Thời tiết ở Sương Thành vào thời điểm này không được coi là tốt, nhưng cũng không coi là xấu. Dù sao đợi vài ngày nữa, thời tiết mới thực sự khắc nghiệt.
Tại vì quanh năm suốt tháng đều có sương mù, thế nên mới gọi là Sương Thành. Đương nhiên không phải là loại sương dày đặc, che phủ tầm nhìn cao. Có thì có, nhưng chỉ vào đông chí đến đại hàn thôi. Trùng hợp thay, sắp tới đông chí rồi.
Bởi vì hoàn cảnh địa lý, vào dịp này có một mặt hàng bán rất chạy, đó chính là Tiên Dẫn Lối. Tiên Dẫn Lối thực ra là tên gọi của một loại đèn đi đêm được đốt bằng dầu. Nhưng công dụng của nó đánh giá sao luôn. Loại đèn này xuất hiện vào khoảng bảy trăm năm trước. Cùng với nó là một vị tiên tử dáng người cao gầy, dung mạo như hoa. Truyền thuyết kể rằng lúc ấy vào giữa đông chí, một đứa bé ham chơi không may lạc mất mẫu thân, bản thân cũng bị luôn hãm trong sương mù dày đặc. Đứa trẻ đó đi mãi cũng không tìm được đường ra. Nó sợ hãi ngồi sụp xuống rồi khóc òa lên.
Lúc này, nó nhìn thấy một luồng ánh sáng từ đằng xa. Nó không biết gì, chỉ có chạy đến luồng ánh sáng đó. Càng đến gần, đứa trẻ ấy càng thấy rõ kiến trúc xung quanh cũng như nguồn gốc của ánh sáng. Ánh sáng đó bắt đầu từ chiếc đèn dầu mà một vị tỉ tỉ đang cầm. Cô ấy thân hình cao gầy, dung mạo như hoa. Đối với đứa trẻ đó thì nàng tựa như tiên giáng trần vậy. Đứa bé không còn sợ hãi, ánh mắt mở to, miệng lắp bắp nói.
"Tiên... tiên nữ!"
"Sau đó rồi sao?" Vân Nhạn mặt đầy hứng thú, đôi mắt lấp lánh nhìn.
Bị người cắt đứt nam tử cũng không có vẻ mặt không vui, y kể tiếp.
"Sau đó tiên nữ tựa hồ sửng sốt một chút, nàng bật cười, tiếng cười của nàng như chuông bạc. Đứa trẻ kia bị tiếng cười của nàng trấn an. Tuy tuổi còn nhỏ nhưng gan lại lớn, cũng có người nói là bị vẻ đẹp của nàng mê hoặc. Đứa trẻ ấy lao về phía cô ấy, ôm nàng thật chặt. Nó mếu méo nói.
"Tiên nữ hức tỉ tỉ, muội hứcmuội lạc mất hức mẫu thân rồi. Nhiều sương mù quá, mội không tìm được mẫu thân. Oaaaa"
Vị tiên nữ kia ôn nhu mà an ủi đứa trẻ. Đợi đến khi cô bé ngừng khóc, nàng đưa chiếc đèn cho cô bé cầm rồi nói:
"Ngươi cầm đèn này đi thẳng về phía trước. Vạn vật có linh, lấy đèn làm môi giới, chỉ đường dẫn lối ngươi đến mục tiêu."
Cô bé cô mắt tròn xoe ngốc manh nhận chiếc đèn. Sau đó theo tiếng nói ôn nhu của nàng mà đi về phía trước. Đi được mấy bước, cô bé quay đầu lại, chỉ thấy bóng hình dần che lập trong sương mù dàu đặc.
Sau đó đứa trẻ đó thật sự đã được dẫn về bên mẫu thân. Nó kể chuyện này cho gia đình. Cả nhà tuy rằng không tin nhưng minh chứng bài ra trước mắt khiến họ không thể không tin. Mỗi người một vẻ mặt, h quyết định túm tụm lại nghiên cứu chiếc đèn. Người cha sau khi xem xét liền nghĩ nên giao cho luyện khí sư trong thành để nghiên cứu. Nhưng trưởng tử của họ lại nhất định không chịu. Cậu thiếu niên còn chưa tới tuổi lập gia đình này vốn có hứng thú với các loại pháp bảo, thiên phú lại cao, vừa nhìn liền nhận ra sự huyền diệu của chiế đèn. Cậu này nhất quyết giữ khư khư chiếc đèn bên người dưới sự phản đối của người cha. Cậu mang chiế đèn vào phòng riêng, ngày đêm miệt mài nghiên cứu. Cuối cùng trời không phụ lòng người, cậu ta đã khám phá ra nó, sau đó phục chế ra nhiều bản khác. Qua bao năm tháng sửa đổi và phát minh, nó thành Tiên Dẫn Lối như ngày nay."
"Wow, Tiên Dẫn Lối này thần kì như thế?!!" Vân Nhạn hai mắt tròn xoa, khuôn mặt tràn đầy ngạc nhiên.
"Đương nhiên. Tôi nhìn mấy vị đoán chắc là người từ nơi khác đến. Vậy nên tôi khuyên là mọi người nên mua Tiên Dẫn Lối, nếu không chờ mấy ngày nữa thì nửa bước khó dò đấy."
"Nửa bước khó dò? Hừ, ta muốn xem xem sương mù ở đây lợi hại cỡ nào." Đường Cát khinh thường nói. Đối với hắn, loại sương mù có thể che mắt người chỉ có do bọn yêu ma quỷ quái gây nên. Mà công pháp của hắn vừa lúc chính là chúng khắc chế. Vậy nên hắn liền không tin loại này.
Vân Nhạn mồm ngậm - viên hồ lô, muốn phản bác hắn mấy câu màu phát ra chỉ toàn.
"Ừm.. t... Ừ... nga... ngoái ử..."
Đường Cát đương nhiên trào phúng lại. Sau đó hai người thành công đâu khẩu lên. Tiếu Dương thì vẫn mặc sự đời, thế giới quanh ta gói gọn trong chiếc chăn cái gối. Ngược lại thì vẫn luôn trầm mặc không nói Mộ Dung Huyền lên tiếng. Ánh mắt hắn nhìn thẳng vào nam tử trước mắt, con ngươi màu đen sâu thẳm chăm chú vào đối phương. Làm y thật sự bị dọa, nếu cô có con mèo vàng béo ú nào đó nằm trên vai hắn.
"Ta có ba vấn đề. Một, ngươi nói chúng ta từ ngoài đến, vậy ngươi không phải sao? Hai, bây giờ mới qua Lập Thu bước vào Xử Thử. Tại sao ngươi lại khuyên chúng ta nên mua Tiên Dẫn Lối, thứ đáng lẽ nên dùng vào đông chí. Ba, ngươi là ai?"
Nam tử trước mặt, cũng chính là Lý Dật trầm ngâm nhìn nam nhân trước mặt, sau đó cười nhẹ hỏi.
"Làm sao công tử nhận ra được ta?" Lời vừa ra đã khiến hệ thống sửng sốt.
Đúng vậy, sao nam chủ có thể nhận ra được? Hàng từ hệ thống xuất phẩm, mỗi cái đều tinh diệu. Nhất là mặt nạ da người này của Lý Dật, nó đến từ sư truyền dịch dung lợi hại. Chỉ cần đeo vào và tưởng tượng vẻ mặt muốn có là được. Mặt nạ giả này còn không thấm nước, không kéo ra, tính đàn hồi và độ căng mịn chuẩn. Như da thật. Để thuyết phục, hệ thống còn bán rẻ cho Lý Dật súc cốt công, đem cốt cách đều đổi một chút, tạo hình khác xa lúc trước. Hơn nữa hiệu quả của nó cũng rất tốt, mặ nab che dấu toàn bộ thiên phú, khí vận và ngay cả khế ước. Dù tu vi cao đến đâu, thiên phú đồng thuật tốt cỡ nào đều không thể nhìn thấu. Dù Vân Diễm hay Vân Ngạn đến nhìn cũng không phát hiện ra được.
Hệ thống cùng Lý Dật trầm mặc chờ đợi câu trả lời từ nam chủ.
Không ngờ chỉ thấy hắn lạnh mặt nói.
"Trả lời câu hỏi của ta trước."
Lý Dật & hệ thống: "..."
______________________________________
Góc tác giả:
TieuThanh: ờm, chắc mọi người sẽ thắc mắc đông chí, xử thử, đại hàn là gì nhỉ? Tui không thể giải thích cho mọi người nhiều đâu, bởi vì nó dài lắm. Mọi người quan tâm thì lên tra google sẽ rõ hơn. Đại khái thì nó là tiết khí trong năm. Được dùng cho một số nước Việt Nam, Trung Quốc, Nhật Bản, Triều Tiên. Nó dùng để phân biệt mùa, còn là nông lịch để tính thời điểm gieo trồng. Loại này chỉ dùng cho các nước Bắc Bán cầu xung quanh vùng Trung Hoa cổ đại. Tại vì nông lịch này là do nước Trung Hoa cổ đại tạo ra, vậy nên chỉ phù hợp với các khu vực khí hậu tựa tựa khí hậu bên đó thôi. Ví dụ như miền bắc nước ta.
Ok, cảm ơn mọi người đã gắn bó với tuu bao lâu nay. Lại sắp qua một năm rồi, mong rằng mọi người khỏe mạnh. Chúc mọi người giáng sinh muộn, giờ tui chuẩn bị nghỉ ngơi để mai đi làm đây. Bye bye
À, mọi người có thể nghe tui đính kèm trên kia nha. Quay về tuổi thơ xíu :