậu. Nhưng làm ơn đấy, Master, đừng chết.」

「Dù là một cỗ mech cũng sở hữu linh hồn mà, Master.」

Đây đều là những suy nghĩ từ tận tâm can của Kou

Dù vẫn còn trẻ, nhưng cậu đã có thói quen là luôn đối xử tốt với mọi vật vô tri vô giác, như thể chính chúng cũng sở hữu linh hồn vậy.

「Tôi hiểu rồi - Thảo nào mà cô ấy lại quyết định sẽ cứu cậu.」

「“Cô ấy” là ai cơ?」

「Giờ không phải lúc để thảo luận về chủ đề đó. Tôi vẫn chưa rõ thời điểm nào mà mình sẽ bị ngắt hoạt động, nhưng hẳn là sẽ sớm thôi. Nghĩa vụ cuối cùng của tôi bây giờ là phải đưa cậu tới được pháo đài của nhân loại. Xin lỗi nhưng từ giờ tôi sẽ buộc phải tăng tốc độ giải thích của mình lên.」

Tôi theo chân Master băng qua những ngọn núi chất đầy những thứ bỏ đi.

「Thành phố này vốn từng là nơi định cư cũ của con người, bao gồm cả nhà máy sản xuất vũ khí cùng cơ sở sửa chữa. Chuyên môn chính của họ là về những cỗ Silhouette này. Nhưng rồi vào năm năm trước, cái nơi này đã bị phá hủy mất.」

「Thật sao? Thảo nào mà chúng ta lại có thể tìm được cái gì đó hữu dụng ở cái chốn này. Ý tôi là về những cỗ robot ấy.」

「Cậu có thể gọi chúng là những robot tự hành hay những cỗ mech cần người điều khiển đều được. Dù sao thì kể cả những chiếc siêu máy tính tiên tiên nhất ở đây cũng được tạo ra với mục đích là để phục vụ cho con người.」

「Tại sao lại không để chúng tự động hóa hoàn toàn? Chả nhẽ làm như thế cũng không khiến chúng mạnh mẽ hơn được à ?」

「Cả tôi lẫn bọn chúng đều có một quy tắc bất di bất dịch mang tính cốt lõi bắt buộc phải tuân thủ. Đó là [Chịu ơn huệ từ con người]. Và bởi vì chúng là những tạo vật được con người lựa chọn để trở thành phương tiện có thể leo lên, nên về cơ bản, chúng sẽ không tự di chuyển được trừ khi có nhân loại chủ động điều khiển. Cơ mà vẫn sẽ có một vài trường hợp ngoại lệ.」

Master chợt dừng lại ở ngay giữa trung tâm của cơ sở.

「Chà, đôi ta đã đi được một lúc lâu rồi đấy. Về cơ bản thì ở đây chỉ toàn là những mảnh thải ra của các Silhouette. Một vài trong số đó đã được đem đi tái sử dụng như một loại phụ tùng, còn lại là những phần bị quẳng ra nơi đây sau khi kết thúc cuộc chiến cuối cùng của riêng mỗi chúng. Tôi đoán rằng hẳn là ta có thể tìm được chút gì đó hữu dụng trong số chúng đấy.」

「Uh, nhưng tôi đâu có biết cách điều khiển mấy thứ này đâu.」

「Tự các Silhouette sẽ chỉ dạy cho cậu.」

「Như vậy là tôi sẽ thông thạo việc chiến đấu ngay khi vừa trèo lên một con robot? Cái quái gì thế? Một bộ anime hả?」

Kou lẩm bẩm.

「Chỗ này còn nhiều Silhouette hoạt động thật đấy.」

Dù chỉ là một bãi phế liệu nhưng số lượng Silhouette trong tình trạng còn hoạt động nguyên vẹn vẫn là kha khá.

Điều này càng khẳng định rằng nơi đây đã bị buộc phải bỏ lại trong trạng thái cực kì khẩn cấp

「Tiện đây thì giá thị trường của một mẫu Silhouette rẻ nhất cũng gần bằng một chiếc xe tiêu chuẩn của Nhật đấy.」

「Sao lại rẻ như vậy?」

「Mấy chiếc xe đầu bảng con nào chẳng có giá cỡ hàng trăm triệu còn gì. Nhắc tới giá của mấy dòng Silhouette công kích thì chả khác gì đang nói về một thứ không tồn tại giới hạn.」

「Chà. Ra là chúng cũng có đủ mẫu mã cho hai nhu cầu trái ngược đó ha.」

「Nó chỉ chỉ ra rằng loài người hiện nay đang lệ thuộc quá nhiều vào các Silhouette thôi.」

Một mặt hàng càng phổ biến và trải rộng thì tương ứng là giá cả sẽ bị hạ xuống dần. Điều này hóa ra vẫn còn đúng ngay cả trong cái thời đại này.

「Tôi sẽ chỉ cho cậu những mẫu vẫn có thể sử dụng được đồng thời cũng giới thiệu qua một chút về chúng. Việc của cậu là xem xét cẩn thận và chọn lựa mình sẽ lái cái nào. Sẽ mất rất nhiều thời gian để giải thích cho lí do dẫn đến điều đó, nhưng về cơ bản, trong một cuộc chiến của Silhouette, vũ khí cận chiến sẽ đem lại hiệu quả cao hơn so với vũ khí tầm xa.」

「Sao lại vậy?」

Tất nhiên là tôi phải thắc mắc. Vì theo lẽ thường, vũ khí tầm xa rõ là hiệu quả hơn nhiều so với vũ khí cận chiến. Kể cả Kou cũng hiểu được điều đó

「Tôi không hề nói rằng là vũ khí tầm xa kém hiệu quả. Nhưng với chiến trường ở thời này, mấy món cận chiến đều đem lại sự hữu dụng nhiều nhất. Cơ mà tôi cũng phải đồng ý rằng rủi ro nhận về sẽ nhiều hơn khi để kẻ địch có cơ hội áp được sát mình.」

「Nhưng chả phải bắn tỉa kẻ địch từ khoảng cách vượt tầm phạm vi của chúng là cơ sở cốt lõi trong chiến tranh hiện đại sao?」

「Cậu nghĩ rằng liệu có cơ may nào để những cỗ Silhouette được phát triển nếu mấy cái lí thuyết đó vẫn còn được áp dụng đến tận bây giờ chắc? Bởi dẫu sao thì chúng đều sở hữu những điểm yếu rõ ràng như giới hạn hoạt động hạn chế cùng cấu trúc mỏng manh. Chả phải tôi vừa nói để giải thích cặn kẽ đống logic đằng sau thì sẽ rất mất thời gian à? Chỉ cần tập trung vào việc làm sao để sống sót lúc này thôi.」

「Tôi hiểu rồi. Vậy thì nói cho tôi biết về những kẻ thù trước đi.」

「Những cỗ mech sát nhân không người lái kia đều được gọi chung bằng một cái tên: Các Murder. Chiếc mà cậu vừa gặp có tên là Keres. Là chủng loại cực kì hiệu quả trong việc trừ khử con người. Việc nó trở lại vùng đất đã bị chiếm này chắc chắn là để làm gỏi toàn bộ những người vừa được gửi tới từ cái quá khứ xa xôi của cậu rồi.」

「Keres? Cái tên ấy mang ý nghĩa gì vậy?」

「Nó ám chỉ tới một linh hồn ác quỷ thường xuất hiện nơi chiến trường. Cái tên này được lấy cảm hứng từ thần thoại Hy Lạp. Nằm trong những ghi chép còn sót lại của ngày nay về Hi Lạp và La Mã cổ đại. 」

「Sao lại là thần thoại Hy Lạp?.」

「Do xuất phát từ mong muốn gìn giữ lại một số tàn tích của những nền văn hóa toàn cầu từng tồn tại trước đây, vì thế nên chúng tôi đã quyết định lựa chọn một vài cái tên theo các sinh vật hoặc biểu tượng thần thoại.」

「Ra là vậy.」

Tôi vẫn chưa thể nào tin được rằng đây thực sự là một tương lai xa, nhưng khi nhìn lại những cỗ robot tiên tiến kia thì tôi đành buộc mình phải chấp nhận hiện thực.

Tiếp đó, Master bắt đầu quả trình giảng giải tính năng của từng cỗ mech.

「Mẫu được dùng phổ biến nhất hiện nay mà có mặt ở đây là SF-S 1A1 Bear. Khả năng cơ động của nó thuộc vào loại chấp nhận được mặc dù sở hữu lớp giáp dày. Nó cũng khá dễ dàng để sản xuất hàng loạt và rất phù hợp cho những người mới bắt đầu.」

「Ồ, bỏ qua chúng đi, ở đằng kia là W-01. Nó là tiền thân của mọi Silhouette chiến đấu và về cơ bản chỉ là một phiên bản được tái chỉnh sửa để phù hợp cho công việc chiến đấu.」

「Bên đây là AT-02. Nó còn một cái tên không chính thức khác là Elephant. Một mẫu bọc thép hạng nặng có thể xông thẳng lên tuyến đầu như một cỗ xe tăng. Thao tác đa nhiệm cũng khá là đơn giản. Tỉ lệ bắn trúng của nó cực kì đáng kinh ngạc.」

「Ở phía kia là AF-05. Một mẫu chuyên dùng trong chiếc đấu tốc độ cao. Nó là một cỗ mech át chủ bài với khả năng tác chiến ba chiều tuyệt vời, nhưng theo tôi thì không nên dùng nó. Việc cầm lái nó rất khó và cũng không có đủ nhiên liệu cho toàn bộ hệ thống đẩy. Đừng cố mong đợi vào việc có thể bộc lộ hết khả năng của nó ở cái bái phế liệu này trừ khi cậu kiếm được chút nhiên liệu từ mấy thứ đầu thừa đuôi thẹo.」

Chủng loại người máy quá thực rất đa dạng.

Mọi mẫu Silhouette mà Master giới thiệu tới cho tôi đều có chiều cao vào khoảng dưới 8m. Kích thước của chúng có vẻ như là đã được chuẩn hóa từ trước.

Có mặt ở chỗ này cũng phải cỡ 12 loại khác nhau

Tôi rất muốn kiểm tra khả năng tương thích của bản thân với từng loại, nhưng Master lại nói rằng không còn đủ thời gian để làm mấy việc đó.

Vậy nên, đành phải đánh cược sinh mạng của mình vào một cỗ mech để giành giật lại quyền được tiếp tục sinh tồn rồi.

*Kashan

Có cái gì đó đột nhiên gây ra tiếng động. Tò mò, Kou hướng chú ý của mình về phía nơi vừa phát ra âm thanh.

Không có cái gì ở đó cả. Chỉ đơn thuần là một núi chất đầy các đơn vị vứt mà thôi. Chúng đã bị phá hủy cỡ nửa và hẳn là đã được dùng như thứ phụ tùng thay thế trong quá khứ.

「Huh? Cái gì kia?」

Ngay giữa đống mech đã vỡ nát, nổi lên một thứ đập thẳng vào mắt cậu.

Nó không hề được sơn sửa chút nào. Đúng vây, đây là một mẫu chỉ sở hữu độc mỗi màu thép xám nguyên bản.

Với tư thế xếp bằng, nó ngồi đấy như thể bản thân được đang được cất giữ ở chỗ ấy vậy. Kết hợp với thanh kiếm đâm thẳng xuống dưới đất, nó trông không khác gì một chiến binh đang mặc bộ giáp của mình. Kể cả khi rất nhiều các đơn vị phế thải đang chất đồng ngay trên người thì nó vẫn duy trì được tư thái mang đầy sự vương giả ấy.

Tôi thậm chí còn cảm giác được ở nó đang tỏa ra thứ ý chí, một ý chí không bao giờ có thể bị nghiền nát.

Phần giáp che đầu của nó có hình của một con diều hâu đồng thời mắt camera chính của nó được bảo vệ bởi kính bảo hộ. Tuy nhiên, phần bên trái của lớp kính đã bị khoét một mảng đầy xấu xí để rồi kéo theo đó là phần camera kép bị lộ ra ngoài hoàn toàn. Trông nó lúc này có phần nào đó giống với hình tượng

người khổng lồ một mắt.

Đầu của nó được trang bị một chiếc ăng-ten hình lưỡi kiếm với đầu hưóng thẳng lên trời.

Nó ban đầu có lẽ là mẫu thuộc loại bốn ống kính với hai cặp mắt song song nằm sau lớp bảo vệ. Khi nhìn về phía cặp mắt song song bên trái bị hỏng đã lộ ra khỏi kính bảo hộ, Kou đã nảy ra suy nghĩ rằng nó thực sự phù hợp với cỗ mech, tựa như đôi mắt của một vị tướng già đầy kiêu hãnh vậy.

「Kou này, có phải là tôi từng nói có một vài Silhouette ngoại lệ đúng chứ? Và ngoại lệ đó chính là anh chàng này đấy. Đây là cỗ mech thuộc dòng sản xuất hàng loạt tiên tiên nhất vào 5 năm trước, nhưng rồi nó đã bị mất kiểm soát dù bên trong không hề có phi công. Để rồi tới lúc tất cả phải rút lui thì nó đã bị bỏ lại do không có đủ thời gian dành cho việc sửa chửa.」

「Nó mất kiểm soát? Vậy nó có tấn công con người không?」

「Không, ngược lại mới đúng. Nó đã tự mình chiến đấu với lũ Murder đồng thời câu giờ để con người có thể trốn thoát. Và dĩ nhiên là không hề có một phi công nào ở trong nó cả.」

「Vũ khí duy nhất nó sở hữu là cái thanh đại kiếm kia?」

「Đúng vậy. Nó đã giao chiến với đám Murder chỉ với độc thứ này mà thôi.」

Sự tò mò của tôi dần tăng lên.

「Tên của nó là gì?」

「TSW-R1-05. Hiểu theo cách khác, nó là Đơn vị số 5 trong seri. Được phát triển như một cỗ mech đa năng chuyên dùng trong các cuộc chiến tầm gần. Nó là một đơn vị bọc thép hạng trung có tính cơ động cao.」

「Tôi hiểu rồi.」

Cậu nhìn về phía Đơn vị 5.

「Mi vẫn còn muốn được chiến đấu tiếp à?」

Tôi nói với cỗ mech dù biết là mình sẽ không nhận được lời đáp.

Cũng phải thôi. Làm thế quái nào mà một cỗ mech có thể trả lời được chứ?

「Quay trở lại thôi. Mấy tạo vật xảy ra vấn đề bất thường như kiểu chiến đấu khi không có phi công đều sẽ bị loại bỏ với không chút ngoại lệ, hoặc cùng lắm thì phải lắp ráp lại hoàn toàn.」

「Mặc dù nó đã bảo vệ con người?」

「Kể cả vậy thì nó đã vi phạm vào nguyên tắc hoạt động cốt lõi của bọn tôi. Cậu sẽ không bao giờ biết được nó sẽ định làm gì đâu. Cơ mà nói đi cũng phải nói lại, nó được coi là một trong những mô hình vào loại tiên tiến bậc nhất hồi đó. Nó đã được sửa sang lại sau khi vứt bỏ buồng lái cũ rồi thay vào bằng một cái mới, nhưng cuối cùng thì nó vẫn bị bỏ lại ở nơi đây do không được chuyển đi khi con người rút lui khỏi thành phố. Nguyên nhân cho điều ấy có thể là một phần đáng ngờ của lịch sử hoặc bị liệt vào diện không ưu tiên cho quá trình rút chạy.」

Ngay khi tôi vừa quay mặt về phía Master -

* Gishi

Tôi lập tức quay đầu nhìn lại.

TSW-R1 vẫn ở nguyên đó. Tuy nhiên, cái đầu của nó lúc này lại hướng xuống. Tôi thậm chí còn xuất hiện cảm giác như thể mình đang bị nhìn chằm chằm bởi nó vậy.

「Master, nó vừa mới gật đầu kìa」

「Đó chỉ là sự trùng hợp thôi.」

Nói là thế, nhưng có một cái gì đó đã khiến tôi bị thu hút mạnh mẽ bởi nó

Kou tiến tới tiếp cận với Đơn vị 5.

「Master, tôi không được phép điểu khiển cỗ mech này sao?」

「Không phải là không thể, nhưng mà…. đâu nhất thiết phải chọn một cỗ mech có trục trặc đâu, đúng không?」

「Hiệu suất của nó ra sao?」

「Tải trọng dự kiến của nó thì chưa biết, nhưng nó vẫn được tính là loại có hiệu suất cao. Nếu đánh giá chỉ trên phương diện hiệu suất thì nó phải đứng top đầu trong các mẫu sản xuất hàng loạt. Hoặc chí ít thì nó cũng không phải thứ mà cậu có thể dễ dàng tìm được trong một bãi phế liệu như này.」

「Nó bị bỏ lại vì một vấn đề không rõ thôi huh. 」

「Ah, hình như tôi vừa nhớ ra điều gì đó. Thảo nào mà cậu lại có duyên với nó như vậy.」

「Ý cậu là gì?」

「 Tên của đơn vị này là Lanius. Dựa theo tiếng Latinh thì đó là tên của loài chim bách thanh.[note34722]」

Con mèo nhe răng ra cười toe toét.

「 Ồ, ra vậy. Thảo nào mà giữa bọn tôi lại cứ như tồn tại một mối liên hệ nào đó vậy.」

Kou tiếp tục hướng đến cỗ TSW-R1 Unit 5 có cái tên Lanius với những bước đi đầy vững vàng.

Thật kì lạ khi nghĩ rằng nó sở hữu một ý chí riêng, nhưng ở nó tồn tại một sức hút kì lạ cực kì mạnh mẽ.

「Tôi hiểu rồi. Cậu muốn đứng dậy và tiếp tục chiến đấu, đúng không?」

Tôi lại hỏi cỗ mech thêm lần nữa.

Đáp lại vẫn là sự im lặng đơn điệu của cỗ mech kia.

Truyện Chữ Hay